13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau những ngày lễ đi làm trở lại công việc của Phác Trí Mẫn cực kì bận rộn.

Buổi họp hôm nay là cuộc họp nhằm đẩy mạnh công việc trong quý tới.

Qui mô tòa báo nơi Phác Trí Mẫn làm việc rất lớn 

Chủ biên sau khi tóm tắt tình hình mọi mặt của tòa soạn trong quý trước chuyển sang chủ đề chính, đó là mở chuyên mục mới

"Tạp chí của chúng ta muốn có đẳng cấp thì phải có cái mà tạp chí khác không có. Hiện trên thị trường có vô số ấn phẩm cùng loại phần lớn nội dung trùng lập. Quanh đi quẩn lại cũng là làm đẹp, thời trang, ẩm thực, cuộc sống tình cảm, ngoài những cái đó chúng ta còn có thể làm thêm những gì?"

Đoạn ông ta bật đèn chiếu trên màn hình hiện lên dòng chữ

"Những người đàn ông xuất sắc"

"Bất luận thế nào, thị trường vẫn là chân lý duy nhất. Cho nên chúng ta tạm thời quyết định mở chuyên mục này trong bốn kì. Sau đó căn cứ vào phản ứng độc giả sẽ quyết định có tiếp tục hay không. Mọi người có ý kiến gì xin cứ nêu."

"Nhân vật thì sao?" Có ai đó hỏi

"Về nhân vật, tôi tạm thời đề nghị bốn người này xin giới thiệu để mọi người góp ý"

Chủ biên lại nhấp chuột, màn hình hiện lại ảnh của bốn người đàn ông trẻ 

Nhân vật trong chuyên mục chúng ta không phải là những công tử xa vời không thể với, mà là anh tài thuộc mọi lĩnh vực, là người tương đối nổi tiếng, trẻ đẹp. Quan trọng nhất là phải trẻ và chưa có gia đình.

"Kia có phải là kiến trúc sư vừa đoạt giải không?"

"Đúng, đúng, người bên cạnh cũng rất quen."

Phác Trí Mẫn cũng nhìn lên màn hình theo tay chỉ của mọi người bức ảnh chụp nghiêng một người khiến anh giật mình, sao lại là Điền Chính Quốc

"Ấy người bên kia có phải là khách mời của chương trình pháp luật và cuộc sống không? Luật sư Điền Chính Quốc ấy"

"Chính là cậu ấy"

"Chuyên mục mới tạm thời quyết định như vậy"

"Bây giờ bàn đến vấn đề người phụ trách" Ông ta vui vẻ

"Ai muốn phụ trách chuyên mục này?"

Phòng họp im lặng, kỳ thực ai cũng có ý muốn thử sức nhưng ngại nói ra.

"Tôi nhận!"

Cùng với giọng nói trong trẻo, quả quyết, nam phóng viên nổi tiếng Lâm Hạ Vũ đứng lên. Khuôn mặt không tì vết thái độ tự tin, giọng nói dễ nghe cậu trình bày nguyện vọng của mình 

"Thưa chủ biên, tôi muốn làm chuyên mục này. Chuyên mục tôi đang phụ trách sắp kết thúc, tôi sẽ hết sức cố gắng. Ngoài ra tôi còn một ưu thế nữa, tôi tốt nghiệp trường đại học cùng với luật sư Điền tôi tin giữa chúng tôi có tiếng nói chung. Hơn nữa, tôi và luật sư Điền từng là chỗ quen biết..."

Từng là chỗ quen biết? Phác Trí Mẫn ngẩng đầu vô tình nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Hạ Vũ thoáng ửng đỏ, trái tim anh dâng lên nỗi chua xót

Trong lúc nói chuyện chủ biên nói với Lâm Hạ Vũ

"Lâm Hạ Vũ chuyên mục này giao cho cậu hi vọng cậu thành công. Ha..ha không biết đây có phải là nam nhân kế không?"

Mọi người lại cười ồ một nam đồng nghiệp nói đùa

"Nếu cậu có thể tán tỉnh được anh ta, biết đâu sau này tòa báo chúng ta khỏi mất tiền phí luật sư."

"Phác Trí Mẫn"  Chủ biên gọi

"Vâng có chuyện gì vậy?"

"Phần ảnh của chuyên mục này tương đối nhẹ nhàng, cậu bớt chút thời gian phối hợp với Lâm Hạ Vũ

Phác Trí Mẫn do dự, nhất thời không tìm ra lý do từ chối, đành gật đầu nhận lời, định sau này phải đi chụp ảnh sẽ đổi cho đồng nghiệp Dương Minh

Anh... có lẽ không nên xuất hiện trước mặt Điền Chính Quốc

.

.

.

Trước mắt Phác Trí Mẫn và Lâm Hạ Vũ đang làm chung với nhau chuyên mục Ngôi nhà của họ. Thông qua bức ảnh mô tả môi trường sống của những nhân vật nổi tiếng, nói lên quan niệm sống và sở thích thị hiếu của họ. Phác Trí Mẫn phụ trách hình ảnh Lâm Hạ Vũ phụ trách bài viết. Công việc buổi sáng vừa kết thúc, Lâm Hạ Vũ đề nghị cùng ăn trưa thấy bụng đang cồn cào, anh đành miễn cưỡng đồng ý.

Xong bữa trưa nơi họ ăn trưa không thể gọi xe, phải đi xuyên qua quảng trường. Lúc đó quảng trường rất đông người, có nhiều nhà sản xuất coi quảng trường là địa điểm và cơ hội lý tưởng giới thiệu sản phẩm của mình.

Lâm Hạ Vũ phát hiện Phác Trí Mẫn mỗi lúc mỗi đi chậm hơn sốt rột quay đầu giục

"Trí Mẫn nhanh lên, sắp đến giờ tan tầm đường đông lắm."

Thấy Phác Trí Mẫn có vẻ lơ đãng, Lâm Hạ Vũ liền hỏi

"Anh nghĩ gì thế?"

"Hả" Phác Trí Mẫn sực tỉnh nói 

"Không có gì! Tôi đang nhớ lại chuyện trước đây, tôi và Chính... À tôi và một người bạn lạc nhau, tôi phải tìm mãi mới thấy cậu ấy. Lúc đó tôi nói rằng nếu không tìm thấy cậu ấy tôi sẽ bò lên các giá chào hàng"

"Tại sao?"

"Cậu ấy cũng hỏi thế?"

"Tôi nói nếu không tìm thấy em, anh sẽ đứng ở một nơi nổi bật để em nhìn thấy"

Có phải Điền Chính Quốc xuất hiện trên truyền hình là hy vọng anh nhìn thấy và đi tìm cậu? Lần này đến lượt cậu đứng ở vị trí nổi bật?

Hoặc là chỉ là do anh quá đa tình?

"Đó là người anh yêu phải không?" Lâm Hạ Vũ hỏi.

Phác Trí Mẫn không trả lời rất lâu sau mới nghe thấy anh nói

"... Người tôi rất yêu"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro