Bonus (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoan...

Khoan đã...

Sao mọi chuyện lại trở nên như thế này?

Trong căn phòng sang trọng đẹp đẽ, trên chiếc giường ấm áp mềm mại, tôi dùng hết sức nắm chặt lấy cái áo sơ mi đang mặc trên người, cố gắng tránh cho nó khỏi bị ai đó cởi ra, nhưng tôi lại không thể ngăn cản được bàn tay ma quỷ đang vuốt ve cơ thể mình ngay phía dưới lớp áo. Người ấy nằm lên trên cơ thể tôi, dùng sức nặng của bản thân khiến tôi không thể quay ngang dọc chứ đừng nói tới việc chạy trốn, tay trái mải mê âu yếm làn da vốn nhạy cảm của tôi trong khi tay phải thì giữ chặt khuôn mặt tôi, khiến cho trong mắt tôi chỉ có thể nhìn thấy một màu sắc duy nhất – màu đỏ rực rỡ.

Từ lúc bắt đầu tới giờ, môi người ấy không rời môi tôi lấy một lần, có lẽ vì vậy mà tôi thấy môi mình hơi đau, nhưng dường như người ấy không hề có dấu hiệu muốn dừng lại, cái lưỡi ướt át mềm mại của người ấy cũng ranh mãnh xảo quyệt y như chủ nhân của nó vậy, mạnh bạo xâm chiếm từng ngõ ngách bên trong miệng tôi, không để sót nơi nào, nhưng cũng ngọt ngào, dịu dàng mời gọi tôi tham gia vào điệu múa. Tôi ghét cảm giác này, cái cảm giác bất lực, xấu hổ nhưng lại ngây ngất, đê mê...giờ thì tôi đã hiểu thế nào gọi là "Tiến thoái lưỡng nan", tôi rất muốn đẩy người phía trên thân ra, nhưng lại sợ làm cho người ấy thất vọng, dù sao đó cũng là người mà tôi yêu, và quả thật tôi không muốn làm người mình thương buồn.

Nhưng thực sự tôi không hiểu "Tại sao chuyện này lại xảy ra trong buổi hẹn hò đầu tiên của chúng tôi cơ chứ?"

.................

Có lẽ nên quay về thời điểm cách đây mấy tháng, khi trận chung kết giữa Seirin và Rakuzan diễn ra, đó là lần đầu tiên tôi và người ấy đối đầu với nhau kể từ sau khi tôi rời bỏ Teiko, và giờ bạn đoán được rồi đấy, người ấy của tôi là Akashi Seijuro – đội trưởng tiền nhiệm của Kiseki no sedai và là đội trưởng đương nhiệm của Rakuzan High.

————————————————————–

Kể từ đó trở đi, chúng tôi bắt đầu hẹn hò, nói cho oai vậy chứ chúng tôi chưa từng có được một buổi hẹn hò thật sự nào cả, do ở cách xa nhau, lại vướng bận chuyện học hành, luyện tập, nên chúng tôi chỉ có thể gặp nhau vào cuối tuần, nhưng đó lại là thời điểm nhóm Kiseki no sedai của chúng tôi tụ tập, thế nên thật khó để kiếm cớ đi chơi riêng. Với tôi thì không sao, chỉ cần được bên cạnh Akashi-kun là tôi vui rồi, nhưng với cậu ấy thì không đủ nên dạo này cậu ấy tìm được một sở thích mới, cứ mỗi khi có cơ hội là cậu ấy lại hôn trộm tôi, bất kể là ở đâu. Vui thì vui thật đấy, nhưng cũng đau tim lắm, vì chúng tôi vẫn chưa công khai mối quan hệ của mình.

Cách đây một tuần, Akashi-kun gọi điện cho tôi và hỏi xem tôi có muốn một buổi hẹn hò thực sự của hai người không? Tất nhiên là tôi rất muốn rồi, tôi luôn mong chờ điều đó, và rồi cậu ấy mời tôi Thứ bảy tới hãy đến Kyoto, vì cậu ấy vẫn thường xuyên xuống Tokyo rồi nên lần này cậu ấy muốn chúng tôi đến Kyoto nơi cậu ấy đang sống, tôi cũng chưa đến Kyoto lần nào, nên cũng rất háo hức. Tóm lại, tôi rất mong chờ đến thứ bẩy này.

4 giờ chiều, tôi ngồi trong quán Maji Burger cùng với một cốc Vanilla milkshake trong tay chờ đợi Momoi-san, tôi có việc cần cô ấy giúp nên đã hẹn cô ấy ra đây, khoảng 10 phút sau khi tôi đến thì Momoi cũng tới, cô ấy gọi một ly kem rồi ngồi bên cạnh tôi.

– Hiếm ghê ha, Tetsu-kun lại muốn hẹn hò với tớ

– Sặc...khụ... Momoi-san, đừng nói một câu dễ gây hiểu lầm như thế chứ

– Thì đúng là thế còn gì

– Tớ chỉ muốn biết một buổi hẹn hò hoàn hảo của cậu là như thế nào thôi?

– Oaa...Tetsu-kun sắp hẹn hò ư? Với ai? Tớ sẽ không chịu thua cô ta đâu

– Không, tớ chẳng hẹn hò với cô gái nào cả, thề đấy. Tớ đơn giản chỉ là đột nhiên tò mò thôi.

– Hừm!!! thật sao??? Vậy thì đừng ngồi ở đây nữa, chúng ta thử hẹn hò đi thì biết liền.

– Ây, khoan đã...

Không kịp nói hết câu, tôi đã bị Momoi-san kéo ra ngoài, cô ấy vô cùng háo hứng

– Trước hết tớ muốn đi chơi ở trung tâm thương mại, hoặc sở thú hay công viên trò chơi cũng rất tuyệt, sau khi chơi chán rồi thì cũng là lúc phải đi ăn để tiếp năng lượng, sau đó là đi xem phim, cuối cùng là mua sắm rồi về nhà

– Đi nhiều thế sao?

– Phải, đã gọi là hẹn hò thì phải đi chơi chứ.

– Ơ nhưng...

– Nào bắt đầu thôi, Tetsu-kun, trung tâm thương mại thẳng tiến.

Tôi bị Momoi lôi xềnh xệch đi khắp nơi, tuy tôi khá mệt vì không quen nhưng cô ấy lại rất vui vẻ hạnh phúc, tôi tự hỏi, nếu tôi cũng làm y như vậy với Akashi-kun thì cậu ấy có vui vẻ như thế không?

Thời gian trôi qua, tôi đếm từng ngày đến buổi hẹn hò đầu tiên của chúng tôi, háo hức lên một list những việc cần làm, các thứ cần mua, những địa điểm cần đến để có thể tạo ra một buổi hẹn hò hoàn hảo, khó quên...Rồi thì thứ bẩy cũng đến, tôi bắt chuyến tàu sớm nhất tới Kyoto, ngồi trên tàu ngắm khung cảnh bên ngoài cửa sổ, tôi tự nhủ đây là khung cảnh mà tuần nào Akashi-kun cũng ngắm nhìn, bỗng cảm thấy vui vui, và nhớ cậu ấy kinh khủng.

Có lẽ vì là thứ bẩy, lại là chuyến tàu sớm nhất nên sân ga hơi vắng khách, khi vừa bước chân ra khỏi toa tàu, tôi đã nhìn thấy Akashi-kun đừng chờ sẵn, tôi vui mừng rảo bước tiến đến bên cậu ấy. Đột nhiên cậu ấy nắm lấy tay tôi, kéo mạnh vào lòng, đặt lên môi tôi một nụ hôn nóng bỏng

– Ưm...Akashi-kun...Ch...Chúng ta đang ở ngoài...ưm..ư

– Mặc kệ, ai muốn nhìn thì nhìn.

Sau đó, chúng tôi nắm lấy tay nhau cùng bước ra ngoài xe ôtô đã đậu sẵn trước cửa nhà ga, lên xe rồi đi đến nhà cậu ấy. Có thể nói, đây không gọi là nhà, nó gọi là biệt thự thì đúng hơn, tôi vốn biết cậu ấy là con nhà khá giả nhưng không ngờ lại giàu có đến thế, căn biệt thự rất to và đẹp, xây theo lối kiến trúc Châu Âu, bên trong có rất nhiều phòng, và còn có hẳn một căn phòng xây theo kiểu truyền thống Nhật Bản với chiếu Tatami trải rộng chỉ để dành riêng cho thú vui chơi cờ Shogi của Akashi-kun.

Tôi ở đó, dùng trà, ăn điểm tâm, nghỉ ngơi một chút, rồi cùng Akashi-kun ra ngoài, bắt đầu buổi hẹn hò của chúng tôi, tôi đưa cho cậu ấy danh sách một loạt những địa danh mà tôi muốn ghé qua, và cậu ấy trở thành hướng dẫn viên du lịch bất đắc dĩ của tôi, đầu tiên chúng tôi ghé đến Kinkakuji, sau đó là Ginkakuji và Kyomizutera, ăn trưa tại một nhà hàng truyền thống sang trọng, rồi lại tiếp tục chuyến du lịch của mình. Khi đi tới Nhật Thành, thì tôi phát hiện trời mây hơi sầm sì, cầu mong sao trời không mưa, vì tôi chỉ ở đây 1 ngày thôi, tôi không muốn buổi hẹn hò hoàn hảo của mình bị huỷ bỏ chỉ vì trời mưa.

Nhưng ông trời quả thật muốn trêu ngươi người khác, khi tôi với Akashi-kun đang đi dạo ngoài vườn thì trời đổ mưa to, nhìn tôi bị dính nước mưa, cậu ấy lo lắng và muốn đưa tôi về nhà, tuy giờ vẫn chưa phải mùa hè, nhưng cũng không đến mức bị đổ bệnh chỉ vì dính chút nước mưa đâu, có điều Akashi-kun một khi đã quyết thì đố ai thay đổi được, tôi đành ngoan ngoãn theo cậu ấy quay về mà lòng nuối tiếc vô hạn. Vào đến cửa nhà, người giúp việc mang hai chiếc khăn bông tới đưa cho chúng tôi, và nói

– Bạn cậu chủ bị ướt rồi, tôi sẽ chuẩn bị phòng khách ngay

– Không cần, cậu ấy sẽ dùng phòng của tôi, chỉ cần mang cho chúng tôi trà nóng là được

– Thưa, vâng

Nói xong, cô gái tất tả chạy đi làm việc, Akashi-kun cầm tay tôi, dắt tôi vào phòng của cậu ấy, phòng ngủ của Akashi-kun ở trên tầng 2, nó rất đẹp, ấm áp và có màu sắc rất đặc trưng của cậu ấy, với giấy dán tường màu đỏ thẫm cùng hoa văn tinh tế màu bạc, thảm sàn màu trắng, rèm cửa màu vàng, và chiếc giường lớn màu trắng với chăn đệm có những hoạ tiết vàng và đỏ...Nhìn tôi đứng như trời trồng tại cửa, Akashi đưa quần áo cho tôi và đẩy tôi vào phòng tắm, tôi định phản bác là tôi cũng mang theo đồ thay nhưng cậu ấy chả thèm nghe. Thôi kệ vậy, ngồi trong bồn tắm ấm nóng quả là tuyệt vời, thư thái, công nhận lúc nãy tôi cũng thấy hơi lạnh thật nhưng giờ ngâm bồn tắm thế này, tôi nghĩ chắc mình sẽ không bị cảm đâu.

Rời khỏi phòng tắm, tôi thấy Akashi-kun đang ngồi ở mép giường với một cốc trà nóng và một cuốn sách trên tay, quần áo đã thay đổi, có vẻ cậu ấy cũng đã đi tắm ở đâu đó rồi. Nhìn thấy tôi, cậu ấy cầm 1 cốc trà nóng giơ lên, ý bảo tôi lại đây ngồi uống trà, tôi ngoan ngoãn làm theo như một con cún con vậy, húp một hớp trà nóng , tôi nhìn ra phía ban công thấy trời vẫn còn đang mưa rất to, bất giác thở dài một tiếng

– Sao vậy?

– Ừm...không có gì...chỉ là...

– Cậu buồn vì buổi hẹn hỏ của chúng ta bị gián đoạn à?

– Ừ... hiếm lắm mới có một dịp như vậy

– Lần sau cũng được mà

– Haizzz...tốn bao nhiêu công tớ chuẩn bị cho nó, lại còn phải hẹn hò với Momoi-san để có thể đúc kết...

– Cái gì ???

Ế...? Hình như tôi vừa mới lỡ mồm một điều gì đó thì phải, giật mình nhìn Akashi-kun, khuôn mặt cậu ấy trở nên nghiêm nghị, nhìn trừng trừng vào tôi, cậu ấy cứ từ từ tiến tới, còn tôi thì chỉ biết từ từ thoái lui

– Cái gì cơ?

– A..Aka...

– Cậu nói cậu hẹn hò với ai?

– A...Akashi-kun, cậu hiểu lầm rồi

– Hiểu lầm ???

– P...phải, đúng là tớ đã hẹn hò với Momoi-san nhưng...

– Cậu dám hẹn hò với người khác sao?

Hiểu lầm rồi mà, cậu ấy chẳng chịu nghe tôi giải thích gì cả. Mỗi câu hỏi, cậu ấy lại tiến tới một bước, mỗi câu trả lời, tôi lại lui về một bước, đến khi tôi bị dồn đến chân tường, à không, trên giường mới đúng. Cậu ấy ở trên thân tôi, chống hai tay xuống nệm, từ từ cúi xuống, còn tôi nằm lọt thỏm ở giữa. Tôi kẹt cứng ở trên giường, tứ phía bị bao vây, có muốn trốn cũng chẳng được. Đôi mắt người ấy trở nên sắc bén, khuôn mặt đanh lại và không hề cười

– Cậu hiểu lầm thật mà, làm ơn nghe tớ giải thích

– ...

– Tớ...tớ rất háo hức về buổi hẹn hò đầu tiên, nhưng cũng khá lo lắng về nó, tớ không có kinh nghiệm gì cả, tớ chỉ sợ mình khiến cậu buồn chán, nên đã hỏi ý kiến Momoi-san, cô ấy đưa ra một loạt gợi ý nhưng tớ vẫn không hình dung ra được, nên cô ấy đã đề nghị bọn tớ đi chơi thử một hôm , thực hành vẫn tốt hơn lý thuyết mà

– ...

– Tớ chỉ muốn biết khi hẹn hò người ta sẽ làm những gì thôi, Tớ muốn chúng ta có một buổi hẹn hò thật hoàn hảo nên đã lên một kế hoạch kĩ càng nhưng...trời đã mưa và nó hoàn toàn thất bại

– Hừm...

– Tớ xin lỗi, Akashi-kun

Để ý thấy người trên thân tôi đã dịu lại, không còn khắc nghiệt như vừa nãy nữa, tôi mới bắt đầu thở phào nhẹ nhõm. Akashi-kun chỉ nhìn tôi mà không nói gì cả, một lúc sau cậu ấy lên tiếng

– Hiểu rồi.

– Cám ơn cậu

– Nhưng đừng nghĩ rằng cậu sẽ không bị phạt vì tội ngoại tình

– Đó không gọi là ngoại tình

– Hẹn hò với tớ nhưng lại đi chơi với người khác, đó gọi là ngoại tình

– Tớ chỉ nhờ Momoi-san giúp đỡ để có một buổi hẹn hò hoàn hảo với cậu mà thôi, cậu quá vô lý

– Vô lý ??? Có vẻ như cậu thực sự cần một hình phạt

Tôi như chết điếng luôn, không thể ngờ cậu ấy lại độc tài tới mức độ đó, đột nhiên thấy sợ hãi, tôi đẩy Akashi-kun ra và cố vùng ra ngoài, nhưng cậu ấy dường như đã biết trước hành động này – Khỉ, đây là lần thứ hai tôi thấy ghét cái "Con mắt đế vương" đó kinh khủng. Akashi-kun tóm chặt lấy cổ tay tôi rồi đè lại tôi xuống giường, cũng may là chiếc giường mềm mại chứ nếu không đầu tôi đã bị u một cục. Ngồi lên eo tôi, cậu ấy cúi xuống, nở một nụ cười quỷ dị

– Hình như cậu rất muốn có một buổi hẹn hò hoàn hảo

Cậu ấy thả tay tôi ra, một tay cậu ấy vuốt ve khuôn mặt tôi, một tay cậu ấy luồn xuống phía dưới lưng tôi.

– Để tớ cho cậu thấy thế nào là "Buổi hẹn hò hoàn hảo của tớ" nhé, Kuroko

– ...

—————————————————————

Và hiện giờ, tôi đang ở trong tình trạng này đây.

Dường như cảm nhận được hơi thở khó nhọc của tôi, cậu ấy buông đôi môi của tôi ra để nó có thể kiếm chút không khí, nụ hôn của cậu ấy rất tuyệt nhưng cũng khiến tôi mệt gần chết, nếu coi đây là một "hình phạt" thì tôi nguyện chết cũng được. Nhưng mà hình như tôi đã quá ngây thơ thì phải. Rời môi tôi, nhưng môi cậu ấy đâu có ngừng hoạt động, nó từ từ di chuyển sang má tôi rồi đến tai, tôi có thể cảm nhận được cậu ấy đang nhẹ nhàng gặm lấy vành tai của tôi rồi liếm láp nó. Vừa xấu hổ, vừa thoả mãn...tôi bất giác rên rỉ thành tiếng, tuy rất khẽ nhưng lại khiến cậu ấy bật cười. Rồi lại nhẹ nhàng miết đôi môi ấy xuống cổ tôi, cắn nhẹ một cái rồi lại tận tình liếm mút, để lại một dấu ấn đỏ thẫm mà cậu ấy biết nó sẽ không biến mất trong vài ngày.

Tôi giật mình khi thấy cậu ấy dần di chuyển xuống xương quai xanh để lại đó một vài dấu hôn, rồi tiếp tục chu du xuống sâu hơn. Hoảng loạn, tôi dùng một tay nắm chặt cái áo đã bị tháo hết cúc, tránh cho nó bị cậu ấy cởi ra, tay còn lại chống trả bằng cách đẩy vai cậu ấy ra, nhưng không được, không có tác dụng, rõ ràng Akashi-kun chỉ cao hơn tôi có 5 cm nhưng tại sao lại khoẻ đến thế chứ? Chịu không nổi đôi môi người ấy trên ngực mình, đấu không lại bàn tay người đó đang vuốt ve eo mình. Tôi trở nên thở dốc, phát ra những thanh âm mà cả tôi cũng không thể tin được.

– Ưm...A..Aka..shi-kun...dừng lại

– Tại sao?

– Làm ơn hãy...dừng lại

– Cậu không thích à ?

– Không...

– Nói dối

– Không...

Đột nhiên cậu ấy dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn tôi, phải chăng tôi đã thành công? Đôi mắt nhắm nghiền từ nãy tới giờ của tôi cuối cùng cũng có cơ hội mở ra, làm sao tôi có thể nhìn cậu ấy làm thế này với tôi chứ, tôi sẽ xấu hổ tới chết mất, nên đã chọn cách nhắm chặt mắt vào.

Gì thế này? Không thể tin được, mắt tôi mở to hết cỡ nhìn lên người đang ở trên thân tôi, người ấy cũng đang cúi xuống nhìn tôi, bắt đầu nở một nụ cười mà có đánh chết tôi cũng không thể quên được, đôi mắt người ấy nhìn tôi khiến tôi rùng mình, đôi mắt mà tôi nghĩ sẽ không bao giờ phải thấy lần nữa. Đôi mắt ấy sắc lại, vừa mãnh liệt vừa thích thú mà liếc nhìn tôi

– Nói dối... cậu quả thật là một đứa trẻ hư hỏng, Tetsuya

– Á...

– Trẻ hư thì phải bị phạt

Akashi-kun bỏ tay ra khỏi người tôi, ngồi dậy và cởi bỏ chiếc áo sơ mi màu đỏ sẫm mà cậu ấy đang mặc, ném sang một bên, nhìn cậu ấy ở trần thật quyến rũ nhưng tôi chợt trở nên hoảng loạn, thừa lúc cơ thể đang được tự do đôi chút, muốn bật dậy và chạy trốn nhưng lại bị bàn tay kia nắm chặt vai đẩy xuống giường.

– Á...Đừng...

Tôi giật mình khi thấy thân dưới của tôi đã bị chạm vào. Ôi không, bàn tay ma quỷ đó đang chạm vào đâu thế này. Mặt tôi đỏ bừng, chân tay quýnh quáo, quơ lên loạn xạ, có ai cứu tôi với. Đầu óc tôi hỗn loạn, quên mất cả việc phải nắm chặt chiếc áo, đưa hai tay ra ngăn cản người đó, nhưng lại bị người đó tóm chặt lấy cổ tay, mạnh bạo mà ghì xuống giường. Cả hai chúng tôi lúc này đều ở trần, cái áo mỏng manh trên người tôi bị phanh ra, thân trên lồ lộ trước mặt cậu ấy.

– Bắt được rồi nhé

Ai đó làm ơn đào cho tôi một cái hố, để tôi chui xuống đó và không bao giờ gặp bất cứ ai nữa. Akashi-kun nắm chặt hai tay tôi khiến tôi không thể phản kháng, nằm trên người tôi, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi đùa bỡn với thân thể của tôi, đặc biệt là hai điểm trước ngực, từng chút từng chút một từ bụng lên đến ngực để lại vô số dấu hôn. Tôi không thể tin được những âm thanh mà tôi đã tạo ra lúc này, và nó chỉ càng khiến Akashi-kun thêm phát điên, nhưng tôi lại không thể ngăn cản.

Bất lực, cam chịu là thứ hiện lên trong đầu tôi lúc này, tôi nằm nguyên trên giường mà không một chút phản kháng, chẳng thể làm gì được nữa cả, tôi hoàn toàn bại trận trước cậu ấy, tự dưng muốn khóc lên,nước mắt bắt đầu dâng đầy khoé mi. Cậu ấy buông tay tôi ra, ngẩng mặt liếc nhìn tôi, đôi ngươi dị sắc kia không hề biến mất nhưng lại ôn nhu, nhẹ nhàng tiến lên trên liếm đi những giọt nước mắt đang trực trào ra của tôi, rồi tìm tới môi tôi, một lần nữa trao cho tôi nụ hôn ngọt ngào, nóng bỏng như đang cố dỗ dành tôi vậy. Sao tôi lại yêu con người này đến thế? Chợt nhân ra, cậu ta dù là lúc ngông cuồng, bá đạo hay là lúc dịu dàng, ôn nhu tôi cũng đều yêu cả.

Không những không phản kháng, mà ngược lại còn đưa tay quàng qua vai Akashi-kun, để nụ hôn thêm sâu hơn, gì thì gì, tôi vẫn yêu những nụ hôn của cậu ấy vô cùng. Bên ngoài, trời vẫn mưa rất to, nhưng trong phòng lúc này, tôi chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ của chính bản thân mình mà thôi. Bàn tay ma quỷ của cậu ấy lại bắt đầu không yên rồi, từ từ di chuyển xuống, nhẹ nhàng luồn vào trong quần tôi, nắm lấy cứ địa mềm yếu nhất của của tôi, tôi giật mình, tách khỏi đôi môi của cậu ấy, cánh tay vừa nãy ôm chặt lấy cậu ấy giờ lại muốn phản kháng đẩy cậu ấy ra, tôi xấu hổ đến đỏ mặt tía tai nhìn cậu ấy, nức nở, tôi sắp khóc tới nơi rồi

– D...dừng lại đi mà

– Tetsuya thật sự không thích sao?

– Ưm... không phải, chỉ là...liệu có nhanh quá không? Chúng ta chỉ mới bắt đầu được hai tháng

– Nhưng chẳng phải Tetsuya đã yêu tớ từ lâu rồi sao?

Hả? Cậu ấy biết ư ? Cậu ấy biết tôi yêu cậu ấy đơn phương từ lâu rồi ư? Sao lại thế? Cậu ấy biết mà vẫn đối xử với tôi như chưa từng biết gì ư?

– Tớ cũng đã để ý Tetsuya từ hồi cấp 2

– Hả...?

– Nhưng lúc đó, tớ không thể chịu đựng được khi thấy cậu và Daiki gần gũi

– Sa..?

– Daiki càng lúc càng mạnh, còn cậu càng lúc càng ngưỡng mộ. Cậu ta càng lúc càng rời xa cậu, nhưng Tetsuya lại càng bám theo cậu ta

– Đó là vì...

– Tớ cảm thấy Tetsuya thích tớ, nhưng chẳng là gì so với những việc cậu đã làm cho Daiki, tớ có cảm giác mình đã thua ngay khi còn chưa đấu

– Không phải vậy...

– Tớ làm Tetsuya tổn thương, ép cậu rời khỏi đội bóng, cũng chỉ vì muốn ngăn không cho cậu gặp Daiki mà thôi, thật trẻ con

Nói xong cậu ấy thơm lên má tôi, rồi áp mặt vào cổ tôi, tôi có thể cảm nhận rõ từng hơi thở ấm nóng của cậu ấy. Tôi hơi sững sờ nhưng trong lòng lại ấm áp vô cùng, hoá ra chúng tôi đã phí phạm quá nhiều thời gian để chuốc lấy những đau khổ không đáng. Ơn trời, cuối cùng thì chúng ta cũng đã tìm được nhau. Cảm thấy hạnh phúc dâng tràn, tôi bất giác vòng tay ôm cậu ấy thật chặt mà quên mất cái tư thế mà chúng tôi đang có. Cứ như là tôi đang bật đèn xanh cho cậu ấy vậy, tôi liền cảm thấy hối hận ngay sau đó

Cậu ấy đột nhiên ôm chặt tôi hơn, liếm láp nơi cổ tôi khiến tôi thấy nhột kinh khủng, mặt tôi bắt đầu đỏ ửng lên khi nhận ra cái tay kia đang bắt đầu hoạt động ở nơi xung yếu nhất của tôi.

– A...k..khoan đã

– Hửm ?

Ngẩng đầu lên nhìn tôi, tuy vẫn là ánh mắt dị sắc đấy, tuy cậu ấy không cười nhưng lại không hề có một tia tức giận nào cả, vẫn là một sự ôn nhu, dịu dàng

– Những việc như thế này, tớ đâu có biết làm...

Akashi-kun hơi ngạc nhiên, có lẽ vậy, nhưng chỉ một chút thôi, sau đó cậu ấy nở một nụ cười mỉm đắc thắng đến không thể tin được

– Vậy, để tớ dạy Tetsuya nhé...

– ....

...Thôi, tôi bỏ cuộc

Mặc kệ cậu ấy, muốn làm gì thì làm

Dù sao tôi cũng không biết làm, cứ để cậu ấy tuỳ thích, tôi cũng chẳng phải con gái, nên chả có gì để mất cả, cùng lắm là xấu hổ một chút thôi, chỉ cần cậu ấy thích là được.

Nhưng giờ thì tôi vô cùng...vô cùng hối hận khi đã nói ra những câu trên

Đau quá...cảm giác như cơ thể đang bị xé ra làm hai vậy, cứ mỗi lần cậu ấy chuyển động là hạ thân như bị xé tan từng mảnh. Mặt tôi đỏ bừng, nước mắt không ngừng chảy ra, tôi không hiểu tôi khóc là vì quá đau hay quá xấu hổ nữa. Có lẽ cảm nhận được cơ thể đang đau đớn của tôi, cậu ấy âu yếm vuốt ve tôi nhiều hơn, mong sao có thể làm vơi đi phần nào nỗi đau mà cậu ấy đang gây ra cho tôi.

– Ha..Tetsuya...Thả lỏng nào

– A...ưm...

– Ngoan nào...thả lỏng đi, cậu sẽ không đau nhiều như vậy đâu

– Ưm...D..dừng lại được không ?

– Hửm ?

– Ư...a...một chút... chỉ một chút thôi, xin cậu đấy...Akashi-kun

Có lẽ không đành lòng nhìn tôi như thế, nên cậu ấy đã dừng lại, giữ nguyên "cậu nhỏ" ở bên trong tôi, tay trái ôm tôi thật chặt, tay phải xoa xoa phần eo của tôi như muốn giúp nó giảm bớt sự đau nhức. Tôi thở hổn hển, mệt nhọc , buông lỏng đôi tay mà tôi đã nắm chặt vào ga giường từ nãy đến giờ, được nghỉ ngơi đôi chút, giờ tôi mới phát hiện ra vài điều, tôi nude hoàn toàn, trời ạ, tôi nằm trên giường, bên dưới cậu ấy và không có một mảnh vải che thân, trời bây giờ mới về chiều, căn phòng vẫn sáng kể cả khi không bật đèn, hai chân tôi bị đẩy lên cao để người kia dễ "làm việc", tôi ước gì lúc này có ai đập cho tôi một cái để tôi ngất luôn đi, đừng tỉnh nữa. Còn cậu ấy kìa, nhìn cậu ấy xem, Akashi-kun ở trên thân tôi, con ác quỷ gây ra mọi đau đớn cho tôi lại chỉ bán nude thôi, cậu ấy ở trần nhưng vẫn mặc quần, có chăng là nó đã bị kéo xuống một chút vừa đủ để "cậu nhỏ" có thể tự do tung hoành bên trong tôi.

Thật bất công, sao tôi lại nằm dưới chứ? Cậu cứ thử ở dưới một lần xem nó đau đến mức nào đi, lúc đó liệu cậu còn có thể nhẹ nhàng mà nói với tôi "hãy thả lỏng" không? Có điều, khi nhìn từ góc độ này, chuyện cậu ấy đang làm với tôi khiến cậu ấy thật quyến rũ, tôi hơi thất thần mà cứ ngắm nhìn Akashi-kun, hình như tôi vừa lờ mờ thấy được một nụ cười quỷ dị vừa xuất hiện trước khi hạ thân tôi báo động vật xâm nhập trái phép kia (hoặc được phép) đã bắt đầu di chuyển, rồi nhanh dần lên

– A..A..ưm...khoan đã...A...c..cậu phải báo trước chứ

– Cậu dám thất thần sao?

– A...Đ..Đó là vì cậu đấy..hah...ha...

– Thật ư? Tại sao ?

– Không...ưm..Không có gì..A...A...

– Nói đi, Tetsuya

– Tớ..A..Chỉ là thấy...Akashi-kun...thật quyến rũ..A...ư...

– Cậu mới là người quyến rũ nhất đấy Tetsuya...Ha... tớ không cho phép bất cứ ai nhìn thấy vẻ mặt này, thân thể này, không cho phép bất cứ ai nghe thấy thanh âm này...Ha...Cơ thể của cậu,giọng nói của cậu, trái tim của cậu, linh hồn của cậu chỉ được phép thuộc về Akashi Seijuro này thôi, hãy nhớ lấy điều đó

Mỗi một lời nói như là ma chú đánh thẳng vào lòng tôi vậy, mỗi một lời nói là một lần cậu ấy "ra ra vào vào" bên trong tôi, mãnh liệt chiếm hữu tôi, để lại trên người tôi dấu ấn riêng của cậu ấy. Bàn tay ấm nóng cầm lấy "cậu nhỏ" của tôi, nhẹ nhàng nắn bóp, vuốt ve khiến cho khoái cảm như thuỷ triều dâng tràn, tôi vô thức rên rỉ cùng thở dốc bất giác kêu hơi to. Cảm thấy vô cùng xấu hổ, tôi dùng tay trái bịp miệng, tay phải che đi đôi mắt đẫm nước, cố tình giấu đi khuôn mặt mình

– Đừng, Tetsuya... bỏ tay xuống, tớ muốn nhìn thấy cậu

Cậu ấy gạt tay tôi ra, để tay tôi quàng lên cổ cậu ấy, rồi lại tiếp tục đẩy mạnh vào bên trong tôi. A...Sâu quá...Đau quá... tôi cảm tưởng mình sắp chết tới nơi rồi, tôi không còn sức để chịu đựng hai sự tấn công cùng một lúc đâu

– Aka...A..Akashi-kun....Tớ...Tớ sắp...A..A..

– Ừm...

Tôi vô thức ôm thật chặt lấy cậu ấy, như một chút nỗ lực cuối cùng kiềm chế thân thể mình, rồi cả hai chúng tôi đều đạt tới cao trào. Tôi gần như thiếp đi ngay sau đó, nhưng trước đấy tôi vẫn nghe loáng thoáng được một câu khi cậu ấy gục lên người tôi, thì thầm vào tai tôi

– Có thể với người mình yêu làm những việc khiến cả hai cùng hạnh phúc, chẳng phải đó mới là một "buổi hẹn hò hoàn hảo" sao?

End

——————————————————–

Extra:

Akashi POV

Sau khi chuyện đó kết thúc, Tetsuya liền ngủ li bì, tôi bế cậu ấy vào phòng tắm nhẹ nhàng rửa sạch đi những dấu tích hoan lạc trên người cả hai chúng tôi, rồi lại bế cậu ấy quay về giường, đắp chăn, ôm cậu ấy thật chặt rồi cùng nhau đi vào giấc ngủ

Khi chúng tôi tỉnh lại đã là 7h tối

– Chào cậu, Kuroko

Nghe vậy, Kuroko mỉm cười, rúc vào trong lòng tôi như một con mèo muốn được cưng nựng vậy

– Chào cậu, Akashi-kun

Tôi ôm lấy cậu ấy, hôn cậu ấy, chết tiệt, sao cậu ấy cứ phải quyến rũ như vậy chứ, làm cho tôi thật sự muốn đè cậu ấy ra thêm lần nữa, nhưng mà tôi phải kiềm chế thôi, giờ mà làm thêm lần nữa, có khi tôi giết cậu ấy thật chứ chả chơi

– Cậu có đói không?

– Ừm, có...

– Vậy tớ sẽ mang bữa tối lên đây

– Không cần đâu, tớ có thể...A...

– Cậu chắc chứ?

Vừa nói, tôi vừa chạm vào nơi hồi chiều đã khiến cho cả hai chúng tôi thoả mãn, sự đau nhức làm cậu ấy bất giác kêu lên, tôi dám cam đoan là cậu ấy không thể đứng dậy nổi chứ đừng nói là đi xuống lầu ăn tối với tôi

– Cậu đúng là ác quỷ...

– Hahaha

Tôi thích thú nhìn vẻ mặt bất mãn của cậu ấy, rồi tôi thấy cậu ấy thở dài

– Tiếc thật đấy, mai tớ phải về rồi mà tớ vẫn chưa đi tham quan hết những nơi mình muốn đến

Chết tiệt, sao tôi lại có thể quên chứ? Ngày mai Kuroko sẽ về Tokyo, cứ nghĩ tới chuyện tuần sau mới có thể gặp được cậu ấy khiến tôi như muốn phát điên, cố hết sức tỏ ra bình tĩnh, kiềm chế bản thân...haizz, tôi vẫn còn phải cố gắng nhiều

– Sáng mai tớ sẽ đưa cậu đi, chiều cậu hãy về Tokyo

– Nhờ phúc của ai đó mà tớ chỉ sợ sáng mai tớ vẫn chưa thể lết đi được

– Hahaha, tớ sẽ đền cho cậu

– Đền gì?

– ...Cả cuộc đời còn lại của tớ

Cậu ấy hơi ngỡ ngàng, hai má bắt đầu ửng hồng, rúc vào lồng ngực tôi một lần nữa, tôi ôm cậu ấy trong vòng tay, nâng cằm, rồi đặt một nụ hôn ngọt ngào lên môi cậu ấy, ước gì thời gian này mãi mãi ngưng đọng. Sao tôi lại có những suy nghĩ sến tới mức này chứ? Nhưng đó là những gì tôi thật sự mong muốn

Cứ chờ mà xem, lên đại học, tôi sẽ bắt cóc cậu ấy về Kyoto.

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro