04. Câu Chuyện về Rosekook (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jung Kook không mong đợi nhận được tin từ Chae Young ngay lập tức. Anh không cho phép mình nuôi hy vọng quá cao. Cô ấy chỉ vừa thoát khỏi một cuộc chia tay đau thương. Anh sẽ hoàn toàn hiểu nếu cô vẫn cần thời gian để hồi phục.

Nhưng trước sự ngạc nhiên của Jung Kook, Chae Young đã liên hệ với Jung Kook một ngày sau khi họ đi chơi bowling. Đó chỉ là một tiếng 'Chào' (Hi~) đơn giản nhưng anh không thể ngừng cười suốt cả ngày vì nó. Mọi người xung quanh đều không biết điều gì đã ảnh hưởng đến Jung Kook khi anh vượt qua các buổi tập vũ đạo với nhiều năng lượng hơn tất cả các thành viên khác của BTS cộng lại. Như thể sự tương tác nhỏ nhất với cô cũng khiến anh cảm thấy mình có thể làm bất cứ điều gì.

Họ tiếp tục nhắn tin vào ngày hôm đó. Vào ngày hôm sau. Và sau đó nữa. Cho đến khi nhiều tuần trôi qua và họ đã hiểu về nhau nhiều hơn Jung Kook từng nghĩ có thể.

Nếu ai đó nói với Jung Kook 15 tuổi rằng anh sẽ trở thành bạn thân với cô gái trong mộng của mình trong vài năm sau, anh sẽ không tin họ. Ngày đó Jung Kook quá rụt rè. Quá xấu hổ và không tự tin về bản thân.

Nhưng cũng giống như những năm qua đã thay đổi Chae Young rất nhiều, Jung Kook cũng đã dùng khoảng thời gian đó để hoàn thiện bản thân. Sau khi bỏ lỡ cơ hội với cô ấy vào năm 2016, anh nhận ra rằng sự do dự của mình có thể gây hậu quả lớn như thế nào.

Vì vậy, thay vì đau khổ và nghiền ngẫm về những sai lầm của mình, anh đã cố gắng làm việc. Nỗ lực từng ngày để hoàn thiện bản thân, nâng cao sự tự tin, và cuối cùng trở nên tin tưởng hơn nhiều vào chính minh. Mục tiêu của anh là vào lần sau, khi con đường của anh giao với Chae Young, anh có thể cho cô ấy thấy phiên bản tốt nhất của mình. Không còn do dự, không còn bí mật. Anh muốn nhìn thẳng vào mắt cô và nói cho cô biết anh thực sự cảm thấy thế nào về cô.

Nhưng đồng thời, Jung Kook cũng không muốn vội vàng bất kỳ điều gì trong toàn bộ quá trình đó. Anh muốn làm mọi thứ theo cách phù hợp nhất, với sự cẩn thận tối đa. Những cảm giác hồi hộp ban đầu xen lẫn phấn khích và sự nhẹ nhàng ấm áp trong lồng ngực của anh mỗi khi điện thoại reo lên – Jung Kook muốn cảm nhận trọn vẹn tất cả những điều đó mà không cần lo lắng về bất cứ điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Trước đây, Chae Young đã bị tổn thương bởi một gã khốn nạn dối trá, vì vậy Jung Kook luôn cẩn thận để cho cô có thể thấy và cảm nhận được con người chân thật nhất của mình. Cuối cùng, anh mong rằng cô sẽ nhớ về anh thay vì những điều đã tổn thương cô trong quá khứ. Anh ước mình có thể xóa sạch mọi dấu vết của ký ức đau buồn khỏi trái tim cô và thay thế chúng bằng những ký ức mới tươi đẹp. Để cho Chae Young thấy rằng, mọi thứ tuyệt vời như thế nào khi ở bên cạnh người phù hợp dành cho cô.

Sau đó, Jung Kook có thể hình thành một mối quan hệ thực sự với Chae Young và khôi phục lại niềm tin của cô ấy vào tình yêu.

⤝❁⤞

Lần tiếp theo Jung Kook gặp trực tiếp Chae Young là vào tháng 11 năm 2017. Lisa đã tổ chức một buổi tụ họp nhỏ cho 97-liners ở căn hộ mà cô ấy mới mua. Và thật may mắn khi Jung Kook được nghỉ vào cuối tuần đó.

Jung Kook biết rằng Chae Young cũng sẽ đến đó vì cô ấy đã nhắn tin cho anh vào buổi sáng để phàn nàn về việc bị Lisa bắt phải dậy sớm để chuẩn bị cho bữa tiệc. Bởi vì việc chuẩn bị tất cả cho bữa tiệc có vẻ rất vất vả, nên Jung Kook quyết định sẽ mang theo một ít bỏng ngô và trái cây trên đường đến đó để giúp giảm nhẹ một chút sự mệt mỏi của cô.

"Trời ơi, cậu đúng là cứu tinh!" Chae Young đã hét lên ngay khi cô mở cửa và nhìn thấy anh đang cầm hai túi tạp hóa lớn.

Cô mặc một chiếc quần thể thao màu trắng giản dị và một chiếc áo crop top, tóc buộc cao đuôi ngựa bằng một chiếc khăn lụa màu hoa cà. Trông cô vô cùng giản dị đời thường, nhưng hơi thở của Jung Kook cứ như bị ai đó bóp nghẹt trong lồng ngực anh, một điều vẫn luôn xảy ra mỗi khi anh đối mặt với cô ấy.

Trong cơn phấn khích, Chae Young đã vòng tay qua cổ Jung Kook và ôm chặt lấy anh. Jung Kook gần như không có cơ hội để ghi lại những gì đang xảy ra trước khi cô nhanh chóng lùi lại và lấy các túi đồ khỏi tay anh.

"Lisa quyết định thay đổi chương trình ngày hôm nay vài phút trước, từ một bữa tiệc thành một đêm xem phim và chúng ta vẫn chưa có bỏng ngô. Lisa đã định bảo tôi phải bắt taxi để đi mua đấy."

Jung Kook nghe cô nói và bắt đầu theo cô vào trong căn hộ của Lisa. Toàn bộ nơi này được trang trí bằng đèn dây nhiều màu sắc và tiếng nhạc phát ra từ bộ loa ở góc phòng. Jung Kook đã có thể nghe thấy một vài người bạn của mình thảo luận sôi nổi về điều gì đó trước khi anh nhìn thấy họ.

"Đi taxi ra ngoài á? Làm sao Lisa có thể yêu cầu cậu làm như vậy chứ?"

Cô cười nhìn anh. "Không sao mà, tôi chỉ hơi mệt một chút. Vì đêm qua tôi không ngủ được nhiều, nhưng Lisa đã đánh thức tôi vào sáng sớm để giúp cô ấy dọn dẹp căn hộ."

Anh tiếp tục theo sau cô khi cô rẽ vào góc bếp. Nhanh chóng, cô bắt đầu đặt một túi bỏng ngô vào lò vi sóng rồi với tay xuống lấy một cái bát từ trong ngăn tủ. Trong khi Jung Kook dựa vào tường và quan sát, tự hỏi làm thế nào mà Chae Young có thể làm cho những việc đời thường nhất lại trông thanh lịch và hấp dẫn đến vậy.

"Tại sao cậu lại không ngủ được?" Anh hỏi, lông mày nhíu lại và giọng điệu trở nên nghiêm túc hơn.

Từ lúc hai người họ bắt đầu nói chuyện qua tin nhắn và các cuộc gọi, Jung Kook có thể biết được rằng Chae Young là một cú đêm. Cô thường nhắn tin cho anh vào những giờ lạ nhất, và sau đó anh sẽ không nhận được tin trả lời từ cô cho đến tận buổi chiều. Mãi gần đây anh mới phát hiện ra rằng cô phải vật lộn với giấc ngủ như thế nào. Đó là điều anh ước mình có thể giúp cô nhưng không biết phải làm thế nào.

Cô bắt đầu xé lớp nhựa bọc bên ngoài khay hoa quả mà Jung Kook mang đến, sau đó ngước lên nhìn anh với một nụ cười.

"Đừng lo lắng, tôi không gặp phải một cuộc khủng hoảng nào khác đâu. Là vì tôi đang cố gắng hồi tưởng lại tất cả trong đầu sau buổi biểu diễn của nhóm."

"À," Jung Kook gật đầu hiểu ý. "Tôi có thể hiểu được cảm giác đó."

"Nó rất sống động," cô nói, ánh mắt xa xăm khi cô đến đứng bên cạnh anh để đặt khay trái cây lên trên bàn cùng với mấy phần đồ ăn nhẹ. "Khi tôi ở trên sân khấu, nghe thấy những lời cổ vũ, cảm nhận được năng lượng đó, tôi cảm thấy như mình có thể tiếp tục biểu diễn hàng giờ liền."

"Có lúc, cậu thậm chí không còn cảm thấy chân tay đau nhức nữa," Jung Kook nở một nụ cười ấm áp nói thêm. "Tất cả những gì cậu muốn là tiếp tục biểu diễn."

"Chính xác!"

Cả hai đều cười khúc khích và trao nhau một cái nhìn đồng cảm. Một trong những điểm chung của họ là tình yêu dành cho âm nhạc và đam mê biểu diễn. Đó là điều mà họ có thể trò chuyện cùng nhau trong nhiều giờ liên tục vì họ quá hiểu phần đó của nhau. Có một điều gì đó rất an ủi khi chia sẻ những cảm xúc mạnh mẽ đó với một người khác, những người đã trải qua tất cả chúng ở cùng một góc độ.

"Có cái gì đang cháy đúng không?!" Lisa đột nhiên hét lên từ phòng khách, rồi cô ấy vội vã đi xuống hành lang.

Chae Young tròn mắt nhìn Jung Kook. "Ôi, bỏng ngô!"

Họ đã quá chú tâm vào cuộc trò chuyện của mình đến nỗi Chae Young đã quên để ý đến bắp rang bơ. Và khi cả hai cùng hướng sự chú ý vào lò vi sóng, nhìn thấy khói bốc ra từ nó, họ mới nhận ra sai lầm của mình.

Trước khi họ có thể khắc phục tình hình, Lisa đã chạy vào bếp và thở hổn hển.

"Được rồi, đợi đã, cậu đừng hoảng sợ—" Chae Young bắt đầu nói một cách bình tĩnh khi Jung Kook vội vàng mở cửa và lấy túi bỏng ngô bị cháy ra khỏi lò vi sóng.

"Ôi, nhà của tớ sắp bị cháy rồi! Nếu chuông báo cháy kêu lên thì sao?!!" Lisa thốt lên. "Chúng ta sẽ bị phát hiện! Mọi người sẽ biết về các bữa tiệc của chúng ta! Sẽ có hàng nghìn bài báo về nó. Và mọi người sẽ lại nghĩ tôi đang hẹn hò với Bambam!!"

Jung Kook và Chae Young nhìn nhau thích thú, cố gắng không cười.

"Tôi nghĩ là an toàn rồi, nhưng Lisa vẫn có vẻ còn hoảng loạn," Jung Kook ghé sát vào tai Chae Young, lẩm bẩm trong hơi thở. "Chúng ta làm thế nào với bỏng ngô đây?"

Chae Young thở dài. "Lisa, thư giãn đi, chỉ có bỏng ngô bị hỏng thôi. Nhà của cậu vẫn an toàn. Và danh tiếng của cậu chắc chắn cũng được an toàn."

Nhưng có vẻ như Lisa thậm chí gần như không nghe thấy cô ấy nói.

"Cậu!!!!" Lisa chỉ vào Jung Kook, cô ấy đi về phía anh một cách đáng sợ đến nỗi Jung Kook ngay lập tức đưa tay lên và bắt đầu lùi lại. "Cậu đã gây ra chuyện này. Cậu đang làm Chae Young mất tập trung. Cậu mau ra khỏi bếp của tôi và đi chơi với đám con trai ngoài kia đi!"

Vẻ mặt thích thú của Jung Kook chuyển sang bối rối khi anh lùi lại một bước trước vẻ mặt đe dọa của Lisa. Trong một giây, Jung Kook thực sự nghĩ rằng tay Lisa đang xoay về phía giá dao. Anh nhìn Chae Young để cầu cứu, nhưng cô chỉ nhún vai với anh.

"Lisa nói không sai," cô ấy nói với một nụ cười hối lỗi.

Câu nói đó đã khiến Jung Kook nhận ra điều gì đấy. Ngay sau khi vòng qua góc cua, anh ấy dừng lại ở phía bên kia của Chae Young và dựa vào cạnh bàn một lần nữa. Ngực anh chỉ cách cô vài centimet. Và mắt anh lại nhìn vào mắt cô.

"Ồ, vậy tôi thực sự đã làm cậu mất tập trung hả?"

Cô mở miệng như thể sẽ phủ nhận câu nói đó, nhưng lúc đó Lisa đã tiến đến và nắm lấy mũ áo của anh. Sau đó, cô bắt đầu lôi anh ra khỏi bếp theo đúng nghĩa đen.

"Đương nhiên, là Chae Young nghĩ rằng cậu rất thu hút và làm cho cô ấy mất tập trung rồi, cậu có bị ngốc không? Nếu không, thì sao Chae Young lại nhìn cậu như vậy chứ?"

"Lisa!" Jung Kook bực bội rên lên khi bị kéo ngày càng xa khỏi Chae Young. "Tớ muốn nghe điều đó từ Chae Young! Tại sao cậu luôn phải giết chết tâm trạng của tớ như vậy? Lisa, cậu đang muốn hủy hoại cuộc sống của tớ đó hả?"

Lisa hoàn toàn không bối rối, chỉ buông chiếc áo hoodie của Jung Kook ra khi anh bắt đầu tự giác làm theo lệnh của cô và cô ấy chắc chắn rằng anh sẽ không quay lại bếp.

"Bởi vì hai người ở trong bếp càng lâu, chúng ta càng phải chờ đợi lâu hơn để bắt đầu xem phim. Một số người khác có lịch trình vào sáng sớm ngày mai, cậu có biết không hả?"

Jung Kook đảo mắt nhưng vẫn tiếp tục đi theo Lisa ra ngoài phòng khách. Nhưng trước khi họ đến chỗ những người khác, Lisa đột ngột quay lại. Một ánh mắt nghiêm túc mà Jung Kook chưa bao giờ nhìn thấy đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt của cô ấy.

"Ngoài ra, tớ đang cố gắng hết sức để bảo vệ Chae Young," cô ấy nói.

"Tớ không muốn Chae Young lao vào bất cứ điều gì nếu cậu ấy chưa sẵn sàng. Chae Young thực sự chỉ mới bắt đầu bước tiếp, trước khi cậu bước vào cuộc sống của cô ấy. Cậu càng lại gần Chae Young, cô ấy sẽ càng cảm thấy bối rối, vì vậy, Jung Kook, nếu cậu chỉ muốn có một khoảng thời gian vui vẻ như tên khốn kia — "

"Lisa," Jung Kook cắt lời cô, vẻ mặt không có chút nào vui nổi, và đôi mắt nhìn thẳng vào mắt Lisa. "Chúng ta đã là bạn lâu rồi. Cậu nghĩ rằng tớ giống kẻ khốn nạn đó sao? Tớ đã bao giờ thiếu tôn trọng với bất kỳ người phụ nữ nào sao, đặc biệt là với người mà tớ chân thành quan tâm, cậu thấy vậy sao?"

Lisa lảng đi ánh mắt và di chuyển một cách khó chịu trên đôi chân của mình.

"Không,... Thành thật mà nói thì tớ không nghĩ là cậu sẽ làm vậy. Nhưng trước đây, tớ cũng từng nghĩ Chan Yeol là một chàng trai tốt và hãy nhìn xem, điều đó đã đưa Chae Young đến đâu. Tớ không thể chịu đựng được khi thấy cô ấy bị tổn thương thêm một lần nữa."

"Tớ hiểu điều đó," Jung Kook đáp với giọng nhẹ nhàng. 

"Nhưng, tớ thực sự yêu mến Chae Young. Cô ấy thông minh, chăm chỉ, tràn đầy nhiệt huyết và có một trái tim thuần khiết nhất mà tớ từng thấy. Tớ đã yêu cô gái này từ khi còn là một cậu thiếu niên, Lisa. Những cảm xúc đó dần trở nên mạnh mẽ hơn theo thời gian. Vì vậy, hãy tin tớ, tớ sẽ không bao giờ làm tổn thương cô ấy. Thật sự thì, tôi đã muốn ngỏ lời với Chae Young, nhưng tớ sẽ làm điều đó khi cô ấy thực sự sẵn sàng. Tớ sẽ không bao giờ đẩy Chae Young vào bất cứ điều gì cô ấy không muốn."

Lisa nhìn anh với vẻ mặt cảm kích. "Này, Jung Kook. Tớ không biết là cậu sâu sắc và chân thành như vậy. Nếu tất cả những gì cậu nói là thực sự nghiêm túc. Nếu đó là cách cậu trân trọng cô ấy, vậy thì tớ chẳng có quyền gì cả. Hãy bắt lấy cô ấy đi, anh bạn."

Jung Kook đảo mắt khi họ tiếp tục bước đến phòng khách. Rõ ràng bây giờ Lisa đang tìm cách trêu chọc Jung Kook vì anh đã sơ ý để lộ quá nhiều tâm tư.

"Nghiêm túc đấy," Lisa thì thầm với giọng vui tươi hơn hẳn. "Cậu nên quay trở lại phòng bếp và cầu hôn cô ấy. Tôi sẽ cử hành hôn lễ cho hai người ngay bây giờ."

"Cậu chẳng hiểu gì cả, đừng đùa như vậy" Jung Kook nói, hoàn toàn nghiêm túc. "Vì tớ thực sự nghĩ rằng Chae Young có thể sẽ trở thành cô dâu của tớ."

"CÁI GÌ! NÓ ĐÃ SÂU SẮC TỚI MỨC ĐÓ RỒI!" Lisa thốt lên ngay khi họ đến chỗ những người còn lại trong nhóm, mọi người đang ồn ào tranh cãi xem nên chọn bộ phim nào. Giọng nói của cô ấy rất lớn và tràn đầy sự phấn khích, đến nỗi nó lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Jung Kook quay sang nhìn Lisa một cách nghiêm khắc, thầm bảo cô phải im lặng, trong khi mọi người bắt đầu yêu cầu giải thích.

"Chuyện gì vậy?"

"Cậu không biết cái gì sâu như vậy?"

"Hai người đang nói về chuyện gì thế?"

Lisa nhìn quanh và dò dẫm tìm lời giải thích. "Ah, Jung Kook vừa mới nói với tớ về hồ bơi trong khu chung cư của cậu ấy."

"Công nhận. Nó đúng là hơi sâu khi tớ ở đó vào tuần trước," Bambam trầm ngâm nói.

"Ừ, chỉ có vậy thôi!" Jung Kook đã nhanh chóng thay đổi chủ đề trước khi Chae Young có thể tham gia cùng họ và tình cờ nghe được sự vô lý trong cuộc trò chuyện này. "Mọi người đã quyết định chọn bộ phim nào chưa?"

"Chúng tớ đang cố gắng quyết định giữa 'Paranormal Activity' và '22 Jump Street'," Mina trả lời.

"Mọi người đang lựa chọn xem chúng ta muốn tự gây sợ hãi cho bản thân hay muốn có một khoảng thời gian bật cười vui vẻ. Có vẻ như phim kinh dị không hợp với tớ."

"Aw, đừng lo, Mina, nếu cậu sợ, Eun Woo sẽ rất sẵn lòng đưa cậu về nhà," Bambam trêu chọc, khiến cả Mina và Eun Woo ném gối vào anh để trả đũa.

Lisa cuối cùng đã bỏ phiếu cho '22 Jump Street' trong khi Jung Kook chọn 'Paranormal Activity'. Có nghĩa là kết quả sẽ phụ thuộc vào quyết định của Chae Young.

Ngay khi Chae Young bước vào với hai bát bỏng ngô trên tay, mọi người bắt đầu cố gắng giành cô về phía họ.

"Cậu vừa mới nói là cậu thích một bộ phim hài đúng không?" Mina hỏi, vòng tay qua cô ấy và nở một nụ cười ngọt ngào. "Nếu cậu chọn '22 Jump Street', đảm bảo cậu sẽ tận hưởng nó vui vẻ."

Bambam cũng chớp lấy cơ hội trong khi Chae Young vẫn đang cân nhắc về quyết định của mình. Anh chàng không biết xấu hổ vung một cánh tay qua vai cô và ghé sát vào để nói.

"Tớ đã bao giờ nói với cậu rằng cậu là thành viên Blackpink mà tớ yêu thích nhất chưa?"

Theo đúng nghĩa đen, tất cả mọi người đều kêu lên thất vọng vì điều đó. Bởi vì không ai tin lời nói của Bambam dù chỉ một chút xíu và đó là một chiến thuật tồi mà chỉ có cậu ấy mới sử dụng.

"Chae Young, cậu cứ chọn bất kỳ cái nào cậu muốn. Những người khác sẽ vẫn xem nếu đó không phải là bộ phim họ chọn mà." Jung Kook nói. Bằng cách nào đó, anh ấy dường như là người duy nhất lý trí vào thời điểm này. "Bambam và Mina, đừng làm trò trẻ con nữa, ngồi xuống đi."

Hai người họ bĩu môi nhưng vẫn làm theo. Mina ngồi xuống sàn bên cạnh Eun Woo và Ji Hyo, trong khi Bambam thu mình vào một khoảng trống rõ chật hẹp giữa Lisa và Jae Hyun trên ghế sofa. Yu Gyeom ngồi trên một chiếc ghế tựa, còn Eun Ha thì chiếm giữ chiếc còn lại. Lần này Min Gyu cũng có mặt, và anh ấy đang ngồi cạnh Jung Kook.

Tất cả mọi người đều hướng sự chú ý đến Chae Young để chờ lựa chọn cuối cùng.

"Đã lâu rồi tớ chưa xem một bộ phim kinh dị,..." cô ấy ngập ngừng. "Và dù sao thì tớ cũng không thực sự sợ ma... nên tớ nghĩ mình sẽ chọn 'Paranormal Activity'. Xin lỗi Mina."

Bambam thực sự vỗ tay thích thú trong khi Mina vẫy tay tỏ ý 'không sao cả' với Chae Young cùng một nụ cười ấm áp. "Không sao đâu, có lẽ Bambam sẽ là người duy nhất gặp ác mộng sau chuyện này, cậu ấy đã tự hại bản thân đấy."

Hai người họ lại bắt đầu cãi nhau khi những người khác đi qua chỗ bỏng ngô và thoải mái ngồi vào chỗ của họ. Trong một giây, tất cả mọi người đều không bận tâm đến việc không có chỗ cho Chae Young ngồi. Ngoại trừ Jung Kook, người luôn chú ý đến cô.

"Cậu đang tìm chỗ nào để ngồi hả, Chae Young?" Anh hỏi và sau đó vỗ nhẹ vào lòng mình với một nụ cười vui tươi. "Chỗ này miễn phí."

Anh hài lòng khi thấy cô há hốc mồm và một làn ửng hồng lan tỏa trên đôi má của cô. Anh tin rằng cô là người con gái dễ thương nhất, và những khoảnh khắc như thế này thực sự làm anh như đắm chìm.

"Ồ, vậy thì cậu đừng có bận tâm nếu tôi làm vậy," cô đáp lại, hồi phục khỏi sự bối rối nhanh hơn anh mong đợi, và sau đó tự tin sải bước đến bên anh.

Jung Kook quá sốc trước sự việc, đến mức anh không thể làm gì khác ngoài việc nhìn cô ấy ngày càng đến gần hơn. Cho đến khi anh có thể ngửi thấy mùi nước hoa ngọt ngào của cô và cảm nhận được sức nóng tỏa ra từ cơ thể cô. Ngay khi anh nghĩ rằng cô không thể đến gần hơn được nữa, Chae Young đã thực sự vòng một cánh tay qua vai anh và nhẹ nhàng ngồi sang ngang trên chân trái của anh, mặt quay về phía anh và mắt nhìn thẳng vào anh.

Những người bạn còn lại cũng rất ngạc nhiên, nhưng họ chỉ trêu ghẹo hai người bằng cách la hét đầy phấn khích.

"Sao trông cậu ngạc nhiên vậy?" Chae Young phớt lờ những người bạn của họ để ngước nhìn anh với nụ cười toe toét. "Đây không phải là những gì cậu muốn sao?"

Jung Kook tiếp tục chớp mắt để phản ứng lại với cô vì quá kinh ngạc. Đây có phải là một giấc mơ? Có phải Lisa đã cho chất gây ảo giác vào bánh hạnh nhân của cậu ấy không? Không có chuyện người anh đã đem lòng yêu từ thời niên thiếu, Park Chae Young, lại thực sự ngồi trên chân anh và công khai như vậy.

Anh không biết phải làm gì với bản thân cũng như không biết phải đặt tay ở đâu. Tất nhiên, bản năng tự nhiên của anh là muốn đưa tay ra giữ quanh vòng eo nhỏ của cô để cô không ngã, nhưng anh sợ rằng điều đó sẽ khiến cô khó chịu. Vì vậy, tất cả những gì anh ấy có thể làm là chỉ để tay mình nằm yên trên ghế sofa trong khi cố gắng thoát khỏi tâm trí rối bời về những gì đang xảy ra.

"Hãy cẩn thận với những gì cậu mong muốn," Chae Young nói, cánh tay cô vẫn ôm lấy vai anh và đôi môi của cô đủ gần để anh có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của cô lướt qua má mình. "Tôi cá là cậu không nghĩ rằng tôi sẽ làm điều này."

Jung Kook quay lại nhìn cô, biết rõ tai và mặt mình đang đỏ bừng nhưng anh không quan tâm. "Cậu nói đúng, tôi không... Nhưng cậu không bao giờ thôi làm tôi ngạc nhiên cả, Chae Young."

"Tôi đã trở nên mạnh dạn hơn rất nhiều trong thời gian qua."

"Uhm..."

"Và cậu cũng vậy, Jung Kook."

Nụ cười của anh chùn lại chỉ trong một giây. "Tôi nghĩ tôi vừa học được cách nên làm theo những gì tôi muốn."

Có vẻ như cô ấy muốn hỏi thêm, nhưng vào thời điểm đó, cả nhóm đã bắt đầu phàn nàn về họ. Min Gyu đã tình nguyện rời khỏi chỗ ngồi của mình để Chae Young có thể có một chỗ ngồi thích hợp bên cạnh Jung Kook. Vì vậy, Min Gyu ngồi cùng vài người ở trên sàn và Jung Kook dịch chuyển qua một bên trên ghế để nhường chỗ cho Chae Young.

Jung Kook vừa thất vọng vừa cảm kích khi cuối cùng cô ấy cũng rời đi. Thất vọng vì cảm giác đó thật tuyệt anh muốn kéo dài nó, và biết ơn vì anh không chắc mình sẽ chịu đựng được suốt thời gian cả bộ phim khi cô ngồi trên đùi anh như thế nào. Anh chắc chắn bản thân sẽ không thể cưỡng lại ý muốn ôm chặt cô. Và nếu đôi môi cô ấy vẫn ở gần mặt anh như thế, anh sẽ không thể ngăn cản bản thân muốn hôn cô.

Mặc dù bây giờ giữa họ có rất nhiều khoảng trống, Jung Kook vẫn với tay lấy một trong những chiếc chăn được gấp trên mép ghế sofa và trải nó qua cả hai chân của họ. Trong khi đó, Chae Young chộp lấy một túi khoai tây chiên từ tay Yu Gyeom và đưa cho Jung Kook một ít trước khi nhấm nháp vài miếng.

Min Gyu tắt đèn và mọi người chìm vào im lặng khi họ tập trung vào chiếc TV màn hình phẳng khổng lồ.

Bộ phim bắt đầu chậm, khiến mọi người nuôi một hy vọng hão huyền rằng họ có thể đối phó với bất cứ những điều kinh hoàng đang chờ đợi. Nhưng ngay sau đó, những cơn sợ hãi và ma quỷ bắt đầu xâm chiếm, khiến một vài tiếng la hét vang vọng không ngừng.

Ji Hyo về cơ bản đã che mắt suốt thời gian xem phim. Yu Gyeom ôm chặt lấy tấm chăn của mình vì cuộc sống thân yêu. Min Gyu không thể ngừng rít lên. Jae Hyun gần như đã rời khỏi phòng một lần rồi mới quay lại. Bambam và Lisa đã ôm nhau suốt bộ phim. Tiếng hét của Eun Ha và Mina vang vọng khắp căn phòng. Những người duy nhất có vẻ ổn là Jung Kook và Eun Woo.

Công bằng mà nói, Jung Kook hầu như không chú ý đến tình tiết phim. Anh tập trung hơn nhiều vào việc mùi hương và hơi ấm của Chae Young lưu lại xung quanh anh ấy như thế nào, một số cảm giác thậm chí còn trở nên mạnh mẽ hơn trong bóng tối. Jung Kook không thể ngừng chú ý đến mọi chuyển động của cô ấy - Cô thở hổn hển trước những cảnh quay đáng sợ, cô giật mình nhảy lên, mỗi khi Chae Young giật mình, khuỵu gối lên ngực và chống cằm ở đó. Mỗi khi cô ấy di chuyển trên ghế sofa hoặc kéo chiếc chăn chung của họ cao hơn trên đùi, sự chú ý của Jung Kook lại bị đánh cắp một lần nữa bởi cô.

Trong suốt bộ phim, hai người họ xích lại gần nhau hơn từng chút một. Giống như hai thỏi nam châm thèm khát nhiệt điện của nhau. Cho đến khi họ ngồi gần đến mức quần áo của họ đã chạm vào nhau, và lồng ngực của họ hạ xuống và nâng lên theo cùng một nhịp điệu.

Ở một đoạn phim đặc biệt căng thẳng, Chae Young nắm lấy cánh tay Jung Kook, lòng bàn tay ấm áp của cô ôm lấy bắp tay anh theo bản năng. Cô dựa vào gần hơn khi nhạc nền ngày càng lớn, cho đến khi toàn bộ cơ thể cô dán chặt vào anh. Khi cảnh quay lên đến đỉnh điểm của sự hồi hộp, cô siết chặt tay anh và ngồi xuống chỗ ngồi của mình thấp hơn một chút cho đến khi cánh tay anh che khuất tầm nhìn của cô.

Jung Kook cố gắng giữ bình tĩnh và để mắt tập trung vào màn hình. Giả vờ như mọi động chạm của cô ấy đều hoàn toàn bình thường. Nhưng trên thực tế, trái tim anh đang đập thình thịch, và anh bắt đầu cảm thấy lâng lâng.

Trong khi mọi người tập trung vào bộ phim, Jung Kook nhìn xuống Chae Young và mỉm cười.

Trước khi Chae Young kịp nhận ra, anh đã ghé sát và thì thầm vào tai cô. "Tôi tưởng ma không làm cậu sợ."

Anh nghĩ điều đó có thể khiến cô tỉnh lại và cô sẽ nhận ra mình đang ôm chặt lấy anh như thế nào, nhưng cô không hề nhúc nhích.

"Không!" cô thì thầm đáp lại, ngước đôi mắt mở to nhìn anh. "Nhưng khi ma quỷ sở hữu một cơ thể của con người? Điều đó thật đáng sợ."

Jung Kook cười nhẹ, ngay khi một cú hù dọa khác nhảy lướt qua màn hình và khiến mọi người giật mình. Đặc biệt là Chae Young, lúc này cô đã ôm chặt lấy cánh tay Jung Kook bằng cả hai tay và hoàn toàn vùi mặt vào vai anh. Anh có thể cảm thấy lông mi của cô đang rung lên trên cổ anh. Với cách cô khẽ kêu lên, anh không thể không đặt một bàn tay dịu dàng lên vai cô để an ủi.

"Cậu ổn chứ?," anh thì thầm cùng với một nụ cười thật khẽ. "Tôi sẽ không để những con ma làm hại cậu."

Cô ngước lên nhìn anh, không vui với "sự đau khổ" cô đang mang lại cho anh hay cách anh đang giễu cợt cô. "Đừng làm như cậu không sợ, tôi có thể cảm nhận được nhịp tim của cậu đang đập nhanh như thế nào."

"Đó không phải là do bộ phim."

Trong một khoảnh khắc, cô hoàn toàn quên mất bộ phim, mắt cô nhìn chằm chằm vào anh và tay cô khẽ buông lỏng. Thật khó để giải mã cảm xúc của cô trong bóng tối, nhưng Jung Kook chắc chắn rằng anh ấy đã nhìn thấy một tia khao khát ở đó.

Nhưng ngay lúc bộ phim vừa kết thúc, ai đó đã vội bật đèn sáng trở lại.

Trước khi Jung Kook và Chae Young tách nhau ra, Jae Hyun đã để ý đến hai người họ. Và sau đó, mọi người bắt đầu trêu chọc họ ngồi gần nhau như thế nào và dò hỏi họ đã làm gì trong suốt thời gian của bộ phim.

Jung Kook vẫn bình tĩnh và bác bỏ mọi trêu chọc của họ trong khi Chae Young đỏ mặt và cố gắng tạo khoảng cách giữa hai người càng nhiều càng tốt.

Sau đó, mọi người giải tán và đường ai nấy về. Yu Gyeom, Mina, Bambam và Ji Hyo cùng nhau lái xe về ký túc xá của họ, trong khi Jae Hyun và Eun Woo ở lại để giúp dọn dẹp trước khi đi chung xe về. Min Gyu đã đề nghị đưa Eun Ha về tòa nhà công ty của cô ấy. Sau đó, chỉ còn lại Jung Kook và Chae Young ở chỗ của Lisa.

"Tôi muốn đưa cậu về nhà, nhưng với cái cách mà Lisa run rẩy sau bộ phim, tôi biết cậu sẽ muốn ở lại với cô ấy," Jung Kook nói với Chae Young trên đường ra khỏi cửa.

Cô bật cười và đập tay mình vào cánh tay anh.

"Cậu quá hiểu tôi rồi."

"Uhm,... Hôm nay, tôi còn biết được rằng cậu sẽ đeo bám người khác như thế nào khi cậu sợ hãi."

Chae Young một lần nữa đánh mạnh vào tay anh.

"Thôi đi, rõ ràng cậu cũng thích điều đó."

"Tôi chưa bao giờ nói là không."

Chae Young mỉm cười và lắc đầu, nhìn sang chỗ khác để tránh làm hằn sâu thêm vết đỏ ửng trên khuôn mặt.

"Chúc ngủ ngon, Jung Kookie," cuối cùng cô nói, vòng tay qua cổ anh để nhẹ nhàng mang đến một cái ôm từ biệt.

Jung Kook ngay lập tức ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô trong vòng tay, kéo cô lại gần. Cảm giác hơi ấm của cô tan vào trong vòng tay anh, hương thơm của cô hòa quyện với mùi hương của anh, và hơi thở của họ tràn ngập vờn quanh nhau. Jung Kook biết trái tim mình đang loạn nhịp và cô có thể cảm nhận được điều đó, nhưng anh không quan tâm. Anh muốn cô biết rằng cô đã ảnh hưởng đến anh sâu sắc như thế nào.

"Ngủ ngon, Chae Young," anh thì thầm vào tóc cô và buộc mình phải nhổm người ra, rồi rời đi trước khi anh làm gì thêm nữa.

Đêm đó đã chứng minh cho Jung Kook thấy rằng Chae Young đang dần từ bỏ sự tổn thương trong quá khứ và cô ấy đang chậm rãi nhưng chắc chắn từng bước để mở lòng với anh. Jung Kook hy vọng một ngày nào đó, anh có thể phá bỏ mọi bức tường trong trái tim cô, bước vào và vĩnh viễn ở lại nơi đó.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

SBS Gayo Daejun 2017

Chae Young chỉnh lại váy khi cô ấy đứng đợi cùng với các thành viên Blackpink, trước khi lễ hội âm nhạc bắt đầu. Ở phía bên kia của sân khấu, cô có thể thấy các thành viên BTS cũng đang chuẩn bị bước vào. Ngay cả ở phía xa, ánh mắt của cô đã bắt gặp Jung Kook và cô ấy không thể không mỉm cười.

Mặc dù Chae Young rất lo lắng về việc không chỉ đứng trước lượng khán giả khổng lồ ở đó mà còn phải gặp lại Chan Yeol tại sự kiện, nhưng cô cảm thấy bản thân được thư giãn một chút ngay khi Jung Kook cười lại với cô.

Trong vài tháng qua nụ cười đó không ngừng xuất hiện trong tâm trí cô. Chae Young đã nhắn tin và gọi điện cho Jung Kook những khi rảnh rỗi giữa lịch trình bận rộn của họ, chỉ để nói về một ngày của họ như thế nào hoặc nói về bất cứ điều gì họ đang nghĩ trong đầu. Điều đó là niềm vui xen lẫn ấm áp mỗi lúc càng chảy mạnh trong lòng Chae Young.

Cô thường nghĩ về điều gì đó anh đã nói và tự cười một mình. Một cảm giác ấm áp dâng lên trong lồng ngực cô mỗi khi cô nhìn thấy một thông báo trên điện thoại với cái tên 'Jung Kookie 💜'. Tất cả những điều nhỏ nhặt nhưng ngọt ngào mà anh đã làm, khiến cô mềm lòng trở lại để có thể cảm nhận được tất cả những cảm xúc rung động đẹp đẽ đó.

Càng ngày càng khó để chống lại sự kết nối vô hình giữa họ. Chae Young thậm chí còn không chắc mình có muốn chống lại nó hay không. Nhưng kinh nghiệm trong quá khứ khiến Chae Young muốn bản thân phải thật cẩn trọng khi bước vào bất kỳ mối quan hệ nào. Trong quá khứ, cô đã lao vào mọi thứ quá nhanh khi chưa kịp cảm nhận điều gì và điều đó chỉ kết thúc trong đau đớn, vì vậy Chae Young đã quyết tâm không bao giờ làm điều ngốc nghếch như vậy nữa.

Nhưng cách Chae Young cảm nhận về Jung Kook rất khác so với những gì cô ấy đã từng. Mạnh mẽ hơn, sâu đậm hơn. Khi nói chuyện với cô, Jung Kook sẽ không giả vờ lắng nghe hoặc trả lời sáo rỗng lấy lòng. Anh thực sự quan tâm đến mọi thứ về cô. Từ những thứ không đáng kể như việc cô đã ăn gì vào bữa sáng cho đến tất cả những điều bất an của cô. Cảm giác như anh hiểu cô, không chỉ theo nghĩa bề ngoài, mà là toàn bộ với sự quan tâm chân thành. Tất cả những điều đó, Chae Young đều thật tâm cảm nhận được. Anh đang dần tạo một vị trí cho riêng mình trong trái tim cô, nhưng có vẻ như vốn dĩ anh vẫn thuộc về nơi đó.

Vì vậy, Chae Young không cố gắng che giấu việc cô ấy đã hạnh phúc như thế nào khi nhìn thấy Jung Kook. Ngay cả khi buổi lễ bắt đầu, hai nhóm BTS và Blackpink chậm rãi bước qua nhau, và đứng cạnh nhau để chào khán giả. Cô liếc nhanh về phía anh một lúc, chợt vui khi thấy anh cũng đang nhìn cô.

Khi sự kiện tiếp tục diễn ra và ngày càng nhiều nhóm nhạc thần tượng bắt đầu lấp đầy sân khấu, khoảng cách giữa Blackpink và BTS ngày càng thu hẹp.

Chae Young chỉ biết cười, thậm chí không cần phải ngoái lại để cảm nhận sự gần gũi của Jung Kook. Cô thấy mình thoải mái hơn.

Khi EXO bắt đầu bước ra sân khấu, liếc về hướng đó, cô không khỏi ngạc nhiên khi thấy Chan Yeol đang nhìn thẳng lại mình. Nó khiến cô khó chịu vô cùng. Chae Young rời mắt đi và phải cố gắng rất nhiều để giữ bình tĩnh. Nhưng khi anh ta vẫn tiếp tục nhìn về phía cô, cô có thể cảm thấy chút kiên nhẫn cuối cùng của mình dành cho anh ta đang vỡ vụn.

Anh ta không có quyền nhìn cô với vẻ mặt hối hận, thảm hại đó. Chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt của anh ta đã gợi lại ký ức về tất cả những lời nói dối trá của anh ta, và những lúc cô đã khóc vì anh ta. Cô thấy không đáng.

Nhưng bây giờ, Chae Young đã mạnh mẽ hơn, cô có lập trường của mình. Anh ta chẳng còn là gì cả.

Sau khi lễ khai mạc lễ hội kết thúc, tất cả các thần tượng đều vội vã chạy về phòng chờ của mình để chuẩn bị biểu diễn. Và mặc dù nhiều nam thần tượng cố gắng vào phòng chờ của Blackpink để chào hỏi nhưng cánh cửa vẫn được quản lý của họ bảo vệ an toàn. Bởi vì quản lý nghiêm ngặt, Jung Kook chỉ có thể nhắn tin cho Chae Young.

Jung Kookie 💜: 'Cậu ổn chứ?'

Chae Young đã rất ngạc nhiên khi thấy điện thoại của mình kêu lên gần như ngay lập tức sau khi vào phòng chờ. Làm sao anh biết cô đang cảm thấy như thế nào một cách nhanh chóng như vậy? Ngay từ đầu, anh đã hiểu rất rõ về cô.

Chae Young: 'Tôi ổn 😊 Chỉ muốn đêm nay biểu diễn thật tốt.'

Jung Kookie 💜: 'Uhm... Nếu anh ta cố ý làm phiền cậu, tôi sẵn sàng đánh anh ta.'

Chae Young: '😝 Làm ơn đừng làm bất cứ điều gì khiến cậu có thể bị thương. Tôi cần cánh tay mạnh mẽ của cậu để bám vào cho lần xem phim tiếp theo của nhóm chúng ta 😉 😉'

Jung Kookie 💜: 'Cánh tay của tôi mạnh mẽ lắm, cậu đừng lo 😘'

Chae Young: 😂

Chae Young: 'Nghiêm túc đấy, Jung Kook. Đừng lãng phí thời gian và hơi thở của cậu vì anh ta'

Jung Kookie 💜: 'Được rồi. Tôi sẽ không chủ động đi tìm anh ta để đánh một trận đâu'

Jung Kookie 💜: 'Nhưng nếu tôi vô tình đi ngang qua anh ta ở hành lang... thì tôi không dám đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra'

Chae Young: '🙄 🙄 🙄'

May mắn thay, con đường của Jung Kook và Chan Yeol không giao nhau ở sự kiện đó 😂.

⤝❁⤞

Nhưng sau đó, họ đã gặp nhau tại một bữa tiệc được tổ chức bởi Twice. Họ đã mời gần như tất cả các nhóm nhạc thần tượng đến để dự tiệc Giáng sinh vì không ai trong số họ có cơ hội ăn mừng cùng gia đình vào năm đó.

Jung Kook vừa mới kéo Chae Young ra khoảng sân ngoài trời để chỉ cho cô thấy nơi treo những vòng hoa, thì Chan Yeol từ đâu xuất hiện và nắm lấy cổ tay Chae Young.

Chan Yeol đang cầm một chai rượu trên tay và rõ ràng là đã say. Tóc anh ta rối bời và chiếc cà vạt quanh cổ bị kéo lỏng ra, nó gần như rơi khỏi cổ anh ta. Nói tóm lại, anh ta trông giống như một mớ hỗn độn.

Ngay khi Chan Yeol xoay người Chae Young lại, cô đã quay lại và kéo cổ tay mình ra khỏi tay anh ta.

Jung Kook cũng quay lại và muốn đẩy mạnh Chan Yeol ra, nhưng Chae Young đã kịp đặt bàn tay còn lại lên ngực Jung Kook để ngăn anh lại. Đây là "trận chiến" của cô.

"Buông tôi ra!" Chae Young thốt lên, sự giận dữ hiện rõ trong cả giọng nói và ánh mắt. "Sao anh dám chạm vào tôi?"

Chan Yeol cố gắng nắm lấy tay cô một lần nữa, nhưng cô đã tránh được và lùi lại gần Jung Kook. "Chae Young, là anh đã sai. Anh xin lỗi— "

"Thật khốn nạn. Anh định lừa ai chứ? Anh vẫn nghĩ tôi sẽ ngây thơ tin anh một lần nữa?" Cô kiên quyết lắc đầu, những giọt nước mắt vì tức giận chực trào ra trước khi cô có thể ngăn chúng lại. "Đừng gọi tên tôi, đừng cố nói chuyện với tôi, thậm chí đừng nhìn tôi. Tôi kinh tởm nó."

"Không, ý anh không phải vậy—" Anh ta cố gắng nắm lấy cổ tay cô một lần nữa, nhưng lần này, Jung Kook rất nhanh chen vào đứng trước che chắn cho Chae Young.

Trước khi Chae Young kịp biết chuyện gì đang xảy ra, Jung Kook đã bóp chặt lấy cổ tay của Chan Yeol cho đến khi anh ta kêu lên vì đau.

"Đồ khốn," Jung Kook phát cáu, đẩy anh ta ra với một sức lực mang theo tất cả sự tức giận mà anh đã kiềm chế cẩn thận suốt thời gian qua. Jung Kook cố gắng để không đánh mất sự kiềm chế đó hoàn toàn.

Chan Yeol hơi loạng choạng, nhưng sau đó lại tiến thêm một bước, đối mặt với Jung Kook. Anh ta nhìn Jung Kook với vẻ mặt gầm gừ, nhưng Jung Kook vẫn giữ vững lập trường của mình. Jung Kook đáp trả lại vẻ mặt giận dữ của Chan Yeol bằng một cái nhìn cứng rắn.

"Cậu là cái quái gì?" Chan Yeol nói. "Tránh ra cho tôi trước khi tôi làm hỏng khuôn mặt trai đẹp đó."

"Anh thử xem."

Vào lúc này, đám đông đã tụ tập trên sân để xem chuyện gì đang diễn ra. Và Chae Young muốn làm giảm sự căng thẳng của tình hình này, cô ôm lấy cánh tay của Jung Kook và kéo mạnh.

"Jung Kook, đi thôi. Anh ta không đáng."

Cái ôm của Chae Young dường như ngay lập tức khiến Jung Kook bình tĩnh lại. Và sau đó, anh lùi lại một bước, ôm lấy vai cô và đưa cô rời khỏi Chan Yeol.

Nhưng ngay khi họ vừa quay đi, Chan Yeol đã nói điều gì đó khiến Jung Kook vô cùng tức giận.

"Khi cậu có được tình cảm của cô ta rồi, cậu sẽ nhận ra, cô ta chỉ là một đứa con gái quá ngây thơ cố chấp, dù cố gắng thế nào cậu cũng không lôi được cô ta lên giường của cậu đâu."

Chae Young chưa bao giờ thấy Jung Kook tức giận như vậy. Jung Kook quay lại và vồ lấy Chan Yeol trong khoảng thời gian một phần nghìn giây, đè anh ta xuống đất. Chẳng bao lâu, họ chỉ là một mớ hỗn độn với nắm đấm và tay chân đập mạnh vào nhau.

Chae Young kinh hoàng chứng kiến toàn bộ sự việc diễn ra. Khi nhìn thấy những giọt máu đầu tiên trên mặt đất, Chae Young như bừng tỉnh sau cú sốc. Cô ngay lập tức kéo Jung Kook ra khỏi người Chan Yeol và sau đó đưa anh ấy đi, trong khi những người khác vội đến xem tình hình của Chan Yeol. Nắm chặt lấy bàn tay bị thương của Jung Kook, cô dẫn anh vào nhà.

Ji Hyo chạy đến bên họ với một bộ sơ cứu và sau đó chỉ họ đến một phòng tắm trên tầng của ngôi nhà.

"Ngồi đi," Chae Young ra lệnh, chỉ tay về phía thành bồn tắm trống không, đôi môi mím chặt. Cô thậm chí không thể nhìn thẳng vào anh khi anh lướt qua cô.

Ngay lập tức, cô đặt hộp sơ cứu xuống và mở nó ra. Chae Young lấy ra một vài miếng gạc và cồn rồi giật lấy một tay của Jung Kook.

Anh rít lên vì cảm giác nhói rát, nhưng vẫn không nói gì khi cô xem xét các khớp ngón tay bầm tím và những vùng da bị rách của anh. Cô vẫn không chịu nhìn anh, cô bắt đầu lau vết thương và cảm thấy toàn thân anh căng thẳng.

"Tôi đã bao giờ nói với cậu rằng cậu trông đáng yêu thế nào mỗi khi cậu tức giận chưa?" Anh hỏi, khiến cô ấn mạnh vào vết thương của anh, khiến một tiếng rít đau đớn khác phát ra trên môi anh.

"Tôi đã nói với cậu là đừng lãng phí thời gian của mình rồi mà," cuối cùng Chae Young nói, sau một lúc im lặng căng thẳng. "Tôi đã nói cậu đừng bận tâm. Bây giờ, cậu bị thương như thế này... chỉ vì để bảo vệ tôi. Anh ta đã làm cậu bị thương, sau khi anh ta làm tổn thương tôi."

Jung Kook thở dài và buông tay ra khỏi tay cô để quấn quanh eo cô.

"Xin lỗi. Tôi đã cố gắng kiềm chế... Nhưng những vết xước nhỏ trên tay tôi chẳng là gì so với những vết sẹo anh ta để lại trên trái tim cậu. Tôi sẽ chịu những vết thương này bất cứ khi nào nếu anh ta còn tiếp tục gây ra thêm bất kỳ tổn thương nào cho cậu."

Cuối cùng, Chae Young cũng chịu nhìn thẳng vào mắt anh, và cô đang đứng rất gần anh lúc này. Trước khi cô có thể kiềm chế được, tay cô đã đưa lên ôm lấy hai bên mặt anh.

"Nhưng khi nhìn thấy cậu bị thương, điều đó khiến trái tim tôi đau đớn hơn", cô nói, tầm nhìn của cô bắt đầu mờ đi vì nước mắt. Đặc biệt là khi ngón tay của cô vuốt ve môi dưới hơi rách của anh. "Cậu có ý nghĩa với tôi hơn bất cứ những điều đó."

Anh khẽ quay đầu lại để hôn vào lòng bàn tay cô trước khi nhìn chằm chằm vào mắt cô một lần nữa. "Tôi xin lỗi vì đã mất kiểm soát. Tôi chỉ không thể đứng yên nhìn anh ta nói những lời tồi tệ với cậu như vậy."

"Tôi không quan tâm anh ta nghĩ gì về tôi. Tôi chỉ quan tâm cách cậu nhìn tôi. Đó là lý do tại sao tôi không muốn chứng kiến cuộc đối đầu này. Anh ta luôn nói về sự ngây thơ cùng cố chấp của tôi như một điều tồi tệ, trong khi cậu luôn muốn làm nổi bật điều đó như một điều tuyệt vời nhất."

Jung Kook áp hai lòng bàn tay vào lưng cô và kéo cô lại gần hơn để cô đứng ở giữa hai chân anh, ngực anh áp vào người cô.

"Em có muốn biết tôi nghĩ gì không? Tôi nghĩ em là cô gái có tâm hồn đẹp nhất mà tôi từng gặp. Nghĩ kỹ lại thì, có lẽ ngay từ lần đầu chúng ta gặp nhau, tôi đã yêu em mất rồi. Và tôi ngày càng thấy rõ hơn về sự tốt bụng của em, niềm đam mê của em, sự chu đáo của em, càng lúc tôi lại càng rơi sâu hơn vào tình cảm đó. Đôi khi, tôi cảm thấy em quá tốt đến khó tin nó là sự thật. Nhưng sau tất cả những điều đó, tôi luôn cảm thấy vui và hạnh phúc vì được trò chuyện cùng em. Thực tế là, tôi đã từng ôm hối hận vì đã để một người như anh ta đến bên em và khiến em đau khổ. Bởi vì nếu em là cô gái của tôi, tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương em. Và không đời nào tôi để em ra đi. "

Đôi mắt cô lấp lánh khi cô tiếp tục nhìn anh, tay cô vuốt ve hai bên mặt anh khi cô nhẹ nhàng đưa trán mình lại gần anh hơn.

"Tôi... Phải làm thế nào để tôi trở thành cô gái của cậu?"

Câu trả lời của Jung Kook là hơi nghiêng mặt lên và cuối cùng thu hẹp khoảng cách giữa đôi môi họ.

Môi anh lúc đầu chạm nhẹ vào môi cô. Mỗi hơi thở, mỗi cái chạm trên đôi môi cô, mỗi cảm giác đều mạnh mẽ tăng lên và kéo dài. Như thể đây là điều quan trọng nhất mà anh từng làm, và anh chậm rãi tận hưởng từng khoảnh khắc ấy.

Trái tim Chae Young đập thình thịch trong lồng ngực theo cách mà nó chưa từng như vậy trước đây. Cô càng cảm nhận được nhiệt cơ thể của anh nhiều hơn và môi anh bắt đầu mạnh mẽ chiếm lấy môi cô hơn, khiến mội ngóc ngách trên người cô nóng bừng lên và ửng hồng.

Tất cả những gì Jung Kook đang làm là hôn cô và cô chưa bao giờ cảm thấy ngọt ngào như vậy. Một nụ hôn mang theo sự trân quý và thân mật của anh. Chậm rãi và nâng niu. Cả hai đều trân trọng khoảnh khắc này và làm cho nó tồn tại lâu nhất có thể. Đắm chìm trong cảm giác này.

Sau đó, Jung Kook thực sự bắt đầu trao cho cô một cái hôn mãnh liệt và Chae Young cảm thấy thế giới như tan biến. Tất cả cảm xúc của anh ấy, tất cả sự tôn thờ của anh ấy, tất cả những năm tháng chờ đợi của anh ấy - Cô có thể cảm thấy tất cả đều được giải phóng trong nụ hôn đó. Cô cảm thấy hơi thở của mình chùn lại, trái tim cô rung động, và cơ thể cô yếu dần khi môi anh vẫn không rời môi cô, nhịp nhàng, giống như rằng họ không bao giờ có ý định rời xa nhau. Jung Kook đã cố gắng nhẹ nhàng nhưng càng lúc lại hôn cô sâu đến mức khiến cô quên hết những thứ khác và cảm thấy như mình đang lơ lửng trên không trung.

Cô không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua từ khi hai người hôn nhau như thế. Cả hai người đều hy vọng sẽ kéo dài sự ấm áp trong trái tim họ mãi mãi.

Ngay lúc đó, có người đập cửa phòng tắm, và cuối cùng họ buộc phải tách nhau ra, cả hai người đều thở hổn hển, đỏ bừng và nhìn nhau với đôi mắt lim dim.

"Đồng ý làm bạn gái anh nhé, Chae Young!" Jung Kook thì thầm, tựa trán vào tay cô một lần nữa khi cả hai cố gắng lấy lại hơi thở.

Chae Young nhẹ gật đầu thay thế cho bất kỳ lời nói nào khác ngay lúc này.

Jung Kook không quan tâm rằng tiếng đập cửa ngày càng tăng lên, anh vô cùng hạnh phúc chiếm lấy môi cô trong một nụ hôn khác, hai tay đan vào tóc cô và vuốt nhẹ.

Và khi Chae Young một lần nữa cảm thấy mình tan vào nụ hôn của anh, cô không thể không mỉm cười trên môi anh.

Cô đã từng nghĩ mối quan hệ trước đây là lần đầu tiên trải nghiệm tình yêu của mình, nhưng giờ cô nhận ra mình thực sự đã sai. Cô đã không bị cướp đi tất cả những cảm giác trân quý này, sự hồi hộp mong đợi này và những lời chân thành nhất này. Những điều đó cuối cùng đã đến với cô, chúng đến cùng một người đàn ông tuyệt vời, chu đáo, trân trọng và nâng niu tâm hồn tan vỡ của cô.

Jung Kook là người Chae Young cô muốn dành tất cả tình yêu và cảm xúc cô có. Cô đã gặp được anh khi cô thậm chí còn không biết ý nghĩa của tình yêu, và anh đã bước vào cuộc sống của cô khi cô đã hoàn toàn muốn từ bỏ cái gọi là tình yêu.

Chuyện tình của họ diễn ra tự nhiên như gió xào xạc qua tán cây, giống như một bông hoa bung nở sau trận mưa như trút nước.

Và tất cả những khoảnh khắc chân thành của mối tình đầu mà Chae Young trải qua cùng Jung Kook đều đẹp đẽ và đáng nhớ như những gì cô đã luôn hình dung.

-----------------------------------------------------------

HOÀN.

Tiết lộ với các cậu là có PHẦN NGOẠI TRUYỆN 'siêu đáng yêu và ngọt ngào' của series "CÂU CHUYỆN VỀ ROSEKOOK" nhé!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro