Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kai thở dài và quay trở lại giường bệnh một lần nữa. Sau một tuần nằm liệt và buộc phải truyền dịch qua đường tĩnh mạch, cô rất khó chịu và muốn được về nhà. Kinn và Porsche vẫn tiếp tục đến thăm mỗi ngày, họ đã thông báo với cô về cuộc gặp gỡ với Khun Korn và mối quan hệ của họ bây giờ đã chính thức công khai như thế nào. Time và Tay cũng đã đến thăm vào một buổi chiều nhưng vị khách thường xuyên xuất hiện là Chan, anh vội vã chạy đến bệnh viên ngay khi vừa kết thúc ca trực đêm.

Đã hơn mười giờ đêm mà Chan vẫn chưa xuất hiện. Kai thậm chí còn không có điện thoại để cô có thể nhắn tin hay gọi điện cho anh, còn những vệ sĩ đang túc trực ngoài cửa cũng không đủ thân thiết để cô yêu cầu họ gọi điện. Cô rên rỉ quay lưng về phía cửa và nở một nụ cười trên môi khi nghe thấy tiếng mở cửa. 

"Cuối cùng anh cũng đến! Em còn nghĩ tối nay anh không ghé qua!". Cô ngồi dậy nhưng khi quay lại cô mở to mắt, khuôn mặt trở nên tái nhợt.

"Xin chào, tình yêu". Gulf cười toe toét. "Em có nhớ tôi không?".

Sau đó Kai đã ngã vật ra giường và ngất xỉu.

/////

"Kai... Khun Kai...". Cô cảm thấy có ai đó đang khẩn trương lắc vai để đánh thức cô và mắt cô mở ra. Chan thở phào nhẹ nhõm. "Khun Kai, em ổn chứ?". Anh hỏi, cúi xuống vuốt ve mái tóc của cô.

"Chan, em...". Kai lắc đầu và đảo mắt nhìn quanh căn phòng. Không có bất cứ ai khác. Cánh cửa đóng chặt và Chan trông như vừa bước vào. Cô liếc nhìn đồng hồ thì thấy đã mười giờ rưỡi.

"Trông em có vẻ hoảng hốt. Tim em đập nhanh quá. Có chuyện gì vậy?". Chan liếc nhìn điện tâm đồ đang phát ra tiếng bíp và Kai hít thở sâu vài cái để bình tĩnh lại.

"Ai đó đã ở đây". Kai trả lời và Chan ngay lập tức chuyển sang chế độ cảnh giác.

"Ai? Vào bằng cách nào? Các vệ sĩ đang ở bên ngoài. Làm sao có thể có người vào phòng?". Chan liên tục đưa ra những câu hỏi và rời khỏi cô để kiểm tra khắp căn phòng.

"Qua cửa. Em nghe thấy tiếng cửa mở... mười phút trước. Em nghĩ đó là anh nhưng...". Kai đi theo sau, cô nhớ lại người cô đã nhìn thấy và máy theo dõi lại bắt đầu kêu bíp. 

"Em có biết đó là ai không?".

Mặt Kai lại tái đi một lần nữa.

"Đó là P'Gulf".

/////

Vài giờ sau đó trôi qua nhanh chóng. Các vệ sĩ đang làm nhiệm vụ ngay lập tức được tập trung. Khun Korn và Kinn đã được thông báo và Kai đã được xuất viện. Chan không rời khỏi Kai từ khi cô di chuyển từ bệnh viện về dinh thự của Chính gia. Toàn bộ bệnh viện và các cảnh quay từ CCTV đã được kiểm tra nhưng không có dấu hiệu của Gulf hoặc bất kỳ người đàn ông lạ mặt nào đã bước vào phòng của Kai.

"Em có chắc là mình không nằm mơ không? Có thể em đã ngủ quên và tác dụng phụ của thuốc làm rối loạn tâm trí của em?". Kinn chống tay lên hông và nhìn Kai chằm chằm.

"Em thề, đó là anh ấy. Bằng xương bằng thịt". Kai trả lời.

"Làm sao có thể như vậy? Anh ấy đã chết trong vụ đánh bom xe hơi. Nếu anh ấy thực sự còn sống thì tại sao bây giờ mới xuất hiện? Đã năm năm rồi!".

Kinn quay lại cửa rỗ, khuôn mặt lộ rõ vẻ thất vọng. Hắn không biết phải làm gì trong tình huống này.

"Anh ấy gọi em là tình yêu, Kinn". Kai thì thầm và Kinn nhắm mắt lại bắt đầu hồi tưởng.

/////

"Cô ta là gái điếm, phi. Cô ta làm việc cho Madame Min tại một trong những nhà thổ của chúng ta". 

Kinn thực sự không hiểu nỗi vì sao em họ hơn tuổi của hắn lại để ý đến người phụ nữ này. Hắn không có ấn tượng gì về cô ấy cả. Cô ấy đơn giản, không có gì về cô đến mức phi thường để thu hút Kinn. Chà, Kinn là gay nhưng hắn vẫn có thể đánh giá vẻ đẹp của một người phụ nữ mặc dù bản thân không cảm thấy có chút hấp dẫn nào và Kai hoàn toàn lạc lõng trong thế giới hào nhoáng nơi họ đang sống.

"Tao biết". Gulf trả lời, anh nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình.

"Vậy anh đã ngủ với cô ta? Có phải cô ta đã giở trò để anh quay lại như tất cả những con điếm khác không?". Câu hỏi của KInn khiến Gulf rời mắt khỏi điện thoại với vẻ mặt khó chịu.

"Cô ấy không như vậy. Bị cha mẹ ép làm gái mại dâm. Cô ấy làm điều đó vì tiền và vì muốn có một tương lai tốt đẹp hơn". Gulf trả lời.

"Đó là những gì cô ta đã nói với anh phải không? Mấy cậu trai bao của em cũng nói y hệt. Tất cả bọn họ làm vậy để khiến anh cảm thấy thương xót và hy vọng sẽ được anh giữ lại lâu dài!".

"Đừng to tiếng với tao nữa". Gulf cảnh báo, tay phải của anh đặt trên ghế sofa một cách thoải mái, chiếc nhẫn vàng lấp lánh một cách kỳ lạ dưới ánh đèn vàng.

Kinn ngậm miệng và giơ tay đầu hàng. Dù là gia tộc chính hay gia tộc phụ, Khun Korn vẫn là người đứng đầu Chính gia và Gulf là người thừa kế của Thứ gia. Kinn dĩ nhiên lép vế trước Gulf trong tình huống này còn Gulf sẽ như vậy bất cứ khi nào Khun Korn có mặt. Gulf thở dài, anh như kiệt sức đến tận xương tủy, bàn tay gõ vào khoảng trống bên cạnh. Kinn ngồi xuống, hai tay khoanh trước ngực. 

"Tao biết mày là một người đa nghi và tao không trách mày". Gulf vội vàng trấn an Kinn khi thấy người đàn ông trẻ hơn lập tức mở miệng phản đối. "Thế giới mà chúng ta lớn lên khiến mày trở nên như vậy và tao không đổ lỗi cho mày dù chỉ là một chút. Nhưng, cô gái này... là thật lòng đối với tao, Kinn". Ánh mắt của Gulf dịu lại và Kinn cảm thấy anh khẽ nở nụ cười.

"Cô ấy là tình yêu của tao... và không có gì trên đời này sẽ thay đổi được điều đó".

/////

Điều cuối cùng Kai muốn làm là đi uống rượu, nhưng vì Kinn và Porsche không yên tâm nên đã rủ Time và Tay đã đi cùng. Kai không biết liệu Porsche có lo lắng điều gì không khi thấy bạn bè của Kinn yêu mến mình. Cô mặc một chiếc váy đen đơn giản và đi giày cao gót, cùng họ đến quán bar của Yok. Chế tỏ ra thân thiện với cô hơn cả, một trong số những bartender đang pha một ly mojito tuyệt vời cho cô thưởng thức. Cô ngồi vào chiếc ghế giữa Kinn và Tay. 

"Vậy khi nào hai người ly hôn?". Time nhấp một ngụm whisky và đặt câu hỏi. 

"Ly hôn?". Kinn hỏi lại, cánh tay choàng qua eo Porsche. 

"Đúng vậy, vì hiện giờ Kinn đã có người yêu và Kai đang qua lại với vệ sĩ, hai người nên chia tay". Time giải thích. 

Kai bị sặc và Porsche quay ngoắt lại để nhìn cô đầy vẻ buộc tội. Kinn cũng ngạc nhiên quay sang cô và Tay đập vào tay bạn trai mình.

"Anh yêu, anh nên nói điều đó một cách tế nhị hơn". Tay càu nhàu. 

"Bạn bè cần gì câu nệ chứ". Time nhún vai, gã nhếch mép cười thể hiện rõ ràng rằng bản thân thích thú như nào với "drama" vừa được tạo ra. 

"Vệ sĩ nào vậy?".

"Kai, giải thích cho tôi!".

"NÀOOOO!". Kai ré lên.

Time và Tay bắt đầu trêu chọc khiến cô càng thêm xấu hổ.

"Làm thế nào anh lại biết được hả?". Câu hỏi của Kai khiến Tay lăn ra cười.

"Chắc em không biết nhà anh cung cấp dịch vụ an ninh cho bệnh viện và nó nằm trong phạm vi phụ trách của anh". Tay cười toe toét. "Vậy nên khi Kinn yêu cầu anh kiểm tra CCTV, anh quyết định lùi lại vài ngày để kiểm tra xem máy quay có bắt được ai đang bí mật theo dõi hay không. Anh chỉ nói lại những gì tôi đã thấy thôi".

"Và mày đã thấy được những gì?". Kinn hỏi, mắt hắn vẫn dán vào khuôn mặt đỏ bừng của Kai.

"Có một vệ sĩ đẹp trai và quyến rũ đã ghé thăm trong khoảng thời gian từ mười giờ tối đến năm giờ sáng. Anh nghĩ rằng anh không nói sai đúng không?". Tay ngồi ngay ngắn lại và Porsche nở một nụ cười đắc thắng nhất từng thấy.

"Là Chan phải không?". Cậu hỏi và Tay gật đầu. "ÔI TRỜI ĐẤT ƠI!". Kinn phải bịt tai lại khi tiếng hét của Porsche vang vọng. "Và cô không nói với tôi! Sao cô dám làm vậy! Tôi đã kể cho cô nghe tất cả mọi thứ, kể cả nốt ruồi trên con cúc cu của Kinn và... úi!". Miệng Porsche ngậm lại khi thấy khuôn mặt kinh ngạc của Time và Tay, khuôn mặt đỏ hơn của Kai và khuôn mặt như muốn giết người của Kinn.

"Mày đã nói những gì với cô ấy cơ!?".

/////

2022.07.19

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro