Knight Moon.Chapter13:High School Troy.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Knight Moon.

Chapter13:High School Troy.

 Cô ấy nhìn cậu thấy người cậu đầy bụi bậm phân bón mồ hôi đổ dễ dãi:

-Này nhóc,mau vào nhà tắm rữa rồi chuẩn bị ăn tối,

 Cậu nhìn chú Ed rồi nhìn sang cô chủ nói:

-Cô ơi Steve làm sắp xong rồi đợi lát nữa làm xong rồi tắm cũng được.

 Cô ấy nhìn cậu và nói:

-Nếu nhóc muốn ở đây thì mau vào nhà tắm rữa mau nhìn nhóc đi mình mẩy thật là dơ bẩn.

 Cậu nhìn chú Ed,nói:

-Nhưng mà cô...

 Cậu chưa kịp nói hết lời cô ấy lại véo lỗ tai cậu,cậu la lên"oái..oái..cô ơi bỏ ra đau quá" chú Ed nhìn cậu bị cô chủ lôi đi nên không khỏi buồn cười.

 Cậu nói:

-Cô ơi đau quá bỏ Steve ra mai mốt sẽ không cãi lời cô nữa.

 Thế là cô chủ thả tay xuống cậu xoa lỗ tai mình rồi đi lên phòng tắm khoảng 15

phút sau cậu đi xuống dưới nhà ăn tối rồi lại ngồi vào bàn ăn  mọi người nhìn cậu cười khiến cậu không hiếu gì hết.

 Ông quản gia hỏi cậu:

-Lỗ tai cháu làm gì mà đỏ lên thế trông giống như mông đít của khỉ đầu chó vậy

 Moí người cứ nhìn cậu cười rồi nhìn sang cô chủ nhưng cậu không định nói ra rồi cậu trả lời:

-Àh không có gì đâu chuyện nhỏ ấy mà.

 Cô Lana nói:

-Tối hôm nay có mặt đủ mọi người tôi có một việc muốn nói,bà Anna đã mất nên công việc sẽ thay đổi chút xíu,chú Dale chú đã từng đi theo làm việc với bà Anna rồi nên kể từ ngày mai công việc trông công ty phải làm phiền chú còn việc ở nhà thì sẽ do chú Andy phụ trách

thôi mọi việc cháu muốn nói đã xong cháu về phòng đây. À quên nữa còn nhóc sau khi ăn xong thì vào phòng ta,ta có việc nói với nhóc.

 Rồi cậu ăn xong rồi rữa chén đây là công việc cậu thường làm khi cậu còn ở trường Harvest mọi người thấy cậu làm rất nhanh gọn nên cũng bất ngờ.

 Cô Maxchi nói:

-Thôi cháu mau lên phòng cô chủ đi lúc nãy cô ấy nói có chuyện muốn nói với cháu.

 Cậu nói:

-Vâng tí nữa cháu quên mất.

 Rồi cậu bước vào phòng thấy cô chủ đang ngồi trên bàn học,phòng cô ấy rất là rộng phía trước bên trái là tấm kính nối từ gốc trần nhà ở phía trên kéo dài cho tới tận bên dưới còn ngay phía đó đi vài bước chân là chiếc giường cổ điển dành cho những bá tước khi xưa vậy còn phía bên trái là bàn học cũng là bàn làm việc của cô đang ngồi ở phía sau là một dãy kệ sách cuốn nào cuốn nấy rất là dày cộm còn phía bên phải là ló sưởi bằng củi,từ cánh cửa bước vào phòng bên phải là nhà tắm vệ sinh.  

  Cậu bước vào đững trước bàn làm việc của cô chủ rồi cô chủ nhìn cậu nói:

-Nhóc tới rồi àh!

 Cậu trả lời:

-Vâng,thưa cô.

 Cô chủ nói:

-Ta đã xem qua hồ sơ lí lịch của nhóc nhưng ta có vài câu hỏi muốn mong nhóc sẽ trả lời thật cho ta biết.

Cậu nói:

-Vâng,cô cứ việc hỏi Steve sẽ trả lời đúng sự thật.

 Cô chủ nói:

-Cha của nhóc là một người như thế nào?

 Cậu ấp úng với câu hỏi này:

-Xin lỗi cô chủ điều này Steve không được rõ cho lắm lúc còn nhỏ hổi mẹ Steve còn sống Steve có hỏi cha Steve là một người như thế nào lúc đó mẹ Steve chỉ nhìn Steve mà khóc không nói gì cả?

 Cô chủ nhìn cậu nói hình như cậu không biết cha mình là một tên tù cướp khét tiếng.

 Rồi cô chủ hỏi tiếp:

-Nhóc đã từng ở cô nhi viện,đúng chứ!

 Cậu thành thật trả lời cô chủ không có lời dối trá vì cậu biết gia đình cô là dạng cao quý:

-Vâng nhưng ở đó Steve bị người ta vùi dập ăn hiếp đánh đập nên có cơ hội là Steve bỏ trốn khỏi đó.

 Cậu bé nói:

 -Rồi cậu kể chuyện của mình lưu lạc tới thành phố Gome ở trên một chiếc một chiếc xe RV cho tới khi gặp được bác Rick rồi bác ấy dẫn cậu về đảo DreamIsland sống từ đất liền tới khi đạp chân lên đảo cậu cũng bị hai anh em nhà Usher hiếp đáp cậu cuối cùng bác Rick không chịu nổi nên đã dẫn cậu tới trường ở đây rồi mọi chuyện còn lại chắc cô chủ đã rõ rồi đấy.

  Cô chủ nói:

-Nhìn kết quả của nhóc thì không đến nỗi tệ nhưng gia đình nhóc có mắc bệnh gì không?

 Cậu nói:

-Không thưa cô không có ạh

 Cô chủ nhìn trông sơ yếu cậu có ghi căn bệnh của ba người giống y như nhau nhưng cô ấy không biết đó là một căn bệnh lạ mãi sau này khi mới rõ,cô ấy không tiết lộ thân thế của cha cậu cho cậu biết.

 Cô chủ nói:

- Thôi được,nhóc hãy đợi hai ngày rồi sẽ bắt đầu đi học đó là trường của ta.

 Cậu bé ngơ ngác hỏi:

-Trường của cô ưh!

 Cô chủ nói:

-Đúng vậy, ngôi trường này rất có danh tiếng ngôi trường này dành cho những học sinh xuất sắc cả không mấy ai vô học được ngôi trường này đâu, trường này dạy cấp hai và cấp ba nếu tốt nghiệp trường này được xét thẳng vào đại học không cần phải đi thi như những ngôi trường khác. Thôi được rồi nhóc ngồi đợi đi để ngày mai ta đi đăng kí cho nhóc hai ngày sau nhóc có thể đi học được rồi.

 Cậu nói:

- Vâng,Steve cám ơn cô nhiều,Steve sẽ cố gắng học tập không phụ lòng bà Anna và cô.

 Cậu nói với cô câu đó nhưng cô tỏ ra không đê ý tới lời cậu nói cậu lại gần thấy cô đang nhìn vào bài đắn đo suy nghĩ nên tìm cách chọc cho cô vui:

-Cô Lana ơi,

 Cô ấy liền ngó cậu đã từ lâu không có ai

gọi cô tên Lana ngoài ở trông trường học còn ở nhà thì không có ai gọi tên cô ấy thay vì gọi là cô chủ.

 Cô chủ nói:

-Ta đã nói xong,nhóc có chuyện gì muốn

nói với ta sao!

 Cậu bé giả bộ rung người:

- Cô ơi,hình như trong nhà có ma thì phải!

 Cô chủ bỗng như sợ,cô ấy nhìn xung quanh co hơi lãnh đạm như cô ấy không

tin liền nói:

-Nhóc đừng nói bậy,ma đâu chứ ta sống

ở đây từ nhỏ tới lớn chưa gặp con ma nào cả.

 Cậu cười hèhè:

-Chỉ giỡn một chút thôi mà,cô chủ.

 Cô ấy tức giận véo tay cậu,cậu la lên rồi xin lỗi cô chủ và hứa với cô chủ từ nay không được chọc cô chủ nữa. Cậu xin lỗi xong rồi cô chủ buông tay ra cậu nói:

-Thôi được để Steve xuống nhà dưới khoe với mọi người.

 Cậu bé chạy ra khỏi phòng cô đi xuống dưới lầu khoe với mọi người rồi hai ngày trôi qua nhanh chóng hôm nay cậu dậy sớm chuẩn bị đồ đi học trong lòng cậu rất là hồi hộp. Cậu đi xuống lầu

ăn sáng rồi cô chủ kêu chú Leo chở đi học. 

  Khoảng 20 phút sau chiếc xe hiệu Mercesdes dừng lại trước cổng trường cậu nhìn thấy ngôi trường thật là to lớn

rồi cô chủ dẫn cậu vào trường hai người đi qua hành lang rồi đi lại phòng hướng dẫn hai người bước vào gặp Rechard cô ấy quản lí môn sinh ở đây.

 Cô chủ chào cô ấy và nói:

-Em chào cô Richard hôm nay có học sinh mới em tới lấy giùm cậu ấy thời khóa biểu ạh!

 Cô Richard nói:

-Oh được rồi,đây là thời khóa biểu với sơ đồ trường học và cả đồng phục của cậu nữa.

 Sau khi lấy xong cô chủ dẫn cậu đi một vòng ,cô chủ nói:

-Phía bên phải là toà nhà là dành cho ta còn bên trái là lớp dưới của nhóc ở ngoài sau là khu sân bóng đá sau toà nhà lớp ta là căn tin.

 Cô ấy đi dẫn cậu mọi chỗ cậu có trí nhớ tốt nên nhớ nhanh cô chủ chỉ cho cậu phòng học của cô ấy cuối cùng đi vòng quanh rồi đi tới lớp học của cậu cũng vừa lúc chuông bắt đầu cho buổi học cô chủ đứng đó dặn dò đôi lời rồi đi về lớp

của mình mọi người bắt đầu vào lớp học cậu đứng bên ngoài lớp một mình rồi các môn sinh đã ngồi vào bàn trong lớp học rồi cô giáo có mặt trước cửa lớp

rồi nhìn thấy cậu lại nói:

-Này,em là môn sinh mới phải không?

 Cậu trả lời:

-Vâng ạh!

 Cô giáo nói:

- Nào hãy vào lớp rồi giới thiệu tên em với các bạn trong lớp,nào vào đây.

 Cô giáo trông còn trẻ và cũng hiền lành cô giáo nắm tay cậu dẫn cậu vào trong lớp rồi cậu đi ra trước lớp giới thiệu tên mình.

 Cô giáo nói:

-Được rồi ở phía cuối có một bàn trống em hãy ngồi vào đó.

 Cậu nói lời "cám ơn" với cô giáo của mình rồi đi xuống bàn cuối lớp ngồi xuống buổi học bắt đầu rồi tiếng chuông reo lên

kết thúc buổi học sáng cậu ngồi đó từ từ sắp xếp sách vở vào balô rồi có một cô bé tóc vàng mắt xanh  trông thật xinh và một cậu con trai mang kính cận lại hỏi cậu:

  Cô bé hỏi trước:

-Chào cậu bạn mới,tớ tên là Bella và cậu bốn mắt tên Ron nếu cậu không thấy phiền chúng ta ăn trưa với nhau được chứ!

 Cậu trả lời họ như xã giao:

-Hmm cám ơn hai bạn,mình tên là Steve nhưng mình đợi một người chắc lát nữa

cô cuả tớ qua đây dẫn tớ đi ăn.

 Cậu Ron nói:

-Cô ấy là cô gì của cậu hay là cô ruột của cậu àh!

 Cậu nói:

-Àh không phải cô ruột chỉ là cô chủ một

nhà giàu có nhận nuôi mình nên mình gọi là cô thay vì gọi là cô chủ.

 Cô bé Bella nói:

-Hmm được rồi,bọn tớ đi đây hẹn gặp lại cậu sau.

 Nói xong cả hai cô cậu ấy bước ra khỏi phòng cậu tiếp tục bỏ sách vở khi nãy còn dang dở cậu không biết là cô chủ đã

nhìn thấy cậu nói chuyện với hai cô cậu bé ấy,cậu bỏ vô balô xong rồi đi ra cửa đứng chờ cô ấy rồi bất chợt nhìn thấy cô

của mình đã đứng đó từ lúc nào:

-cô,cô đứng đây hồi nào vậy!

 Cô chủ nói:

-Hmm không lâu lắm nhưng hai cô cậu nhóc lúc nãy nói gì với nhóc vậy!

 Rồi cậu kể lại cho cô ấy hai người bạn mới muốn rủ cậu đi ăn chung nhưng cậu nói đang đợi một người nên không thể đi ăn chung với họ được.

                                                Trang 13.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro