Chương 77

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chiều nay có diễn viên vào đoàn làm phim sao?"

"Không phải diễn viên, là đạo diễn mời đến để hát ca khúc chủ đề. Chính là cái người tên Kim Thạc Trân rất hot hồi trước, nam thần cửa xe trong lời đồn từng nghe nói rồi chứ?"

Mẫn Doãn Kỳ nhận được tin nhắn đến thu dọn tàn cuộc, cái gọi là tàn cuộc có nghĩa là: một cái gối bị rách, một cái bình nước không tìm thấy nắp và ba ngôi sao tâm tính chưa trưởng thành.

"Tại sao hát ca khúc chủ đề lại phải vào đoàn làm phim?" Kim Thái Hanh giơ tay đặt câu hỏi.

"Để cậu ta quen với bầu không khí xung quanh trước, coi như là sự dở hơi của đạo diễn đi." Mẫn Doãn Kỳ gọi điện cho dịch vụ phòng, chậm rãi giải thích, "Dù sao Kim Thạc Trân cũng phải ở trong đoàn làm phim một tháng, thông báo cho mấy đứa biết trước, ở chung cho tốt nhé."

"Nghe nói anh ta rất lạnh lùng."

Phác Trí Mân sở thích bình thường là lên mạng lướt web, lén lút tiết lộ thông tin cho Điền Chính Quốc.

"Với lại trong nhà Kim Thạc Trân hình như rất có bối cảnh, dòng dõi thư hương, hình tượng quý công tử là do công ty thiết lập cho anh ta." Kim Thái Hanh không chịu cô đơn nói thêm, "Cho dù có tin tức, các phương tiện truyền thông cũng sẽ ép xuống không cho báo cáo."

"Xin chào mọi người, lần đầu gặp mặt, tôi là Kim Thạc Trân, mặc dù tôi từng tham gia quay một hai bộ phim truyền hình, nhưng kỳ thực tôi không phải là diễn viên, tôi là ca sĩ. Công ty quản lý nói kỹ năng ca hát của tôi bình thường, không có gì khác, chỉ là giọng hát hay, ví dụ như đề tài xếp hạng thứ nhất trên weibo của tôi chính là #Kim Thạc Trân Âm Thanh Của Tự Nhiên#, không biết các cậu có hứng thú tìm hiểu một chút không."

"Ồ ồ, cậu là Điền Chính Quốc đây mà, tôi biết cậu, tôi luôn thấy cậu lên hot search weibo hahaha, rất nhiều tin đồn đấy chàng trai. Tôi có đến rạp để ủng hộ phòng vé của cậu đó, tuy rằng không bao cả rạp, bao rạp đắt lắm á."

"Phác Trí Mân! Là Phác Trí Mân đúng không? Lần đầu tiên nhìn thấy người thật, da của cậu tốt ghê, mặt mộc hả? Ếii chân của cậu dài hơn nhiều so với trong tưởng tượng của tôi đấy. Cậu đến thăm trường quay à? Tình cảm của cậu và Điền Chính Quốc tốt thật đó, không giống như trên tạp chí hóng hớt nói chút nào."

"À vậy cậu nhất định là..."

"Tôi là Kim Thái Hanh, giới tính nam, 25 tuổi. Hoàn tất giới thiệu."

Lúc nhân viên công tác dẫn Kim Thạc Trân đến chào hỏi, biểu cảm trên mặt rất phức tạp, lộ ra sự mệt mỏi không rõ ràng. Lúc đầu mọi người không hiểu đã xảy ra chuyện gì, cho đến khi vị quý công tử lạnh lùng trong lời đồn này mở miệng nói chuyện.

"Wow, so với tuổi của cậu thì cậu nhìn có vẻ thật sự rất trẻ, có bí tịch chăm sóc nào không..."

Việc cắt ngang tóm tắt rõ ràng của Kim Thái Hanh cũng không khiến Kim Thạc Trân mất đi hứng thú nói chuyện, vừa mở miệng là bùm bùm không ngừng nghỉ, đúng lúc này, người đại diện của hắn ba chân bốn cẳng chạy đến.

"Im lặng."

Người đàn ông mặc âu phục đeo cà vạt chỉ về phía hắn, Kim Thạc Trân ngay lập tức ủ rũ, "Thời gian nói chuyện với đạo diễn, anh dám trốn đi?"

"Xin lỗi mà." Kim Thạc Trân quay đầu lẩm bẩm.

"Xin chào, tôi là người đại diện của Kim Thạc Trân, tôi tên Kim Nam Tuấn."

Đối xử với nghệ sĩ nhà mình lạnh lùng hà khắc như mùa đông, thái độ đối xử với người khác lại như gió xuân lướt nhẹ qua mặt, trên mặt Kim Nam Tuấn nở nụ cười, hắn lịch sự lấy danh thiếp đưa cho mọi người, lý do tự nhiên lại rộng rãi, "Nghệ sĩ nhà tôi không hiểu chuyện lắm, hy vọng khoảng thời gian này ở đoàn làm phim mọi người có thể bỏ qua cho."

"Yên tâm, chắc chắn rồi." Mẫn Doãn Kỳ nở một nụ cười thương mại, khách sáo nói.

Kim Nam Tuấn, người đại diện vàng tiếng tăm lừng lẫy trong ngành, từng nâng đỡ vô số ngôi sao lớn, dưới trướng anh bây giờ ngoại trừ Kim Thạc Trân ra, còn có hơn mười nghệ sĩ nữa.

Người đại diện vàng công việc bộn bề, đặc biệt đi cùng Kim Thạc Trân một chuyến như vậy, hiển nhiên là đến thay hắn mở đường khơi thông quan hệ.

"Bạn trai tôi đẹp trai không?"

Thật sự không nhịn được dục vọng nói chuyện, nhân lúc bọn họ người tới người lui trò chuyện, Kim Thạc Trân suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng chọn một người quen mặt nhất ở trong đó, cũng chính là Phác Trí Mân.

Ánh mắt Kim Thạc Trân phát sáng, kéo cậu trốn vào trong góc thì thầm, "Đừng thấy Nam Tuấn mặc âu phục không lộ vóc người, cởi quần áo ra thì cái cơ bắp kia, chậc, nghĩ lại khiến tôi cũng muốn chảy nước miếng."

Phác Trí Mân đột nhiên biết được một tin đồn gây sốc: "..."

"Thật hâm mộ cậu với Điền Chính Quốc, còn có thể lên chương trình thực tế để yêu đương, tình yêu bí mật của chúng tôi quá khó khăn luôn, đời sống tình dục cũng không đều đặn cậu biết không? Nói thật, hai tuần làm một lần cậu cảm thấy khoa học sao?"

Phác Trí Mân không muốn tìm hiểu về đời sống tình dục của người khác: "..."

"Bọn họ gặp nhau vào một ngày mùa xuân, trong tòa nhà của công ty."

"Yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên."

"Là Kim Thạc Trân theo đuổi Kim Nam Tuấn, Kim Nam Tuấn khá băn khoăn, nghiêm túc suy xét cả một năm mới đồng ý."

"Đời sống tình dục là vào ngày thứ hai sau khi đồng ý hẹn hò."

"À trước đó còn từng có một lần say rượu làm loạn."

Phác Trí Mân kể lại với dáng vẻ mệt mỏi, chỉ trò chuyện ba mươi phút đã bị nhồi nhét kinh nghiệm tình cảm ba năm của Kim Thạc Trân, trong đầu phảng phất nhảy ra khung nhắc nhở bộ nhớ không đủ.

Điền Chính Quốc bất lực xoa đầu cậu, không biết nói gì cho phải.

"Uhmn, chỉ là chuyện này, nói với chúng ta không thích hợp lắm nhỉ?" Kim Thái Hanh lúng túng nói.

"...Lúc đó tôi cũng đã hỏi như vậy."

Phác Trí Mân lẩm bẩm trả lời, cậu nhớ lại khuôn mặt của Kim Thạc Trân một lần nữa -- sau khi nghe thấy câu hỏi, khuôn mặt tinh xảo và khí chất của Kim Thạc Trân, bất giác hiện lên ánh sáng hết sức phấn khởi: Nói! Tất nhiên là phải nói với bọn họ! Vẫn còn một số chi tiết cụ thể tôi chưa nói tới, sau này có thể xem trong tự truyện của tôi.

"Hình tượng của anh ta có phải đã sụp đổ quá rồi không."

Tiểu thiên vương Kim Thái Hanh thở dài một hơi, không nhịn được cảm khái nói.

"Hình tượng đều là vỏ bọc mà thôi."

Mẫn Doãn Kỳ cùng là người đại diện, một tay chống cằm, bộ dạng uể oải nói, "Đúng lúc chứng tỏ năng lực của Kim Nam Tuấn. Có thể đổi đen thành trắng, sống thành chết."

-tbc-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro