Chương 16: Trẻ trâu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

POV: Porschay
Một tuần qua, ngoài công việc tôi có thêm thời gian khác đó là bên cạnh P'Kim. Chúng tôi không hẹn hò nhiều nơi mà chỉ âm thầm bên nhau. Hôm nay lại là một ngày chủ nhật, ngày mà tôi mong chờ. Tôi quyết định đưa P'Kim và Maccau đến công viên giải trí, tôi đã lên kế hoạch rất lâu. Đang mải mê suy nghĩ thì tự dung có bàn tay nào đó bật chợt ôm lấy eo tôi. Theo phản xạ, tôi quay người lại.

-P'Kim. Buông ra đi nhỡ có người nhìn thấy thì sao?

-Có sao đâu. Cùng lắm để họ biết thôi.

-P'Kim, buông em ra.

Tôi không chắc về việc công khai như vậy là tốt hay xấu, bản thân tôi có một nỗi lo sợ rằng ngay lúc này chỉ là một giấc mơ rồi sẽ có ngày phải tỉnh lại. Nếu như nói ra rồi sau này phải xa nhau thì bỗng chốc lại thành khó xử, không chỉ tôi và P'Kim mà còn là những người trong gia đình nữa. Tôi muốn một sự chắc chắn nhất định vì thể tôi đã nói với P'Kim thời điểm này chỉ hẹn hò hai đứa biết, nếu không cần thiết thì không phải công khai.

-Được rồi.

"Chụt"

Tôi vừa nói anh ấy buông tay ra thì anh ấy liền thơm má tôi.

-Ối Chay đau tay anh.

Tôi bẻ tay P'Kim sau lưng lại, giúp P' có thêm một bài học đáng nhớ.

-Em bảo P' rồi mà P' không nghe nhỉ?

-P' xin lỗi, tha cho P' nhé.

-Được rồi, P' ngồi xuống bàn đi. Em dọn đồ ăn ra cho.

-Tuân lệnh.

Cả tuần đều là P'Kim nấu cơm hộp đưa tới chỗ làm cho tôi vì muốn cảm ơn P' ấy nên tôi tính nấu bữa sáng cho P'Kim, theo phong cách mà tôi thường ăn ở Mỹ.

-Trông thịnh soạn nhỉ?

-Em thường nấu như này lúc đi du học á.

-Vậy hả? Ngon đó.

-Chỉ ngon thôi sao?

-Ngon hơn đồ P' nấu nhiều.

-P' thông minh đấy.

Chúng tôi  đang trò chuyện thì có tiếng người khác xen ngang.

-Shia!! Ai'Kinn chết tiệt! Rõ ràng tao bảo mày làm nhẹ thôi.

-Tao xin lỗi mà, lâu rồi không được. Để tao cõng xuống.

-Lâu của mày là mới ba hôm trước đấy. Không cần, tự tao xuống.

Đó là P'Kinn và Hia của tôi, tôi có hơi rén nên tính cất đồ ăn đi để bỏ chạy, lúc này P'Kim nắm tay tôi lại.

-Cứ bình tĩnh như thường ngày thôi. Hai chúng ta cũng không làm điều gì xấu, phải không?

Nghe P'Kim nói, tôi thấy có lý, rõ ràng thì chúng tôi đâu có làm gì xấu đâu, chỉ là đang yêu nhau thôi. Nghĩ vậy, tôi bình thản ngồi xuống, thưởng thức tiếp món ăn tự tay mình nấu cùng cốc cà phê bên cạnh.

-Hây Porschay, Ai'Kim?

Chưa gì tôi đã nghe tiếng của anh trai tôi, theo sau là P'Kinn đang nhìn bóng lưng của Hia tôi, thật ra hướng mắt của P' ấy không dán vào lưng đâu. Hmm không biết hai người họ đã làm gì hôm qua mà tôi thấy chân Hia tôi vẫn đang run. Họ mới là người làm điều xấu.

-Good morning, Hia. Good morning P'Kinn. Tôi chắp tay chào hai người còn P'Kim chỉ giơ tay thay lời chào.

-Sao nay hai đứa mày dậy sớm vậy?

-Ồ em có hẹn á, Hia.

-Hẹn sao? Trước đều thấy em ở nhà, dù Hia bảo gì cũng không chịu ra ngoài. Giờ lại đi chơi. Mờ ám nhỉ? Nói Hia nhanh, đang yêu ai hả?

-Hia! Đừng nói nữa mà.

Hia mà nói tiếp chắc tôi ngại đến nỗi mắc nghẹn mất. P'Kinn nhìn thấy dáng vẻ cầu cứu của tôi mà xoa đầu Hia tôi để đánh trống lảng.

-Porschay lớn rồi, nếu em ấy muốn kể thì sẽ kể thôi, Pors.

-Rồi rồi biết rồi. Hai người đúng là toàn bao che cho nhau. Ấy Porschay, đồ ăn sáng thịnh soạn như này là sao? Hia không bao giờ thấy em nấu cho Hia ăn vậy. Nè giờ nấu cho tên này ăn, hai đứa thân nhau rồi hả?

-Ừm, "rất" thân là đằng khác.

P'Kim im lặng nãy giờ mới lên tiếng. Tôi cảm thấy tim mình đang đập rất nhanh.

-Thân được thì tốt rồi.

-Hia, ăn của em nè. Mốt em nấu cho Hia ăn nha.

Tôi đưa dĩa thức ăn, Hia không ngần ngại mà nếm thử. May quá, Hia không để ý đến việc tại sao tôi với P'Kim thân nhau. Tôi khẽ thở phào.

-Ngon đó, Porschay giỏi ghê.

-Mày thấy chưa, Kim? Em trai vợ tao còn nấu ăn cho nó còn mày chưa bao giờ nấu ăn cho tao cả.

-Muốn thử gà bóng đêm thì cứ việc tự nhiên.

-Không cần đâu. Bụng yếu, mày mà nấu chắc tao vô viện mất.

-Chưa đến mức đấy đâu. Chỉ là con gà được tao mặc lên một lớp giáp đen mà thôi.

-Ờ rồi ăn xong lên thiên đàng lúc nào không hay.

-Mày muốn tao nấu mà.

-Nghe tên món ăn của mày là tao muốn chê rồi.

-Mai tao nấu rồi gửi mày một hộp, Tankul một hộp.

-Mày gửi cho Tankul đi còn tao thì xin khước.

-Freeship đó.

Tôi và Hia nhìn nhau ngán ngấm, anh em nhà này đúng thật lúc bên nhau còn trẻ trâu hơn cả mấy đứa trẻ ở xóm của chúng tôi.

Tôi buông tay xuống dưới bàn thì lại một bàn tay rắn chắc vội nắm lấy, chỉ cần nhìn nhau qua ánh mắt là chúng tôi đã hiểu ý nhau. Sau khi ăn xong, tôi đợi P'Kim rửa chén sau đó chúng tôi lén đi cùng nhau ra chỗ xe.

-Em có bằng rồi. Hôm nay để em làm tài xế cho P'.

-Được rồi, thế có tính phí nào không hả tài xế trẻ?

-Chưa nghĩ ra nữa nhưng mà lời hứa phải thực hiện đúng không?

-Ừm, em muốn gì?

-Cùng em tới đón Maccau rồi đi tới công viên giải trí đi.

-Cái gì?

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

POV: Kimhan

Porschay lái xe dẫn tôi tới một chỗ, không lạ gì là nhà của Vegas.
-P'Kim xuống xe trước nhé.

-Ừm.

Dù trong thân tâm tôi không hề muốn gặp tên nhóc đó chút nào. Bước tới cổng tôi đã thấy hai bố con nhà Vegas đang tưới hoa, thật ra tưới hoa là phụ còn trêu nhau là chính.
-Xin chào, P'Vegas.

-Ồ Porschay hả? Vào đi, hôm nay còn dẫn theo vệ sĩ nữa hả?
-Trông tao giống vệ sĩ của em ấy vậy sao, Vegas?
-Em chào P'Porschay, cháu chào bác Kim.

Venice khoanh tay chào cả hai chúng tôi.

Tôi và Porschay đều bước vào nhà, lúc này Porschay bảo tôi đứng đợi em ấy còn em thì sẽ đi nói chuyện riêng với Maccau.
-Đừng ngó nghiêng nữa.
Do quá tập trung nhìn khẩu hình miệng của hai người kia nên tôi không để ý Vegas đã đứng sát mình từ lúc nào, làm tôi có chút giật mình nhưng rất nhanh lấy lại vẻ mặt bình tĩnh. Chắc nó không thấy phản ứng ban nãy của tôi đâu nhỉ?
-Mày thôi trò đó được rồi.
-Trông mày kìa. Không ngờ Kimhan Theepenyakul lại bất lịch sự như vậy, còn muốn nghe trộm người khác nói chuyện.
-Nhiều chuyện.
Tôi quay sang nói với Vegas.
-My bad. (Lỗi tao)
-Bác Kim có muốn nghe một bài hát thất tình không? Cháu có điện thoại của Vegas này để cháu mở cho. Bài nào nhỉ?
-Venice, bác không có thất tình đâu.
-Vậy là bác đang yêu ạ?
Tôi gật đầu thay vì trả lời Venice, những chuyện hiển nhiên như này thì đâu cần phải nói nhiều.
-Ôi Venice, vào nhà ăn sáng đi con. Đây là chuyện người lớn, con không được can dự.
-Vâng ạ. Còn chuyện tối nay con ngủ với bố nhỏ thì bố lớn đừng xen vào nha, tại chuyện trẻ con ấy mà. Cháu đi đây, bác Kim.
Đợi Venice vào nhà hẳn, tôi mới thấy Vegas đứng khoanh tay, có chút tội nghiệp, tôi đành vỗ vai an ủi cậu ta.
-Mày nói xem rốt cuộc nó giống ai vậy?
-Còn phải hỏi à? Người ngay trước mặt tao đây.
-I'm better than him. (Tao tốt hơn nó nhiều)
-Đâu ai biết vì người quyết định là Pete mà.
-Mày trả thù tao đúng không, Kim?
-Có qua có lại thôi.
Khi tôi với Vegas nói chuyện thì cả Porschay và Maccau cùng bước tới.
-Đi thôi, P'Kim.
-Em đi đây, tạm biệt P'Vegas.
-Đi cẩn thận nhé, cả hai đứa đấy. Kim nhờ mày chăm sóc hộ.
-Biết rồi. À Vegas.
-What? (Cái gì?)
-I'm the winner.
Nói xong câu đó, tôi lại càng vui vẻ hơn để lại Vegas đang cau mày không hiểu gì. Tính tôi thù dai nên tôi phải trả hết một lượt cho cậu ta. Giờ thì đến đứa em họ trời đánh này.
-P'Kim không được ngồi ghế này.
Tôi tính ngồi chỗ cũ, bên cạnh Porschay thì bị em ấy ngăn cản.
-Tại sao chứ?
-Vì em ngồi đây đó P'.
Maccau đứng sau tôi rồi nói bằng giọng ghẹo gan.
-Cả hai đều ngồi ở phía dưới đi.
-Hả? P' không ngồi với nó đâu/ Tao không ngồi với P'Kim đâu.
Tại sao phải ngồi cùng nó chứ? Nhưng Porschay lại dùng ánh nghiêm nghị nhìn cả hai chúng tôi. Và em ấy đã thành công để tôi và Maccau ngồi cạnh nhau, đạt được mục đích Porschay vui vẻ xuất phát lái xe.
-Đi thôi!!!
Còn tôi và Maccau, mỗi người nhìn một hướng khác, vì nhìn mặt nhau là đã không ưa rồi.
"Ngồi cạnh mày, tao thà đi nấu đồ ăn cho Kinn còn hơn" -Tôi nghĩ thầm trong lòng, càng nghĩ lại càng tức.
"Đừng có chiếm hết chỗ. Ông già dừng trẻ trâu được rồi đấy"- Maccau

------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hé lô, tuần mới của mn thế nào rùi. Kỳ nghỉ mọi người nghỉ ngơi xả xì trét hết rồi nhỉ giờ phải quay lại công việc, học tập. Thứ 2 đầu tuần của tui còn hơi uể oải ó. Nhưng chúng ta nên chăm chỉ cố gắng nhe vì còn 6 ngày nữa là tới chủ nhật rồi:)). À tui cũng muốn hỏi ý kiến của mn: Mọi người nghĩ sao nếu Restart của H của KimChay tại vì trong 1 ngày mất ngủ tui đã mải mê lỡ viết cả H lun gòi nhưng mà tui cũng đang phân vân không biết nên up hay sửa lại nữa, mọi người cho tui xin ý kiến vớiii.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro