CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tôi tự đến trường Đại học vì thằng Rain phải vào bệnh viện. Anh Sun sẵn sàng chở tôi đến nhưng tôi từ chối vì không muốn phiền anh. Nếu mà chở tôi đi học thì anh phải vòng lại khá xa vì bệnh viện ở ngược hướng.
Bây giờ tôi đang ngồi trong sân của toà nhà ngành Kỹ sư trong khi nghe đàn anh thao thao về kinh nghiệm cùng kỹ năng theo học tại đây. Thật nhàm chán. Đó là tiết định hướng của ngành à. Những sinh viên còn lại cũng không để tâm mấy. Một số bận tám chuyện với số còn lại. Một số lo tán tỉnh mấy cô bên ngành khác. Một số thì bận ưỡn ẹo tự sướng. Bọn họ đều có vẻ dễ hoà đồng, chỉ ngoại trừ tôi. Tôi còn phải ngồi đây trong ba mươi phút nữa, phải nghe cho hết cuộc diễn thuyết nhảm nhí này trong lúc những người khác làm phiền tôi.
“Này!” Một bàn tay bất ngờ vỗ lên vai tôi.
Tôi quay lại rồi nhìn thấy một thằng tóc xoăn với nụ cười rộng đến mang tai. Tôi cũng cố rặn ra một nụ cười với nó.
Ủa tôi biết thằng này à?
“Tao là June. Mày tên gì?” Nó hỏi tôi.
Đây là cách mọi người làm quen với nhau à? Bất thình lình vỗ vai rồi xưng tên?
“Tao là Kao.” Tôi trả lời nó.
Nó bắt đầu cười to sau khi nghe tên của tôi. Có gì mắc cười à?
“Vậy là mày chỉ dài có 9cm?” Nó trêu.
[Kao : số 9 trong tiếng Thái lẻn]
Tôi cũng cười, sau khi hiểu ra câu đùa của nó.
“Không, tao tên là Kao.” Tôi nói. Tôi không muốn nó nghĩ thằng em tôi chỉ có thế.
Nó chỉ cười ngu rồi gật đầu.
Sau đó nó vỗ vào thằng bên cạnh trong lúc nhìn tôi.
“Thằng này là Thada.” Nó nói, có vẻ muốn tôi làm quen với thằng đó.
Thada nhìn tôi với ánh mắt hờ hững. Nó to con hơn thằng June nhiều.
“Đây là thằng Kao.” June giới thiệu tôi với Thada.
Thada gật đầu cộc lốc với tôi rồi xoay người lại nghe đàn anh thuyết giảng tiếp.
“Kao!” thằng June bất thình lình hét to tên tôi còn tay nó thì chỉ vào người tôi.
“June!” nó chỉ vào nó.
“Thada!” chỉ vào thằng Thada.
“Tụi tao là một băng ngầu lòi à nhe.” Nó gào lên, làm một số thằng khác quay ngoắc lại nhìn bọn tôi.
Thằng loz này chập à. Tôi nghĩ, đột nghiên cảm thấy buồn cười.
“Mày muốn vào băng luôn không?” Nó kéo thằng nhóc ngồi ngay trước mặt trong khi mắt vẫn nhìn tôi và Thada.
Thằng nhóc đó ngay lập tức quay mặt rướn người về phía trước. Chắc do nó sợ cái tính chập của thằng June, hoặc là cái mồm bô bô của nó.
“Mày chỉ tao máy uống nước được không? Tao muốn lấy nước.” Tôi hỏi June vì chợt nhớ ra đã nốc hết bình nước mình đem theo.
“Tất nhiên. Tụi mình là một băng mà.” Nó nói
Khi nó đứng dậy, nó đồng thời kéo cổ cả tôi lẫn thằng Thada rời đi khỏi đám sinh viên đang nhố mắt nhìn vì tính vừa khùng vừa to còi của nó.
Ngày đầu tiên đi học của tôi hoá ra không quá tệ và tôi đoán là tôi đã có thêm bạn rồi.
~
Khi tôi đang chờ cô gái trước mặt mình lấy nước xong thì cổ vô tình dẫm vào chân tôi rồi hất cả bình nước lên áo tôi.
Cái quái gì xảy ra với vận may của tôi vào ngày hôm nay vậy?
“Ôi xin lỗi. Trời đất ơi tao không thấy mày.” Cô bạn đó nói rồi nhanh chóng rút khăn tay từ túi váy của mình ra lau cho tôi.
Tôi có khó chịu một chút thật nhưng không thể cứ bực mình được, suy cho cùng thì cũng là tai nạn ngoài ý muốn thôi.
“Không sao đâu.” Tôi nói với cô ấy.
Cổ cứ chà cái khăn tay nhỏ xíu lên áo tôi, chắc cảm thấy áy náy lắm.
“Wow, thằng Kao này, mày còn chưa bước vào lớp mà đã ghi điểm với một em xinh vậy luôn.”
Thằng June phát biểu ngay sau lưng tôi với cặp lông mày nhướng cao.
Tôi lờ nó đi rồi lại cố giải thích với cô bạn là chả sao đâu.
“Bạn tên gì thế? Mình là June nhé.” Nó nhảy ra làm quen với cái người vừa tưới ướt hết áo tôi.
Cô bạn có vẻ do dự. Chắc là do thằng June đột ngột hỏi riêng tư quá đi.
“Tao là Sandee.” Cô nói ngắn gọn.
Nụ cười tới mang tai của thằng June bây giờ qua mẹ dái tai rồi.
“Đúng là cái tên đẹp nè, đây là thằng Kao-“ Nó nói rồi chỉ vào tôi.
“- và đây là thằng Thada.” Sau đó nó chỉ vào thằng Thada đang đứng trầm ngâm kế bên.
Trong ấn tượng của tôi, Thada khá là vô cảm, lại cho Sandee một nụ cười tươi rói. Wao, nó lại chẳng thèm  cười với tôi khi tôi chào nó chứ. Nó cũng chả thèm cười với cô bạn có vẻ để ý nó mà lại cười với Sandee. Hừm.
“Bạn vào băng tụi này chứ?” June đột ngột hỏi Sandee, cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi.
Sandee chỉ nhìn June như thể vừa nhận ra nó bị chập rồi cười.
“Được thôi, sao cũng được mà. Giờ thì cùng đi gặp thằng bạn mình đi, nó đang chờ á.” Sandee nói lúc bước đến căn tin
“Được đó! Nó cũng vào băng bọn này luôn.” June ré lên.
Tôi và Thada chỉ còn nước lắc đầu với cái thói oang oang của thằng này.
Khi chúng tôi đến căn tin, Sandee đi lại cái bàn có sẵn một thằng đang ngồi chơi điện thoại. Nhìn nó có vẻ gì đó rất quen.
Mình gặp nó chưa nhỉ?
Mái tóc đen lởm chởm xù xì, cạo đường line, đeo khuyên, áo không ủi … tôi có thể gặp nó ở đâu được nhỉ?
Chờ đã….
Chó chết, nó là thằng đầu bò sáng nay. Sao mấy chuyện thế này cứ xảy ra với tôi vậy? Sao hôm nay tôi xui dữ vậy. Sao nó lại có thể học cùng ngành với tôi?
Sandee cũng bối rối: “Hai người biết nhau à?”
Cả hai đứa tôi đều nhìn nhau đầy cáu kỉnh rồi lắc đầu.
“Không.”
“Không bao giờ.”
Hai thằng đều nhìn nhau kiểu dị vãi loz rồi không thèm chào hỏi. Tôi chỉ lặng lẽ ngồi xuống một bên. Cân nhắc khả năng có thể làm bạn được không. Nếu mà tôi biết cái trò làm quen sẽ dẫn đến vụ này, tôi thề sẽ chả bao giờ đi bắt chuyện nữa.
Cái thằng mà tôi không  muốn thấy nhất, lại chơi cùng nhóm bạn với tôi cơ đấy. Okay Kao, bình tĩnh nào. Có thể thằng đó không xấu như vậy. Có thể nó chỉ đầu bò khi Rain cố cướp bạn gái của nó. Có đứa nào không điên khi bạn gái mình bị cưa cẩm đâu? Tôi nhìn qua thằng Pete và thấy nó cũng đang gườm gườm tôi.
Mẹ nó. Thằng này đúng kiểu xấu tính ăn hết 100%.
Nhưng tại sao? Tại sao ngày đầu tiên đi học của tôi lại xui dữ vậy? Tôi chỉ muốn tốt nghiệp trong yên bình. Lớp học còn chưa bắt đầu mà tôi đã có sẵn một thằng không ưa tôi. Mà tôi cũng đéo ưa nó.
Okay, tôi chỉ cần đơn giản là làm lơ nó, coi nó là không khí mà thôi. Okay, tôi có thể xử được vụ này. Tôi rất giỏi cái trò làm lơ người ta.
Có thể mọi việc xét ra cũng không tệ.
Tôi hy vọng thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro