Linh hồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Những cơn gió lộng kêu gào, chúng đang hát khúc ca tiễn đưa những người con về với đất Mẹ. Năm nay lại một lần nữa, kì thi lại tiếp tục diễn ra. Và hương máu tanh nồng phảng phất trong không khí hiu quạnh.

Em thức giấc, choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng đã ngủ yên trong em.

Núi rừng vọng lại tiếng thét xé lòng người. Đau. Đau thấu xương. Nỗi kinh hoàng xé nát tứ chi, nỗi ghê tởm và giận dữ trào dâng nơi khóe mắt nhòa lệ.

Mặt đất dậy mùi, bốc hơi sương, thấm đẫm nước mắt em, đứa trẻ tuổi xuân thì mãi sống kiếp đời trong bóng tối.

Em trút nỗi căm phẫn của mình vào kẻ mang danh Thượng đế ngự ở trên cao. Hắn đã bỏ rơi chúng em, những linh hồn vô tội. Hắn lãng quên chúng em, những bóng ma ngây dại.

Và dù cho chúng nguyền rủa đấng thần linh máu lạnh, nhưng cũng xin người, xin đừng mang những người anh chị em của chúng đến chốn tối tăm này.

Dẫu cho thịt nát xương tan hay thây phân trăm mảnh, dẫu cho nỗi ưu uất này vĩnh viễn không thể chữa lành, thì chúng vẫn cam lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro