55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chuyển đi sao?" Trong một chốc, Yoongi tưởng mình nghe nhầm. Tay Jungkook luồn qua mái tóc khi Yoongi ngả người vào bên cạnh nó nên em hơi mất tập trung.

"Ừm, Bang rốt cuộc cũng tìm thấy chỗ chứa được hết mấy đứa tụi mình," Namjoon đang chủ trì cuộc họp nhóm này, suy cho cùng thì cũng do gã là người gọi bọn họ, "Chú ấy gửi ảnh cho em rồi và nó to lắm." Gã giơ điện thoại của mình lên, đưa nó cho người gần nhất để chia sẻ, đó là Seokjin. Taehyung, bên cạnh, nghiêng người để xem những bức ảnh.

"Ôi chà," Taehyung há hốc miệng, "Nhìn toàn bộ chỗ này đi," Seokjin truyền cho hắn chiếc điện thoại, "Có bao nhiêu phòng cả thảy vậy?" Hắn hỏi vị nhóm trưởng.

Namjoon mỉm cười, "Tám."

Yoongi có thể cảm thấy mọi người đang sốc, bao gồm bản thân em.

"Tám ư?" Jimin lặp lại trong kinh ngạc.

"Ừm," Namjoon gật đầu, "Từ giờ trở đi tụi mình sẽ có phòng riêng, và một phòng dư ra cho những thứ khác."

"Chà, giả sử hai người này ở chung phòng," Jimin chỉ ngón cái về phía cặp đôi, "Thì coi như tụi mình dư ra hai phòng trống."

Jungkook chộp lấy chiếc điện thoại đưa cho mình, giơ lên ​​cho cả nó và Yoongi cùng xem. Yoongi dùng tay vuốt qua mấy tấm ảnh, "Mm... anh không biết nữa, mấy căn phòng có đủ rộng để chứa hết quần áo của chúng ta không?"

"Tụi mình có thể chỉ sử dụng một cái để cất chúng vào. Hãy biến nó thành một chiếc tủ lớn." Jungkook đề nghị.

"Ừ," Yoongi tựa đầu lên lồng ngực Jungkook, "Có vẻ được đấy."

"Chờ đã, hai người không thể có hai phòng cho mình được." Jimin hừ một tiếng.

"Không phải, về cơ bản thì một phòng là của em và một phòng là cho hyung ấy," Jungkook làm rõ, "Và tụi em chia sẻ chúng với nhau."

Seokjin đặt tay lên vai Jimin, ngăn cản cậu tranh cãi gì thêm, "Lần này em không cãi thắng được đâu Jimine." Jimin hờn dỗi nhưng vẫn để Namjoon tiếp tục về dự kiến ​​sẽ chuyển đi và họ cần phải nhanh chóng đóng gói mọi thứ mang theo bên mình ra sao.

"Vậy thì phải xử lý hết đống đồ giặt rồi." Taehyung than vãn, ngồi phịch vào lòng Jimin.

"Sẽ có rất nhiều việc trước mắt tụi mình phải làm, nhưng thử nghĩ điều này sẽ vui thế nào đi." Seokjin vỗ hai tay với nhau, "Bây giờ tụi mình nên đóng gói đồ đạc. Dám cá là Jimin sẽ cần hầu hết các túi trong nhà chỉ riêng cho các sản phẩm chăm sóc da của ẻm thôi đấy."

Yoongi mỉm cười khi Jimin bắt đầu nổi quạu trước lời buộc tội. Có một sự tán thành ngấm ngầm với việc bắt đầu đóng gói - mặc dù em khá chắc chắn rằng chỉ có một hoặc hai người trong số họ sẽ thực tình làm ngay lập tức trong khi những người còn lại sẽ đợi cho đến phút cuối cùng.

Jungkook đứng dậy cùng em, định nắm tay em thì bị Yoongi ngăn lại, "Em đi trước đi, lát anh ra ngay." Em kiễng chân hôn lên má maknae. Không chút do dự, Jungkook rời khỏi phòng của mình. Yoongi cảm thấy nhẹ nhõm vì nó không còn đuổi theo hay cẩn trọng trước việc bỏ lại em một mình. Thế này dễ dàng hơn rất nhiều, Yoongi không ngừng tự nhủ.

Namjoon đã lấy lại điện thoại của mình khi Yoongi tiến về phía gã, "Joon à." Em nhẹ nhàng nói.

Người trẻ hơn nhìn xuống em, "À-À hyung, s-sao ấy?" Namjoon giữ chặt điện thoại của mình, thực hiện rất tệ hành vi tránh né giao tiếp giao tiếp bằng mắt.

Miệng Yoongi mím thành một đường thẳng, "Anh chỉ muốn đảm bảo là liệu có ổn nếu Kook và anh chừa ra một phòng chỉ để cất quần áo. Nếu không được, thì tụi anh sẽ sắp xếp sao cho vừa một chỗ."

"Không, được chứ anh," Namjoon vội nói, "Như em ấy đã nói, về cơ bản thì hai người mỗi người lấy một phòng, anh làm gì thì tùy thuộc ở anh. Tụi mình vẫn còn dư một phòng để sử dụng mà, cùng nhau."

Yoongi rũ mắt, thừa hiểu Namjoon sẽ không nhìn mình lần nữa, "Được rồi..." Em quay lưng bước đi, về phía phòng của họ.

Namjoon đã như thế này mãi kể từ vụ việc xảy ra ở phòng thu của gã. Song, họ vẫn chưa nói về chuyện đó. Namjoon không lôi nó ra, Jungkook không nhắc đến, thế nên Yoongi cũng không đả động tới. Giờ thì chàng nhóm trưởng cứ lưỡng lự mỗi lần ở gần em, dễ dàng bị xấu hổ. Yoongi không thích thế nhưng em chẳng thể làm gì đến khi Jungkook cho phép.

Jungkook tức thì phát giác được có chuyện không ổn lúc em bước vào phòng. "Có chuyện gì thế cưng?" Nó hỏi.

Yoongi do dự, xoắn những ngón tay vào nhau khi Jungkook đến gần mình, "Anh đang lo... Em có nghĩ là Joon ghét anh sau những gì chúng ta đã làm không?"

"Gì chứ?" Jungkook có vẻ ngạc nhiên, "Làm sao anh ấy ghét anh được? Tụi mình chẳng làm gì sai cả - dù có thế nào, thì anh ấy cũng làm là vì ảnh muốn mà."

Yoongi gật đầu, cố gắng thuyết phục chính mình đấy là sự thật. Nhưng với việc người kia tránh né em đến mức này - thật đau lòng. Dẫu sao Yoongi cũng đã chẳng dành nhiều thời gian với gã, vì vậy những tương tác nhỏ giữa họ là thứ duy nhất em có được, và giờ những thứ đó cũng bị tước đi.

Jungkook ôm lấy khuôn mặt em, khiến em chạm mắt nó. "Cục cưng, anh đừng nghĩ quá nhiều đến chuyện đó," Nó thủ thỉ và Yoongi bĩu môi, "Anh đang làm em ghen đấy."

"Ghen sao?" Yoongi sững người. Trong suốt một thời gian dài, em đã cố gắng đảm bảo rằng Jungkook không bao giờ cảm thấy thua kém các thành viên khác. Bây giờ em lại làm gì mà khiến nó cảm thấy như thế?

"Em đã định bỏ qua nhưng vì anh đang nghĩ rất nhiều về Namjoon hyung..." Jungkook luồn một tay vào gáy Yoongi, "Cái cách mà anh gọi tên anh ấy khi em có mặt trong phòng, cưng à, thật tàn nhẫn quá đấy."

"N-Nhưng anh - em để em ấy - em ấy có chiếc điều khiển, đó là lý do duy nhất anh..." Yoongi rùng mình dưới cái nhìn chằm chằm của maknae.

"Bất kể ai đang kiểm soát hay ai ở trong phòng, em là cái tên duy nhất nên được phát ra từ miệng của anh, luôn luôn, anh biết điều đó mà." Và tất nhiên Jungkook nói đúng; Yoongi đang nghĩ gì vậy?

"Anh xin lỗi," Lời xin lỗi vọt ra như thiết lập sẵn, "Em là người duy nhất anh nghĩ đến Kook à. Lẽ ra anh không nên lo lắng về những thứ như thế này."

Jungkook toe toét với em, "Em thích thế đấy. Nhưng mà," Nó chồm về phía trước, áp trán hai người vào nhau, "Anh định chứng minh cho em thế nào đây?"

Yoongi nghĩ, nhưng em không phải nghĩ quá lâu vì em biết chính xác Jungkook đang khơi gợi điều gì. Em dễ dàng khuỵu xuống, giống kim đồng hồ không sai chạy.

Jungkook cười toe toét hơn khi em vươn tay, tháo chiếc thắt lưng mà nó đang đeo. Yoongi giật mạnh, để ý đôi tay mình không run trong lúc kéo quần của Jungkook xuống, cả boxer nữa. Ồ, em đã quen với chuyện này làm sao.

Yoongi ngước mắt, tay nắm lấy gốc dương vật của Jungkook, cảm nhận thứ đó cứng dần trong lòng bàn tay và kích thước càng lúc càng tăng cho đến khi cương cứng hoàn toàn. Yoongi thè lưỡi, dời ánh mắt khỏi maknae để tránh cảm thấy xấu hổ. Em liếm một bên lên quy đầu và mút nhẹ trước khi hé môi và quấn chặt miệng mình quanh dương vật của Jungkook một cách đúng nghĩa.

Em không biết liệu mình có giỏi gì khi làm việc này hay không, bởi vì theo như em biết, Jungkook chưa từng qua lại với ai khác ngoài em. Có lẽ nó khiến đứa út mặc định cảm thấy thế này- bởi vì nó không còn gì khác để so sánh. Chỉ riêng ý tưởng đó thôi đã khiến Yoongi không cần phải thúc ép bản thân quá mức cật lực. Em có thể... cẩu thả. Em lướt lưỡi dọc theo chiều dài bên dưới, tay giữ chặt phần còn lại. Jungkook rên rỉ, một bàn tay lùa vào tóc Yoongi và nhẹ nhàng nghịch nó.

Yoongi bắt đầu nhấp nhô đầu, má hóp lại một chút khi em mút lấy nửa dương vật, bàn tay theo bước chuyển động trong một nhịp điệu đã định. Những ngón tay Jungkook ghì tóc em đôi chỗ, như thể nó muốn làm nhiều hơn nữa, nhưng nó đang do dự. Yoongi không ngờ Jungkook cũng biết cách do dự.

Em lùi đi cùng một tiếng xì xụp, mắt mờ sương ngước lên. Đôi môi em tê dại khi em nói, "Em muốn... làm gì cũng được." Cảm giác thật lạ lùng khi nói những lời đó với người mà Yoongi nghĩ mình sẽ không bao giờ nói thế.

Em không chờ Jungkook phản hồi, thay vào đó em bắt nhịp những gì đang bỏ dở nửa chừng, đưa thằng nhỏ của nó vào miệng trở lại, lần này thả tay xuống để đẩy nó vào sâu hơn.

Cảm giác nóng hổi - hấp dẫn, trong miệng, trên lưỡi, không hiểu sao em lại có thể cảm nhận được nó khắp cơ thể. Em định bắt đầu di chuyển lần nữa thì tay Jungkook đan chặt trên mái tóc em và nó hẩy hông về phía trước.

Yoongi nghẹn ngào, hoảng hốt trong giây lát khi cảm nhận được nhịp đập xâm nhập của dương vật Jungkook đang đè xuống cuống họng mình. Em phát ra một tiếng kêu cuống cuồng ngột ngạt khi Jungkook giữ chặt em. Yoongi cố gắng thư giãn cổ họng của mình và vào lúc đã thích nghi, em cảm nhận được nó. Cảm giác boxer của em lúc này thật chặt làm sao. Em cương ư? Vì đâu? Chỉ vì cố gắng làm vui lòng Jungkook để thoát ải - không, không, em làm điều này vì em muốn, bởi vì - bởi vì em yêu...

Jungkook kéo em ra trong môt động tác, "Chết tiệt, em xin lỗi cưng." Nó xin lỗi tức thì. Yoongi ngước lên, chớp mắt lệ tuôn, bờ vai run rẩy đôi chút, em ồm ồm nói, "Sao em dừng lại?"

Hàng chân mày Jungkook cau lại, "Cái gì?"

"Sao em dừng lại?" Giọng Yoongi khàn hơn bình thường.

"Bởi vì anh - anh trông như đang chật vật," Jungkook giải thích. Yoongi mím đôi môi, "Nhưng anh không có..." Em đặt tay lên đùi Jungkook, "Em có thể tiếp tục." Trong bất kỳ trường hợp nào khác, em sẽ cảm thấy xấu hổ khi nói điều đó. Trong bất kỳ trường hợp nào khác, em sẽ không làm điều này với Jungkook.

"Nếu chịu không nổi thì cho em biết," Jungkook nói, với đôi chút lo lắng trong âm điệu, "Gõ tay lên em."

Yoongi gật đầu, khép hai đùi vào nhau, "Được rồi, nhưng cho tới lúc anh làm thế," Em nghiêng đầu, "Cứ đè anh xuống đi." Em không lãng phí thời gian mà cúi xuống, với sự nhiệt tình hơn nữa, cảm thấy đôi chút nước bọt ứa hai bên khóe môi. Em lùi lại một, rồi hai, để lưỡi mình lướt qua chiều dài dương vật trước khi Jungkook đẩy em về trước một lần nữa, giữ lấy em.

Yoongi mắc nghẹn, bị sặc nhưng vẫn ngồi yên. Áp lực từ đáy bụng dần mạnh hơn và em thút thít, hạ bộ chính mình nhạy cảm với lớp vải quần.

Em gõ lên đùi Jungkook và được thả ra, thở hổn hển. Jungkook lại định hỏi Yoongi có ổn không, điều này khiến Yoongi hơi khó chịu. Nó không bao giờ thực sự quan tâm, luôn thúc ép Yoongi làm mọi việc, hầu như không kiểm tra để đảm bảo em có muốn hay không. Nhưng bây giờ, mọi chuyện đã khác. Em sẽ đưa ra quyết định đó, Yoongi sẽ làm những gì mình muốn kể từ bây giờ.

Em lại lao vào, ấn Jungkook hoàn toàn vào miệng mình một lần nữa và bàn tay người trẻ hơn luồn vào tóc em. Yoongi lần này tự trụ vững, giữ cho cổ họng của mình thả lỏng để giữ gần hết dương vật của Jungkook, cảm nhận từng nhịp đập của nó. Em mắc nghẹn, không thể ngăn được điều đó, nhưng lần này em cũng không gõ lên đùi Jungkook. Em có thể chịu được. Em đã từng nếm trải nhiều thứ còn dữ dội hơn thế.

"Cưng ơi," Jungkook rít lên, hai tay vặn vẹo và nó đang kéo mạnh tóc Yoongi. Yoongi nhăn mặt nhưng cũng không tránh né. "Mẹ kiếp, cục cưng." Thằng nhỏ của Jungkook cứng hơn, căng thẳng, nó sắp xuất tinh. Yoongi định lùi đi nhưng Jungkook sau đó dùng cả hai tay giữ chặt đầu em, "Nuốt đi." Nó ra lệnh và mắt Yoongi gần như trợn ngược khi nó xuất tinh trong một tiếng thở dốc, hứng từng giọt tinh dịch của Jungkook xuống cổ họng. Móng tay em cắm sâu vào da Jungkook, hông co giật trên sàn. Em nhắm mắt lại, những giọt nước mắt ứa ra khi thở đằng mũi, cảm thấy những sợi lông nơi hạ bộ Jungkook làm mình hơi nhột.

Khi Jungkook đã xong, nó kéo Yoongi ra bằng mái tóc của em. Yoongi vẫn nhắm nghiền mắt, hít thở sâu từ miệng. Em có thể cảm nhận được những vệt nước mắt ướt đẫm lăn dài trên khuôn mặt, luồng nhiệt từ đũng quần mình lúc này, và bàn tay Jungkook xoa xoa dịu dàng trên da đầu em.

Yoongi bây giờ cảm thấy nặng nề và em ngã ngửa ra sàn, chống hai về sau trong khi hít thở. Trong giây lát, em quên mất rằng mình đã phóng thích trong quần. Bởi vì khi rốt cuộc cũng dành ra một giây để mở to mắt, em ngước lên nhìn Jungkook đang nở một nụ cười điên rồ, chàng maknae đang hạ mắt chằm chằm khu vực đẫm ướt của em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro