Tôi không biết vì sao mình lại khóc
Cứ mỗi khi tỉnh giấc lại hụt hẫng trong tim
Người đàn ông kia đó vẫn luôn ở tại đấy
Người là ai? Là thực hay là mơ?
Ngày trôi qua cứ yên bình lặng lẽ
Chỉ có khác người con trai ấy mà thôi
Người lúc cười lúc buồn và lúc khóc
Lúc yêu thương lúc tràn ngập đớn đau.
Đi trên phố lướt qua bóng hình ấy
Tim loạn nhịp, đầu óc khẽ nhói đau
Đôi chân bước vô thức về người ấy
Tại sao lòng tôi cứ nôn nao?
Người con trai dừng lại ở phía trước
Hỏi tại sao tôi vẫn cứ theo anh
Tôi nhẹ cười, nhẹ lắc đầu mệt mỏi
Môi mỉm cười mà lệ cứ tuôn rơi.
Chỉ vào tim cất giọng nói run run
"Này người ơi hỡi kẻ lạ mặt
Nhìn vào anh nơi này tôi rất đau."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro