12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô hiện tại có một khối u ở não....e là khó chữa trị..." Vị bác sĩ ái ngại nói.

"..." Tôi lặng thinh không nói nên lời, "Ầm" một tiếng cả thế giới trong tôi liền sụp đổ, tôi đang khỏe mạnh như vậy vì sao lại bị khối u não? Vì sao chứ? Chẳng lẽ là do duy truyền từ ba? Có lẽ đó là do duy truyền thật, ba tôi ngày đó mất là do khối u ở não chèn ép tới dây thần kinh nên qua đời, tôi là con gái của ba nên tỷ lệ là rất cao.

"Tôi...có thể phẫu thuật không vậy bác sĩ?" Mắt tôi vô thần nhìn bác sĩ chứa đựng đầy vẻ bi thương.

"Khối u này là khối u ác tính chỉ có thể dựa vào số mệnh thôi! Nếu phẫu thuật tỷ lệ thành công không cao"

"Bao nhiêu phần trăm thành công?" Tôi như vớ được tia hi vọng nhỏ nhoi đôi mắt liền ánh lên một tia sáng.

"20%"

"Chỉ 20% thôi sao?...." Tôi đang từ trên thiên đàng vụt sâu xuống địa ngục tối tăm, tỷ lệ thành công chỉ có 20% tôi là không thể cứu nữa rồi, tôi còn bao nhiêu là dự định chưa thực hiện được kia mà? Vì sao ông trời lại trớ trêu như vậy?

"Tôi khuyên cô từ nay không nên làm việc nữa, ít suy nghĩ lo âu, cố gắng ở bên gia đình nhiều một chút thời gian của cô..."

"Tôi biết rồi bác sĩ!" Tôi cố gắng nặn ra một nụ cười để che đi bi thương cùng tuyệt vọng nơi khóe môi, quả thật tôi không cười nổi nữa.

Vị bác sĩ kia rời đi, tôi như chơi vơi trong thế giới ảm đạm của riêng mình, không chút ánh sáng, lạnh lẽo thấu xương. Tôi chỉ mới 23 tuổi, tôi còn rất trẻ, bao nhiêu là dự định hoài bảo vẫn chưa thực hiện xong, anh trai vẫn còn ngồi trong tù chưa biết ngày được ra, mẹ thì già yếu, nếu tôi ngã xuống mọi chuyện sẽ còn rối ren hơn nữa. Nếu thực sự tôi chết đi thật thì người đàn ông kia có sầu khổ không nhỉ? À, chắc không! Nếu có cũng là chút thương hại cho một kẻ dùng cả đời để cố chấp như tôi thôi không hơn không kém.

"Miyeon, giúp mình soạn đơn ly hôn đơn thân nhanh một chút ngày mai mình muốn nhận được"

Đây là câu đầu tiên của tôi khi Miyeon nghe máy, đây có lẽ là quyết định sáng suốt nhất của tôi, là quyết định sáng suốt nhất cuộc đời đầy sai lầm của tôi chứ nhỉ?

Cuộc sống của tôi trở về nguyên dạng như cũ, hôm nay là thứ 4 ngày anh trở về sau chuyến công tác trở về, đơn ly hôn đơn thân của tôi được chấp nhận rồi, đã được tòa giải quyết mà thiếu vắng đi sự có mặt của anh từ hôm qua, từ hôm nay tôi và anh là hai đường thẳng song song không có giao điểm rồi. Tôi sẽ lặng lẽ mà biến mất khỏi cuộc sống của anh không một dấu vết cho đến khi tôi rời khỏi cuộc sống này thì cũng như một giọt nước bay hơi biến thành mây trời. Chuyện ly hôn đương nhiên tôi sẽ không dại mà đi nói cho mẹ và chị dâu chỉ có tôi, Miyeon và luật sư Kang biết. Tôi không muốn nhiều người biết, chỉ cần tôi và anh không còn nằm cùng một hộ khẩu nữa, không còn quan hệ trên danh nghĩa nữa. Từ nay tôi và Jungkook không là gì của nhau. Tôi vẫn còn lưu luyến anh là thật nhưng tôi không thể mãi nghĩ cho bản thân được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro