Chap 17: Sống chung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ hôm đấy, tôi chính thức trở thành em gái nuôi của hai vị kiếm sĩ Diệt quỷ huyền thoại thời Chiến quốc và được lấy họ là Tsukiguni. Bây giờ tên của tôi là Tsukiguni Ayame.

Gia đình mới này tuy không ghét tôi nhưng tôi vẫn không thể dành cho họ quá nhiều tình cảm được vì tôi biết, tương lai tôi sẽ phải rời đi thôi.

Cha nuôi sắp xếp phòng cho tôi ngay cạnh phòng của Michikatsu với lí do để cho tiện. Tôi thì hơi nghi ngờ nhưng nghĩ thanh niên này mới 13 tuổi thôi thì có thể có mục đích nào khác chứ nên cũng không suy nghĩ nhiều mà trực tiếp bỏ qua.

Tuy giờ đã có chỗ ăn chỗ ở nhưng tôi vẫn nhớ mọi người lắm. Huhuhuhu. Ngày ngày tôi vẫn vào rừng và quanh quẩn ở cái thác nước chỗ tôi rơi xuống mà tìm kiếm lỗ hổng thời gian nhưng vẫn không thu được kết quả gì.

Hằng ngày tôi còn được tập luyện kiếm thuật cùng cha nuôi và Michikatsu nên học hỏi được rất nhiều thứ. Hỗ trợ khiến tôi mạnh lên. Tuy là lần đấu kiếm nào cũng bại trước Michikatsu và Yorrichi. :')) nhưng tôi không từ bỏ mà nỗ lực khắc phục cái sai và cuối cùng. Tôi đã đánh thắng được Michikatsu rồi. Hô hô hô, tuy thắng được mỗi ván nhưng đó đã là 1 kì tích rồi.

Tình cảm của tôi với Michikatsu cũng phát triển. Thỉnh thoảng tôi đến chùa thăm Yorrichi và lần nào Michikatsu cũng tức giận với tôi vì chuyện đấy mà đóng cửa phòng 1 tuần khiến tôi mệt mỏi dỗ dành.

Sống ở đấy thấm thoắt đã 5 năm. Tìm kiếm mãi cái lỗ hổng thời gian muốn thổ huyết mà không thấy. Hệ thống thì mất liên lạc. Tôi nghĩ mà trầm kảm. Mọi nhánh nhiệm vụ của tôi đã bị cắt đứt rồi.

Vừa đi vừa suy nghĩ thì bỗng có một người va vào tôi khiến tôi suýt hôn đất mẹ, may mà tên đó đỡ tôi.

Tôi đứng dậy vội nói.

- Cảm ơn.

- Không có gì.

Giọng nói của tên đó cất lên làm tôi giật mình nhìn hắn.

- Anatowa Washi!!? _ Tôi bất ngờ hét lên

- Ayame!!? _ Washi cũng ngạc nhiên không kém.

Tôi nhìn người trước mặt mang danh người yêu cũ mà tức giận đấm vào mặt hắn cái.

- Tên khốn nạn nhà ngươi!!..._ Thấy mọi người nhìn tôi, tôi liền hạ giọng kéo Washi đi vào chỗ vắng vẻ.

Washi vừa bị ăn trọn nắm đấm thì sụt sịt thấm nước mắt.

- Ngươi khóc cái gì!!? Nhờ ơn quý báo của ngươi mà bà đây bị lạc ở đây 5 năm rồi đấy!! Tên chết tiệt này.

- Aa đau đừng đánh nữa màaa

Sau khi đánh tên đấy đã đời tôi liền trói hắn lại nói

- Đưa bà trở về mau. _ Tôi túm tóc Washi nói

- Aaaaa, đau đau, bà bỏ ra hộ cái. Tôi hói đầu bây giờ!!! _ Washi than khóc

Tôi nhìn hắn than khóc khiếp quá liền bỏ tay ra.

- Hức..hức..tóc của tôi...

- Nói đi, cách nào để về?

- Hừ, không nói.

- Nói mau không bà cho phát nữa giờ. _ Tôi dơ nắm đấm lên nói

- Nói nói, tôi sẽ nói mà. Để trở về thì chờ 2 tháng nữa. Tàu của tôi đang bị mắc trong lỗ hổng thời gian. Cần 2 tháng để sửa chữa. 

- :)) Được rồi. 2 tháng sau nhớ đến đón tôi về đấy....._ Nói rồi tôi bóp miệng Washi nhét viên thuốc vào miệng hắn.

- Ư...ư... khụ..bà cho tôi uống cái quái gì thế!!? _ Washi hoảng hốt 

- Thuốc độc. Ngươi mà dám không đến đón ta về thì chờ độc chết đi. _ Tôi mỉm cười nói

- Cô..cô... đồ phụ nữ xấu xa!! _ Washi tức giận hét lên

- Ha~ Giờ ngươi mới biết à. Tạm biệt nha. Ta ở nhà Michikatsu chờ ngươi. _ Nói rồi tôi quay người bước đi.

Nhờ cái lỗ hổng thời gian mà tôi đã được lớn thêm một lần nữa. Nhìn cơ thể yêu dấu quay trở lại mà tôi vui sướng. Nhìn bộ ngực mềm mại này đi, nhìn gương mặt này đi. Ôi, tiên nữ mà~

Tôi hiện giờ đã 17 tuổi rồi còn hai anh em nhà kia thì 18. Năm hai người họ 15 tuổi thì Yorrichi đã được mọi người đón về. Mà mấy việc này ngoài cốt chuyện nên tôi cũng không quan tâm lắm. Chỉ cần hai người họ vui là được.....ơ nhưng mà....Yorrichi về mà Michikatsu không thấy vui sao?...Thôi mặc kệ hắn vậy. Mình vui là được :>> 

Tôi vừa về đến nhà thì một loại công tử đi đến bâu lấy tôi nói

- Hãy đồng ý làm vợ anh, Ayame - chan!

- Hãy làm vợ anh, Ayame!

- Tôi đến trước em ấy phải là vợ tôi!!

-...v.v...v..

Đám kia xâu vào bấu xé nhau đòi lấy tôi.

Nhìn cảnh này mà tôi đen mặt tức giận cầm kiếm lên thì bị cha nuôi ngăn lại.

- ???

- Con cũng đã đến tuổi kết hôn. Con chọn một trong số những vị công tử này đi. _ Cha nuôi vuốt râu nói.

- :))??......

Tôi im lặng suy nghĩ rồi cũng gật đầu đồng ý chọn.

Nhìn đám người đang xếp hàng trước mặt tôi chán nản.

Lần lượt từng người từng người lên giới thiệu.

- Quá sến súa.

- Giả tạo.

- Phong lưu

- Đê tiện

- Xấu xí

- Ngu dốt

- Chậc chậc...

- Next đê.

- Tiếp đi..

- ........

- Oáp~

Tôi buồn ngủ dụi dụi mắt.

Cha nuôi của tôi ngồi bên cạnh nhìn cảnh cô đuổi mấy chục người đi thì tức giận bóp vỡ cả chén trà trên tay.

Tôi nhìn sang ông mà chột dạ nói.

- Con cũng muốn cưới chồng lắm nhưng mà họ đều không hợp ý con.....

- Vậy ta có hợp ý nàng không?

Từ đâu một tên công tử đẹp mã bước đến cất giọng nói.

Tôi cầm chén trà đưa lên miệng uống rồi quay ra nhìn hắn.

- Phụt _ Tôi giật mình phì hết trà trong miệng ra.

Washi?!? Hắn làm quái gì ở đây!!?

Washi buồn cười nhìn cô rồi cầm khăn tay đi đến lau nhẹ nước trà cho cô.

- Có lẽ tiểu thư cần dùng.

Tôi gượng gạo cười cầm khăn tay của hắn lau.

- Con chọn tên này. _ Tôi quay sang cha nuôi nói.

- Tốt!! Để ta đến gặp thông gia nhà đấy rồi cuối tháng tổ chức đám cười cho tụi con. _ Cha nuôi vui vẻ vuốt râu rồi đi đến trước mặt Washi vỗ vai

- Chúc mừng cậu lọt vào mắt xanh con gái ta.

- Cảm ơn người, nhạc phụ đại nhân. _ Washi diễn gương mặt thư sinh nho nhã mà cúi đầu nói.

- Haha, tốt. Ta ưng người con rể này rồi đấy. _ Nói rồi cha nuôi cùng Washi rời đi  chuyện.

Tôi im lặng nhìn cảnh phía trước rồi bước vào phòng.

- Ngươi! Mang cho ta đĩa điểm tâm vào đây nhé. _ Tôi chỉ một tì nữ nói.

- Vâng. _ Tì nữ cúi đầu đi lấy bánh

Tôi ngồi trong phòng cố liên lạc với hệ thống thì.....

'BỘP' Âm thanh đập cửa vang lên.

Tôi quay ra chưa kịp nói gì thì bị người xông vào chặn họng

- Em muốn lấy chồng sao Ayame!!?

---End 17---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro