Chap 4 : Thích đơn giản chỉ là thích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Dạo này ngài có vẻ sống tốt "

Vị thần tóc băng lam đối diện Mortem tuy không cười nhưng vẫn hiện lên ánh nhìn ấm áp. Hắn đã muốn kéo cậu vào lòng mà từ từ cảm nhận "sinh khí" kia nhưng dường như hôm nay, tên Akashi kia đã cẩn thận hơn, cho tên thần khác đi theo mà giám sát. Nếu hắn không nhầm thì tên mày chẻ đó trước đây là hộ vệ của Kuroko, quả nhiên, cậu ta cứ lăm le nhìn hắn đầy sát khí .

"Sống tốt sao ? Chà... " - Hắn nhàn nhạ nói rồi cười mỉm - " Cậu thì sao? Tới đêm chắc là nhộn nhạo lắm hả ? "

" Có thể nói như vậy hah..." 

Kuroko mỉm cười bối rối, hai tai đỏ bừng . Từ lần trước xuống đây, Akashi hoàn thành hết việc của hai tháng trong ba tuần rồi sau đó... đêm nào hai người cũng "vận động" nhiệt tình.

" Ta thực không hiểu cái kiểu cậu suy nghĩ thế nào, ném cậu nhóc cho ta rồi bỏ đi, không sợ cậu ta chết sao ? "

"Tôi tin ngài sẽ không tước đi sinh khí của cậu nhóc đó , hơn nữa ... tâm tình ngài tốt lên hẳn. Chính tôi cũng đâu tin ngài có thể ôn nhu với cậu nhóc đến thế, xem ra tôi đã làm đúng"

"Sao cũng được "

"Mortem-sama" - Lấp ló từ sau phía cửa là một cậu con trai tóc trắng, hai má ửng hồng, đôi mắt đỏ lựu len lén nhìn đôi con ngươi đen thẳm của hắn rồi rụt lại - "Người ...bận...có khách ạ ?"

" Shii , lại đây " 

Mortem lạnh giọng như thường lệ, cậu nhóc nghe thấy vậy liền phấn khởi mừng ra mặt mà chạy đến thản nhiên ngồi ngay sát hắn, tay ôm một cuốn sách bìa lớn.

"Chắc tôi cũng không nhất thiết phải trông chừng ngài nhỉ ,không về sớm anh ấy sẽ lại giận nữa..."

Kuroko cười nhẹ , bước đến xoa đầu Shii một cái, ánh sáng trên tay cậu như tiếp cho sinh lực của cậu nhóc kia mạnh thêm. Cậu có thể nhìn thấy rõ tình cảm và mong muốn được lại gần vị thần kia của Shii, và đơn giản Kuroko chỉ giúp đẩy nhanh tiến trình đó thôi. Shii đã là một linh thể sống, lại còn có cảm xúc như người thường và có thể tự phát triển sinh khí của mình, có lẽ cậu không cần lo lắng đến vậy nữa. 

"Không trở lại sao ? " - Giọng hắn trầm xuống, ngày càng lạnh

" Không " - Kuroko lắc đầu rồi bước đi về phía cánh cửa - "Nếu thực cần, tôi sẽ lại đến "

Kagami cũng ngay lập tức quay về cùng cậu, hắn có thể nghe thấy giọng nói hỏi han ầm ĩ của anh ta. Hắn thở dài...đây đã là người thứ hai rời bỏ hắn.Đâu đó trong lòng hắn vẫn có lưu luyến, hắn không hề ghét cái hơi ấm từ cơ thể kia, lại có phần muốn giữ làm của riêng nhưng xem ra... không được rồi.

Tiểu tinh linh ngồi cạnh nhìn quyển sổ vẽ mà cười đắc ý, rút ra từ trong đó là một bức tranh đầy sắc màu và hoa. Chẳng hiểu sao giữa đống hoa lòe loẹt cậu vẽ lại là một bóng người đen sì hệt như ma.

" Vẽ ta ấy hả ? " Hắn cau mày nhìn cái sinh vật đen sì trong tranh, bụng cười thầm cái nét vẽ ngây ngô thấy tệ.

"A! Đây nữa "

Như chợt nhớ ra điều gì đó, cậu giật lấy bức tranh trong tay vị thần kia mà cầm bút vẽ nguệch ngoạc. Đứng cạnh "sinh vật đen" kia giờ là một "sinh vật trắng" cười toe toét. Đứng xa xa đằng sau còn có Morris, các tiểu nữ hầu , quỷ gác cổng, quỷ đưa hồn... cũng một nụ cười tươi rói.

" Mortem-sama sẽ không cô đơn , Mortem-sama có Shii mà, lại còn có "

Mortem im lặng hồi lâu nhìn cậu bé đang ngồi đung đưa chân mà liệt kê những con quỷ sống tại Tử phủ này, trong lòng vô thức có một cảm xúc đang trỗi dậy nhưng rồi cũng dần lặn đi.Sống tốt ấy hả... có thể cho là vậy đi. Từ khi Kuroko xuống đây, mọi sinh vật đến tử quỷ đều thay đổi. Từ khi Shii xuất hiện, cuộc đời hắn chuyển hóa sinh động bất ngờ, và rồi chính cậu cũng dần thay đổi hắn.

Hắn cứ để mặc cho suy nghĩ của mình trôi ngày càng xa mà không để ý đôi mắt đỏ lựu kia đang nhìn chằm chằm. Cứ mỗi lần hắn trầm tư suy nghĩ cái gì là y như rằng khoảng cách giữa hai bên lông mày co lại tới cực điểm , mặt thật khiến như muốn dọa người. 

" Nhăn mày là không được, Morris bảo là sẽ già nhanh đó " - Shii trèo lên người hắn, ngón tay di di lên cái tầng da đang nhăn kia.

"Rồi rồi " - Hắn nhấc bổng người cậu lên rồi đặt xuống bên cạnh ghế - " Ta đã bảo bao nhiêu lần là đừng có tự tiện động vào ta kia mà "

" Không sao " - Cậu cười tự nhiên - " Người Mortem-sama mát nên dễ chịu lắm "

Mát ? Không phải lạnh sao ?Hắn nghĩ ngợi một lúc rồi lại thôi.

" Ngồi yên cho ta làm việc "

"Haii~~ "

______________________________________

Tầng thứ 11 của thiên giới - Vườn địa đàng hiện giờ là nơi Kuroko và Akashi ở. Nhà của họ hiện giờ xây ở tầng này so với biệt thự ngày xưa có thể không to như bằng nhưng nói đến cảnh vật thì huyền ảo hơn rất nhiều. Ngoài việc điều khiển dòng luân sinh, Kuroko còn là một người chế thảo dược cùng với phụ tá của Hakutaku là Kagami , phụ giúp là các chú thỏ trong nguyệt cung ở tầng 9.

"Kuroko, đang làm gì thế ? "

"Ah, Kaga-nii . Cái này là oải nguyệt hương trà , Hakutaku-san nghỉ nên hôm nay em làm theo đơn đặt "

"Nói là nghỉ chứ... tên đó lại đi tán gái rồi đúng không. Đừng làm việc quá sức"

Những chú thỏ bận rộn giã các loại lá thảo mộc , rồi đưa cho cậu, thả vào nồi các thứ bột bảy sắc. Kuroko cầm một bát nước nghệ mật đổ vào là nồi nước chuyển màu hòa quyện rồi đột nhiên trở nên trong suốt, lại hơi nhuốm sắc hồng tuyệt đẹp. Những củ sen tứ chi được Kagami băm nhỏ cùng với một số nguyên liệu khác thêm vào và tất cả đã hoàn thành.

" Vitae-sama , đơn này vậy là xong rồi ạ, ngài có thể lên nghỉ được rồi ạ . Những đơn sau bọn tôi có thể tự lo được rồi " - Cặp thỏ sinh đôi Unagi và Misagi đồng thanh.

" Uhm, nhờ các ngươi đó "

Kuroko gật đầu với bọn chúng rồi bỗng nhiên, không gian như đảo lộn, đầu cậu cảm thấy choáng váng vô cùng.

"Oi!! Kuroko, có sao không ??! "

" Không sao ... em thấy hơi buồn nôn thôi "

"Ngài đừng làm việc quá sức, Vitae-sama , ngài nên nghỉ đi ạ " - Thỏ Kasagi đeo tạp dề nhảy đến- "Mà ngài buồn nôn mấy ngày nay rồi đó , ngài có chắc là mình không bị gì không ? "

" Cô nói vậy là sao Kasagi-san ? "

" Thì đấy,..tôi cũng một lần nhắc Judex-sama (Tức thần phán xét, là Akashi đóa ) là ở thiên giới không có "áo mưa bảo hộ" như ở trần gian bán đầy rẫy. Có lẽ nào... ngài "dính" rồi chăng ?"

"Kasagi-san, đâu có thể có chuyện đó được , tôi là con tr-- "

Kuroko giật mình khi nói đến đây. Cậu chợt nhớ ra mấy tháng trước khi Akashi và cậu đang "tập thể dục trên giường" thì anh bất ngờ đẩy thứ gì đó vào đằng sau cửa huyệt mà ngay sau đó cậu bị phân tâm nên đã tạm thời quên đi. Mấy hôm trước cậu cũng tình cờ nhìn thấy công thức tạo 'trùng bao sinh' của Hakutaku trên bàn ổng nữa, chẳng lẽ nào?...

"Kaga-nii..."- Mặt cậu tái mét - "Hình như em có thai rồi.."

"HẢ!!!!!!! "

Trong khi Unagi và Misagi đang vỗ tay nhiệt tình mà hú hét, cánh cửa phòng pha chế bật mở. Bóng hình đỏ chót kia đã bật mở mà lao đến chỗ cậu. 

" Tetsuya, em mệt thì phải nghỉ chứ. Tôi đã cho người nấu món ăn tẩm bổ cho rồi.Thế nào? Là con trai hay con gái nhỉ ? "

Quá nhanh quá nguy hiểm ! Đội stalker đã nhanh chóng báo tin cho ổng chủ với tốc độ chóng mặt!

" Akashi Seijuurou, anh có lời gì để bào chữa cho tội lỗi của bản thân không ?"

Đôi mắt xanh thanh thoát kia như hừng hực lửa giận. Toát ra từ cơ thể cậu là một thứ khí lạ thường khiến những người xung quanh lạnh run. Trên cơ thể của vị thần sự sống đang tỏa sát khí! Lạnh đến mức thành tử khí luôn rồi !!!

" Chẳng phải em đã nói rằng em thích trẻ con hay sao, tôi đơn giản chỉ là thực hiện ước nguyện của em thôi " - Đứng trước tiểu thần đang gần như nổi thịnh nộ lên kia, Akashi vẫn cứ mặt dày mà cười tủm tỉm.

Quả nhiên Kuroko đâu thể giận anh được lâu. Tuy nhiên ,cậu vẫn thấy ấm ức !

"Từ hôm nay cho đến lúc sinh, em sẽ sang nhà Kaga-nii ở !! " 

Cậu tuyên bố và cứ thế bước đi một mạch, để lại vị thần kia hóa đá hồi lâu rồi ngồi một góc tự kỉ. Thật chẳng khác gì cảnh hai vợ chồng cãi nhau rồi người vợ chạy về nhà mẹ đẻ cả. Không khác một li luôn.

_____________________________

[Kết chương]

Jun đã ngoi lên

và lại biến đây, Muhahahahahahahahaha...

thân

~MikaJun~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro