Mãi mãi về sau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dành tặng em tôi, đời người vẫn còn dở dang trong khu rừng héo hắt năm xưa.

Họ đã sống, những kiếm sĩ dấn thân vào cõi chết khi ấy, bất ngờ thay, không một ai bỏ rơi thân họ trong cái bụng đói của một con quỷ nào cả.

Ngoại trừ em.

Mảnh hồn em phiêu du giữa rừng hoa tử đằng, mênh mông và bát ngát. Đi đến đâu cũng là bạt ngàn hoa nối hoa.

Không hối tiếc và cũng chẳng bỏ cuộc. Em đã hoàn thành được ước nguyện của em rồi, phải không, em ơi? Dù cho đó là kết thúc của một cuộc đời, của một sự sống vẫn còn đang vươn nở và đón nắng mai, thì em đã nát tan và vỡ vụn trong màn đêm lắm đau thương.

Mà chẳng phải, sự chia ly nào cũng đều nhuộm màu bi thương đó sao?

Em đã cứu được tất cả mọi người vào kì thi năm đó. Và từ rày đến mãi mãi về sau, em sẽ chẳng còn cứu được bất kì ai nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro