CHAP 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Jimin, tên ở nhà của cậu thường được mọi người trêu chọc là nhóc ChymChym, năm nay cũng vừa chuẩn bị vào trung học.

Bởi cái bản tính lương thiện cùng vẻ ngoài trong veo thuần khiết đã khiến không biết bao nhiêu người phải mê mệt si lòng, bất kể đối phương là nam hay nữ, già trẻ lớn bé đều không chừa một ai. Chẳng thể trách, chính vì thế mà một mớ rắc rối khác cũng liên tiếp kéo đến với cậu. Chúng xuất phát từ những tên biến thái hay sự ghen ghét từ những đứa con gái cùng khóa, kể cả đàn anh hai khóa trên cũng đôi lúc lăm le bắt nạt cậu.

Những thứ chẳng thế can thiệp kịp, lúc nào cũng khiến bà Park lo lo lắng lắng. Đôi lúc, bà chỉ muốn trở nên ích kỉ rồi giữ khư khư cậu trai nhỏ bé xinh xẻo ấy ở mãi với bà thôi, không muốn ai động vào một sợi lông của con trai bà cả. Nhưng với hơn nửa phần trong con bà tích đầy sự năng động hoạt bát, dù là mẹ, bà cũng không thể bó buộc cậu trong vòng tay của mình mà bảo vệ mãi được.

Hôm nay là ngày một ngày thật đặc biệt, sinh nhật lần thứ 13 của Jimin.

Tiếng nhạc dìu dịu cất lên, chị gái của Jimin tay nâng bánh mừng sinh nhật, cẩn thận bước đến cạnh bên. Thanh âm của lời bài hát "Chúc mừng sinh nhật JIMIN" vọng vang cả một khu nhà. Jimin cười tít mắt vì đây là lần sinh nhật hạnh phúc nhất trong đời của cậu mà. Vừa có thật nhiều người tham dự, còn được nghe bài hát mình thích nhất vang lên thật to nữa chứ, cậu chấp hai tay lại rồi nhắm mắt, ước nguyện về những điều thật xa xôi. 

- Tớ đã ước xong rồi !

Jimin nén sự phấn khích nhìn mọi người một lượt. Ai ai cũng đang vỗ tay nhiệt liệt kêu cậu hãy thổi nến trên bánh kem đi.

Phù.

Mười ba ngọn nến vụt tắt, khung cảnh xung quanh cũng đột nhiên tối đen như mực, Jimin chẳng thể nhìn thấy ai cũng không thể nhìn rõ tay mình.

- Mọi người ?

Tai cậu phút chốc ù đi, không còn nghe thấy chút âm thanh gì vọng lại ngoài tiếng thở nặng nề của ai đó. 

Trong lúc tối om, có hai điểm sáng nhỏ vẫn đang hướng cậu mà chớp mở. Jimjn cố nhìn rõ, khuôn mặt vô thức lộ chút sợ sệt.

- Xin chào ? Có ai ở đó không ?

Không có tiếng đáp lại. Jimin vẫn tự hỏi.. sao trong sinh nhật của mình, mọi người lại tắt đèn đi nhỉ? Lại trêu mình sao?

Ánh sáng đột ngột ập đến khiến cậu lóa mắt. Thế mà hình ảnh một người đàn ông bị gai nhọn quấn quanh cổ tay, khiến máu chảy ướt đẫm một vạt áo, đang chăm chăm nhìn cậu liền như thế mà động lại trong trí nhớ thật rõ nét. Đôi đồng tử của người đó ngây dại, ngỡ như chưa từng nhìn thấy một tạo vật nào có thể xinh đẹp hơn thế. Rồi nhanh như chớp mắt, mọi thứ trở lại bình thường, tai cậu lại nghe thấy nhưng thanh âm vui vẻ quen thuộc của bạn bè và chiếc bánh sinh nhật ngon lành ấy vẫn đang bày ra trước mắt cậu. 

Jimin đứng ngơ người vài giây trong nỗi hoang mang tột độ: Rõ ràng ở đó đã có một người, người đàn ông khi nãy..

- Jimin?

Tiếng gọi nhẹ nhàng của chị gái đánh thức tâm trí hỗn độn của cậu.

- Khi nãy em nhìn thấy một người đàn ông mặc áo choàng xanh đen ngồi ở đó.

Jimin chỉ vào thinh không ngay ở phía cửa ra vào.

- Đâu? Chị có thấy ai đâu Jimin?

- Nhưng thật sự em đã..

Jimin chẳng hiểu sao mình chẳng thể cất tiếng nổi nữa, từng chữ muốn nói đều bị cuống họng chặn lại. Hay vì cậu biết nói ra.. cũng chẳng ai tin vào hình ảnh hoang đường mà một thằng nhóc 13 tuổi đã nhìn thấy?

- Thôi nào. Đừng đùa nữa. Cắt bánh kem đi Jimin.

Giọng của cô quản gia nhà họ Park cất lên, trên tay còn cầm theo một con dao cắt bánh.

Jimin lễ phép dùng hai tay nhận lấy dao nhựa từ cô..

Sinh nhật ngày hôm ấy vẫn tiếp tục diễn ra rất suông sẻ và lại tràn ngập tiếng cười. 


------- Tôi là đường phân cách 2 năm sau -------


Bên đầu dây bên kia, tiếng cười hằn hặc truyền qua ống nghe điện thoại. Jimin gắt gao nói chuyện:

- Ya Hoseok! Đến mày cũng không tin tao??

- Ha ha ha.. Thật sự.. thật sự.. mày xem nhiều phim kinh dị quá rồi đấy Jiminie. Ha ha ha ha..

Bên này, Hoseok - bạn thân của Jimin từ hồi cởi truồng tắm mưa - đang cố kìm lại tiếng bật cười nhưng vẫn không làm sao được.

- Mày phải tin tao đi cái tên mặt ngựa này!! Thật sự khuôn mặt của người đó đã ám tao suốt 2 năm nay rồi đấy.

- Ám trong giấc mơ như cái cách người tình tương lai hay đi báo mộng á hả? Ha ha ha  

- Ya !! Tao nói chuyện nghiêm túc đấy nhá! Còn cười nữa thì tao tìm người khác mà kể cho họ nghe luôn. Ít ra cũng sẽ không cười xấu xa như mày !!

Nghe thấy tiếng Jimin bắt đầu điên tiếc rống lên làm cho tiếng cười của Hoseok cũng im bật. Thật sự hết cười nổi. 

- Jimin Jimin! Tao hết cười rồi. Thật đấy. Từ giây phút này Jung Hoseok sẽ thật nghiêm túc lắng nghe cho Jiminie kể nè. Thật!

Jimin thoáng chút giận dỗi cái tên bạn ngốc này của cậu, nhưng rồi cũng bỏ qua thật nhanh, cứ như thế mà tiếp chuyện.

- Cái giấc mơ đó thật sự đáng sợ lắm ấy. Lúc nào mơ thấy những giấc mơ như vậy tao đều cảm thấy chúng có chút gì đó liên quan đến nhau.

- Sao mày lại cảm thấy liên quan? Khi trước còn nói chúng chỉ xuất hiện vào lúc sinh nhật của mày thôi mà?

- Chỉ trong sinh nhật cái đầu mày. Vào lúc đó thì tao đã nhìn thấy hình ảnh của người đó luôn rồi! Éo phải là mơ nữa!! Đôi mắt của thằng cha đó đúng ám ảnh luôn!

- Một người đàn ông? Cánh tay đầy máu? À à, tao có nhớ được một chút..

- Đúng thế đấy! Nhìn huyền bí cực.

Hoseok sờ tay lên cằm suy nghĩ.

- Thế nó thì liên quan gì? Ý tao là những thứ mày mơ thấy nữa ấy.

Jimin với tay lấy ngay cuốn sổ ghi chép, giở từng trang một.

- Tao đã mơ thấy đại loại là 6 giấc mơ có cùng một kiểu đấy. Nên tao đã cố gắng ghi ra những gì mà tao có thể nhớ được khi vừa mới bật dậy luôn.

Nghe thấy thế, Hoseok từ bên kia điện thoại cũng không kiềm nổi hào hứng. Đôi mắt rực sáng chờ chực từng chữ như những miếng gà nóng hổi vừa mới rán xong.

- Nhanh nào nhanh nào. Kể tao nghe coi.

- Hmm. Để xem.. Cái ngày đầu tiên thì do tao hoảng sợ quá nên chẳng nhớ được gì hết. Chỉ có ghi lại cái ngày mơ thấy kèm ghi chú 5 chữ "hoảng loạn khi tỉnh dậy" thôi. Hôm đấy là ngày 9 tháng 12.

- Ừm hưm.

- Lần tiếp theo là vào lúc trưa ngày 2 tháng 1 ấy, chân thật tới mức tao không hiết mình đang ở thế kỉ 21 luôn.

- Thế hả? Kể nghe thữ xem.

- "Một cánh cửa được trạm trổ cầu kì hiện ra trước mặt, nó cao chót vót và có cảm giác rất nặng, xung quanh tối om. Tôi thữ xoay... ".

Tút tút tút... 

Hoseok nghe tiếng thông báo mà còn tưởng Jimin cố troll mình. Cậu nạt vào điện thoại mấy phát rồi  mới lấy ra nhìn lại màn hình cuộc gọi : 1 tiếng 31 phút. 

- Ha.. Nói mới tí chuyện mà kéo dài cả tiếng đồng hồ rồi. Aizz.

Hoseok thở dài. Đang trong tâm trạng vẫn còn muốn nghe tiếp câu chuyện "kì bí" của Jimin, cậu tiện tay nhấn vào danh bạ lướt lướt. 

Brum brumm..

Điện thoại bỗng nhiên rung lên với mức cao nhất làm cậu giật mình. Xém tí nữa , cái màn hình điện thoại có thể ăn cám rồi đấy. Thiệt là..

Hoseok xem lại tên của cuộc gọi đến, là bố Jimin. Cậu vội vàng bắt máy.

- Alo. Con là Hoseok xin nghe ạ.

Một giọng nói mà cậu vừa nghe cách đây không tới 5 phút bất chợt vang lên nheo nhéo thay cho chất giọng trầm khàn đặc trưng của bác Park thường ngày.

- Con con gì mà con. Điện thoại tao hết tiền rồi. Nhà gần mà. Qua đây lẹ đi rồi tao cho mày xem!

- À há. Khi nãy chẳng kêu qua. Để hết tiền điện thoại rồi mới nhớ hai đứa là hàng xóm ấy nhở?? 

Hoseok không khỏi cái việc vừa cười lớn vừa vỗ đùi đen đét. Bắt thóp được Jiminie cũng nằm trong list những hạnh phúc nhỏ nhoi của Jung Hoseok đó. Nhìn bạn ấy sung sướng phải biết là hiểu rồi. 

- Cho mày 3 phút. Không có mặt bên đây thì tao sẽ hát bài "Tiễn bạn lên đường" bản tiếng Trung trong sinh nhật của mày.

Mắt Hoseok mở to hơn bao giờ hết. Cái bài hát mà Jimin nhắc tới là cái bài mà khi cất giọng, tên bạn thân vừa ngốc vừa tưng tưng ấy sẽ hành hạ tinh thần người nghe tới mục nát mới thôi. Nhân danh Hoseok, tôi thề! 

- Được rồi Jiminie! Tao hứa trong giây thứ 60 sau khi đã trôi qua 3 phút, sẽ tới trước nhà mày liền. 

- Cho thêm 30 giây đi liền.

- What the heo??? Thương bạn mày chút coi !! 

Tút tút..

Cái tiếng tắt máy thân thuộc ấy lại vang lên bên tai Hoseok của chúng ta một lần nữa. Lần này, Hoseok quay bắn người mà quăng luôn cả điện thoại. Cậu xỏ nhanh vào chân một đôi dép lê, khóa cái áo lạnh thường ngày hay dùng rồi phi một lèo ra đường không ngoái đầu nhìn lại. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro