Chapter 6:Cuộc chia tay hai ông cháu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Knight Moon.

Chapter 6:Cuộc chia tay hai ông cháu.

  Sau buổi diễn hai ông cháu đang ngồi trên chiếc xe Porches đang quay về khách sạn trên đường về cho tới khi về lại căn phòng cậu bé không ngừng lời khen với ông của mình.

 Cậu bé nói với ông:

-Ông ơi,ông thật là tuyệt vời cháu rất thích những màn trình diễn lúc nãy của ông,ông có thể dạy cho cháu được không ông?

 Người ông đáp lời:

-Oh tất nhiên là được nhưng cháu muốn làm nó một cách thuần phục thì cháu phải thường xuyên luyện tập.

 Cậu bé tươi cười nói:

-Vâng dù khổ luyện cực khổ tới mấy cháu cũng muốn đạt tới trình độ như ông lúc nãy biểu diễn cho mọi người xem.

 Người ông cười nói:

-Nếu cháu muốn đạt được trình độ như ông đây để coi đôi mắt cháu tinh mắt tới cỡ nào. Ông sẽ diễn một màn nhỏ để

cháu xem nếu từ đây cho tới sáng nếu cháu giải được thì ông sẽ chỉ cho cháu tất cả ảo thuật mà ông biết cho cháu,được chứ!

  Người ông đang đứng chuẩn bị làm ảo thuật một trò nhỏ cậu bé ngồi trên giường chăm chú tìm ra những sơ hở của ông,ông ấy đặt bàn tay lên phía trước bàn tay kia ông lấy một chiếc khăn

màu đỏ,tay trái nắm chặt lại còn tay phải bỏ chiếc khăn vào rồi ông quơ tay qua lại rồi ông mở bàn tay ra chiếc khăn đỏ biến mất thay vào đó là một cành hoa hồng màu đỏ rồi ông đem lại cấm vào cái bình bông.

 Người ông nói với cậu bé:

-Thế nào cháu đã thấy rõ rồi chứ nếu giải được thì ta rất vui mừng vì có người nối nghiệp của ông,thôi cháu hãy

ngồi đó đi nếu cháu làm được rồi thì gọi cho ta,ông đi tắm cái cho mát cái đã.

   Người ông nói rồi lấy đồ vào nhà tắm cậu bé cứ ngồi đó một hồi rồi nhìn xung

quanh rồi nhìn xuống sàn nhà cậu nhìn thấy cái gì đó màu đỏ cậu bé chạy khung

người xuống thấy tắm khăn đỏ lúc nãy rồi nhìn bên có một sợi dây chỉ màu trắng trông cậu bé ngồi đó suy nghĩ rồi ngó lên trần nhà,cậu bé mở miệng cười đầy đắc ý,cậu đã tìm ra lời giải màn ảo thuật này.

  Khoảng một lát sau người ông từ nhà tắm bước ra thấy cậu đang nằm trên tắm nệm đang xem tivi. Cậu bé nhìn ông cười gượng nói:

-Hihi.. Cháu đã làm được màn ảo thuật của ông rồi.

 Ông ấy nhìn cậu bé ngạc nhiên:

-Sao cháu đã làm được ưh nếu cháu làm được thì hãy làm chứng minh cho ông xem đi.

  Cậu bé vẫn cười nói:

- Cháu sẽ làm tương tự giống cách của ông nhưng ông chỉ có 1 cây hoa hồng còn cháu sẽ làm ra một bó cho ông xem.

 Nói rồi cậu bé đứng ngay chỗ cũ lúc nãy ông ấy đứng và làm đúng như lúc nãy ông ấy vừa làm một mẫu khăn màu đỏ rồi cậu quơ tay qua lại rồi xoay một vòng cậu la lên “Tala..”

   Người ông ngạc nhiên kêu lên“Oái” làm sao cháu làm được như vậy được chắc là cháu đã giấu đâu đó.

 Cậu bé trả lời:

-Cháu cũng làm giống như cách của ông thôi nhưng trông lúc ông đi tắm cháu đã gọi xuống quầy mua một bó hoa rất may là bên dưới đang có người đi bán hoa dạo nên cháu đã nhờ họ mua giùm cháu rồi đem lên đây biểu diễn cho ông xem.

  Người ông nghe cậu bé nói như vậy nên trong lòng ông ấy thấy rất vui mừng rồi lại gần quỳ xuống với đứa cháu và nói:

-Steve,thật là ông không uổng công nhận cháu là cháu của ông,cháu rất là thông minh hơn cả con trai của ông nữa

thôi được bắt đầu ngày mai ông sẽ dạy cháu những món xiếc đắt giá của ông.

  Cậu bé nghe ông nói như vậy rất đỗi vui mừng và chạy vòng quanh căn phòng người ông cươì mãn nguyện cuối cùng ông ấy cũng tìm được truyền nhân của ông. Một tháng trôi qua người ông đã hướng dẫn nhiều thứ cho cậu trông một tháng đó dưới sự chỉ dẫn của ông cậu nên cậu đã làm rất thuần phục thậm chí cách đây mấy ngày ông Ben thấy cháu mình có tố chất nên đã cho cậu tham gia nhiều vở xiếc trông việc là người phụ tá của ông ấy.

   Rồi cho tới một hôm vào lúc buổi chiều tối hôm đó, ông của Ben tỏ ra rất lo lắng cho mình và đứa cháu yêu của mình hôm nay ông của Steve không dẫn cậu tới gánh xiếc để diễn cho nên cậu bé thấy thắc mắc liền hỏi ông cuả mình:

-Ông ơi,tại sao hôm nay chúng ta không đến rạp xiếc hả ông?

 Ông của cậu lên tiếng:

-Hôm nay ở gánh xiếc gặp một chút vấn đề nên chúng ta không tới đó được.

   Người ông bật ti vi lên côi nhưng ông ấy không nhìn vào ti vi mà lại nhìn chiếc điện thoại của mình và nhìn ra cửa

rồi một lúc lâu sau, ông ấy nghe một cú điện thoại lạ cậu bé nghe giọng của ông

thấy ông thấp thỏm lo âu nên nói với cậu:

-Steve chúng ta nên rời khỏi chỗ này ngay ở đây rất nguy hiểm.

  Cậu bé ung dung nói:

-Tại sao chúng ta phải đi ngay vậy ông bộ có chuyện gì xảy ra àh.

  Rồi ông ấy nhận được một cú điện thoại khác rồi dẫn cậu đi ra khỏi phòng chưa kịp lấy quần áo,hai người đi tới một chỗ thang máy,ông Ben nhìn thang máy đang đi lên cảm thấy có người đã bấm nút đi lên rồi ông dẫn đi xuống cầu

thang bộ,ông đoán không sai vừa đi vào cậu thang bộ có một toán người mặc bộ đồ đen và trùm đầu ăn mặc giống như một ninja vậy đang tién bước tới căn phòng của họ.

  Lúc này hai ông cháu đã xuống được bên dưới đại sảnh người ông dẫn cháu ra ngoài rồi bắt một chiếc taxi chạy đi trên xe cậu hỏi ông:

-Ông ơi,bộ có chuyện gì xảy ra sao ông?

 Người ông,nói:

-Phải,ông hay tin có bọn xấu đang truy lùng ông,ông không muốn cháu của ông gặp nguy hiểm gì? Mà cháu có biết nơi nào an toàn không?

 Cậu bé hăng hái nói:

-Vâng hay chúng ta tới nơi ở của cháu đi.

  Rồi cậu nói với người tài xế chạy ra đường cao tốc rồi băng qua một cánh đồng hoang và thấy có một chiếc xe RV cậu kêu ngừng lại và hai ông cháu bước

ra khỏi xe và đi lại chiếc xe đó.

  Cậu bé nói:

-Chào mừng ông tới căn nhà di động của cháu.

 Hai ông cháu bước vào trông xe nhưng bên trông có hơi cũ kĩ nhưng mọi đồ vật

vẫn còn xài được hai ông cháu rồi trên xe nói chuyện một hồi lâu rồi ông ấy lại nghe một cuộc gọi khác trông ông có vẻ lo lắng hơn lúc nãy rồi liền nói với đứa cháu yêu của mình và nói:

-Cháu của ông,ông nhận một tin quan trọng nên ông phải đi vào thành phố nên cháu ở lại đây chờ ông rồi ông sẽ quay lại đây đón cháu,được chứ!

 Cậu bé nói:

-Không,cháu cùng đi với ông!

 Người ông,nói:

-Không được bọn bám theo ông đều là những kẻ xấu ông sợ bọn chúng sẽ làm hại tơí cháu,nhưng cháu phải nghe lời của ông hãy ở đây trốn đã, ông phải vào thành phố ngay bây giờ.

 Cậu bé,nói:

-Vậy chừng nào ông quay lại đây đón cháu.

 Người ông nói:

-Chừng nào ông sắp xếp mọi chuyện đâu vào đó rồi ông sẽ quay lại đây đón cháu,ông xin hứa với cháu.

 Cậu bé nghe ông mình nói như vậy cũng an tâm hơn rồi người ông đi xa 1 khoảng xa rồi xoay lại nhìn đứa cháu của mình,cậu bé đứng đó vẫy tay và nói:

-Cháu chào ông,ông mau sớm quay lại đây đón cháu nhá,ông sớm quay lại nhá.

  Người ông nhìn đứa cháu rồi vẫy tay chào cậu rồi tiến ra ngoài quốc lộ rồi vài ngày trôi cứ thế thành 1 tuần rồi lại 2 tuần trôi qua ròi cứ thế đã thành 1 tháng cậu cứ ngồi trước cửa ra vào bên trông xe và ngó thẳng ra ngoài quốc lộ cậu vẫn không thấy người ông của mình quay trở lại rồi.

  Sau khi ông của cậu đi khỏi vài ngày bộ đồ cậu đang mặc đã dơ bẩn đi rồi, cậu quyết định vào thành phố tìm ông của mình,cậu đã đi vào thành phố mất hơn nữa ngày trời thay vì đi xe nhanh hơn vì cậu không có tiền cậu đã đi tới chỗ khách sạn đó bước vào bên trông mấy người không để cậu bước vào trông nên cậu đã hỏi chú phục vụ đang đứng ngoài cổng hỏi về ông của mình:

- Chú hãy vào trong hỏi giúp cháu là ông cháu có ở đây không ạh!

 Người nhân viên nhận ra cậu đã từng ở với ông ấy nên đã đi vào bên trong hỏi giùm cậu khoảng một lát sau người đó bước ra nói:

-Này cậu,ông của cậu đã trả phòng cách đây ba tuần nay rồi,cậu hơi dơ bẩn nên hãy rời khỏi nơi đây giùm cho.

 Nói xong cậu bé lẳng lặng bước đi thì ra ông của cậu đã trả phòng từ lâu cậu ước

gì cậu quay lại đây sớm hơn ba tuần thì chắc có lẽ cậu bây giờ đang ở bên cạnh ông của mình không giống như bây giờ.

  Cậu đi tới khu gánh xiếc cách đây chừng nữa tiếng đi bộ rồi cậu cũng đi tới chỗ đó nơi đó bây giờ chỉ còn lại một

nơi vắng gánh xiếc đã dọn đi chỗ khác cậu thấy buồn bã rồi đi tới một toà nhà bỏ hoang để ngủ tối nay,tối hôm đó cậu chả ăn gì hết vì cậu không có tiền hôm nay cậu đi tới hôm bữa cậu đã gặp

ông của mình nhưng người đó đã sang quán lại cho người ta bây giờ quán đó trở thành siêu thị mini.

  Cậu bỗng nhớ tới ông của mình,cậu đang nằm rồi liền bật dậy và buông lời nói:

-Ông ơi,bây giờ ông đang ở đâu tại sao ông không quay lại đón cháu chứ! Cháu bây giờ thấy đói bụng lắm ông ơi!

                                               Trang 6.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro