6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi tôi từ bệnh viện về nhà, bà tôi gọi cho tôi và hỏi tôi bác sĩ đã điều trị xong chưa, bác sĩ nói những gì?

Tôi đã nói thành thật với bà tôi những gì bác sĩ trung y đã nói.

Bà ngoại ở đầu bên kia điện thoại thở dài.

"Bà đã bảo con hãy nghe lời Jungkook nhiều một chút, nó bảo gì thì con làm vậy, đừng để người ta suốt ngày lo lắng cho con"

"Bà ngoại, bà thiên vị quá, anh ấy là cháu trai của bà. Cháu cũng là cháu gái của bà mà, bà thật thiên vị"

Bà nội cười khi nghe tôi làm điệu bộ đó, nói:

"Con....đúng là chỉ có Jungkook mới có thể nói được con!"

Sau khi cúp điện thoại, điện thoại của tôi vang lên vài tin nhắn WeChat, khi mở ra thì thấy đó là anh em của bạn trai tôi - Lão Cao.

"Gọi chị dâu, gọi chị dâu."

"Jeon Jungkook không trả lời điện thoại, không trả lời tin nhắn WeChat."

"Em đang cần tin anh ấy gấp. Anh Jeon có đi cùng chị không?"

Tôi trả lời tin nhắn, đặt điện thoại xuống và đi gọi anh.

Jungkook thò đầu ra khỏi ban công, đeo một đôi găng tay hình con bướm bằng nhựa màu hồng, thắt cà vạt, cả người ướt sũng...

Tôi không nghi ngờ gì nữa, thứ anh ta ngâm trong thau vẫn ướt, "còn có cái kia" của tôi.

"Lão Cao đang tìm anh, điện thoại di động của anh đâu rồi?"

"Anh để nó ở trên bàn ăn, vợ ơi, giúp anh lấy đi."

Điện thoại của Jungkook đang reo trên bàn ăn theo đúng nghĩa đen.

Tôi chạy lại và áp điện thoại vào tai anh.

Jungkook đang giặt quần áo trên tay và nghe điện thoại.

Không biết đầu bên kia điện thoại đang nói gì, lông mày anh chậm rãi cau lại, động tác tay cũng chậm lại.

Tôi đưa điện thoại cho anh, nghịch nghịch dái tai và cổ áo anh vì chán.

Tiến lại gần, tôi có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng tỏa ra từ cơ thể Jungkook.

Tôi cẩn thận ngửi, không phải mùi sữa tắm, dầu gội hay bột giặt mà dường như thấm ra từ da thịt anh, từ từ lấp đầy toàn bộ không gian nơi anh đang ở.

Chỉ cần ngửi thôi cũng khiến người ta cảm thấy dễ chịu, dễ chịu và sảng khoái.

Mùi gì vậy? Để phân biệt, tôi đến gần anh ấy và hít một hơi thật sâu.

Không có âm thanh nào phát ra trên đầu tôi..

Một lúc lâu sau, Jungkook mới lên tiếng, giọng khàn khàn:

"Ừm, được rồi, tôi sẽ đến đó ngay."

Giây tiếp theo, Jungkook ôm tôi. Đôi găng tay trên tay anh đã bị tháo ra từ lúc nào đó, giờ chúng đang nằm trên thành của bể giặt, nước từ đôi găng tay nhỏ "lách tách" xuống nền đất.

Khi tôi quay lại, anh đã ấn đầu tôi xuống, hôn tôi một cách ngẫu nhiên, ôm tôi vào lòng và xoa bóp tôi thật mạnh.

Anh dựa vào một bên mặt tôi và nói:

"Anh đã làm gì vậy? Em có thấy sự khó chịu khi phớt lờ tôi qua điện thoại không?"

Cái gì đây? Tôi bị sốc trước sự vô liêm sỉ của Jungkook, tôi lắp bắp nói:

"Không, chỉ là...chỉ vậy thôi, đó là mùi hương của anh, để em ngửi nó."

"Ồ?"

Anh nhướng mày,

"Nếu ngửi lâu mà không phân biệt được mùi gì thì có nghĩa là nó không có mùi như đồ vệ sinh cá nhân chúng ta dùng hàng ngày. Bình thường anh không có thói quen xức nước hoa, mùi này có vẻ rất hấp dẫn với em"

Theo khảo sát khoa học, con gái sẽ bị bạn trai thu hút.

"Việc hít phải pheromone tạo ra ảo giác ngửi thấy một loại nước hoa cơ thể đặc biệt ở các chàng trai.

Sau khi ngửi một số mùi, nó có thể kích thích trung tâm hô hấp, tăng tốc độ thở và cuối cùng gây hưng phấn. Một lượng lớn dopamine sẽ gây ra các xung thần kinh đặc biệt......"

"Nhưng em yêu, sếp của anh có chuyện muốn hỏi anh. Một trong những yếu tố của sản phẩm có vấn đề."

Jungkook xin lỗi rồi lại hôn lên môi tôi thật mạnh:

"Và bây giờ anh phải ra ngoài rồi, tối nay anh sẽ làm thỏa mãn em"

"?!"

"Anh đã nấu một ít súp trong nồi, khi nào đói anh sẽ uống... Không, khi nào rảnh anh sẽ uống.
Em không được phép không uống, và em phải uống. Nhớ đợi anh về. Em hiểu đúng không?"

"Chờ anh nhé"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro