Chap 1.1 : Trái Tim Bị Đánh Cắp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


....................7h sáng...........

- "Làm ơn tránh ra.

Hai người thanh niên đang cố mở đường nơi đám đông tụ tập để bước vào một nơi được gọi là hiện trường vụ án đang được phong toả bởi cảnh sát.

Tách...tách...tách...

Tiếng máy ảnh nhá liên tục bởi một thanh niên, anh đang cầm máy chụp mọi góc cạnh của một tử thi.

- "Hạo Thạc sao rồi?

Chàng trai bước gần đến một chàng trai khác đang kiểm tra một tử thi đang nằm với ánh mắt kiên định khẽ lên tiếng hỏi.

-" Có chuyện hay đây Doãn Kì .

Hạo thạc vừa sờ vào tử thi vừa mỉm cười nhẹ nói:

- "Nạn nhân chết cách đây khoảng gần 5 tiếng tức là có thể thời gian tử vong từ 2h ...lý do dẫn đến cái chết là do bị đâm một nhát tim...tiếp đó là bị móc luôn trái tim.

-" Sao? Trái tim bị móc luôn sao?

Doãn Kì sững sờ khi nghe Hạo thạc nói.

-" Cậu nhìn đi.

Hạo thạc vạch mạnh cái áo ra cho Doãn Kì xem. Trái tim của tử thi đã bị móc ra khỏi lồng ngực vốn có của nó, mọi người ở gần đó điều tái mặt đi.

- "Ở hiện trường không tìm được bất kì vậy gì cả? Hung khí cũng không?

Một chàng trai đang nhìn quanh bất chợt lên tiếng.

- "Kì Lâm ý cậu đây không phải hiện trường thứ nhất?

Doãn Kì nhìn Kì Lâm.

-" Đúng, tên hủng thủ làm việc gọn gàng sạch sẽ.

Kì Lâm chau mày nói.

- "Nhất định là có thâm thù đại hận gì nên mới đối xử với nạn nhân như vậy chứ không sao lại móc trái tim đi đã vậy còn quẳng vào thùng rác...

Chàng thanh niên cầm máy ảnh chụp lia lịa nãy giờ khẽ lên tiếng.

-" Chung Quốc ! Nãy giờ chụp hình cậu có phát hiện gì không?

Doãn Kì tiến đến gần nhìn vào máy ảnh của Chung Quốc.

- "Chưa phát hiện gì. Như Kì Lâm nói quá gọn gàng, sạch sẽ.

Chung Quốc cầm máy ảnh cất vào túi rồi nói tiếp:

- "Mình phải về rửa rồi mới biết được.

Chung Quốc bước nhanh chân rời khỏi hiện trường với chiếc máy ảnh của mình.

- "Doãn Kì! Để mình đem tử thi về xét nghiệm xong sẽ cho cậu biết đáp án.

Hạo Thạc mở bao tay bỏ vào bọc rồi cùng với mọi người vận chuyển từ thi về phòng mổ của mình ở sở.

- "Mình cũng về nghiên cứu mấy thứ linh tinh này xem có vấn đề gì không?

Kì Lâm vỗ nhẹ vai.

...........Sở Cảnh Sát .........

- "Doãn Kì! Em tìm được thông tin của nạn nhân rồi.

Cô gái mái tóc ngắn khuôn mặt tròn nhìn đáng yêu cầm xấp hồ sơ bước đến đưa cho Doãn Kì.

- "Cám ơn em tiểu My.

Doãn Kì mỉm cười dịu dàng nhìn cô gái rồi cầm lấy xấp hồ sơ  mở ra xem.

- "Nạn nhân tên là David Huo, 29t –nam-quốc tịch Hoa. Nghề nghiệp không có vì anh ta là con trai độc nhất của một trong các bang chủ trong Thanh bang . Suốt ngày ăn chơi lêu lỏng là tên phá gia chi tử...nhưng cha hắn không phải tay vừa đâu.

- "Có chuyện rồi!

Một cô gái hối hả mặt mũi tái mét chạy vào.

- "Có rất nhiều người trong bang hội bảo là đến đòi công đạo gì đó.

- "Em uống nước đi Thái Tuyết.

Tiểu My đưa cho cô gái ly nước trên bàn.

-"Để anh ra xem.

Doãn Kì bỏ một tay vào túi rồi hiên ngang bước ra.

- "Mau trả thi thể con trai tôi lại đây, các người chán sống rồi hả nó đã chết rồi mà còn mổ xẻ nữa.

Ông Hou tức giận đứng quát mắng.

-"Ông Huo, tôi là Mẫn Doãn Kì là người trực tiếp phụ trách điều tra vụ án về con trai ông.

Doãn Kì bước đến đưa thẻ ngành ra.

- "Hay lắm cuối cùng cậu cũng ra, mau trả thi thể con trai ta lại đây.

Ông Huo đi đến tức giận quát vào mặt Doãn Kì.

-" Xin bình tĩnh, chúng tôi chỉ muốn điều tra ra thủ phạm để giúp con ông nhắm mắt thôi.

Doãn Kì điềm tĩnh nhìn ông Huo với ánh mắt sắt lạnh.

-" Thi thể con ta, coi chừng ta sang bằng nơi này thành bình địa.

Ông Huo càng lúc càng tức giận hơn.

- "Có chuyện từ từ nói ông Huo.

Chung Quốc từ đâu xuất hiện bước chen ngang vào giữa.

- "Chà, hôm nay ngày gì mà nhiều người của Thanh bang kéo đến đây vậy?

Chung Quốc đưa mắt nhìn khắp nơi khi thấy có rất nhiều người đang vẻ mặt đằng đằng sát khi đứng sau lưng ông Huo.

- "Cậu là ai?

Ông Huo đưa mắt nhìn Chung Quốc với vẻ khó chịu.

- "Tôi là Tuấn Chung Quốc thám tử tư.

Chung Quốc mỉm cười nhẹ đưa danh thiếp cho ông Huo.

- "Cái bọn thám tử chuyên làm chuyện lén lút đó hả?

Ông Huo cầm lấy danh thiếp của Chung Quốc còn ném nó xuống đất.

- "Cậu ấy là thám tử tư nổi tiếng của TW này, chuyên giúp cảnh sát chúng tôi điều tra những vụ án mạng bí ẩn.-

Doãn Kì bước đến giới thiệu cho ông Huo biết vai trò của Chung Quốc.

-" Tôi không cần biết thám tử gì, mau đưa trả con trai ta còn về kẻ nào to gan giết nó ta sẽ tự điều tra đây là chuyện của Thanh bang không liên quan các người.

Ông Huo bắt đầu gắt gỏng hơn.

- "Ông cho chúng tôi thêm một ít thời để chúng tôi tìm manh mối rồi sẽ đưa thi thể cậu Huo về cho ông.

Doãn Kì khẽ lên tiếng nhã nhặn nói.

-" Không được, tôi muốn đưa nó đi ngay bây giờ.

Ông Huo hét lên.

- "Ông Huo coi như nể mặt cái này cho chúng tôi thêm ít thời gian.

Chung Quốc đưa cho ông Huo một miếng ngọc hình con rồng khẽ mỉm cười đầy ẩn ý.

- "Sao cậu lại có thứ này?

Ông Huo nhìn thấy miếng ngọc mặt mày tái mét run lên.

-" Được, cho các người thêm ít thời gian.

Nói xong ông tức giận kéo đàn em trở về.
..........

- "Chung Quốc! Miếng ngọc này ở đâu cậu có?

Doãn Kì nhìn miếng ngọc Chung Quốc cẩn thận đeo vào người khẽ hỏi với ánh mắt hơi tò mò.

- "Người con trai của mình tặng.

Chung Quốc mỉm cười gian rồi bước nhanh đi về phòng làm việc của anh để cho Doãn Kì với vẻ mặt đần ra khó hiểu.

- "Chung Quốc! Đã lâu không gặp.

Tiểu My bước đến chào vui vẻ khi thấy Chung Quốc bước vào.

-" Tốt nhất là đừng thấy mặt mình thì hay hơn, mỗi lần gặp mặt mình không phải điều có người chết sao?

Chung Quốc mỉm cười nhẹ ngồi xuống ghế chéo hai chân lại.

- "Uống đi Chung Quốc !

Thái Tuyết mỉm cười e thẹn nhìn Chung Quốc

- "Cám ơn người đẹp.

Chung Quốc cầm ly nước rồi cười đáp lại.

Tiểu My mỉm cười nhẹ khẽ lên tiếng:

- "Cậu đừng lúc nào cũng chọc con gái dễ gây hiểu lầm đó.

- "Sao rồi, có thông tin gì không?

Chung Quốc mỉm cười không nói gì rồi nhìn sang Doãn Kì.

- "Chưa có, phải đợi Hạo thạc mới biết được.

Doãn Kì khẽ đáp với ánh mắt như là chẳng có gì là hay.

- "Có rồi đây.

Hạo thạc mở cửa bước nhanh vào.

- "Chào mọi người.

Đi sao lưng Hạo thạc còn có một cô gái chính là Na Na người làm việc cùng anh.

-" Na Na ! em mau đưa cho mọi người xem đi.

Hạo thạc ra hiệu cho cô đưa bản khám nghiệm cho mọi người xem.

- "Có cần ghê như vậy không?

Tiểu My nhìn bản xét nghiệm bỗng chốc rùn mình.

-" Biến thái sao?

Thái Tuyết cũng rợn tóc gáy.

- "Tên hung thủ này rất dã man đã lấy đi trái tim lại còn cắt luôn cả phần quan trọng nhất của người đàn ông.

Hạo thạc nhìn mọi người ánh mắt nghiêm nghị nói về phần xét nghiệm của mình.

- "Thủ pháp rất sạch sẽ...

- "Xem ra cái tên này chắc là hại đời con gái người ta nhiều quá nên bị trả báo.

Na Na bỗng lên tiếng.

-" Dù vậy cũng không cần ra tay tàn nhẫn vậy.

Tiểu My khẽ lên tiếng với vẻ mặt tái mét.

- "Vậy xem ra vụ án này có thể thu gọn lại là vụ án vì tình.

Chung Quốc khẽ lên tiếng ánh mắt kiên định nhìn mọi người.

-" Vậy điều tra gần đây tên này thường cặp với các cô gái nào?

Doãn Kì nhìn Tiểu My và Thái Tuyết như ra lệnh.

- "Xem ra hơi mệt đó, tên này rất phóng túng hắn quen không ít em đâu.

Chung Quốc chợt lên tiếng.

- "Chung Quốc xem ra cậu ta cũng không thua gì cậu.

Hạo thạc mỉm cười quăng cho Chung Quốc một câu tỉnh queo.

- "Được rồi, tối nay chúng ta đến các quán bar sẽ biết thôi.

Chung Quốc nháy mắt với Doãn Kì và Hạo thạc rồi bước đi.

- "Lại đến quán bar.

Tiểu My nhìn Doãn Kì lo lắng.

- "Công việc mà em.

Doãn Kì khẽ lên tiếng nhìn Tiểu My.

-" Vừa mới kết hôn lại phải đi vào quán bar tìm mấy em rồi.

Hạo thạc bồi thêm cố ý trêu trọc Doãn Kì vì anh và Tiểu My mới kết hôn chưa đầy 1 tháng.

-" Em có thể đi cùng không?

Thái Tuyết đi đến ánh mắt như năn nỉ.

- "Em muốn đi theo canh chừng Chung Quốc à?

Doãn Kì khẽ lên tiếng vì anh đọc được Thái Tuyết đang nghĩ gì qua ánh mắt.

- "Em...em...chỉ muốn đi điều tra.

Thái Tuyết bị nói trúng tim đen nên vẻ mặt lúng túng.

- "Thái Tuyết, nơi đó phức tạp em không nên đến với lại...anh nghĩ em đừng đơn phương ôm tương tư nữa là bạn anh khuyên em hãy từ bỏ đi...Chung Quốc rất đào hoa lại là con chim không chân.

Doãn Kì khẽ lên tiếng khuyên nhủ cô.

- "Theo anh biết hình như trái tim cậu ta đã có người khác rồi...chỉ là bọn anh chưa từng gặp mặt thôi.

Hạo thạc khẽ lên tiếng ra vẻ hơi tò mò khi nhắc đến.

-" Anh nghĩ trên đời này người giữ được trái tim cậu ấy chắc là không tầm thường.

Thái Tuyết im lặng cầm lấy cái túi xách của mình rồi bước nhanh ra khỏi phòng khi nghe những lời của Hạo thạc. Cô vừa đi vừa lau hàng nước mắt trên mặt ...

End1.1

#Wings

Tặng mình một sao nhé ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro