Chương XVII:Kinh diễm khuynh thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kinh diễm khuynh thành" hằng năm bắt đầu vòng tuyển chọn từ giữa mùa Hạ. Đến khi quán quân đăng quang thì là thời điểm giữa Thu. "Kinh diễm khuynh thành" năm nay vì hàng loạt những sự cố xảy ra đã được dời sang mùa Đông.

Ngày hôm nay, giữa những làn gió lùa vào khe cửa từng cơn lạnh buốt. Tuyết rơi ngập cả sân trước sân sau, ướt át và lạnh đến run người.

Ấy thế mà hết thảy bá tánh Nguyệt Quốc vẫn bỏ công chen chúc ở Đại Lý Tự. Cũng là một điểm khác biệt nữa, đâu phải đi xem xử án mà tập trung ở đây, mọi năm địa điểm công bố quán quân là ở đài Mỹ Nhân thuộc phủ Mị Nguyệt. Tuy nhiên vì thí sinh Sophie Quận chúa đang dưỡng thương, thời tiết lạnh thế này vết thương lại càng hành nàng đau đớn phải cắn răng chịu đựng. Đường đường là hy sinh vì đất nước, đâu ai nỡ lòng nhìn nàng nhăn mày chịu đau. Thế nên năm nay phá lệ tổ chức ngay trong công đường lộ thiên của Đại Lý Tự, để Quận chúa có thể nằm dưỡng thương mà nghe công bố quán quân.

Các mỹ nhân đứng nhìn nhau, sao có cảm giác như phạm nhân đại tội chuẩn bị chịu kết án như thế. Bao nhiêu cặp mắt cùng hướng về, giữa khung trời tuyết ngập trắng vẻ đẹp của các mỹ nhân càng thêm phần diễm lệ. Bá tánh có người nhìn đến ngây ngốc, vạn lời bình phẩm tâng bốc lên tận trời.

"Tướng quân Fine lúc nào cũng khoác giáp mão, không ngờ lại có lúc dịu dàng như một tiên nữ."

"Không! Tiên nữ thì phải là tiểu thư Rein, nhìn nụ cười nàng ấy kìa, có phải rất toả hào quang hay không?"

"Hôm nay Quận chúa Altezza là xinh đẹp nhất, sớm hay muộn Quận chúa sẽ trở thành nữ chủ nhân của đảo Bô Lô Ba La chúng ta. Ta ủng hộ nàng trở thành đệ nhất mỹ nhân."

"Nương tử quốc dân của chúng ta nghe nói sẽ gả cho Thế tử Hoả thành, nếu nàng cũng đăng quang thì Hoả thành sẽ có một truyền thống mỹ nhân."

Trong ngày trọng đại như thế này, ai cũng cảm thấy hồi hộp.

Fine mặc váy đỏ đứng hiên ngang mỉm cười, nàng bỗng nhiên thấy thích cảm giác trở thành đệ nhất mỹ nhân rồi. Dù sao cũng là cơ hội cả đời người, sao có thể làm ngơ được. Giữa màn trời tuyết trắng, mỹ nhân y phục đỏ tươi vẫy tay mỉm cười, nhân dân khắp nơi cùng hô hào. Fine khẽ nhếch miệng cười, cũng không khác mấy với khoảnh khắc giương cờ giao chiến cả.

Đối ngược lại với Fine có lẽ chính là Quận chúa Mirlo, nàng thân vẫn mang thương tích, thời tiết lại lạnh cắt da cắt thịt, chỉ có thể ngồi yên một chỗ mà nhìn mọi người. Thế nhưng Quận chúa Mirlo như thế trông lại càng hợp với danh hiệu Nương tử quốc dân, nhìn nàng tĩnh tại dịu dàng như thế lại có thêm bao nhiêu người ghen tỵ với Thế tử Hoả thành. Mirlo chớp mắt nhìn nam nhân vừa choàng thêm áo cho nàng, gương mặt mỹ nhân bỗng nhiên đỏ ửng, giữa nền trời tuyết xinh đẹp lên bội phần.

Quận chúa Altezza thì trái lại, từ lúc bước lên công đường lộ thiên không ngừng cười nói hô hào, trông nàng là vui vẻ vô cùng. Người ta vẫn nói Quận chúa Bảo Thạch thành kiêu ngạo tự mãn, nhưng mà nàng bây giờ so với tính cách đồn đoán ấy chẳng giống tí nào.

"Quận chúa, Quận chúa Altezza!"

Altezza nghe có tiếng gọi thì vội vã quay người tìm kiếm, chỉ là một tiểu cô nương nhỏ nhắn. Nàng chạy sát rào chắn vẫy gọi.

"Họ nói ngày Ba Láp Ba Xàm tấn công đảo, Quận chúa bị thương máu chảy đỏ cả nền!"

Hàng ngàn cặp mắt cùng quay đầu nhìn Quận chúa Altezza, đúng là ngày hôm đó mọi người trên đảo đều mắt thấy tai nghe Quận chúa Bảo Thạch thành chảy máu lênh láng khắp nền.

"Không phải máu của ta!" Quận chúa đứng thẳng người ngẩng cao đầu, nàng chỉ tay vào mình mỉm cười tự mãn. "Dám động vào bổn Quận chúa tất nhiên phải trả giá!" Altezza quay đầu về phía Fine cười lớn. "Fine tướng quân, sau khi ngươi gả cho ca ca, ta sẽ thay ngươi dẫn quân đánh giặc!"

Hàng trăm ngàn người sau phút ngẩn ngơ đều giơ cao tay hưởng ứng. Tinh thần của mỹ nhân Nguyệt Quốc luôn khiến người khác phải giật mình.

Mirlo khẽ cười, một chút nhăn mày khi có bông tuyết chạm vào tay, lạnh tê cóng. Nàng nhìn người đang ngồi đối diện mình, tiểu thư Rein. Nàng ấy rất bình thản uống trà, cứ như thể báo táp ngoài kia căn bản không thể ảnh hưởng đến nàng. Hôm nay nàng ấy cũng mặc một bộ y phục xanh lam, rất phù hợp với mái tóc đẹp đẽ của nàng. Nhưng giữa tiết trời như thế này, nàng ấy dễ bị chìm vào cảnh vật, không giống như Fine hay Altezza, thu hút mọi ánh nhìn.

"Mirlo Quận chúa, uống trà cho ấm người."

Mirlo lắc đầu, nàng đánh giá sai rồi. Tiểu thư Rein mang trong mình hào quang mẫu nghi thiên hạ, cốt cách thanh cao như thế đứng giữa những phàm nhân này không lúc nào không nổi bật.

"Rein tiểu thư có vẻ không quan tâm lắm đến danh hiệu này."

Rein đặt chén trà xuống nhìn sang muội muội tóc hồng mỉm cười.

"Nguyệt Quốc chưa từng có tiền lệ đệ nhất mỹ nhân trở thành Hoàng hậu."

--Hai-năm-trôi-qua--

"Cái gì? Sao ta không thể tham gia "Kinh diễm khuynh thành"?" Trước phủ Mị Nguyệt, Quận chúa Altezza chống hông giận dữ. "Ngươi tưởng mình là Thái tử phi thì có quyền chống lại trời sao chứ?"

Rein khoanh tay nhíu mày:

"Nữ tử đã xuất giá không được tham gia!"

"Ta đã xuất giá đâu!"

"Quận chúa Altezza đã được tứ hôn với Thế tử Phong thành, theo quy định thì không thể tham gia."

"Từ đâu ra cái luật này kia chứ?"

"Từ ta." Rein rất bình tĩnh nhìn hàng dài mỹ nhân đang xếp hàng tham gia vòng tuyển chọn của "Kinh diễm khuynh thành" năm nay rồi lại chớp mắt với Quận chúa Bảo Thạch thành. "Mời Quận chúa về cho."

"Ta sẽ đệ đơn lên Đại Lý Tự xử lý ngươi!"

Rein đưa danh sách cho Thái giám đứng cạnh kiêu ngạo nói:

"Ta được Hoàng Thượng trao quyền chủ khảo cuộc thi năm nay, ta nói, Quận chúa Altezza của Bảo Thạch thành không đủ tiêu chuẩn tham gia "Kinh diễm khuynh thành"."

"Ngươi...cứ đợi đó!"

Rein nhún vai mặc kệ Altezza tức giận bỏ đi. Nhìn xuống phía dưới Quận chúa Sophie cũng giơ ngón cái khen ngợi nàng.

Đã là nữ nhân Nguyệt Quốc, ai chẳng mơ mộng danh hiệu đệ nhất. Cuộc thi hai năm trước là trước giờ chưa có tiền lệ, vòng chung kết có tới năm người. Rein nắm chặt tay vẫn nhớ như in lời Thái giám tuyên bố năm đó.

"Quận chúa Mirlo rút tên khỏi danh sách, tiểu thư Rein và tướng quân Fine không quay về đúng thời hạn buộc tước tư cách thí sinh, Quận chúa Sophie không có bài thi văn chương không đủ tư cách xét đệ nhất mỹ nhân. Mặc dù đã được Quận chúa Altezza làm bài thi hộ nhưng điều này không thể thông qua. Quán quân năm nay của chúng ta không ai xứng đáng hơn quận chúa Altezza!"

Tức đến hộc máu chính là những lời diễn tả cảm xúc của bốn mỹ nhân bị loại một cách vô lý lúc đó. Bốn nàng mạo hiểm tính mạng để giữ hoà bình cho đất nước, khai hoang lập địa thế mà lại dùng chính sự hy sinh ấy mà tước bỏ quyền lợi của họ.

Thế thì tại sao trước đó còn tuyên bố là các nàng có công với nước nên được đặc cách?

Rein nhớ rõ vị Thái giám năm đó bị Fine đánh cho hôn mê hai tháng liền. Mỹ nhân đúng là đáng sợ.

Bởi vậy bọn họ giận công chúa Altezza vô cùng, không chọc cho nàng tức ăn không ngon ngủ không yên thì sao xứng với danh nữ tử Nguyệt Quốc.

Thái giám đứng bên cạnh Rein lắc đầu, hẳn nào mà tháng trước Thái tử phi cùng tướng quân Fine năn nỉ Hoàng Thượng tứ hôn cho Quận chúa Altezza, rồi ngay sau đó đến lượt phu thê Thế tử Tio chạy đến bàn hôn sự cho Quận chúa Bảo Thạch thành, thế rồi vừa mới tuần trước Quận chúa Sophie chạy vào khóc lóc thảm thiết nói rằng nhất định muốn ca ca có một thê tử hoàn hảo trước khi "Kinh diễm khuynh thành" năm nay bắt đầu. Hơn hết thảy mới hôm qua Thái tử phi chặn đường Hoàng Thượng lên triều nhất định muốn mình thành chủ khảo "Kinh diễm khuynh thành". Tất cả chỉ để gây khó dễ cho Quận chúa Altezza. Đúng là quân tử trả thù mười năm chưa muộn. May mà năm đó Công chúa Milky nhanh trí rút lui...không thì cuộc thi này khó mà chịu nổi.

Suy cho cùng, người ta ca ngợi hoa Hồng là nữ hoàng các loài hoa không phải bởi vì nó có gai hay sao?
_________
_________

"Kinh diễm khuynh thành" đến đây là hết, cám ơn sự ủng hộ của bạn thời gian qua. Gửi bạn ngàn trái tim yêu thương 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro