Knight Moon.Chapter 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Knight Moon.

Chapter 5:Nhà ảo thuật tài ba.

  Người đàn ông già thấy cậu bé nhìn ra ngoài thấy cậu đang cười điều gì đó rồi ông ấy ngó ra nhìn xem thấy gã thanh niên lúc nãy nhảy lên như đang tức giận

điều gì đó,ông ấy bưng khây thức ăn sang ngồi với cậu,cậu vẫn đang nhìn ra phía ngoài cửa sổ không biết ông ấy đang ngồi phía bên cậu tới khi chiếc xe anh ta chạy đi mất rồi cậu bé mới ngồi lại ngay chỗ tiếp tục bữa ăn của mình.

   Lúc bấy giờ cậu mới để ý ông ta đang ngồi gần bên cậu rồi ông ta bắt chuyện với cậu trước:

-Cám ơn cháu vì giúp ông gỡ gấm tên thanh niên lúc nãy.

 Cậu bé nhìn và mỉm cười với ông ta:

-Oh gã lúc nãy làm phiền ông ưh cháu thật tình không biết nhưng ngồi đây nghe anh ta nói chuyện quá cháu không

chịu nổi nên mới nói đại như vậy.

 Ông ấy cười với cậu rồi nói:

-Thế cháu đã nhiều lần với cư xử những người khác như thế lắm cơ àh!

 Cậu bé nói:

-Oh cháu chỉ nói với những người làm cháu thấy bực thôi!

 Ông ấy nói sang chuyện khác:

-Ta trông thấy cháu hơi dơ bẩn tại sao chủ quán ở đây lại cho cháu vô ăn như vậy?

 Cậu bé thuật lại những chuyện đã làm những việc cho chủ quán về việc giúp chủ quán ở đây cho ông ấy nghe. Ông ấy

thấy cậu thông minh lanh lợi.

 Ông ấy nói với cậu bé:

-Thế còn cha mẹ của cháu đâu?

 Cậu bé nghe ông ấy nói vậy liền cảm thấy buồn cho số phận của mình mặt cậu hơi cuối xuống đôi mắt ưng ưng rồi

nói ông ta:

-Cha mẹ cháu đã qua đời,cha cháu mất đi khi cháu còn ở trong bung mẹ rồi mẹ cháu bệnh nặng rồi cũng qua đời chỉ còn một mình cháu sống cô độc trên thế gian này.

  Ông ấy nghe cậu nói vậy không khỏi thương xót cho cậu vì lúc trước ông ấy cũng có một người con trai nhưng vì bệnh nặng nên đã qua đời nhìn cậu bé trông có vẻ thông minh gương mặt thanh tú rồi ông ấy nói:

-Này nếu cháu không thấy phiền thì ta sẽ nhận nuôi cháu côi cháu như là cháu ruột của ta,ý cháu như thế nào?

  Cậu bé nghe ông ta nói vậy không khỏi xúc động nhưng ông ấy chỉ mới gặp mình tại sao ông ấy muốn cậu là đứa cháu cơ chứ,cậu bé nói:

-Cháu mới gặp ông thôi tại sao ông muốn cháu là cháu của ông chứ!

 Ông ấy mỉm cười và nói:

-Vì ta rất thích cháu với lại cháu không còn ai thân thích nên ta rất thương cháu

nên rất muốn cháu đồng ý là cháu của ta

  Cậu bé nghe thấy vậy rất đỗi vui mừng từ trước tới giờ cậu mong muốn có một người thân bên cạnh mình bây giờ có một người muốn nhận cậu là cháu thì cậu vui sướng hơn gì bằng,cậu ôm chằm

lấy người ông nuôi mới nhận mình nói“ông ơi”.

 Người ông ôm chằm lấy cháu yêu:

-Ngoan,cháu ngoan của ông. Được rồi để khi nào rảnh ta sẽ làm đơn xác nhập tên cháu vào gia tộc ta nhưng mà quên tên ông là Ben Wayne thế còn cháu tên gì?

 Cậu bé trả lời:

-Cháu cũng giống họ với ông vậy tên cháu Steve,Steve Wayne ạh!

 Người ông nói:

-Vậy àh nếu cùng họ chắc mọi người sẽ không thắc mắc gì đâu.

  Hai người mới nhận nhau một người thì có một đứa cháu lanh lợi thông minh

còn người kia thì có một người ông đáng kính,hai ông cháu ăn xong rồi người ông dẫn cháu mình vào một khu tắm tư nhân tắm rữa cho sạch sẽ rồi ông ấy dẫn đứa cháu của mình tới một shop quần áo mua cho cậu 5 bộ quần áo cho cậu.

  Người ông chọn cho cậu 5 bộ rồi bảo cậu vào phòng thay đồ mặc thử cho ông

xem chà cái nào cũng đẹp cả cậu bé mặc đồ vào cứ như một người thay đổi một tầng lớp thượng lưu trông cậu còn nhỏ mặc bộ đồ vét màu đen trông thật bảnh trai không biết sau này lớn lên trông cậu

bảnh trai đến cỡ nào.

  Sau khi mua đồ xong ông cậu dắt cậu tới một khách sạn thuộc 6 sao hai ông cháu tới và đang đứng trước tòa nhà lớn nhất thành phố người ông nắm tay cháu mình nhưng cậu bé kéo tay người ông lại nói:

-Ông ơi! Cháu chưa từng tới những chỗ như thế này cháu biết là những người vào đó đều thuộc hạng người giàu có,cháu sợ lắm ông àh.

 Người ông nói:

-Cháu đừng lo lắng làm gì?

 Cậu bé kể chuyện cho ông nghe chuyện lúc trước rồi nói:

-Ông ơi cháu xin lỗi vì đã nói chưa từng tới đây nhưng lúc trước cháu từng tới đây lúc đó là khi cháu mới tới nơi đây cháu cảm thấy đói bụng nên đã lẻn đi vào ngõ sau của tòa nhà này lén ăn trộm vài mẫu bánh mì nhưng đã bị phát hiện bọn họ nghĩ cháu còn nhỏ nên đã tha cho cháu nếu cháu còn quay lại đây bọn họ sẽ bắt cháu đem cho cảnh sát,cháu sợ lắm ông ơi!

 Người ông nói:

-Bây giờ cháu đừng có sợ gì cả bây giờ cháu là cháu trai duy nhất của ông,nếu bọn họ nhận ra cháu lúc trước rồi sẽ bỏ qua mọi chuyện nếu bọn họ biết cháu là cháu của ông.

 Cậu nghe ông mình nói vậy thấy trong lòng bớt lo lắng hơn rồi ông dắt cậu đi vào phía đại sảnh những người đã nhận ra cậu nhưng thấy cậu đi cùng với ông Ben rất đỗi ngạc nhiên ngồi đi tới quầy tiếp tân book phòng. Người tiếp tân nhận ra cậu nhưng thấy cậu ăn mặc lịch sự rồi nhìn sang ông của cậu nói:

-Oh chào ngài đã lâu lắm rồi không thấy ông ghé hôm nay thấy ông tôi rất là vui mừng.Đây là chìa khóa mà ông đã đặt phòng trước.

   Rồi người tiếp tân kêu một anh bồi phòng tới xách hành li và dẫn đi lên phòng của họ người bồi phòng cũng nhận ra cậu bé nhưng anh ta không muốn qúy khách đáng giá nổi giận nên đã im lặng không lên tiếng.

  Và bồi phòng đã dẫn họ tới căn phòng của mình khi bước vào phòng cậu bé lên tiếng:

-Wow căn phòng này thật là rộng rãi có một chiếc giường thật lớn,có cả game play station nữa này ông ơi!

 Người ông thấy đứa cháu vui mừng khiến ông ấy cũng vui lây rồi đi ra ngoài cửa nói với anh bồi một lát rồi bước vào phòng dặn cậu.

-Này cháu,lát nữa ông có việc phải đi ra ngoài nên cháu hãy ở đây cháu cứ thoải mái nếu cháu muốn ra ngoài thì cháu gọi quầy tiếp tân họ sẽ gọi xe chờ cháu ở bên ngoài nhớ là ra ngoài cháu chỉ đi tới khu vui chơi thôi vì đúng 6pm xe tới đón cháu tới gánh xiếc thành phố,ta sẽ ở đó đợi cháu,được chứ!

 Cậu bé nói:

-Nhưng ông làm gì ở gánh xiếc thế ạh!

Người ông nháy mắt rồi nói:

-Đó là bí mật của ông tới cháu,được chứ!

  Còn nếu cháu cảm thấy đói thì cứ việc gọi xuống quầy tiếp tân nói tên ông và số phòng rồi họ sẽ đem cho cháu thôi!

 Vừa nói xong có tiếng điện thoại reo lên rồi ông ấy bóc máy rồi chào tạm biệt cậu sau khi ông ấy ra khỏi cửa cậu leo lên giường nằm và ngủ thiếp đi cho tới chiều rồi cậu thức dậy gọi quầy tiếp tân gọi thức ăn,ăn vừa xong thì cũng đúng giờ mà ông cậu nói hồi trưa nay.

  Rồi cậu nghe tiếng gõ cửa phòng mở ra cậu thấy một chú ăn mặc lịch sự nói:

-Thưa cậu đã tới giờ xin cậu thay đồ rồi tôi chở cậu đi.

 Cậu cuống lên:

-Oh cháu biết rồi cháu thay đồ ngay.

 Khoảng 5 phút sau cậu đã thay và mặc một bộ vét lịch sự khác rồi đi xuống lầu khi bước khỏi tòa sảnh mọi người đều chăm chú nhìn cậu,cậu thấy sợ vì lần trước cậu ăn trộm bánh mì cũng bị người ta nhìn mình như vậy,câụ bước vào xe và xe bắt đầu lăn bánh chở cậu tới gánh xiếc xe đi chừng 15 phút đã tới nơi cậu bước ra khỏi xe bây giờ có rất nhiều người cậu đi vào cửa gánh xiếc viên soát vé nhìn cậu và cậu nói tên ông

của mình rồi viên soát vé mỉm cười và mời cậu vào một cách lịch sự.

  Khoảng 5 phút sau mọi người đã vào chỗ ngồi đâu vào đấy buổi xiếc ảo thuật bắt đầu chỗ cậu ngồi ở phía trên cao tách biệt vời những người ngồi bên dưới,nơi chỗ cậu ngồi chỉ dành cho người hạng VIP thôi!

Cậu nhìn xung quanh có tới ba chỗ ngồi giống vậy rồi một đàn ngựa vằn chạy ùa ra bắt đầu mở màng cậu ngồi đó xem tới khi 8 màng xiếc kết thúc và màng xiếc cuối cùng đó chính là người ông của cậu.

  Cậu reo hò khi nhìn thấy ông cậu bước ra chào mọi người.

 Người dẫn lời nói lên tiếng:

-Kính thưa quý vị sau đây là màng xiếc cuối cùng và ông ấy được mọi người mệnh danh là nhà ảo thuật tài ba chiếc màng bên trên từ từ kéo ra lộ một khoảng không trung hôm nay là ngày trăng tròn ngài Ben Wayne còn có một mệnh danh khác nữa quý vị có biết không ạh!

-Vâng ngài có mệnh danh là nhà ảo thuật dưới ánh trăng nào xin mọi người thưởng thức màn trình diễn của ông ấy.

                                                     Trang 5.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro