05. Buổi Hẹn Đầu Tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi em nhắm chặt làn mi, hãy nói anh nghe, em đang mơ mộng điều gì thế?

Anh muốn biết tất thảy mọi điều về em

Anh sẽ dành 10,000 giờ và thậm chí nhiều hơn thế nữa

Nếu làm thế có thể giúp anh hiểu được trái tim ngọt ngào của em

♡♡ 10,000 Hours ♡♡

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đây có thể được xem là phần ngoại truyện của series "Câu chuyện về Rosekook". Các phần trước kể về cách Rosekook gặp nhau và bắt đầu mối tình như thế nào, còn trong phần này sẽ kể về giai đoạn "thuở mới yêu" của hai bạn trẻ.

Xin được phép cảnh báo về "độ ngọt siêu cấp" của câu chuyện này!!! 😘

-----------------------------------------------------------

Tại ký túc xá Blackpink,

Chae Young thật sự như muốn nổ tung. Cô kéo gấu váy xuống trong khi xem xét hình ảnh phản chiếu của mình trong gương.

"Quá ngắn," cô cau mày nghĩ và nhanh chóng phát ra một tiếng thở dài. Một giây sau, chiếc váy được cởi ra và ném vào góc phòng ngủ của cô, cùng với vô số bộ quần áo khác cũng bị cô vứt đi theo cách như vậy.

Sau đó, cô tiếp tục thử một chiếc váy dài tay màu đen và rồi cũng ngay lập tức cởi nó ra.

"Quá dài."

Cô đã làm như vậy ít nhất một tiếng đồng hồ, để cố gắng tìm một bộ trang phục hoàn hảo cho buổi hẹn hò chính thức đầu tiên với Jung Kook. Cô muốn mặc một cái gì đó vừa dễ thương lại vừa có vẻ thu hút. Gợi cảm nhưng sang trọng. Không quá bình thường và không quá màu mè. Vừa đủ ấm cho thời tiết mùa đông mà không quá cồng kềnh. Nó cần phải hoàn hảo. Bởi vì Chae Young biết, Jung Kook sẽ xuất hiện trông bảnh bao và thu hút như mọi khi, và cô cần phải phù hợp với mức độ đẹp trai đó của anh. Tại sao anh lại đẹp và cuốn hút đến vậy cơ chứ?

Nhưng thật ra việc đảm bảo bản thân trông thật ổn, đó cũng là một phần do tính cầu toàn và mức độ kỳ vọng nhất định mà Chae Young dành cho bản thân. Và bất cứ khi nào Chae Young nhìn thấy Jung Kook, thì những kỳ vọng về bản thân cô lại càng tăng cao hơn. Vì Chae Young dành cho Jung Kook một tình cảm rất mãnh liệt, cô chỉ muốn dành cho anh những gì tốt đẹp nhất của bản thân. Hơn nữa, Chae Young biết Jung Kook đã đợi bao lâu để hẹn hò cùng cô. Điều cuối cùng, chính là Chae Young không muốn làm anh thất vọng. Chae Young không muốn phụ lòng mong mỏi của anh, cùng những tưởng tượng mà anh đã tạo ra trong đầu suốt thời gian qua.

Chae Young không biết phải mong đợi điều gì cho buổi hẹn hò đầu tiên với Jung Kook. Nhưng cô biết rằng nó sẽ là một thế giới khác biệt, vì người đó là Jung Kook. Tuy nhiên, cô vẫn có chút lo lắng, cứ như sắp bước vào một vùng đất vô định.

Trong số tất cả những lo lắng này, một mối quan tâm tiềm ẩn khác liên tục hiện lên trong tâm trí Chae Young, rằng có thể họ sẽ không hợp nhau đến mức như cả hai đều nghĩ. Có thể "tia lửa tình" của họ chỉ là một thứ tạm thời, sẽ tàn phai theo thời gian giống như tất cả các mối quan hệ khác. Và nếu quyết định hẹn hò này phá hỏng tình bạn của họ, thì Chae Young không biết mình sẽ làm thế nào để vượt qua nỗi đau mất anh.

Giờ đây, khi những suy nghĩ đó lại ập đến với cô như một cơn cuồng phong, Chae Young gần như không thể tiếp tục tập trung vào nhiệm vụ trước mắt. Cô lục tung đồ đạc trong tủ quần áo của mình, và giật mình đến hoảng khi cô nhìn thoáng qua thời gian hiển thị trên điện thoại.

6:42 PM

"Trời ơi," Chae Young lầm bầm không ra hơi khi cô nhận ra mình chỉ còn chưa đầy 20 phút nữa trước khi Jung Kook đến.

Ngay sau đó, điện thoại của cô ấy rung lên thông báo có tin nhắn. Chắc chắn đó là Jung Kook thông báo rằng anh ấy đang trên đường đến ký túc xá Blackpink.

Jung Kookie 💜: "Anh vừa ra khỏi nhà rồi. Rất vui khi sắp được gặp em! 😘"

Giữa sự hoang mang tột độ mà cô đang cảm thấy, trái tim Chae Young vẫn không ngừng rung lên khi cô đọc được tin nhắn của anh. Một nụ cười tự nhiên nở trên khuôn mặt cô, và cô tạm dừng 'cuộc chiến' với những chiếc móc treo quần áo của mình trong giây lát để nhanh chóng gõ lại một tin nhắn.

Chae Young: "Em không thể đợi thêm được nữa! 😍😍"

Nhưng thật ra thì, cô vẫn có thể đợi anh. Ít nhất là thêm một vài phút nữa, để Chae Young có thể chuẩn bị tất cả.

Rất may, tóc và lớp trang điểm của cô đã được làm xong trước đó. Mái tóc dài màu vàng của Chae Young được sấy khô và thoa dưỡng, xõa xuống vai và lưng theo những đường gợn sóng nhẹ nhàng. Chae Young đã trang điểm đậm hơn bình thường một chút, với đường kẻ mắt, một số đường viền nhẹ, một chút phấn mắt khói và đôi môi hồng.

Thứ duy nhất còn lại, và dường như căng thẳng nhất là trang phục. Và khi cô bắt đầu phát hiện ra, mặc dù có một tủ to đầy ắp những món đồ hàng hiệu, nhưng cô thực sự không có gì để mặc cả. 😂

Chae Young đã gần như nghĩ đến việc chỉ chọn mặc một chiếc quần legging cơ bản và một chiếc áo len. Ngay lúc đó, Ji Soo, Jennie và Lisa đều xông vào phòng Chae Young để giúp cô ấy kiểm tra lại toàn bộ. Mặc dù tất cả chị em đều đang mặc những bộ đồ ngủ khác nhau, nhưng họ trông giống như những thiên thần được gửi đến để giúp Chae Young trong lúc cô cần họ nhất.

"Trời ơi!" Chae Young kêu lên, chạy đến chỗ ba người con gái đang bị cô làm cho giật mình và ôm chặt lấy tay họ trong tuyệt vọng. "Làm ơn giúp em."

"Chae Young, tại sao em vẫn chưa mặc quần áo?!" Ji Soo thốt lên, liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, tỏ vẻ không hài lòng. "Em có biết là 10 phút nữa người đàn ông của em sẽ đến đón em không?"

MƯỜI PHÚT?! Làm thế nào mà thời gian trôi qua nhanh như vậy? Sự hoảng loạn của Chae Young bắt đầu nâng lên dữ dội hơn, cô ấy nhìn các thành viên Blackpink với đôi mắt to tròn cầu cứu.

"Mọi người, em nói nghiêm túc, rất nghiêm túc, rất rất nghiêm túc, em không có gì để mặc!"

Lisa nhướng mày và chỉ vào đống quần áo chất cao trong góc phòng.

"Vậy tất cả những thứ đó là gì?"

"Tất cả đều như bỏ đi vậy. Không có cái nào vừa ý tớ cả!"

Jennie liếc nhìn Chae Young một cái rồi lập tức xoay người rời khỏi phòng.

"Jennieee unnie!" Chae Young rên rỉ, trong khi Ji Soo và Lisa bắt đầu nhặt những bộ quần áo Chae Young muốn bỏ đi, lựa chọn giữ lại những cái nào mà họ thích.

"Unnie đi đâu vậy? Em cần unnie!"

Vào thời điểm Jennie quay lại, Ji Soo và Lisa mỗi người tay xách đầy quần áo hàng hiệu của Chae Young và đang lúi húi trở về phòng để cất chúng vào tủ riêng trước khi Chae Young có thể thay đổi ý định về chúng.

Jennie lắc đầu nhìn hai người khi họ đi ngang qua cô để về phòng, phấn khích hét lên với nhau vì phát hiện ra hai người cũng hợp ý nhau lắm.

Sau đó, Jennie ném một chiếc váy kẻ sọc đen trắng về phía Chae Young. "Đây, em mặc cái này đi. Chị đã định để dành nó cho buổi hẹn lần tới của chị, nhưng chị nghĩ chắc nó vẫn còn lâu lắm mới đến."

Chỉ mới một ngày kể từ khi mối quan hệ của Jennie và Kai bị phanh phui, và hai người họ vẫn đang đối mặt với những phản ứng dữ dội của tin tức. Họ thậm chí còn không chắc mình có muốn tiếp tục hẹn hò hay không. Các cô gái đã dành trọn ngày đầu năm mới cho Jennie, an ủi và trấn an cô ấy. Chae Young thậm chí còn đề nghị hủy buổi hẹn để ở bên cô ấy, nhưng Jennie kiên quyết rằng cô ấy không muốn như vậy. Jennie hi vọng rằng mối quan hệ của mình sẽ không gây ra bất cứ cản trở nào với các thành viên khác.

"Ôi, chị Jennie," Chae Young nói nhỏ, siết chặt cánh tay Jennie với một nụ cười. "Không đâu, chị để dành nó lại đi. Em chắc chắn rằng ngày hẹn sắp tới của chị sẽ không còn xa nữa."

"Yên tâm đi. Tới lúc cần chị cũng sẽ mượn thứ gì đó trong tủ quần áo của em để mặc thôi," Jennie nói cùng với một nụ cười. "Nghiêm túc mà nói, chiếc váy này trông sẽ rất hợp với em. Nhưng nó có thể hơi quá gợi cảm, vì vậy, trừ khi em muốn khiến anh chàng Jung Kook tội nghiệp bị đau tim, còn không thì hãy mặc thêm một ống tay áo. Chị tin là cậu ấy sẽ không thể rời mắt khỏi em được."

Chae Young xúc động đến nỗi tưởng như có thể khóc ngay được. Tuy nhiên, Chae Young đã cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình và dành cho Jennie một cái ôm thật chặt.

"Cảm ơn unnie. Unnie tuyệt vời nhất."

"Unnie biết rõ điều đó nha," Jennie nói kèm theo hành động hất tung mái tóc đen của mình và sau đó quay người rời đi. "Tụi chị có thể giúp em kéo dài thời gian thêm vài phút nếu Jung Kook đến đây quá sớm, nhưng em cũng nên nhanh lên. Có điều gì đó mách bảo cho chị biết, Jung Kook cũng đã lo lắng về tất cả những điều này giống như em thôi."

Chae Young lại nhìn vào gương với một nguồn động lực mới. Cô đã tìm được một chiếc áo len cổ lọ màu trắng như Jennie đã gợi ý và mặc nó vào trước, cùng quần tất đen để giữ ấm cho đôi chân của mình trong thời tiết mùa đông lạnh giá. Chiếc váy trễ vai ôm sát lấy những đường cong của cô.

Cô vừa đi chân vào đôi giày cao gót màu đen thì chuông cửa vang lên. Cứ như có hàng nghìn con bướm đang bay lượn trong đầu Chae Young và tim cô bắt đầu đập rộn ràng vì mong đợi. Chính là nó - Khoảnh khắc mà trái tim cô đã chờ đợi trước khi cô biết mình muốn gì.

"Vâng!" Cô hét lên, muốn trở thành người đầu tiên Jung Kook nhìn thấy ở phía bên kia cánh cửa.

Sau khi lấy áo khoác và ví, cô mở tung cánh cửa phòng ngủ và chạy xuống hành lang. Những cô gái khác đã đứng trước cửa, chờ Chae Young đến. Lisa đang nhìn trộm ra ngoài qua lỗ nhỏ trên cánh cửa và cười khúc khích.

"Aw, cậu ấy trông có vẻ rất lo lắng!" Lisa kêu lên.

"Chờ đã, để chị xem nào." Ji Soo đẩy Lisa sang một bên để nhìn và sau đó cũng cười khúc khích. "Trời ơi, nhìn cậu ấy đáng yêu ghê."

Chae Young hắng giọng và cả hai đều tránh ra, cười toe toét với cô.

"Trời ơi, Chaeng!" Ji Soo hét lên ngay khi nhìn thấy Chae Young.

"Chiếc váy hơi bị gợi cảm đấy."

"Đúng vậy," Lisa đồng tình, kiểm tra giúp Chae Young từ đầu đến chân và sau đó phát ra một tiếng huýt sáo nhỏ. "Cậu tuyệt vời lắm."

"Nào, nào, bây giờ hãy tránh ra để cô gái của chúng ta mời cậu ấy vào nào." Jennie nắm lấy hai cánh tay của Ji Soo và Lisa, kéo họ ra xa cánh cửa vài bước chân để Chae Young có thể đến gần hơn. "Chị đoán là cậu ấy sẽ không thể chịu đựng nổi khi nhìn thấy em trong bộ váy này."

Chae Young ngượng ngùng, trong khi Lisa và Ji Soo thì cười to.

Hít một hơi thở thật sâu, sau đó, Chae Young mở tung cánh cửa.

Và anh ấy đứng ở đó. Jeon Jung Kook, cùng với tất cả ánh hào quang hấp dẫn của mình, anh đang mỉm cười đáp lại cô với sự hào hứng không kém gì tâm tình của Chae Young đối với anh. Anh ấy mặc một chiếc áo khoác dài màu xám bên ngoài bộ trang phục toàn màu đen gồm áo len cổ lọ, quần jean đen bó, thắt lưng da và giày da. Mái tóc nâu đen của anh ấy rũ ngang nửa trán theo kiểu 'dấu phẩy' đặc trưng trong khi nửa còn lại được vuốt ngược một cách thành thạo.

Và như thể tất cả những điều đó là chưa đủ, anh ấy còn ôm một bó hoa tulip nhiều màu sắc đỏ, cam và vàng rất đẹp.

Đúng như cô mong đợi, anh trông thật tuyệt. Và trái tim Chae Young đập nhanh một cách đáng báo động khi Jung Kook nhìn cô bằng đôi mắt to long lanh đầy yêu thương đó lâu hơn.

"An-nyeong," Chae Young thở nhẹ ra, áo khoác và ví tuột khỏi tay để cô có thể vòng tay qua cổ Jung Kook và ôm lấy anh.

"An-nyeong," anh thì thầm vào tóc cô, ôm lấy eo cô trong vòng tay mạnh mẽ của anh, và ép sát cô vào ngực anh. Gần đến mức cô có thể cảm nhận được mùi hương thoang thoảng sau khi cạo râu, hòa quyện với mùi nước hoa dễ chịu của anh. Chae Young cảm giác như thể cô đã quen với việc hơi ấm của anh hòa quyện với hơi thở của cô.

Nhưng thực tế là, chỉ mới được vài ngày kể từ lúc họ có nụ hôn đầu tiên. Và cô đã thực sự rất hạnh phúc khi anh hẹn cô đi chơi. Bởi vì, dù cho đã được một khoảng thời gian họ nhắn tin và gọi điện cho nhau, nhưng không gì có thể so sánh được với cảm giác rung rinh, ấm áp khi được ôm ấp trong vòng tay anh một lần nữa. Chae Young muốn được lần nữa có thể cảm nhận được nhịp đập rộn ràng nơi trái tim anh, và anh cũng có thể cảm nhận mọi thứ từ trái tim cô, điều đó khiến cô thấy ấm áp và tin tưởng.

"Chae Young, em..." anh kéo dài câu nói, khi lùi ra xa vừa đủ để nhìn cô một lượt từ đầu đến chân.

Trước khi Chae Young có thể đáp lại, thì Lisa đã cắt ngang.

"Jeon Jung Kook, cậu thể hiện rõ ràng quá rồi đấy," Lisa nói một cách mỉa mai, nhếch mép cười với hai người họ khi Jennie và Ji Soo cũng thích thú nhìn theo.

Chae Young trừng mắt nhìn Lisa, trong khi Jung Kook tiếc nuối rời mắt đi. Tuy nhiên, cánh tay anh không nhúc nhích khỏi eo cô một chút nào, tiếp tục giữ cô dựa vào anh khi anh nhìn qua các thành viên Blackpink khác.

"Mọi người đều ở đây sao, em đã không thấy..."

"Tất nhiên là cậu không nhìn thấy chúng tôi rồi," Ji Soo nói. "Cậu quá bận rộn với việc nhìn say đắm Chaeng của chúng tôi. Nhưng yên tâm đi, tôi không trách cậu đâu. Ai có thể chịu được khi nhìn thấy con bé cùng với chiếc váy này chứ — "

Chae Young cảm thấy một làn ửng hồng lan tỏa khắp cơ thể cho đến khi nó chạm đến má. Chae Young định ngăn Ji Soo nói thêm bất cứ điều gì nữa thì Ji Soo đã bị Jennie đánh tới tấp.

"Đủ rồi đấy," Jennie kêu lên, nắm lấy cổ tay Lisa và Ji Soo, rồi kéo họ ra khỏi lối vào trong khi họ cố gắng phản kháng lại cô ấy. "Rõ ràng, hai người này không đủ tinh ý gì cả, vì vậy tôi sẽ đưa họ đi ngay bây giờ. Hai người hãy tận hưởng buổi hẹn hò vui vẻ của mình nhé. Tuy nhiên, đừng vui vẻ quá... Hai người hiểu ý tôi mà, đúng không?"

Sau khi những người khác đã rời đi, Chae Young mỉm cười và quay lại nhìn Jung Kook. Chỉ để thấy rằng anh vẫn nhìn cô không rời mắt một lần nữa. Anh không hề có biểu hiện gì gọi là xấu hổ với những điều vừa xảy ra, dù chỉ một chút, trong khi Chae Young vẫn đang đỏ mặt bối rối - Đặc biệt là khi Jung Kook cứ tiếp tục nhìn cô bằng ánh mắt mãnh liệt đó.

"Tặng em," anh nói, tay rời khỏi eo cô để đưa cho cô bó hoa.

Ánh mắt cô nhìn xuống những bông hoa đầy màu sắc, ngắm nhìn chúng một lát trước khi nhận lấy chúng từ tay anh. Cô nhận ra, với một chút ngạc nhiên rằng, đây là những bông hoa đầu tiên cô nhận được từ một người đàn ông.

"Thật là ngọt ngào, cảm ơn anh. Em sẽ cho chúng vào nước thật nhanh và sau đó chúng ta có thể đi được rồi."

"Uhm," anh cười, cuối cùng cũng thả Chae Young ra khỏi vòng tay của anh để cô nhanh chóng vào bếp.

Chae Young lấy một chiếc bình, cô đổ đầy nước và nhẹ nhàng nhúng những bông hoa vào đó. Trong vòng vài giây, cô đã quay trở lại chỗ Jung Kook, ngạc nhiên thú vị khi thấy anh đã thu dọn áo khoác và ví của cô trên sàn, nơi cô đã bỏ rơi chúng.

"Em có hay để đồ của nhà thiết kế trên sàn nhà như vậy không?" Jung Kook trêu chọc Chae Young khi anh đưa đồ cho cô ấy.

"Không phải lúc nào cũng vậy mà,..." Cô cười toe toét, mặc chiếc áo khoác vào và đeo dây túi xách qua một bên vai. "Chỉ khi em cực kỳ phấn khích thôi."

"Vậy đại khái là, mỗi lần gặp anh đều sẽ như vậy?" Anh đáp lại nụ cười của cô và bắt đầu mở cửa.

"Nhớ đưa Chaeng về nhà trước 12 giờ đấy!" Jennie hét lên trước khi họ rời đi, khiến Jung Kook bật cười và Chae Young thì trợn tròn mắt.

"Cảm ơn umma!" Chae Young đáp lại trước khi Jung Kook đóng cửa.

Khi cô bắt đầu lướt qua anh, Jung Kook nhẹ nhàng đặt một tay lên lưng cô, cùng cô ra khỏi cửa. Và chỉ vì cái chạm nhẹ nhàng như vậy thôi, đã khiến cô cảm thấy ấm áp và rạo rực khắp người.

"Tại sao em lại cảm thấy mình giống như một đứa trẻ trung học đang được đưa đi dự vũ hội vậy?" Chae Young bật cười khi cánh cửa đóng lại sau lưng họ với một tiếng lách cách.

Jung Kook cười toe toét, vai anh gần như chạm vào vai cô khi họ bắt đầu bước xuống hành lang. "Và Jennie là người mẹ đơn thân của ba đứa con bé bỏng, người đang phải ở nhà với hai đứa trẻ, còn em thì đi ra ngoài để hẹn hò."

"'Hai đứa trẻ' là từ miêu tả hoàn hảo cho chị Ji Soo và Lisa," Chae Young nói, đặt nhẹ một tay lên cánh tay anh và quay lại nhìn anh với nụ cười thật rạng rỡ.

Jung Kook không còn gì để bình luận về điều này nên chỉ biết cười và lắc đầu. Sau đó, trước sự ngạc nhiên của Chae Young, anh đã nắm lấy tay cô.

Thật buồn cười vì họ đã từng tiếp xúc gần gũi và liên tục tìm cớ để lại gần nhau mỗi khi có cơ hội trước đây, những thứ như chạm vai hoặc đặt tay lên cánh tay người kia. Cô thậm chí đã từng ngồi trên đùi anh một lần. Chưa kể họ đã bày tỏ lòng mình và ôm nhau thật chặt chỉ vài ngày trước.

Nhưng họ lại chưa bao giờ thực sự nắm lấy tay nhau. Cảm nhận những ngón tay dài của anh đan vào tay cô, lòng bàn tay to lớn của anh bao bọc hoàn toàn đôi tay nhỏ bé của cô, cảm giác đó thật ấm áp. Bởi vì đó là điều mà những cặp đôi sẽ làm. Với hành động đơn giản này, nó giống như cuối cùng hai người đã xác nhận rằng, họ đang trong một mối quan hệ. Nó không còn là thú vui tán tỉnh hay vụng trộm nữa.

Jung Kook vẫn nắm tay Chae Young trong suốt quãng đường và chỉ buông ra khi anh giúp cô mở cửa ở dọc hành lang. Mỗi lần anh mở cửa cho cô, và cô phải lách qua người anh để đi qua ô cửa chật chội, cô lại cảm thấy một sự ngại ngùng đột ngột bao trùm lấy mình. Mặc dù họ không còn xa lạ với việc tiếp xúc cơ thể với tư cách bạn bè, nhưng bây giờ điều này, bao gồm cả cái nắm tay, cảm giác đã không còn như trước. Nghiêm túc hơn, mạnh mẽ hơn. Giống như trái tim cô có thể vỡ tung chỉ với một cú sượt qua của vai cô va vào ngực anh.

Thêm ba lối cửa, 2 cầu thang, và vài phút sau, họ đã đến được chiếc xe thể thao Mercedes màu đen của Jung Kook.

Khi Jung Kook mở cửa xe cho cô, rồi cúi người thắt dây an toàn, Chae Young nghĩ mình có thể ngất xỉu ngay lúc đó. Một bên mặt của anh thực sự áp sát vào mặt cô. Trong không gian nhỏ hẹp giữa ghế ngồi và bảng điều khiển, mùi hương và hơi ấm của anh ấy dường như trở nên mạnh mẽ vô hạn tấn công lấy tâm trí của cô.

Chae Young thấy ánh mắt của mình tự nhiên lướt qua đôi môi mềm đang cúi xuống của anh, nhớ lại cách đây vài ngày, khiến cô không khỏi thấy mềm nhũn cả người.

Nhưng cô vội chớp mắt nhìn đi nơi khác, Chae Young lập tức đẩy những suy nghĩ đó ra xa. Buổi hẹn hò của họ thậm chí còn chưa bắt đầu, nhưng Chae Young cho rằng cô như sắp mất trí vậy.

"Phải thừa nhận rằng, ngay bây giờ, anh ghen tị với chiếc dây an toàn này đấy," anh thì thầm khi kéo dải băng màu xám qua ngực cô và gài vào chiếc khóa sáng bóng.

"Tại sao?" Bị câu nói của anh làm cho giật mình như tỉnh lại trong dòng suy nghĩ miên man, Chae Young không kịp suy nghĩ gì mà lập tức hỏi lại với chút hoảng hốt trên gương mặt.

Jung Kook ngạc nhiên chớp mắt nhìn cô một giây rồi bật cười. "Anh định nói bởi vì dây an toàn sẽ ôm lấy em trong suốt chuyến đi trong khi anh phải tập trung vào việc lái xe."

Anh nhìn cô với nụ cười vui tươi trên khuôn mặt, điều này khiến Chae Young bật cười và đẩy anh ra trước khi mọi thứ trở nên quá hoang đường.

"Anh mau lên xe đi. Đừng làm em mất tập trung với đôi mắt tròn xoe long lanh đó nữa."

Thay vì làm theo những gì cô nói, anh đặt một cánh tay lên, tựa vào chỗ ngồi của cô và thậm chí còn cúi gần cô hơn.

"Lúc trước, em nói rằng em yêu má lúm đồng tiền của anh và bây giờ là đôi mắt của anh nữa?"

"Này, Jung Kook," cô thì thầm bằng một giọng cực kỳ quyến rũ khi cô đặt tay lên vai anh và nghiêng đầu về phía trước để đôi môi họ dường như đủ gần để suýt chạm vào nhau.

"Em muốn anh lên xe và chúng ta mau đi thôi."

Cô lại đẩy vai anh, lần này với lực vừa đủ để anh thực sự nhúc nhích, nghiêng người ra xa và cho cô một chút không gian để thở.

"Sao hôm nay trời lại nóng như vậy chứ?" anh nói ngay trước khi đóng cửa lại.

Làm ơn đi, Seoul vẫn đang ủ trong cái lạnh giá của mùa đông đấy?!! 😅

Chae Young cười khúc khích khi cuối cùng anh cũng leo lên ghế lái và bắt đầu lùi ra khỏi bãi đậu xe dưới tầng hầm. Khi anh đặt tay phải ra sau chỗ ngồi của cô và nhìn lại, biểu hiện nghiêm túc và tập trung, cô nhân cơ hội này chiêm ngưỡng sự kết hợp giữa các đường nét mềm mại và sắc sảo trên khuôn mặt đẹp trai của anh.

Anh ấy thực sự rất đẹp. Không có cách nào để miêu tả hình dáng đẹp đẽ của đôi mắt, đường nét mũi cao, lúm đồng tiền mềm mại chỉ xuất hiện trên má khi anh nghiêng mặt về một phía nào đó. Đó là khuôn mặt đã 'chạy đua' trong tâm trí của Chae Young trong suốt thời gian gần đây. Khuôn mặt của người mà Chae Young nghĩ rằng cô có thể mãi ngắm nhìn với tất cả yêu thương.

Cô vẫn đang chăm chú nhìn anh như vậy.

"Em định cứ nhìn anh như vậy mãi sao?" Jung Kook trêu chọc, thậm chí anh không cần phải nhìn cô để cảm thấy cô đang nhìn chằm chằm vào anh.

Thay vì phủ nhận điều đó, Chae Young chỉ tiếp tục nhìn anh khi anh bắt đầu lái xe qua bãi đậu xe. "Em đang nhìn một cách rất nghiêm túc."

Anh liếc nhìn cô trong một giây ngắn ngủi trước khi chuyển sự chú ý trở lại con đường. 

"Vậy... Em có thích những gì em thấy không?"

"Có. Em nghĩ là thích rất nhiều."

Kết quả là nụ cười trên môi anh mỗi lúc càng thêm rạng rỡ.

"Anh cũng cảm thấy như vậy về em, Chae Young."

Sau đó, họ đã dành phần còn lại của chuyến đi để trò chuyện cùng nhau.

Chae Young đã nói về màn trình diễn của Jung Kook trên MBC Gayo, còn Jung Kook đã hỏi các thành viên Blackpink đã đối phó với tin tức hẹn hò của Jennie như thế nào. Tất cả cuộc trò chuyện của họ diễn ra trên nền nhạc R&B của đầu những năm 2000.

Khi 'Bleeding Love' được phát, Chae Young không thể không tăng âm lượng và cả hai đã thể hiện hết mình. Chae Young giơ điện thoại lên miệng như một chiếc mic giả, hát to từng nốt trong khi Jung Kook không thể ngừng cười và cổ vũ cô.

Thỉnh thoảng, Chae Young chuyển mic sang Jung Kook và nghĩ rằng anh sẽ hát theo lời bài hát, nhưng thay vào đó, anh ấy bắt đầu một chuỗi adlibs kịch tính khiến Chae Young cười đến nỗi cô đập đầu gối vào bảng điều khiển. Điều đó, ngược lại, làm cho Jung Kook bật cười. Anh đặt một bàn tay nhẹ nhàng lên đầu gối bị va đập của cô để đảm bảo rằng nó vẫn ổn. Và rồi bài hát tiếp theo xuất hiện và họ trở lại với những nốt cao đáng kinh ngạc, những bản hòa âm và những tràng cười không ngớt.

Khi Jung Kook đưa Chae Young đến một tòa nhà quen thuộc, cô đã bị sốc. Chae Young đã rất tận hưởng một cách vui vẻ trong suốt chuyến đi, đến nỗi cô đã không chú ý nhiều đến nơi họ sẽ đến. Và cô cũng đã không hỏi anh.

"Jung Kook, đừng nói với em là anh đưa em đến đây để học nhảy với những người hướng dẫn cực kỳ khó tính," Chae Young nói khi cô nhìn lên phòng tập nhảy. Jung Kook đã đậu xe ở phía trước.

Đó là một trong những nơi nổi tiếng ở trung tâm thành phố, nơi rất nhiều người nổi tiếng đã được đào tạo. Nơi mà Chae Young đã bị buộc phải theo học trong những ngày còn là thực tập sinh. Và nó cũng tình cờ là nơi hai người họ gặp nhau lần đầu tiên.

"Chaeng," Jung Kook cười khúc khích khi anh mở cửa xe cho cô, và cô lại cảm thấy rung động khi anh gọi cô bằng biệt danh. "Anh hứa, sẽ không có bài học nhảy khó khăn nào cả. Chủ đề của buổi hẹn hò đêm nay là 'Quay ngược thời gian', anh muốn chúng ta thăm lại nơi chúng ta đã gặp nhau lần đầu tiên. Bởi vì kể từ lúc anh nhìn thấy em ở đây, thì nơi này cũng đã chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim anh. "

Nói rồi, anh đan tay mình vào tay cô khi anh dẫn cô đến trước cửa tòa nhà.

"Khoan đã,... Anh thậm chí còn chuẩn bị chủ đề cho đêm nay sao? Nó thật là dễ thương!"

Jung Kook cười nhìn cô, sau đó anh bặm môi có vẻ hơi lo lắng khi họ bắt đầu đi qua lối vào vắng vẻ. "Không nhiều, nhưng anh hy vọng em sẽ thích nó."

Ngay khi họ bước vào trong, Chae Young há hốc mồm vì ngạc nhiên. Đây không phải là tòa nhà như trong ký ức của cô. Mọi nơi của nó đã được bài trí lại. Hệ thống đèn dây trên mái nhà thấp, một vòm bóng bay dẫn vào hành lang, những chậu hoa lớn đặt dọc theo mép tường và sàn nhà tỏa sáng lấp lánh đến hoàn hảo.

Rõ ràng, ý tưởng 'không nhiều' của anh rất khác với Chae Young. Bởi với cô, những món đồ trang trí đó không chỉ là những chi tiết đơn giản, đẹp đẽ hay tráng lệ. Chúng là kết quả cho sự chu đáo của anh. Anh ấy đã tốn công sức đến mức nào để lên kế hoạch cho một buổi tối đặc biệt - một buổi tối mà Chae Young tin rằng cô sẽ nhớ mãi.

"Jung Kook," cô xúc động gọi tên anh khi vẫn tiếp tục đi vào, và mỗi lúc cô lại nhìn thấy nhiều đồ trang trí xinh xắn hơn. "Anh đã làm tất cả những điều này sao?"

"Không phải một mình anh," Jung Kook nói ngay khi họ đến phòng tập nhảy rộng lớn đó, nơi đã gây ra một làn sóng nhớ nhung trong anh. "Anh đã nhờ đến một vài sự giúp đỡ."

Ngay khi Jung Kook nói điều này, cánh cửa phòng tập nhảy mở ra, Ji Min và Nam Joon bước ra, mặc trang phục bồi bàn trang nhã, hoàn chỉnh với áo vest đen và thắt nơ nhỏ quanh cổ.

"Chào buổi tối, chúng tôi có thể nhận lấy áo khoác của quý khách được không?" Ji Min hỏi với một chút tỏ ra trang trọng, diễn tốt vai trò của mình, trong khi Nam Joon chỉ chết lặng đứng bên cạnh với anh ấy.

"Xin lỗi nhé," Nam Joon nói với Chae Young và Jung Kook khi họ bắt đầu cởi bỏ áo khoác ngoài. "Anh đã nói với Ji Min là đừng có làm quá rồi mà..."

"Cho phép chúng tôi dẫn hai bạn đến bàn." Ji Min tiếp tục nói, giả vờ như không nghe thấy những lời của Nam Joon. Một nụ cười rạng rỡ vẫn nở trên khuôn mặt Ji Min khi một tay anh cầm lấy những chiếc áo khoác, chất liệu dày che đi gần hết nửa cơ thể của anh.

Chae Young nhìn Jung Kook với một nụ cười thích thú, khi hai người "dẫn chương trình" đưa họ vào trong.

Căn phòng được trang trí vô cùng ấm cúng. Ở giữa, có một chiếc bàn tròn nhỏ phủ khăn trải bàn màu trắng tinh khôi. Ánh đèn được làm mờ, cùng với nến được đặt một cách hợp lý xung quanh phòng và bàn. Một bình hoa tươi được đặt trên bàn cùng với hai chiếc đĩa trống, dao nĩa, khăn ăn và ly rượu. Hai chiếc ghế gỗ sồi được đặt đối diện nhau xung quanh bàn.

Mùi thơm ngon hấp dẫn của thịt và rau đã thoang thoảng khắp phòng. Và khi Chae Young liếc nhìn xung quanh, cô có thể thấy một phần nhỏ căn phòng đã được ngăn bằng những rào chắn thấp. Một tấm áp phích viết tay chữ 'Nhà bếp' được dán trên cổng. Có thể nhìn thấy rõ ràng Yoongi và Seok Jin mặc trang phục đầu bếp đang bận rộn ở nơi đó.

Chae Young quay sang trố mắt nhìn Jung Kook đầy sợ hãi, siết chặt cánh tay anh một lần nữa.

"Jung Kook! Em không thể tin rằng mọi người đã làm tất cả những điều này!"

"Khi các hyung biết tin anh sẽ có buổi hẹn đầu tiên cùng em, họ đã vô cùng "kích động" theo đúng nghĩa đen. Các hyung phấn khích như anh vậy, anh nghĩ Nam Joon hyung thậm chí đã rơi vài giọt nước mắt đấy," 

Jung Kook lẩm bẩm bên tai Chae Young khiến cô cười thầm. "Vì vậy, sau đó các hyung khăng khăng muốn giúp anh chuẩn bị cho buổi hẹn hò này. Nhưng anh nghĩ rằng, một phần lý do là để họ có thể theo dõi chúng tôi, nhưng cũng một phần vì họ không có niềm tin vào anh và sợ rằng anh sẽ vụng về làm tan nát cuộc hẹn này."

Jung Kook kéo ghế giúp Chae Young, sau đó, anh ngồi vào chiếc ghế đối diện cô. Trong khi Nam Joon và Ji Min thì cười toe toét nhìn họ, nhất thời quên mất công việc của mình. Và chứng minh lời nói của Jung Kook là đúng. Họ có chủ đích muốn "nhìn trộm" hai bạn trẻ hẹn hò.

"À, ừm,..." Nam Joon cuối cùng cũng lên tiếng khi Chae Young và Jung Kook chớp mắt nhìn họ đầy mong đợi. "Chúng tôi có thể rót cho hai người một ly rượu được không?"

"Ví dụ như một chai rượu vang 1980 được lấy từ vườn nho tốt nhất của Ý chẳng hạn? Chúng tôi có một vài chai ở đây." Ji Min bắt đầu nói. Sự tương phản giữa phong thái sang trọng của Ji Min và sự thoải mái của Nam Joon làm Chae Young không thể ngừng cười.

Jung Kook và Nam Joon đồng thời ném cho Ji Min một cái nhìn kiểu 'cái quái gì thế này' trong khi Chae Young lại cười khúc khích. Má cô ấy đang trở nên hơi đau vì cô ấy cười nhiều liên tục.

"Em sẽ uống một ly rượu vang đỏ," Chae Young nói.

"Hyung, cho em một ít nước lọc thôi," Jung Kook nói, khiến Chae Young ngạc nhiên nhìn anh. "Bởi vì em phải lái xe."

Cô đặt khuỷu tay lên bàn và tựa cằm vào lòng bàn tay khi nhìn Jung Kook. "Như một người đàn ông có trách nhiệm. Anh trưởng thành thật rồi."

Anh cười và rời mắt đi trong một giây trước khi đôi mắt anh lại nhìn vào mắt cô một lần nữa.

Sau đó, hai người thưởng thức bữa ăn bít tết tự làm với mì Ý và một số món ăn kèm khác, họ rất dễ "lạc trôi" vào cuộc trò chuyện của riêng họ. Mặc dù các thành viên khác của BTS luôn ẩn nấp gần đó để dõi theo, nhưng có vẻ Jung Kook và Chae Young không quan tâm tới điều đó và tập trung hoàn toàn vào nhau.

Cuộc trò chuyện của họ tự nhiên chuyển từ chủ đề nghiêm túc sang hài hước, tràn đầy tiếng cười và thoải mái. Giống như Jung Kook đã hiểu chính xác những gì Chae Young cần trước khi cô bày tỏ điều đó. Cô ấy chưa bao giờ gặp ai thật sự tốt bụng và chu đáo đến vậy, hơn nữa còn sở hữu khiếu hài hước sôi nổi khiến Chae Young cứ không ngừng cười.

Chae Young cảm thấy bản thân cứ tự nhiên nói về tất cả những vấn đề mà cô phải đối mặt với anh. Jung Kook ngồi đó và chăm chú lắng nghe tất cả những gì cô chia sẻ. Mỗi một điều Chae Young chia sẻ, cô cảm thấy như trút được những rối rắm của mình vào gió. Không bao giờ gặp lại chúng một lần nào nữa.

Chae Young không biết rằng là do ở bên Jung Kook đã cho phép cô có thể buông bỏ những thứ mà cô thậm chí không biết rằng mình vẫn đang cất giấu, hay là do trái tim cô đã học được cách tự chữa lành. Dù thế nào thì Chae Young cũng không còn cảm giác nhói trong tim khi nghĩ về những gì mình đã trải qua. Tất cả cuối cùng đã là quá khứ và hiện tại cô đang ở một nơi mà có thể nhìn về tương lai tươi đẹp.

Trong suốt bữa tối, không bao giờ có một khoảnh khắc buồn tẻ giữa Jung Kook và Chae Young. Không có sự khó xử hay sự im lặng khó chịu. Ngay cả khi cuộc trò chuyện tạm dừng, sự tĩnh lặng cũng mang theo sự yên bình một cách tự nhiên. Những lúc đó, họ lại có cớ để chỉ nhìn vào mắt nhau một cách âu yếm.

Sau khi họ dùng bữa xong, hai đầu bếp bước ra để chào họ.

"Em cảm ơn nhiều ạ," Chae Young nói khi Yoongi và Seok Jin đứng trước bàn của họ với vẻ mặt đầy mong đợi. Giống như họ đã sẵn sàng để được nhận những lời khen ngợi xứng đáng. "Món bít tết đã được nấu đến độ chín hoàn hảo và nước sốt mì Ý thì ngon không tả nổi. Em cảm thấy thật may mắn khi được ăn bữa ăn do hai anh nấu. Hàng triệu người hâm mộ sẽ rất mong được là em của tối nay mất thôi."

Jung Kook vẫn nhìn vào Chae Young với một nụ cười ấm áp trong lúc cô nói, còn Yoongi và Seok Jin thì gật đầu đồng ý với tất cả các quan điểm của cô.

"Đó là vinh hạnh của tụi anh," Seok Jin nói. "Đây là lần đầu tiên đứa nhỏ nhà tụi anh dẫn bạn gái về ra mắt đấy."

"Đứa nhỏ này lớn nhanh quá," Yoongi nói, rồi đưa tay vờ lau đi giọt nước mắt 'giả tạo'. "Anh nhớ đã từng cõng thằng bé trên lưng khi cậu ấy chỉ là một đứa trẻ mới biết đi, vậy mà giờ đây..."

(Lời của tui: Mạ ơi, Đường ca đã không diễn sâu thì thôi, chứ một khi anh đã diễn thì em không kịp nhặt hàm luôn ớ 🤣)

Chae Young lại phá lên cười khi Yoongi đưa tay lên miệng để vờ "giữ chặt tiếng nấc nghẹn ngào" và quay đi. Như thể tất cả những điều này quá sức tưởng tượng đối với Yoongi. Chae Young đánh bạo liếc sang Jung Kook và không ngạc nhiên khi thấy anh đang giấu mặt sau lòng bàn tay.

"Cuối cùng, thằng nhóc này đã có bạn gái rồi." Seok Jin nói xong, dùng ngón cái và ngón trỏ nắm lấy sống mũi của anh như thể anh ấy cũng sắp khóc. "Cô gái mà Jung Kookie đã âm thầm cất giấu tình cảm suốt mấy năm qua!"

Jung Kook cuối cùng cũng nghiêng đầu lên để nhìn hai vị hyung đáng kính của mình một cách hoang mang. "Hai anh diễn xong chưa vậy?"

"Chưa, anh còn viết một bài thơ nhỏ," Yoongi vờ sụt sịt, lôi ra một chiếc khăn ăn từ tạp dề đầu bếp màu trắng của anh ấy, rõ ràng là không có gì viết trên đó cả. 🤣

Chae Young lại bật cười một lần nữa, chăm chú dõi theo họ đắm chìm vào vai diễn của mình. Trước đây, mỗi lần Chae Young gặp các thành viên BTS, họ đều rất chuyên nghiệp và có vẻ như là những người nổi tiếng khó gần. Nhưng giờ đây, cô nhận ra họ là một gia đình gắn bó, yêu thương nhau. Nhìn thấy cách họ yêu thương Jung Kook, thật dễ hiểu vì sao anh ấy trưởng thành trở thành một người đàn ông tuyệt vời như thế.

"Hyung," Jung Kook lớn tiếng gọi khi đứng dậy khỏi chỗ ngồi. "Em nghĩ là tụi em phải rời đi ngay bây giờ."

Chae Young bĩu môi không đồng tình khi Jung Kook đi đến bên ghế và kéo cánh tay của cô. "Chờ đã, em muốn nghe bài thơ này."

Jung Kook thở dài một cách bất lực khi sau đó phải "chịu đựng" bài thơ do Yoongi mới nghĩ ra.

"Hoa hồng có màu đỏ, hoa violet thì có màu tím — "  Yoongi bắt đầu bằng một giọng lớn, đầy kịch tính.

Jung Kook ngửa đầu lên trời rên rỉ. "Ôi, Chae Young, chúng ta nên đi ngay thôi."

Yoongi vẫn tiếp tục ngâm nga bài thơ của anh.

"Điều anh mong muốn ngay lúc này trong cuộc đời là được nhìn thấy Jung Kookie cùng em già đi."

Chae Young cười rạng rỡ và vỗ tay tán thành, tỏ ra vui vẻ trước sự xấu hổ, ngượng ngùng của Jung Kook.

Nam Joon và Ji Min cũng lặng lẽ bước đến để tham gia cuộc vui, họ không muốn bị bỏ rơi.

Sau đó, Chae Young cuối cùng đã đồng ý để Jung Kook đưa cô ấy đi đến nơi tiếp theo của buổi hẹn hôm nay. Chae Young nghĩ rằng bữa tối đã là quá đủ, vượt xa mọi sự tưởng tượng của cô, nhưng Jung Kook đã lên kế hoạch cho một sự kiện khác nữa.

Đúng với chủ đề "Quay ngược thời gian", Jung Kook lái xe đưa cô đến một ngõ nhỏ trong thành phố, nơi có quán patbingsu yêu thích thời thực tập sinh của anh. Họ gọi một patbingsu lớn vị xoài gói mang đi, sau đó quay trở lại xe để lái đến một địa điểm xa xôi khác ở ngoại ô thành phố.

Chae Young không thực sự quan tâm đến việc Jung Kook sẽ đưa cô đi đâu, cô đang tận hưởng khoảng thời gian được nghe những bản nhạc tuyệt vời, và ăn món ăn yêu thích của mình. Chae Young thực sự đã ăn hết toàn bộ patbingsu trong suốt thời gian ngồi trên xe, cô chỉ thỉnh thoảng đút cho Jung Kook vài thìa trong khi anh đang bận lái xe.

Khi họ đến địa điểm cuối cùng, đã qua giờ giới nghiêm mà Jennie đùa với họ, nhưng Chae Young vẫn chưa hề thấy mệt. Như thể chỉ riêng sự hiện diện của Jung Kook đã tiếp thêm một loại năng lượng và sự phấn khích trong cô.

Năng lượng đột ngột tăng cao hơn khi họ băng qua một con đường tối và cô nhìn thấy ánh đèn rực rỡ của một công viên giải trí cách đó vài bước chân.

"Đừng nói với em..." Chae Young nói nhỏ lại, đôi mắt mở to kinh ngạc khi họ đến gần hơn, và ngày càng có nhiều ánh đèn nhấp nháy đầy màu sắc. "Jung Kook, anh...!"

Jung Kook bật cười, nhìn phản ứng của cô một cách thích thú. "Uhm... Đúng như những gì em nhìn thấy đó."

Jung Kook đã thuê toàn bộ công viên giải trí cho buổi tối. Điều đó có nghĩa là họ có thể tự do tận hưởng tất cả mọi điều ở đây. Không cần phải lo lắng về việc bị giới truyền thông phát hiện hoặc người hâm mộ nhìn thấy. Đó là một nơi hoàn toàn vắng vẻ, nhưng tươi sáng và sống động đang chờ đợi họ tận hưởng tất cả những niềm vui mà họ đã bỏ lỡ trong suốt nhiều năm để trở thành thần tượng.

Những người duy nhất có mặt ở đó là hai thành viên BTS còn lại, Hoseok và Tae Hyung. Họ ăn mặc dễ thương y như Nam Joon và Ji Min, ngoại trừ áo vest của họ màu đỏ và họ cũng đội những chiếc mũ nhỏ sang trọng. Tae Hyung thậm chí còn có một cây gậy phát sáng mà anh ấy sử dụng như một cây gậy chỉ dẫn cho Jung Kook và Chae Young hướng đi trong công viên giải trí.

Vẻ đẹp của những chuyến xe bừng sáng trong bóng tối, bản nhạc lễ hội bắt đầu vang lên khi họ bước qua cánh cổng, mùi kẹo bông ngọt ngào tỏa trong không khí - tất cả tuyệt vời hơn những gì Chae Young có thể tưởng tượng. Và bất chấp thời tiết lạnh của mùa đông, Chae Young vẫn cảm thấy ấm áp và thích thú khi cô đi dạo, tay trong tay cùng với Jung Kook. Anh đã làm tất cả những điều này vì cô.

Vốn là những người thích tìm kiếm cảm giác mạnh, cả hai đều nhanh chóng đến chỗ tàu lượn siêu tốc trước tiên. Hoseok và Tae Hyung hoài nghi rằng hai người này 'điên' mất rồi khi giúp họ vào chỗ ngồi.

Khi Jung Kook và Chae Young đã ngồi cạnh nhau và thanh an toàn được hạ xuống, Tae Hyung đã đứng trước mặt họ và mang đến một bài phát biểu hướng dẫn an toàn siêu dễ thương, giọng điệu hoàn toàn giống với các bạn staff ở công viên giải trí sôi động thường thấy. Sau đó, Jung Kook đan tay mình vào tay Chae Young, và tàu lượn siêu tốc bắt đầu di chuyển.

Chae Young đã la hét trong suốt thời gian đó. Không phải vì cô sợ, mà bởi vì cô đã rất vui và phấn khích. Cô cảm thấy dường như tất cả những suy nghĩ và cảm xúc tiêu cực mà cô kìm nén suốt thời gian qua đang được giải tỏa trong những tiếng la hét đó - rời khỏi tâm trí cô và tan biến vào màn đêm. Cùng với cái nắm tay thật chặt của Jung Kook, cô cảm thấy mình có thể làm bất cứ điều gì.

Họ đã đi tàu lượn siêu tốc thêm hai lần nữa trước khi quyết định thử những trò khác.

Chae Young hơi loạng choạng bước ra khỏi chỗ ngồi và quay mặt về phía Jung Kook.

"Tóc em rối bù rồi đúng không?"

Tiếng cười thích thú của Jung Kook khi anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô, đó không phải là một dấu hiệu tốt. Nhưng ngay sau đó, anh bước tới, đưa tay vuốt nhẹ hai bên tóc cô. "Vẫn ổn."

"Anh nói dối," cô lẩm bẩm, rồi cũng đưa tay lên chỉnh sửa phần đuôi tóc lúc này đang rũ xuống mắt anh.

"Không, anh nói thật, trông vẫn ổn mà."

Chae Young cười và đập vào tay anh một cách tinh nghịch trước khi họ đi đến các gian hàng trò chơi khác. Họ bắt đầu bằng việc bắn phi tiêu vào hàng bóng bay, cười rộ lên mỗi khi họ bắn trúng. Cuối cùng, họ đã thắng được phần quà là hai chiếc móc khóa trái tim.

Trò chơi tiếp theo là bắn súng laze vào các mục tiêu đang di chuyển. Họ thi đấu với nhau để xem ai có thể giành được nhiều điểm nhất. Tất nhiên, với tinh thần cạnh tranh cao của cả hai, trận đấu trở nên căng thẳng hơn nhiều so với mức cần thiết.

Khi Chae Young nhận thấy Jung Kook đang dẫn điểm, cô liên tục cố gắng cản trở bằng cách nắm lấy đầu súng của anh và di chuyển nó một cách hỗn loạn để làm rối mục tiêu của anh. Jung Kook chịu đựng được vài phát, nhưng khi cô đột ngột dẫn điểm trước, anh không còn cách nào khác là trả đũa.

Một giây, trong khi Chae Young hoàn toàn tập trung bắn vào mục tiêu trước mặt, và giây tiếp theo, cô bị kéo ra khỏi chỗ đứng với sức mạnh đáng kinh ngạc. Cô giật mình hét lên khi Jung Kook ôm lấy eo cô, kéo Chae Young ra khỏi nơi đặt súng của cô và giữ cô ở bên cạnh anh trong khi anh vẫn tiếp tục bắn các mục tiêu bằng một tay.

Cô hét lên và rên rỉ, cố gắng thoát khỏi sự ngăn cản của cánh tay anh, nhưng anh quá mạnh. Jung Kook cười trong suốt thời gian đó, khi số điểm của anh tiếp tục tăng cao hơn, trong khi màn hình của cô liên tục nhấp nháy màu đỏ. Cảnh báo cô ấy về sự mất mát sắp xảy ra vì cô không hoàn thành được mục tiêu.

"Yeah!!! Jung Kook đã giành chiến thắng cách biệt!" Hoseok tuyên bố, bật cười khi Chae Young ném cho anh một cái nhìn khó chịu xen lẫn chút dễ thương.

Tae Hyung đưa cho Jung Kook giải thưởng, là một chú thỏ nhồi bông, Jung Kook liền đưa nó cho Chae Young. Và cứ như thế, sự khó chịu của Chae Young nhanh chóng biến thành niềm vui sướng khi cô ôm chặt chú thỏ vào lòng và nở một nụ cười rạng rỡ.

Jung Kook sẽ không dừng lại cho đến khi có được giải thưởng lớn nhất mà Chae Young thích. Khi Chae Young bày tỏ sự thích thú dù chỉ là một chút thôi đến một con gấu bông khổng lồ, màu trắng treo trên nóc một gian hàng, Jung Kook ngay lập tức dừng lại và bắt đầu chơi trò chơi đó.

Sau khi đặt một xấp tiền lên bàn, Hoseok đưa cho Jung Kook mười chiếc vòng. Cách đó vài bước chân là một chiếc bàn khác đầy chai thủy tinh. Mục tiêu là có ít nhất 3 vòng quanh cổ chai. Jung Kook quyết tâm làm được điều đó.

Chae Young nhìn Jung Kook chơi với một sự kinh ngạc xen lẫn thích thú. Cách đôi môi anh nhẹ nhàng hé mở mỗi khi anh tập trung, những tiếng kêu lên thất vọng mà anh phát ra khi bắn trượt, cùng với sự kiên định trong mắt anh. Và khi anh tiếp tục thi đấu hết vòng này đến hiệp khác, mặc dù Chae Young đã nói rằng anh không cần phải làm thế. Chae Young nghĩ rằng mình đã may mắn biết bao khi người đàn ông tuyệt vời này đã chọn ở bên cô.

Vì vậy, đến cuối cùng, khi Jung Kook thắng trò chơi và đưa cho Chae Young con gấu bông, cô đã hôn nhẹ lên môi anh. Không phải vì anh đã thắng, mà vì anh đã cố gắng chuẩn bị mọi thứ cho ngày hôm này, mang đến cho cô tất cả những gì cô từng muốn. Nhưng Chae Young nhận ra rằng, anh chính là điều duy nhất mà cô thực sự cần. Chỉ cần được ở bên Jung Kook và có anh lắng nghe mọi câu chuyện, mọi suy nghĩ của cô, chia sẻ mọi cảm xúc cùng cô, đó mới là "giải thưởng" quý giá nhất mà Jung Kook đã trao cho cô.

Cô đặt con gấu bông xuống bàn và bước lại gần để nhẹ nhàng vòng tay qua cổ anh. Tay anh tìm đến eo cô một cách tự nhiên, vòng tay anh sưởi ấm cô. Khi anh nhìn xuống cô với một nụ cười rạng rỡ, cô nhón người lên. Mí mắt cô khẽ nhắm lại ngay khi cô cảm thấy môi mình chạm vào môi anh.

Mơ hồ, cô nhận ra Tae Hyung và Hoseok đang thì thầm đầy phấn khích cách họ vài bước chân, nhưng có vẻ  Chae Young và Jung Kook cũng không quan tâm đến họ.

Môi anh mềm mại như trong nỗi nhớ của cô, dịu dàng khiến tim cô đập mạnh trong lồng ngực. Anh ôm cô thật chặt, như thể anh sợ cô sẽ biến mất nếu anh không giữ chặt lấy.

Nhưng một lát sau, thật khó để bỏ qua sự hiện diện của các thành viên BTS khác, vì vậy Chae Young đã rút lui từ từ. Rồi ngước nhìn anh một lần nữa.

"Em không biết phải cảm ơn anh như thế nào, Jung Kook. Không chỉ vì con gấu này, mà với tất cả những gì anh đã làm. Em không thể tìm được từ thích hợp nào để thực sự truyền đạt cảm xúc của mình," Cô thì thầm khi hít thở. "Nhưng em hy vọng anh có thể cảm nhận được điều đó. Cảm ơn anh đã khiến em cảm thấy thật thoải mái khi được là chính mình và vì đã khôi phục lại niềm tin của em vào sự lãng mạn."

"Em xứng đáng được nhiều hơn thế," anh nói, nhẹ nhàng ôm lấy một bên mặt cô. "Cảm ơn em đã đồng ý ở bên anh. Anh đã mất một thời gian dài để hình dung về khoảnh khắc này..."

Trước khi Jung Kook có thể ghé vào và hôn Chae Young một lần nữa, Hoseok thực sự đã hét lên. "Trời ơi, tôi thực sự sẽ xỉu mất nếu nghe thêm một lời ngọt ngào nào nữa từ hai người."

Jung Kook và Chae Young không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tách nhau ra. Họ đã dành thêm một giờ để thử tất cả các 'trò chơi đáng sợ' khác như tháp thả, và tàu cướp biển Viking, họ như hai đứa trẻ hào hứng trong cửa hàng kẹo vậy.

Vào lúc tất cả năng lượng của họ gần như đã tiêu hao hết, thì Tae Hyung và Hoseok đã ngủ thiếp đi tự lúc nào, Jung Kook và Chae Young đã tự leo lên vòng đu quay. Vì chẳng còn ai giúp họ, nên Jung Kook phải tự mình nhấn nút và sau đó nhanh chóng nhảy lên ghế với Chae Young khi vòng quay bắt đầu di chuyển.

Lúc đầu, chỗ ngồi hơi chao đảo, nhưng sau đó nhanh chóng ổn định và từ từ đưa họ lên cao, họ có thể ngắm vẻ đẹp của bầu trời đêm.

Khi vòng quay đưa họ ngày càng cao hơn, Chae Young nhìn xuống ánh đèn thành phố lấp lánh bên dưới. Cảm giác thật bình yên. Âm thanh duy nhất mà Chae Young có thể nghe được là nhịp tim của chính mình.

Cô chợt rùng mình vì cơ thể cô cuối cùng cũng nhận ra trời rất lạnh.

Jung Kook không ngần ngại quàng tay qua người cô, kéo cô vào lòng anh và vuốt lòng bàn tay lên xuống trên cánh tay cô để cô thấy ấm hơn. Chae Young tựa đầu vào vai anh, dành một chút thời gian để cảm nhận mùi hương nơi anh và xoa dịu trái tim đang loạn nhịp của cô.

"Anh vẫn không thể tin rằng em đang ở đây với anh, ngay bây giờ," anh thì thầm, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên đỉnh đầu cô. "Anh đã không ngừng cố gắng thuyết phục bản thân rằng đây là sự thật chứ không phải chỉ là một giấc mơ."

Chae Young mỉm cười và vòng tay qua eo anh khi anh tiếp tục sưởi ấm cho cô bằng thân nhiệt của mình. "Em cũng không thể tin được. Ai có thể nghĩ rằng cô gái nhỏ người Úc với cây đàn guitar lại ngồi ở đây với cậu bé nhút nhát dễ thương đến từ phòng tập nhảy?"

Jung Kook bật cười và kết quả là cô có thể cảm thấy toàn thân anh rung lên. "Cậu bé nhút nhát dễ thương? Đó là ấn tượng đầu tiên của em về anh?"

"Uhm..." Cô nói. "Cái cách mà anh nấp sau anh Nam Joon và nhờ anh ấy nói chuyện với em bằng tiếng Anh... rất dễ thương."

Jung Kook nói, "Anh nghĩ, mọi thứ xảy ra đều có lý do. Nếu chúng ta bắt đầu hẹn hò từ trước đó, trước khi hiểu về thế giới này, trước khi hiểu về bản thân mình, có lẽ chúng ta cũng sẽ không kéo dài được lâu. Dù chúng ta đã mất một thời gian để tìm lại nhau, nhưng lý do chúng ta có thể ở bên nhau và dồn hết sức cho mối quan hệ này như bây giờ, vì đó là thời điểm thích hợp cho cả hai. "

Chae Young cảm thấy một làn sóng kinh ngạc khác lại ập đến khi cô lắng nghe Jung Kook chia sẻ những suy nghĩ của anh. Anh liên tục làm cô ngạc nhiên. Hầu hết mọi người chỉ nhìn thấy khía cạnh giải trí và tinh nghịch của Jung Kook, nhưng cô thực sự bắt đầu nhận ra rằng anh có nội tâm sâu sắc như thế nào. Điều đó khiến Chae Young cũng muốn chia sẻ cảm xúc của mình.

"Jung Kook," cô nói, hơi quay mặt về phía anh, "Ban đầu, em đã lo lắng về đêm nay rất nhiều. Thực sự, em đã hơi sợ. Sợ rằng anh sẽ không thích em nhiều như anh nghĩ. Điều đó có thể làm cho tình cảm của chúng ta sẽ dần mờ nhạt, nhưng sau hôm nay, em không còn sợ nữa. Khi bước vào mối quan hệ này, em từng muốn mọi thứ thật chậm rãi và chắc chắn, nhưng bây giờ em nghĩ mình không thể ngăn bản thân lao vào mối tình này được nữa. Có lẽ cả hai chúng ta đã chờ đợi điều này quá lâu. "

"Em đã nghĩ rằng anh không thích em nhiều như vậy? Anh á? Em đang đùa đúng không, Chae Young?" Anh thở dài và cũng quay mặt về phía cô, đôi bàn tay anh đưa lên nâng niu đôi má ửng hồng của cô.

"Chae Young, mỗi lần em gửi tin nhắn cho anh, trái tim anh như ngừng đập. Mỗi lần nhìn thấy em, anh ngày càng lún sâu vào tình cảm đó. Và cả ngày hôm nay, anh cảm thấy mình là chàng trai may mắn nhất vì được ở bên cạnh em. Và anh biết, đó là cảm giác không dễ gì có thể phai nhạt."

Cô ngước nhìn anh qua hàng mi và nhẹ nhàng đặt tay lên ngực anh như để xoa dịu.

Trước khi cô kịp nói thêm điều gì, môi anh đã tìm đến môi cô. Anh hôn cô theo cách nhẹ nhàng, nâng niu nhất có thể, với bàn tay vẫn ôm lấy khuôn mặt cô, ngón tay cái vuốt ve má cô. Anh hôn cô thật chậm, giống như không muốn bỏ lỡ một giây nào. Giống như anh ấy sở hữu tất cả thời gian trên thế giới.

Một nụ hôn ngọt ngào và chân thành. Một điểm khởi đầu đẹp đẽ. Một lời hứa về rất nhiều điều hạnh phúc sẽ đến trong tương lai.

Nụ hôn đó kéo dài qua bao lâu cũng không rõ nữa, Jung Kook lùi lại một chút để nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương.

Đột nhiên một bông tuyết nhỏ rơi trên chóp mũi anh.

Chae Young dùng ngón út gạt nhẹ bông tuyết đó ra, rồi ngửa đầu lên trời, những bông tuyết nhỏ, lấp lánh trong đêm. Chỉ trong vài giây, màn đêm đen kịt đã được bao phủ bởi những bông tuyết óng ánh. Cô không thể không đắm chìm vào vẻ đẹp này, đưa lòng bàn tay ra để cảm nhận những bông tuyết lạnh đang tan chảy trên da mình.

"Đêm nay không thể hoàn hảo hơn được nữa, Jung Kook." Chae Young ngước nhìn anh lần nữa.

"Em biết không, thật may mắn khi được ngắm tuyết rơi đầu tiên trong năm mới cùng với người mình yêu thương," anh nói, phủi một vài bông tuyết trên tóc cô. "Nó có nghĩa là chúng ta sẽ ở bên nhau lâu dài."

Cô quàng tay qua cổ anh và tựa vào. "Em nghe nói là cùng ngắm tuyết đầu mùa đông mới đúng,... Nhưng... Em tin anh."

Và rồi họ lại hôn nhau. Khi tuyết rơi xuống xung quanh họ và thành phố đã ngủ yên, trái tim họ hòa cùng một nhịp đập. Cảm nhận tất cả những rung động và tất cả những cảm xúc trong buổi hẹn hò đầu tiên.

Trong vài giờ đó, họ không còn là Rosé của Blackpink và Jung Kook của BTS. Họ chỉ là hai người trẻ tìm thấy được nhau và đồng hành bên nhau. Hai tâm hồn được kết nối, bắt đầu có chung một con đường hướng tới hạnh phúc. Hướng tới tình yêu. Và cả hai đều không bao giờ muốn cuộc hành trình đó kết thúc.

-----------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro