11. Middle Of The Night

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: Chương này có cảnh quan hệ xác thịt, cân nhắc trước khi đọc.

--

Mọi thứ diễn ra quá nhanh trước khi một trong hai người có thể giải mã được.

Sau khi viên đạn sượt qua người Kinn trong gang tấc, Porsche trở nên điên cuồng. Cậu đã một tay đánh gục hai kẻ, vẫn đảm bảo rằng chúng vẫn còn sống nhưng Kinn đã không kiềm chế được. Hắn nhanh chóng lấy khẩu súng trên đầu giường và nổ súng vào một người trong số chúng. Thật không may, viên đạn chỉ trúng vai gã.

Porsche dễ dàng hạ gục cả hai nên việc nổ súng là không cần thiết. Nhưng Kinn đã làm điều đó với mục đích trả thù. Vì sao bọn chúng dám đột nhập vào nhà hắn và cố gắng bắn chồng của hắn?

Cùng lúc đó, một số vệ sĩ của hắn chạy vào phòng của họ, tóm lấy người đàn ông bất tỉnh, người đã cố gắng tấn công Porsche và một người khác, gã ta giống như đã hóa đá.

"Khun Kinn, Khun Porsche!" Arm đột nhiên xuất hiện từ hành lang tiến đến chỗ họ.

Chết tiệt, Arm là một tay công nghệ. Không ai yêu cầu cậu ấy đánh nhau cả. Cậu vẫn còn trong bộ quần áo ngủ của mình, nhưng cậu và Pol đã chạy đến ngay khi họ nghe thấy tiếng súng.

"Tôi ổn." Porsche thở hổn hển, mồ hôi túa ra trên người.

Thật không may, sự việc đã lan nhanh như lửa và cả gia đình đã có mặt trong phòng của họ trong vài phút sau đó. 

Vegas thở hổn hển trước cảnh tượng, gã bật ra tiếng chửi thề bằng tiếng Anh. "Chết tiệt."

Porsche cau mày. "Venice đâu?"

"Thằng bé đang ở cùng Pete." Gã trấn an cậu.

Big và Ken đã còng tay cả hai người trước khi kéo họ xuống hành lang đi về phía nhà giam. Cả hai người đều bị đánh đến bầm dập và đã ngất đi, không thể thẩm vấn vào lúc này.

"Hia." Porchay rụt rè lên tiếng. Nhóc run rẩy vì không quen với bạo lực chút nào.

"Nong, anh đây." Porsche ôm lấy nhóc, nhẹ nhàng xoa lưng.

Cuối cùng Khun Korn cũng lên tiếng. "Chúng ta sẽ thảo luận về chuyện này vào ngày mai. Còn bây giờ tất cả nghỉ ngơi đi. Tăng gấp đôi an ninh cho phòng của Kinn."

Porsche siết chặt quai hàm, cậu liếc nhìn vài vệ sĩ đang trông có vẻ xấu hổ. "Tại sao các cậu lại để những kẻ ám sát có thể vào phòng của chúng tôi như thể đó là một hộp đêm chết tiệt vậy!"

Tất cả đều run như cầy sấy, không thốt ra một lời. Porsche xoa mặt tuyệt vọng, tại sao tất cả mọi người đều vô dụng như vậy?

"Ra khỏi đây."

Sau khi các vệ sĩ rời đi, các thành viên trong gia đình cũng rời khỏi từng người một. Vegas trao cho hai người họ một cái ôm nhẹ, đảm bảo rằng họ không bị thương trước khi rời đi.

Khi chỉ còn hai người, Porsche cuối cùng cũng nhẹ nhõm thở dài một tiếng. Sau đó, cậu nhận thấy Kinn cứng đờ người và im lặng trong suốt khoảng thời gian vừa rồi, hắn hoàn toàn không có phản ứng gì.

"Kinn." Porsche lao về phía hắn, dùng lòng bàn tay ôm lấy mặt hắn. "Anh có sao không, Kinn? Anh bị thương? Ở đâu vậy, nói cho tôi biết..."

Có một chút máu chảy ra từ môi của Kinn. Ngoại trừ điều đó ra, hắn có vẻ ổn.

"Kinn?" Porsche quan tâm hỏi, hắn không trả lời khiến cậu hơi run rẩy. "Nói gì đó đi. Xin anh."

Nghe đến đó, Kinn quay sang cậu, trong mắt hắn có một ngọn lửa hoang dại.

"Tại sao?"

Porsche cau mày. "Huh?"

"Em có bị ngốc không?" Một giọt nước mắt lấm tấm trên khuôn mặt hắn khi hắn khó nhọc đẩy Porsche ra khỏi người mình. "Tại sao em lại cứu tôi?"

"Kinn, bình tĩnh." Porsche cảm thấy choáng váng vì adrenaline, cậu như muốn ngất đi. Cậu có thể đối mặt với hàng triệu thứ, nhưng việc Kinn như thế này không nằm trong số đó.

"Nếu tôi bị giết, em sẽ được tự do!" Kinn tiếp tục hét vào mặt cậu. "Chẳng phải em là người đã khóc lóc về việc em đau khổ và chán nản như thế nào sao?! Chúc mừng, em vừa kéo dài nó hơn đấy! Em có thể thoát khỏi cuộc hôn nhân này, được ở bên người em yêu, thay vì ở đây với tôi!——"

Đột nhiên, Kinn bị đôi môi của Porsche làm cho im lặng.

Trong một thoáng, hắn sững sờ. Vị kim loại của máu hòa quyện với hương quế đặc trưng của Porsche. Nó rất say, nhưng ngay sau đó hắn nhận ra điều gì đang xảy ra và cố gắng đẩy cậu ra một lần nữa.

Lần này Porsche không cho phép hắn làm vậy. Cậu vòng tay ôm lấy hắn, làm cho nụ hôn sâu hơn. Kinn lặng lẽ rơi nước mắt, trong lòng hắn dâng lên thật nhiều cảm xúc, tên trùm mafia nhẫn tâm đã đi đâu rồi?

Hắn hôn Porsche với một lực ngang nhau. Tay hắn nắm lấy cổ Porsche cố tình siết chặt. Hắn muốn kiểm tra suy đoán của bản thân và ồ, hắn đã đoán đúng, Porsche bật ra tiếng rên rỉ, cậu ngửa cổ ra sau và cho phép Kinn tiếp cận nhiều hơn.

Hành động này dẫn đến hành động kia và những gì hắn biết tiếp theo là họ đang loạng choạng tiến về phía giường ngủ, trên người đã cởi bỏ một nửa quần áo. Người Porsche nóng lên, rất nhiều hơi ấm tỏa ra từ cơ thể cậu.

Đôi mắt Kinn nhắm nghiền lại khi Porsche kéo áo hắn ra và ném nó đi đâu đó. Các giác quan của hắn chỉ có thể cảm nhận được một thứ và đó là Porsche. Cậu nằm trên người hắn, làn da mịn màng như mật ong của cậu tiếp xúc với hắn. 

Porsche vuốt ve khuôn mặt hắn và tất cả những gì Kinn có thể làm là nằm đó và hóa đá. Porsche cúi xuống và hôn lên mặt hắn, cả má và trán hắn trước khi cẩn thận áp môi hai người vào nhau, lần này cậu chú ý hơn đến vết thương của hắn.

Kinn không hôn lại cậu nhưng cũng không đẩy cậu ra. Porsche lùi lại một chút, chỉ để nhìn chằm chằm vào mắt hắn một lần nữa. Kinn cố gắng tập trung nhưng thật khó khăn khi Porsche bắt đầu dùng những ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve tóc hắn.

Em có biết em đang làm gì không?

Kinn không phát ra tiếng, nhưng đôi mắt của hắn như muốn nói lên điều đó.

Porsche cười nhẹ, cậu cúi xuống hôn lên cổ hắn và thì thầm vào tai hắn. "Em chỉ muốn anh, Kinn."

Và Kinn kinh ngạc nhận ra đó là câu trả lời cho những câu hỏi trước đây của hắn. Hắn thở hổn hển, cả vì shock và vì sung sướng khi Porsche trườn xuống cơ thể hắn, môi cậu lần theo làn da nóng bỏng của hắn.

Khi ý nghĩa của những lời nói của Porsche cuối cùng cũng chìm sâu vào trong, hắn cảm thấy như cả thế giới đổ ập xuống mình. Kinn suýt chút hét lên khi cảm nhận đôi môi của Porsche trên đường V-line của mình, mũi của cậu ma sát trên da hắn ngày càng thấp dần.

Kinn nắm lấy gáy cậu, buộc Porsche phải nhìn hắn. Đôi mắt cậu có vẻ đờ đẫn, có quá nhiều khao khát và nóng bỏng trong đó, Kinn chắc chắn rằng điều đó đã phản chiếu qua đôi mắt ấy. Hắn thô bạo đưa miệng cả hai vào nhau một lần nữa rồi lật người lại, để bản thân yên vị một cách ngọt ngào trên cơ thể vàng óng đó.

Kinn không kìm chế, hắn cắn và đánh dấu từng tấc da thịt mà hắn có thể đặt môi mình lên đó. Những tháng ngày tích tụ căng thẳng và thất vọng cuối cùng cũng tiêu tan. Porsche đang rên rỉ như thể ngày mai sẽ không đến, tay cậu cào lên lưng Kinn và giữ lấy bờ vai rộng lớn của hắn.

"Kinn." Cậu thở dốc một cách yếu ớt khi hắn bắt đầu liếm núm vú, từng ngón tay hắn lướt trên ngực và cơ bụng của cậu. Porsche là người bị xúc động, nhưng Kinn cảm thấy sung sướng hơn cậu. Hắn không biết tại sao bản thân cảm thấy bình yên.

Tay của Porsche do dự đi xuống phía dưới và cởi quần của hắn ra. Kinn cắn cổ cậu để trả đũa khi Porsche nắm lấy dương vật của hắn, bao bọc nó trong bàn tay ấm áp như thiên đường.

"Uh, P-Porsche... Porsche!" Hô hấp của Kinn trở nên khó khăn khi được Porsche vuốt ve đến cứng cả người và ấn ngón tay cái lên đầu dương vật đang cương cứng của hắn.

Cảm giác vừa được kích thích hưng phấn vừa có được sự nhẹ nhàng bình thản là điều hắn không biết là có thể xảy ra, cho đến thời điểm này.

Porsche ngoan ngoãn nâng hông lên để Kinn cởi quần cho cậu và thả nó xuống giường. Hắn dành một chút thời gian để chiêm ngưỡng khung cảnh. Hắn không thể tin được vận may của mình, bên dưới hắn lại có một người đàn ông đẹp trai như vậy, đang hoàn toàn trần trụi dưới ánh trăng. 

Hắn vùi mặt vào cổ Porsche, chú ý đến khuôn ngực đang phập phồng lên xuống của cậu khi đầu ngón tay hắn lướt qua lỗ nhỏ. Porsche rõ ràng là rùng mình nhưng chân lại dang rộng hơn, để Kinn có thể thoải mái hành sự. 

"Kinn, làm ơn." Porsche vừa khóc vừa ôm Kinn, cố gắng kéo hắn lại gần hơn dù xung quanh họ hầu như không còn khoảng trống. 

Kinn mềm lòng trước lời cầu xin của cậu và từ từ đưa ngón tay vào trong Porsche. Đầu cậu nửa ra sau, cơ thể càng lùi về phía Kinn. Hắn không ngừng cuộc tấn công ngọt ngào của mình, hắn đánh dấu cơ thể của cậu bằng thật nhiều vết cắn và dấu hickey mà hắn có thể, đảm bảo rằng chúng sẽ được lưu lại. Như một lời nhắc nhở dành cho họ.

Một lúc sau, Porsche liếm lòng bàn tay của mình và xoa nó lên dương vật của Kinn, thứ vốn cũng đã ướt sũng. Cậu đã quá nổi bật, cái nhìn mà Porsche dành cho hắn chỉ làm tăng thêm ham muốn dành cho cậu.

Một kiểu giao tiếp không lời nào đó trôi qua khi Kinn rút ngón tay ra và khiến Porsche rên rỉ vì cảm giác được lấp đầy đột ngột biến mất. Cậu nhìn thẳng vào mắt hắn, đưa tay nắm lấy thằng nhỏ của Kinn và ấn đầu khấc vào lỗ nhỏ của mình.

Khiến Kinn không khỏi giật bắn người, hắn chăm chú nhìn vào nơi thân mật của họ.

Đã đâm lao thì phải theo lao. Hắn cố gắng tìm kiếm chút dấu hiệu miễn cưỡng trên khuôn mặt Porsche nhưng cậu chỉ đơn giản là áp trán họ vào nhau và ôm hắn sát gần hơn.

Trái tim Kinn rung rinh như có hàng ngàn cánh bướm bay qua. 

Cuối cùng hắn cũng đẩy hông vào trong Porsche, khiến mọi thứ trở nên mờ mịt. Tất cả những gì hắn có thể cảm nhận được là sức nóng căng cứng bao quanh thằng nhỏ của mình, và cách Porsche cào vào lưng hắn, chắc chắn sẽ để lại những vết đỏ thẫm trên khắp cơ thể. Hắn không phản đối và để cậu có thể làm theo ý mình. 

Kinn dùng tay giữ lấy hông Porsche để thuận tiện di chuyển ra vào bên trong cậu. Chính Porsche lúc này cũng vô cùng phối hợp, cậu dựa đầu vào vai hắn, để dương vật của hắn vào sâu hơn, để cậu có thể cảm nhận được từng cú va chạm của hắn, khiến cậu chìm vào quên lãng.

Một chân của Porsche đặt lên vai Kinn. Hắn dùng tư thế này để đâm sâu hơn và mạnh hơn, khiến Porsche hét lên tên hắn, như thể cậu không thể nói gì khác.

Kinn cảm nhận hơi nóng ở thân dưới của mình, hắn lùi lại một chút, đặt nụ hôn lên mắt cá chân của Porsche. Hắn đẩy hông nhanh hơn và khiến Porsche hét tên hắn thật lớn. Nhìn cậu thỏa mãn dưới thân hắn như thế này, Kinn nhấp mạnh thêm vài lần rồi đạt đến cơn cực khoái và lấp đầy Porsche với tinh dịch của hắn. Cả hai đều thở hổn hển, cơ thể dính đầy tinh dịch nhớp nháp.

Họ không nói với nhau thêm lời nào, tâm trí và trái tim của họ trôi về một nơi xa, rất xa, nơi không có đau đớn, không có khổ sở. Chỉ có yêu thương và vỗ về trong vòng tay nhau.

--

Khi Kinn thức dậy với cảm giác đau đớn xen lẫn dễ chịu, suy nghĩ đầu tiên của hắn là bản thân vẫn chưa tỉnh ngủ. Nhưng khi ý thức và ký ức về đêm qua trở lại với hắn, hắn bắt đầu nghĩ rằng mình đã có một giấc mơ ướt át về Porsche.

Cảm giác xấu hổ bùng cháy khắp cơ thể, hắn cố gắng ngồi dậy nhưng sững người nhận ra mình đang khỏa thân. Anh nhanh chóng nhìn quanh phòng và cảm thấy bản thân vừa có một cảm giác déjà vu kỳ lạ.

Chết tiệt, Kinn. Tại sao mày lại là một kẻ ngốc như vậy? Hắn tự nguyền rủa bản thân và đang định bật ra tiếng rên rỉ vì thất vọng thì đột nhiên Porsche bước vào phòng.

Có vẻ như cậu không nhận ra Kinn đã thức nên đã đi thẳng đến cửa sổ. Hai tay cậu nắm chặt lại, tương tự như đã làm vào đêm qua.

Hắn tự tát vào mặt mình sau khi những gì đã xảy ra đêm qua bắt đầu lặp lại trong đầu.

Thật không may, điều đó đã thu hút sự chú ý của Porsche và khiến cậu tiến vài bước về phía hắn. Kinn sững sờ nhìn cậu, kéo lấy chăn để che đi cơ thể của mình.

"Anh dậy rồi." Porsche không hỏi gì cả, chỉ nói với hắn. "Ba anh muốn nói chuyện, về đêm qua."

Kinn không chắc mình có nghe thấy cậu nói không, mắt hắn dán chặt vào những vết cắn khác nhau trên cổ Porsche. Mẹ kiếp, vậy tất cả đều là thật.

Hắn không biết nên vui mừng hay nên nhảy khỏi vách đá.

"Vậy, vậy em đã nói chuyện chưa?" Hắn hỏi cậu với giọng buồn ngủ và mệt mỏi.

Porsche tránh ánh mắt hắn, mặt cậu đột nhiên đỏ bừng. "Vẫn chưa."

Hàm ý đã rõ ràng. Kinn gật đầu trước khi vụng về nhặt chiếc quần đang vứt chỏng chơ của mình.

Thật là một điều kinh khủng để mong đợi xuất hiện đầu tiên vào buổi sáng.

--

Cả hai sát thủ đã chết.

Thì ra họ đã tự sát bằng thuốc độc ngay sau khi bị bắt. Ai đứng sau tất cả những chuyện này chắc chắn đã đe dọa họ với số phận còn tồi tệ hơn cả cái chết.

Kinn tiếp tục liếc nhìn Porsche, cậu đang tranh cãi gay gắt với ai đó qua điện thoại. Khi cậu quay trở lại, trông cậu có vẻ căng thẳng. 

"Một điều con chắc chắn rằng người này là ai đều muốn làm hại Kinn." Porsche nói. "Con đã ở một mình trong phòng khá lâu, nhưng ngay khi Kinn quay lại, bằng cách nào đó họ đã đột nhập vào từ ban công. Thậm chí trước đó, có kẻ đã cố gắng bắt cóc Kim trong một nỗ lực vô ích để thu hút Kinn. Nhưng con không nghĩ rằng đó là cùng một người hay một nhóm người đứng sau cả hai vụ tấn công."

Khun Korn cẩn trọng lắng nghe những gì Porsche nói rồi gật đầu. "Đây dường như là hành động của một người trong cuộc. Và ba tin rằng con đã xử lý những người đã tấn công Kim?"

Porsche gật đầu. "Đúng vậy. Người của con đã săn lùng chúng. Từng người trong số họ."

"Tốt lắm." Khun Korn quay sang con trai. "Kinn con nghĩ như nào?"

Kinn muốn tự tát mình, bởi vì trong suốt cuộc trò chuyện nghiêm túc kéo dài về những lời đe dọa chết người, tất cả những gì hắn có thể nghĩ đến là dùng thằng nhỏ của mình để chơi đùa với Porsche. 

Mặt hắn nóng lên khi Porsche cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn, cậu đang chờ đợi ý kiến của hắn.

Chà, em cảm thấy rất tuyệt khi ở bên dưới tôi và tôi rất muốn làm lại điều đó nếu em cho phép tôi...

"Con nghĩ Porsche nói đúng." Hắn tự hào về mình vì không nói lắp.

Porsche gửi cho hắn một cái nhìn không thể tin được, không nghi ngờ gì nữa là cậu đã nhận ra cuộc chiến nội tâm của hắn. Kinn cảm thấy bị phơi bày, nhưng các vị thần đã kéo hắn khỏi đống suy nghĩ trong tâm trí.

"Chà, lần đầu tiên anh đồng ý với em." Porsche nói với giọng nhẹ nhàng hơn những gì hắn mong đợi.

Khun Korn mỉm cười với họ trong một giây trước khi thông báo những gì ông đã quyết định.

"Ba nghĩ con và Kinn nên nghỉ ngơi một thời gian." Ông nói. "Các con đã không đi du lịch kể từ sau đám cưới, đây là thời gian tốt nhất để nghỉ ngơi."

Mặt Kinn đỏ bừng vì những gì ba hắn vừa nói. "Ba, chuyện này không cần thiết."

"Hãy coi đó là tuần trăng mật của con." Ông đáp lại. "Con nghĩ như nào Porsche?"

Kinn lặng lẽ cầu xin Porsche bằng ánh mắt nhưng cậu chỉ nhướng mày và chết tiệt, Kinn biết cậu sẽ trả lời như nào.

"Con thích đề xuất của ba." Porsche đáp, cậu nhìn chằm chằm vào hắn. "Suy cho cùng cũng là vì sự an toàn của Kinn."

Kinn suýt chút không kiềm chế được khi ba hắn gật đầu. "Tốt lắm, Chan sẽ sắp xếp và hai đứa có thể khởi hành vào tối nay."

Chúa ơi, chuyện này có thể xảy ra vào ngày khác được không?

.....

2022.08.22

Xin lỗi cả nhà nếu phần H có hơi sượng nha...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro