03. Câu Chuyện về Rosekook (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chae Young luôn tự hỏi câu chuyện tình yêu của cô sẽ diễn ra như thế nào? Cô sẽ dành tất cả tình yêu và cảm xúc của mình cho ai? Khi nào cô sẽ gặp được người khiến trái tim cô rung động? Liệu nó có đẹp đẽ và đáng nhớ như cô luôn hình dung không?

Từ khi còn là một cô bé, Chae Young đã luôn cất giữ những quan niệm hoang đường bay bổng về tình yêu. Chẳng phải mọi người luôn coi đó là mục tiêu cuối cùng trong cuộc sống sao? Con đường hướng tới hạnh phúc đích thực. Chae Young cho rằng, tình yêu phải được lấp đầy bởi những cái nhìn ngượng ngùng, đôi má ửng hồng, những điều đầu tiên rụt rè và nụ cười luôn thường trực. Nó phải làm cho bạn cảm thấy tất cả ấm áp và đắm chìm say mê tận sâu bên trong đáy lòng. Giống như bạn có thể làm bất cứ điều gì, bởi vì bạn biết rằng sẽ luôn có người ủng hộ bạn, cùng bạn vượt qua những thử thách trong cuộc đời.

Vì vậy, khi gặp Chan Yeol – người nắm rõ về tâm tình thơ dại của cô, Chae Young đã để những suy nghĩ mộng mơ kia lấn át lý trí lẫn cảm xúc thực của chính mình.

Chae Young đã dành phần lớn thời gian thực tập sinh của mình để trốn tránh những người đàn ông như trốn tránh một điều gì đó vô cùng nguy hiểm. Cô biết mình sẽ không thể trở thành thần tượng nếu vướng vào một mối quan hệ nào đó. Nhiều thực tập sinh khác đã bị đuổi khỏi công ty vì lý do đó. Nhưng Chae Young không bao giờ dám mạo hiểm như vậy. Ngoài một vài người bạn khác giới, cô ấy không bao giờ qua lại với bất kỳ thần tượng nào khác. Cô có một ước mơ muốn thực hiện, và cô không thể để bất cứ ai cản trở điều đó.

Nhưng sau khi cô ra mắt, mọi thứ đã thay đổi. Chae Young nhận ra, rằng mọi người đều có thể hẹn hò, dù họ đã thực sự bước vào ngành công nghiệp giải trí. Dù bạn là tân binh hay nghệ sĩ lâu năm đều không quan trọng, nếu bạn giỏi che giấu, bạn có thể dễ dàng bắt đầu một mối quan hệ. Ngay cả những người chị em cùng nhóm của Chae Young cũng đã bắt đầu hẹn hò gần như ngay lập tức sau khi ra mắt.

Chan Yeol là nam thần tượng đầu tiên thể hiện sự quan tâm đến Chae Young, còn cô lại là tân binh thực sự ngây thơ, thiếu kinh nghiệm xã hội, cho nên, cô cảm thấy vui vì điều đó. Biết ơn vì sự chú ý anh ta dành cho cô. Khi họ luyện tập cho sân khấu collab, Chan Yeol tỏ ra lịch sự và ngọt ngào, khen ngợi kỹ năng guitar của cô và cởi mở với cô.

Theo một cách nào đó, Chae Young nghĩ mình đã gặp được một người đàn ông tốt. Chan Yeol không chỉ là thành viên của nhóm nhạc nam nổi tiếng nhất lúc bấy giờ mà còn phù hợp với mọi tiêu chí mà Chae Young đang tìm kiếm. Duyên dáng, có thiên hướng âm nhạc, ưa nhìn, ngọt ngào, hài hước và cao ráo. Thực tế thì một người như anh ta lại quan tâm đến một tân binh như cô, làm cho cô cảm thấy đặc biệt.

Chan Yeol đã xin số điện thoại của Chae Young ngay sau khi họ gặp nhau. Và kể từ đó, mọi thứ phát triển nhanh chóng.

Cái cách nó bắt đầu giống như Chae Young đã luôn mơ tưởng. Chan Yeol gây ấn tượng với cô bằng những lời khen ngợi ngọt ngào, những cái vuốt ve nhẹ nhàng và những món quà. Bằng cách cho Chae Young thấy những mặt tốt nhất của bản thân anh ta, cuối cùng khiến cho Chae Young nghĩ rằng mình đã phải lòng anh ta. Và trong một khoảng thời gian, Chae Young đã tin tưởng vào điều đó. Nhưng dần dần Chae Young nhận ra có gì đó không đúng, cảm giác giống như một bông hoa tàn theo thời gian, mối quan hệ này cũng vậy.

Chae Young không biết cô ấy nên làm gì, nhưng Chan Yeol thì biết rất rõ khi dẫn dắt mối quan hệ này. Chae Young chưa bao giờ quen ai đó trước đây. Đó là khuyết điểm lớn nhất, vì nó khiến cô trở nên dễ uốn nắn. Nó khiến cô ấy nghĩ rằng tất cả những gì Chan Yeol nói đều đúng và mọi thứ anh ta làm là cách mà tất cả những người bạn trai đều cư xử như thế.

Vì vậy, bất cứ khi nào Chan Yeol không trả lời tin nhắn hoặc phớt lờ cuộc gọi của cô, Chae Young sẽ tin rằng anh ta thực sự đang rất bận. Mỗi khi anh ta bỏ lỡ cuộc hẹn của hai người và nói rằng anh ta có việc gấp, cô đã tin, và chưa bao giờ nghĩ rằng anh ta đang nói dối cô. Còn mỗi khi anh ta dành cuối tuần này sang cuối tuần khác để tiệc tùng với bạn bè thay vì gặp cô, Chae Young nghĩ rằng anh ta chỉ đang tận hưởng thời gian rảnh rỗi của bản thân mà thôi. Cô chưa bao giờ nghi ngờ sự chung thủy cũng như ý đồ của anh ta. Bởi vì, bất chấp mọi lời đồn đại và cảnh báo, cô không muốn tin rằng người cô đã phải lòng là loại người như vậy.

Cho đến vài tháng sau, kể từ khi biết Chan Yeol, cuối cùng, Chae Young đã nhìn thấy bản chất thực sự của anh ta.

⤝❁⤞

Vào tháng 3 năm 2017, Yeri của Red Velvet đã tổ chức một bữa tiệc mừng sinh nhật. Vào thời điểm đó, Chae Young là bạn tốt của cô ấy, vì vậy Chae Young hiển nhiên được mời đến dự. Bất cứ khi nào Chae Young tham gia các bữa tiệc, cô ấy thường hỏi Chan Yeol rằng anh ta có muốn đi cùng với cô không. Nhưng, vào ngày cuối tuần này, Chae Young đã không nói cho anh ta biết cô sẽ đi đâu và cũng không hỏi anh ta đang ở đâu. Cô cảm thấy mệt mỏi khi bị phớt lờ và muốn dành một đêm đó để tận hưởng niềm vui cùng với bạn bè.

Nhưng điều mà Chae Young không lường trước được khi bước vào bữa tiệc là hình ảnh Chan Yeol đang hẹn hò với một người khác đập vào mắt cô, chính anh ta...

Chae Young gần như đóng băng tại chỗ. Bị sốc, và bối rối vì không thể tin được. Bất chấp mọi tiếng nói cười và tiếng nhạc ồn ào xung quanh, cô cảm thấy như mọi thứ đang chuyển động chậm lại. Giống như nếu cô di chuyển dù chỉ một centimet nữa thôi, thế giới của cô sẽ sụp đổ ngay lập tức.

Chae Young thậm chí không biết người phụ nữ kia là ai, và cô cũng không quan tâm điều đó. Tất cả những gì Chae Young thấy là cách Chan Yeol đang ở bên người con gái ấy, cười và hành động như thể anh ta không làm gì sai. Anh ta đan tay mình vào tay cô gái ấy đặt vào ngực anh ta, Chae Young nhìn thấy hai chiếc nhẫn giống nhau trên ngón tay của họ, nước mắt cô đã trào ra.

Chiếc nhẫn y hệt trên ngón tay Chae Young đột nhiên khiến cô có cảm giác như bị đốt cháy da thịt. Qua những giọt nước mắt nóng hổi, cô ngay lập tức tháo chiếc nhẫn ra khỏi ngón tay và bắt đầu bước đến chỗ người đàn ông đã trao nó cho cô một cách vô liêm sỉ cùng với những lời hứa suông trên môi và sự lừa dối trong lòng.

Chae Young ném chiếc nhẫn vào mặt Chan Yeol, và Chan Yeol đã gạt đi sự tức giận của cô ấy, như thể cô chỉ là một con ong khó chịu đang vo ve bên tai anh ta mà thôi. Những người khác bất chợt dừng mọi hoạt động để dõi theo họ, tạo thành một vòng tròn xung quanh khi cuộc tranh cãi càng trở nên gay gắt hơn.

"Chae Young, tại sao em lại hành động như thể chúng ta đã kết hôn vậy? Anh thậm chí còn chưa bao giờ chính thức mở lời yêu cầu hẹn hò với em, chúng ta chỉ đang đơn giản là tìm hiểu nhau thôi."

Chan Yeol nói với một cái nhún vai lãnh đạm. Anh ta thậm chí còn để cánh tay của mình quàng qua vai người phụ nữ kia trong khi nói những lời đó.

"Anh chưa từng nói em là bạn gái của anh và cũng không hề yêu cầu em không được qua lại tìm hiểu người khác. Chae Young, thật ra thì lúc đầu anh cũng định xem em là bạn gái nếu em đồng ý lên giường cùng anh, nhưng không ngờ, em lại luôn tìm cách né tránh chuyện đó, nên anh buộc phải đi tìm hiểu người khác phù hợp với anh hơn thôi."

Chae Young tự chế giễu, khuôn mặt đẫm nước mắt vì tức giận. Cô vội vàng lau chúng bằng mu bàn tay, hận rằng mình đã lãng phí nước mắt cho một người như anh ta.

"Vậy ra, anh trao nhẫn cho mọi cô gái mà anh muốn tìm hiểu và sau đó hành động như thể đó là lỗi của chúng tôi khi đã hiểu nhầm hành động của anh? Anh đúng là một tên tồi tệ. Tôi mong anh sẽ tiếp tục vui vẻ với một cuộc sống thảm hại như vậy."

Nói xong Chae Young bỏ đi. Đám đông sau khi lẩm bẩm một đoạn điệp khúc "Oooh" lên kinh ngạc, thì vội tránh đường để cô ấy đi ra.

Tầm nhìn của Chae Young vẫn bị mờ đi vì sự tích tụ của tất cả những cảm xúc hỗn loạn này, nhưng cô vẫn thoáng nhìn thấy Jung Kook khi đi ngang qua anh. Jung Kook đang ở đây, đôi mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào cô trong một khoảnh khắc tích tắc đó. Và có một cảm xúc nào đó không thể thay đổi được bên trong Jung Kook gần như khiến anh thấy khó thở, anh muốn ôm lấy cô, một cái ôm an ủi, vỗ về hoặc đấm thẳng vào mặt Chan Yeol. Có lẽ là anh muốn làm cả hai.

Sau khi rời khỏi bữa tiệc của Yeri, Chae Young đi bộ để trở về kí túc xá của Blackpink, cô để mặc cho từng cơn gió xuân thổi qua làm khô rát khuôn mặt và làm tê đi phần nào nỗi đau đang bắt đầu thay thế cho sự tức giận trong lòng cô.

Về đến nhà, Chae Young nhốt mình trong phòng và xé đi mọi bức ảnh của Chan Yeol ra khỏi album của mình. Cô xóa tất cả những kỷ niệm khỏi điện thoại và ném hết những món quà anh ta từng tặng cho cô. Chỉ trong chốc lát, mọi dấu vết về anh ta mà cô thu thập được trong mấy tháng qua đều bị xóa sạch. Và khi đã làm xong tất cả những điều đó, Chae Young gần như hoàn toàn suy sụp.

Chae Young đã từng vô số lần tưởng tượng về sự tuyệt vời trong tình yêu, nhưng không một ai từng cảnh báo cho cô ấy biết rằng việc chia tay trong tình yêu sẽ khủng khiếp như thế nào.

Cô đau lòng không phải hoàn toàn vì việc cô bị anh ta lừa dối. Mà là vì cô đã mở lòng đón nhận sai người – một kẻ tồi tệ nhất. Tất cả giờ đã trở nên vô nghĩa.

Cô tức giận, cô uất ức, cô hối hận. Trên tất cả những gì khác, Chae Young đã phát điên với chính mình vì đã rơi vào chiếc bẫy của sự lừa dối. Cô đã tin tưởng quá dễ dàng.

Sau khi biết được tất cả mọi chuyện, các thành viên Blackpink cùng cô tức giận, cùng cô đau lòng. Jennie và Lisa không ngừng lo lắng và ôm lấy Chae Young để an ủi. Ji Soo tuy vô cùng thương cô em của mình, nhưng cô vẫn cứng rắn, và nói những điều thực tế để vực dậy Chae Young:

"Chae Young, chị đã từng muốn nói chuyện với em về Chan Yeol. Thật ra chị nghĩ, người em yêu không phải là Chan Yeol, em chỉ là đang nhầm tưởng giữa hắn ta và hình mẫy lý tưởng mà em vẫn nuôi dưỡng trong tim mình thôi. Em quá đơn thuần ngây thơ, để cho một con sói như hắn ta hiểu được em quá rõ, và từng bước đưa em vào bẫy trong chính những mơ mộng của em. Em chỉ là đang ngộ nhận tình yêu mà thôi...

Thay vì đau lòng, em hãy nghĩ rằng thật may mắn khi đã sớm nhận ra bộ mặt thật của hắn ta, khi vẫn chưa trao đi bất cứ điều gì cho tên khốn nạn đó. Em sẽ nhanh chóng vượt qua, và tình yêu chân chính sẽ đến khi em gặp đúng người đàn ông tốt dành cho em, người làm em rung động tự nhiên bởi những chân thành, chứ không phải vì bất kỳ hình dung không có thật nào cả."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Rồi khoảnh khắc ấy cũng trôi qua, Chae Young tìm cách bận rộn để tập trung vào bất cứ điều gì khác, cố gắng không suy sụp vì đau lòng.

Trong vài tháng tiếp theo đó, Chae Young đã lao vào công việc của mình. Cô ở lại phòng thu đến tận sáng sớm, hát hết mình, chơi nhạc cụ và cố gắng quên đi, cố gắng vỗ về bản thân.

Vào tháng 6, Blackpink đã phát hành 'As If It's Your Last', và đây là lần trở lại bùng nổ của họ, cả trong nước và quốc tế. Tập trung vào việc quảng bá và bận rộn với các hoạt động nhóm là một nguồn an ủi lớn. Nó mang đến cho cô ấy mục đích và động lực để bước tiếp.

Khi không bị phân tâm bởi âm nhạc, Chae Young đã dành toàn bộ thời gian để ở nhà và xem các chương trình Netflix. Cô ấy khép mình lại và cố gắng ở một mình trong một thời gian. Để suy ngẫm và hồi phục. Nhiều đêm Chae Young đã dành để suy nghĩ tại sao mọi thứ lại diễn ra theo cách đó và tất cả đã thay đổi cô như thế nào.

Có điều, Chae Young chắc chắn rằng, giờ đây cô đã mạnh mẽ hơn. Cô sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai lừa dối cô như vậy nữa vì cô đã trải qua điều đó khủng khiếp như thế nào. Bây giờ Chae Young quý trọng bản thân hơn và không cảm thấy mình cần bất kỳ ai khác nữa. Cô cũng nhận ra rằng anh ta chưa bao giờ yêu cô, cô nên yêu bản thân mình nhiều hơn để bù đắp cho điều đó.

Tất cả những người thân yêu của Chae Young đã ở bên cạnh cô ấy trong suốt quá trình này. Chị gái đã dành nhiều đêm ở bên cạnh để lau khô nước mắt cho cô, lắng nghe những lời than thở của cô và khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn. Ngay cả bố mẹ, mặc dù không biết chi tiết chính xác, vì cô chưa từng giới thiệu Chan Yeol với họ, bằng cách nào đó cũng có thể cảm nhận được sự u ám nơi cô và làm mọi thứ trong khả năng của họ để khiến Chae Young cảm thấy hạnh phúc. Cho dù, đó chỉ là những cuộc gọi facetime thường xuyên hơn, những bữa ăn mẹ tự nấu hay chỉ là những câu chuyện cười từ người cha vốn khó tính của cô - Tất cả đều vô cùng ý nghĩa đối với Chae Young.

Các thành viên Blackpink là những người đã chứng kiến toàn bộ sự việc. Và họ cũng nhìn thấy rõ nó ảnh hưởng đến Chae Young như thế nào. Trong suốt thời gian qua, họ cũng ở đó, kề vai để khóc, cùng nhau đi ăn, và cùng cô ấy xem những bộ phim Disney bất tận.

Đặc biệt, Lisa luôn cố gắng kéo Chae Young dậy và rời khỏi giường. Lisa hiếm khi cho phép Chae Young suy ngẫm về mọi thứ và tự chìm đắm trong đau khổ của mình. Thay vào đó, Lisa đã đưa Chae Young ra ngoài và buộc cô ấy phải tiếp xúc với những người khác.

Nhưng hầu hết, Chae Young đều từ chối lời đề nghị tham gia các bữa tiệc và tụ tập bạn bè cùng Lisa, nhưng vào một ngày mùa hè, Chae Young không thể né tránh được nữa.

"Đừng nuối tiếc gì nữa, Chaeng của tớ, come on!" Lisa kêu lên, giật chiếc điều khiển TV khỏi tay Chae Young ngay khi cô ấy chuẩn bị bắt đầu xem một tập phim Kdrama khác. "Đã bốn tháng trôi qua rồi! Cậu cần phải quên anh ta đi và hãy đi chơi cùng tớ nào!"

Chae Young thở dài, cố gắng lấy điều khiển lại một lần nữa, nhưng Lisa tiếp tục di chuyển nó ra khỏi tầm với của cô.

"Tớ quên hết rồi, Lisa. Anh ta không còn là gì cả. Chỉ là tớ không quan tâm đến mấy bữa tiệc phiền phức thôi."

"Những bữa tiệc phiền phức á?" Lisa tỏ ra rất kịch tính, giả vờ như những lời nói của Chae Young đã làm trái tim cô ấy bị tổn thương.

"Tớ nói cho cậu biết, tất cả mọi người ở độ tuổi của chúng ta đều tham dự những "bữa tiệc phiền phức" đấy. Đó là một cách tốt để giao lưu và gặp gỡ những người bạn mới. Còn nữa, việc ở bên những người bạn cùng tuổi rất tuyệt, vì cậu sẽ không phải lo lắng về việc phải trở nên trang trọng hay cẩn thận cư xử với bất kỳ ai lớn tuổi hơn mình. Tất cả đều bình thường và vui vẻ."

Lisa đã trở thành một phần của 97-liners, người bạn thân của cô, Bambam, đã giới thiệu cô với nhóm. Nó bao gồm một số thần tượng nam và nữ khác sinh năm 1997. Họ đã trò chuyện nhóm và tổ chức các buổi họp mặt định kỳ cùng nhau.

Chae Young đã được Lisa và một số cô gái khác trong nhóm mời tham gia rất nhiều lần. Nhưng cô đã quá kiệt quệ về tinh thần bởi mối quan hệ dối trá và cuộc chia tay bi thảm để có thể thực sự cân nhắc về việc tham gia nhóm.

"Nhưng mà tớ thực sự không có tâm trạng để tham gia vào nhóm ngay bây giờ. Cảm ơn cậu, Lisa", Chae Young lẩm bẩm, rồi kéo tấm chăn phủ lên người khi cô nằm xuống sofa. Bây giờ TV đã tắt, tất cả những gì cô ấy có thể làm là nhìn chằm chằm vào màn hình đen. Hình ảnh phản chiếu buồn bã của chính cô. Chae Young nhìn chằm chằm vào hình ảnh cô với bộ đồ ngủ, mái tóc rối bù và quầng thâm. Lúc này đã là xế chiều, vậy mà có vẻ như cô ấy chỉ vừa mới thức dậy.

Lisa đảo mắt. "Tớ phải nói với cậu bao nhiêu lần, nó không phải là một nữa tiệc xa hoa. Mọi người thực sự chỉ tập hợp lại, chơi trò chơi và uống một chút. Chỉ đến một lần này thôi mà. Nếu đến rồi mà cậu vẫn hoàn toàn ghét nó, tớ sẽ không bao giờ bắt cậu phải quay lại nữa. Nhưng ít nhất cậu hãy đến thử một lần nhé. "

Chae Young nhìn khuôn mặt tràn đầy hy vọng của Lisa, môi Chae Young hơi mím lại. 

"Vậy hôm nay mọi người định làm gì?"

"Ahhhh~ Mọi người sẽ chơi bowling! Mau đi thôi nào."

Chae Young mỉm cười khi nghĩ đến hình ảnh Lisa và Bambam sẽ la hét với nhau trong sân chơi bowling. Đó sẽ là điều giải trí vô cùng chất lượng. Ý nghĩ đến đó để xem trực tiếp thay vì nghe toàn bộ chuyện của họ từ Lisa khi cô ấy trở về nhà, cái nào sẽ tốt hơn đây? Hơn nữa, Chae Young đã không đi chơi trong một thời gian dài, và có vẻ sẽ rất thú vị khi làm một "trận đấu" với những người bạn cùng tuổi.

Vì vậy, cuối cùng Chae Young cũng đồng ý, ngồi dậy trên chiếc ghế dài và chịu đựng những tiếng rít the thé vì phấn khích của Lisa và những cái ôm thật chặt.

Hai người đã chuẩn bị sẵn sàng cùng nhau và lẻn ra khỏi ký túc xá một giờ sau đó. Tiến thẳng vào chiếc xe thể thao của Bambam đã đợi sẵn.

"Wow, xem ai đây?!" Bambam thốt lên ngay khi Chae Young leo lên băng ghế sau. "Tôi không thể nhớ nổi lần cuối cùng gặp cậu ngoài các lịch trình trùng hợp là khi nào đấy!"

Chae Young cười và lắc đầu.

Lisa cũng lắc đầu và nhìn Bambam. "Đừng nhiều lời, mau lái xe đi!"

Bambam cười và bắt đầu lái xe đi.

"Này, cậu dám lớn tiếng với tôi. Lisa, cậu có tin là tôi sẽ cho mọi người xem mấy cái ảnh ngủ gật xấu xí của cậu không?"

"Làm đi, ta thách ngươi." Lisa cũng không chịu thua.

Chae Young ngồi ở băng ghế sau, buồn cười khi hai người họ cãi nhau cứ như anh em ruột. Đúng như Chae Young đã nghĩ, nó rất thú vị. Mặc dù họ hay cãi nhau và đùa giỡn rất nhiều, nhưng Chae Young biết rõ họ quan tâm đến nhau nhiều như thế nào. Dù có chuyện gì đi nữa, họ vẫn luôn có nhau. Và khi nhìn thấy điều đó, nó làm cho Chae Young như được an ủi.

Chae Young bị cuốn vào những cuộc tranh cãi của hai người đến nỗi cô thậm chí không nhận ra họ đã đến sân chơi bowling chỉ vài phút sau đó. Và khi Chae Young đi theo hai người họ vào trong tòa nhà, cô chợt cảm thấy có chút lo lắng.

Đây là hoạt động xã hội đầu tiên mà Chae Young tham gia kể từ sau sinh nhật của Yeri. Nghĩ lại bữa tiệc hôm đó, khiến Chae Young cảm thấy xấu hổ vô cùng, khi cuộc cãi vả chia tay của cô bị nhiều người chứng kiến như vậy. Vì vậy, những cảm giác kích thích đó đột nhiên quay trở lại ngay khi Chae Young chuẩn bị tinh thần để hòa nhập xã hội một lần nữa.

Nhưng khi Chae Young vừa bước vào, mọi người đều vô cùng thích thú khi nhìn thấy cô.

Các cô gái - Ji Hyo, Mina và Eun Ha đã chào đón Chae Young với vòng tay rộng mở, mang đến cho cô những cái ôm ấm áp và cảm ơn cô vì đã đến. Chae Young đã gặp tất cả họ ở hậu trường tại các lễ trao giải và lễ hội âm nhạc, vì vậy cô cảm thấy quen thuộc với họ. Và sự khó xử mà cô lo sợ đã hoàn toàn biến mất.

Ngay cả các chàng trai - Jae Hyun, Eun Woo, Yu Gyeom và Bambam cũng chào đón Chae Young bằng nụ cười ấm áp và bắt chuyện thân thiện với cô. Thật là vui vẻ và dễ dàng để nói chuyện với tất cả họ, điều đó khiến Chae Young hối tiếc vì đã không làm quen với họ sớm hơn.

"Đợi đã, sao tớ cứ cảm thấy như thiếu một ai đó?" Ji Hyo hỏi, đối mặt với tất cả mọi người trong phòng như một người trưởng nhóm thực sự.

Mọi người nhìn nhau và đồng thanh nói, cùng một giọng không có gì ngạc nhiên, "Jeon Jung Kook."

Chae Young nhướng mày, chờ ai đó giải thích.

Jae Hyun là người đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Chae Young và bật cười.

"Jung Kook luôn là người đến cuối cùng. Không ai trách Jung Kook cả, vì cậu ấy có một lịch trình điên cuồng và siêu bận rộn, nhưng mọi người vẫn muốn trêu chọc Jung Kook về điều đó. Thành thật mà nói, mọi người đều thấy rất vui khi Jung Kook vẫn dành thời gian cho 97-liners, bất chấp vị thế đẳng cấp thế giới của cậu ấy."

Chae Young không thể không mỉm cười trước điều đó. Kể từ giây phút cô gặp Jung Kook, cô đã có thể cảm nhận được anh ấy là một người tốt. Cô nhớ lại cảm giác hơi rung động, ấm áp trong tim và cái nóng ran trên má khi anh nói chuyện với cô sau lễ trao giải ngày hôm đó. Anh ấy có sở trường làm cho người khác cảm thấy thoải mái. Thật vui khi biết rằng, trong khi BTS ngày càng trở nên vô cùng nổi tiếng và được công nhận, anh ấy vẫn như vậy. Khiêm tốn, ngọt ngào và vô cùng tài năng. Và vẫn dành thời gian cho những người anh ấy quan tâm.

Nhóm bạn tiếp tục khen ngợi Jung Kook. Cho đến khi, cuối cùng thì Jung Kook cũng bước vào với chiếc túi tập thể dục đeo trên vai. Sau đó, tất cả họ đều tập trung lại để trêu chọc anh ấy.

"Xin lỗi, tớ đến muộn!" Anh nói, nhanh chóng ném túi thể dục của mình xuống và hầu như không kịp nhìn quanh phòng khi bắt đầu quay cuồng trong những cái ôm tới tấp của tất cả các chàng trai.

Sau đó, Jung Kook chuyển sự chú ý của mình sang các cô gái và nhận thấy sự hiện diện của Chae Young, đôi mắt của anh ấy mở to vì ngạc nhiên.

Bản thân Chae Young cũng ngạc nhiên với những gì mình vừa nhìn thấy. Đầu tiên, Jung Kook đã trưởng thành hơn rất nhiều. Từng đường nét trên gương mặt của anh đã trở nên rõ ràng hơn. Anh ấy đã mất đi vài phần đáng yêu "trẻ con" của mình và mái tóc dài ra một chút để nó xõa ngang trán thành những làn sóng nhẹ nhàng. Cơ thể anh cũng trở nên cao lớn và trông mạnh mẽ hơn. Có vẻ như anh ấy đến phòng tập thể dục mỗi ngày. Nhưng trên tất cả những điều đó, bây giờ ở trên người Jung Kook toát ra một sự tự tin, một ánh mắt sắc bén khiến anh trở nên vô cùng lôi cuốn và hấp dẫn.

"Wow," Jung Kook cảm thán, một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt khi anh nhìn Chae Young, "Không thể tin rằng Rosé đã đến chơi với chúng ta ngày hôm nay."

Chae Young cười đáp lại. "Tôi nghĩ đã đến lúc tôi nên ra ngoài nhiều hơn."

"Nếu tôi biết cậu ở đây, tôi sẽ cố gắng đến đúng giờ một lần."

Chae Young bật cười trong khi những người khác giả vờ bị tổn thương bởi câu nói đó, nói chuyện với nhau và bắt đầu những cuộc tranh cãi đùa giỡn.

"Này, Jeon Jung Kook."

"Chúng tôi không đủ quan trọng với cậu, có đúng không?"

"Này anh bạn, lần sau, tôi sẽ không mời cậu nữa."

Bambam gọi pizza để xoa dịu mọi người và sau đó trò chơi bắt đầu.

Họ chia thành hai đội. Một lần nữa, đó là đội con trai và con gái. Và dù đã thuê toàn bộ sân chơi bowling cho riêng mình, họ vẫn chen chúc nhau trên những chiếc ghế sofa nhỏ đối diện nhau.

Yu Gyeom bật đèn và Mina bắt đầu mở một số bản nhạc cổ điển êm dịu. Những người khác đang bận rộn buộc dây giày và chọn những quả bóng bowling cho họ.

"Mina, sao cậu lại mở nhạc cổ điển vào lúc này vậy?" Eun Woo trêu chọc, trong khi Bambam rên rỉ. "Trừ khi cậu biểu diễn ba lê ngay tại đây và ngay bây giờ, bằng không chúng tôi không muốn nghe những bản nhạc này đâu."

Ji Hyo nheo mắt nghi ngờ nhìn anh chàng Eun Woo, nhanh chóng bảo vệ cô bạn của mình. "Tại sao cậu luôn cố gắng tìm cách bắt Mina múa ba lê vậy? Cậu có ý đồ gì đúng không? Hay đó là "say mê thầm kín" của cậu à?

Mina thở dài trong khi các chàng trai lẩm bẩm "Oooooh" lên và những người khác thì bật cười.

"Bạn yêu, nếu cậu muốn nói về "say mê", thì chúng ta nên đặt phòng thêm vài giờ,..." Eun Woo đáp trả. "Chúng ta có thể dành cả đêm để nói về "say mê thầm kín" của Bambam."

Bambam, người đang vui vẻ nhấm nháp một ly cocktail, gần như phun hết ra khi được đề cập đến. "Này anh bạn, cái quái gì vậy! Tớ đã vô cùng tin tưởng cậu đấy nhé."

"Được rồi, tớ đoán chúng ta đều biết là chúng ta nên làm gì cho lần gặp mặt tiếp theo rồi đấy!" Eun Ha nói với một chút ý cười.

Lisa tinh nghịch, lôi kéo Chae Young vào cuộc trò chuyện.

"Này, mọi người, tớ muốn biết "say mê thầm kín" của Chae Young là gì?"

Chae Young cảm thấy má mình nóng dần lên khi mọi người đổ dồn sự chú ý về phía mình. Cô không biết tại sao, nhưng đôi mắt của cô tình cờ nhìn về phía Jung Kook khi anh ngừng thắt dây giày trong giây lát để nhìn về phía cô. Đột nhiên, cô rất cảm ơn vì những ngọn đèn hơi mờ, ít nhất đã che đi phần nào khuôn mặt đỏ bừng, xấu hổ của cô.

"Tôi cũng muốn biết," Jung Kook nói, nở một nụ cười toe toét nhằm khích lệ cô, nhưng chỉ khiến cô đỏ mặt hơn.

"Đúng vậy, hãy cho chúng tớ biết ít nhất một điều đi," Jae Hyun nhắc lại. "Nếu không, chúng tớ sẽ tiếp tục hỏi."

Chae Young rên rỉ, hơi nhích người sang, rồi ném cho Lisa một cái nhìn hình viên đạn, vì đã lôi cô ấy vào điều này. "Tại sao chúng ta không biến nó thành một cuộc thi? Đội nào thua trong trận đấu bowling sẽ phải chia sẻ về điều đó của họ. "

"Được rồi, các chàng trai," Jung Kook vỗ tay vào hai người đàn ông đứng gần mình nhất, Yu Gyeom và Jae Hyun. "Không được lùi bước. Chúng ta phải giành chiến thắng."

"Jeon Jung Kook, tớ không biết là cậu lại quan tâm đến điều này của Chae Young đến vậy đấy," Bambam cười khúc khích ngắn gọn nói. "Tinh thần cạnh tranh của cậu lên rồi à?"

"Tinh thần cạnh tranh của tớ là thứ duy nhất sẽ giúp cậu thoát khỏi việc phải tiết lộ tất cả những "say mê thầm kín" đáng xấu hổ của cậu đó, vì vậy cậu nên đối xử tốt với tớ."

Bambam nhận ra Jung Kook nói có lý, im lặng trong vài giây sau khi mọi người chuẩn bị bắt đầu trò chơi.

Jae Hyun là người chơi đầu tiên cho đội nam. Anh ấy đã đạt được 9 điểm đầu tiên một cách dễ dàng và sau đó lấy được điểm còn lại giữa tiếng hò reo của tất cả các đồng đội. Anh ấy đã nháy mắt cùng với một nụ cười tự mãn về phía Ji Hyo khi cô ấy bước lên để thực hiện lượt của mình.

Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Ji Hyo đã bắt đầu cuộc chơi bằng một cú strike. Các cô gái la hét cổ vũ trong khi các chàng trai trao nhau những cái nhìn ấn tượng.

Đến lượt Chae Young, đội các cô gái vẫn đang dẫn trước 5 điểm.

Cô nhặt một quả bóng đen trắng lên và ôm nó vào ngực khi nhìn Jung Kook chơi trước. Ngay cả đang mặc quần áo thể thao, cô vẫn có thể nhìn thấy cơ bắp săn chắc của anh đang cong lên theo từng bước đi. Tay anh vung ra một cách dễ dàng, khiến quả bóng nặng trông như không có trọng lượng gì khi anh ném đi. Anh ấy đã làm cho toàn bộ chuyển động trở nên rất mượt mà và dễ dàng. Và khi quả bóng lăn xuống làn, đúng như dự đoán, anh đã có một cú strike.

Chae Young đang đứng phía sau, chờ đến lượt, thì Jung Kook quay lại khẽ nở nụ cười với cô. Anh quay trở lại chỗ ngồi của mình. Nhưng khi lướt qua Chae Young, anh lại gần cô hơn một chút.

"Tôi hy vọng cậu đã sẵn sàng để tiết lộ tất cả những say mê ngông cuồng nhất của mình."

"Tại sao? Cậu định biến chúng thành sự thật hả?"

Cô hỏi, khiến cả anh và chính cô đều ngạc nhiên. Cô không biết sự mạnh dạn đó đến từ đâu. Nhưng có lẽ là do anh ấy đã bắt đầu khiêu khích cô trước, và cô thì không có ý định để anh đạt được mục đích khiêu khích đó. Thêm nữa, Chae Young cảm thấy có chút thoải mái với anh như thể họ đủ thân thiết để nói ra những câu đùa như vậy. Họ đã gặp nhau từ khi chỉ là là những đứa trẻ trong ngành. Và mỗi lần họ nói chuyện, họ đều bắt đầu bằng những câu đùa vui vẻ như vậy. Vì vậy, có lẽ đó không phải là điều gì quá điên rồ khi nói với anh ấy, Chae Young tự trấn an.

Anh nhướng mày, chăm chú nhìn cô qua hàng mi dài sẫm màu.

"Nếu cậu muốn điều đó."

Cô chớp mắt nhìn anh, lồng ngực đột nhiên co thắt, và cơ thể cô bắt đầu nóng lên. Anh thậm chí còn không đứng gần cô đến vậy, nhưng sự căng thẳng giữa họ dày đặc đến mức nào, mà khiến Chae Young cảm thấy như anh đang ép sát vào gần cô.

Cảm giác kỳ lạ này là gì? Sao đột nhiên khó thở đến vậy? Cô đã từng cảm thấy bất cứ điều gì tương tự như vậy chưa? Dường như tất cả những cảm giác đó đã nằm im trong cô quá lâu. Cô đã không cho phép mình cảm nhận được chúng trong vài tháng qua. Bởi vì nó luôn gắn liền với nỗi đau và ký ức về sự dối trá. Nhưng bây giờ, một thứ gì đó giống như sự phấn khích đang bùng lên trong cô, cuối cùng cô cảm thấy như tất cả những cảm xúc đó đã thức tỉnh một lần nữa. Và khi Chae Young cảm nhận được tất cả những cảm giác dồn dập đó, cô đã không nghĩ về bất cứ ai khác, toàn bộ tâm trí và ánh nhìn của cô chỉ tập trung vào Jung Kook.

"E hèm..."

Hai người bây giờ mới chợt nhận ra mọi người đang dõi theo. Lisa thậm chí còn đứng phía sau họ, hắng giọng để cho họ chú ý đến sự xuất hiện của cô ấy.

"Hai người làm cái trò gì vậy?" Lisa hỏi, nhìn vào cả hai với một biểu hiện đầy ý cười. "Hai người có thể hoàn thành trò chơi đấu mắt sau, bây giờ chúng ta đang chơi bowling."

"Chúng tớ không—" Chae Young cố gắng giải thích, trong khi Jung Kook chỉ cười khúc khích và quay trở lại chỗ ngồi của mình.

Nhưng Lisa đã cắt ngang lời của Chae Young rồi đẩy cô về phía làn ném bóng.

"Yeah, yeah, gì cũng được, đi thôi! Đến lượt của cậu đó."

Sau khi đảo mắt, Chae Young bước lên làn và ném quả bóng của mình. Nhưng quả bóng lại đi chệch hướng hoàn toàn và rơi vào rãnh. Cô tự vỗ vào trán mình và từ từ quay lại vì ngượng ngùng, còn Lisa cười thật to. Ji Hyo vẫn tiếp tục cổ vũ cô ấy. Một số chàng trai hét lên những lời động viên như "Không sao đâu, chúng tớ vẫn yêu cậu". Jung Kook chỉ tiếp tục ngả người về ghế, anh cười toe toét với cô.

Tinh thần cạnh tranh của Chae Young như muốn bùng nổ khi nhìn thấy nụ cười ấy trên khuôn mặt Jung Kook. Cô nhanh chóng chộp lấy quả bóng có sẵn và xoay tròn, sẵn sàng cho lượt ném thứ hai. Lần này, Chae Young đã ném đổ được một số, nhưng nó vẫn đưa điểm số của đội các cô gái lùi lại khá nhiều.

Chae Young quay lại khu vực chờ. Thật không may, chiếc ghế bên cạnh Jung Kook là cái duy nhất còn trống, vì vậy cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngồi bên cạnh anh khi anh bắt đầu trêu chọc cô.

"Lần sau, hãy cố gắng ném quả bóng vào các chai, không phải vào rãnh."

"Im lặng." Cô đánh vào tay anh trước khi nhận ra mình đang làm gì. "Vì tôi đã không chơi bowling trong nhiều năm rồi, nên mới như vậy thôi."

"Có thật không?" Anh hỏi, quay lại nhìn cô với vẻ ngạc nhiên. "Tôi lại không thấy như vậy."

Chae Young nửa cười, nửa giễu cợt. Cảm giác muốn đánh anh lần nữa ập đến, nhưng lần này cô đã kiềm chế được. Thay vào đó, để giữ cho đôi tay và tâm trí của cô bận rộn, cô với tay và lấy một lát bánh pizza.

"Nhưng mà,..." Jung Kook nói, giọng anh nhẹ nhàng hơn rất nhiều. "Cậu thực sự chưa bao giờ đến những nơi như thế ày để chơi hoặc... hẹn hò à?"

Chae Young nuốt một miếng pizza và nở một nụ cười.

"Không. Tôi chưa bao giờ đến những nơi mà có thể sẽ bị phát hiện."

"Cho nên, tức là cậu chưa từng đi đâu... để hẹn hò ấy?"

Cô nghĩ về điều đó trong một giây. Chan Yeol đã bao giờ đưa cô đi hẹn hò thực sự chưa? Nghiêm túc nhìn lại thì bất cứ khi nào họ có thời gian rảnh rỗi, đều là ở nhà. Anh ta không bao giờ lên kế hoạch cho bất kỳ điều gì hoặc cho một sự kiện đặc biệt nào. Anh ta chưa bao giờ mạo hiểm để bị bắt gặp cùng cô ở bên ngoài, lấy lý do là càng giữ bí mật mối quan hệ của họ càng tốt. Cô đã từng nghĩ rằng anh ta làm vậy để bảo vệ cô vì cô chỉ là một người mới trong ngành. Nhưng giờ cô nhận ra rằng anh chỉ đang bảo vệ chính mình mà thôi.

"Ừm...," cô thừa nhận. Thật đáng buồn khi nói ra sự thật, nhưng nó không còn làm tổn thương cô như trước đây nữa. Có lẽ, cuối cùng Chae Young đã trở nên bình thường với nó. "Thành thật mà nói, tôi thậm chí không biết thời gian mấy tháng đó trong cuộc đời mình có ý nghĩa gì. Đó có phải là tinh yêu không? Tôi thực sự cũng không rõ. Nó chỉ là... một mớ hỗn độn. Và tôi vẫn đang cố gắng loại bỏ tất cả."

Anh mỉm cười, và do dự một giây trước khi đưa tay ra siết chặt bàn tay mà cô đang đặt trên chân mình. "Không sao cả khi cậu bối rối về điều đó. Khi một ai đó cậu quan tâm lại làm cho cậu đau, điều đó sẽ khiến cậu bị tổn thương sâu sắc hơn. Không ai có thể thấu hiểu hết những gì cậu đã phải trải qua, nhưng chúng tôi luôn ở đây cùng cậu."

Cô ngước nhìn anh với đôi mắt bất chợt bóng loáng. Trực tiếp nói về sự chia tay của cô, là điều mà Chae Young luôn cố tránh né với chính mình, nhưng Jung Kook đã cố gắng bày tỏ điều đó ra khỏi cô, chỉ trong vòng vài phút từ lúc gặp nhau. Và rồi, anh đã nói những lời trấn an, chân thành nhất mà cô cần nghe vào lúc đó. Nó làm cho lòng cô cảm thấy ấm áp trở lại.

"Cảm ơn, Jung Kook. Điều đó thực sự có ý nghĩa rất lớn với tôi."

Nhận ra rằng tay mình vẫn đang nắm lấy tay cô, cuối cùng anh rút tay ra và hắng giọng, cố để bản thân mình bình tĩnh và ngừng bối rối.

Thời gian còn lại của buổi chiều trôi qua như một làn gió xuân nhẹ nhàng. Giữa những vòng chơi bowling và những miếng bánh pizza ngon miệng, mọi người trò chuyện và đùa giỡn với nhau như những người bạn thân nhất. Chae Young rất ngạc nhiên, chỉ trong vài giờ, cô ấy đã thấy mình trở nên thân thiết hơn với mọi người ở đây. Tất cả khiến cô cảm thấy rất thoải mái và được chào đón. Không cần biết cô đã tham gia muộn thế nào, dường như Chae Young vẫn là một phần của nhóm.

Đến giữa trận đấu bowling, không ai có thể chịu được khi thấy Chae Young ném một quả bóng khác vào rãnh, Jung Kook đã tình nguyện giúp cô ấy. Anh nhờ Yu Gyeom mở một làn riêng để hai người luyện tập trong khi những người còn lại trong nhóm tiếp tục trò chơi.

"Thường thì toàn bộ nó là một quy trình gồm bốn bước," anh nói, đưa một quả bóng cho cô và sau đó tự lấy một quả cho mình. "Trước tiên, tôi sẽ chỉ cho cậu cách tôi thực hiện nó và sau đó chúng ta cùng xem xét chi tiết hơn."

Anh tiến lên theo bốn bước, vung cánh tay về phía sau. Sau đó, khi ở ngay trước làn, anh quét chân phải của mình ra sau chân còn lại và nhả bóng ra khỏi tay của anh. Nó bắt đầu xoáy cong giữa làn. Trước khi nó chạm đến các chai, Jung Kook đã quay lại và bắt đầu đi về phía cô. Anh thậm chí không cần phải xem kết quả cuối cùng.

"Đó là một cú strike."

Chae Young nhìn thấy quả bóng cong thẳng va vào các đầu chai và làm đổ tất cả chúng. Cô há hốc mồm. Mặc dù không thích phải thừa nhận điều đó, nhưng cô vẫn rất ấn tượng. Không chỉ vì kỹ năng của Jung Kook, mà chủ yếu là vì sự tự tin của anh.

"Có phải cậu đề nghị giúp đỡ tôi để cậu có thể thể hiện kỹ năng của mình không?" Cô hỏi, nheo mắt nhìn anh, và vẫn giữ nụ cười trên môi.

"Không," Jung Kook khẳng định chắc nịch, "Tôi làm việc này vì tôi là người tốt."

Cô bật cười, rồi cẩn thận lắng nghe khi anh dẫn dắt cô qua từng chuyển động, từng bước.

"Bây giờ, điều quan trọng ở bước thứ ba, là cậu không được bước sang một bên," anh nói, đứng ngay sau cô và nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay vào hai bên hông của cô. 

Cô gật đầu theo lời anh, cố gắng giả vờ như không bị ảnh hưởng bởi cảm giác của bàn tay anh trên cơ thể cô. Nhưng thật ra, cô cảm thấy ngứa ngáy khắp người và không thể tập trung vào bất cứ điều gì anh đang nói. 

"Cậu đừng xoay hông. Mỗi bước đi của cậu đều trực tiếp góp phần đưa quả bóng đến đúng chỗ. Cậu bước đi theo hướng nào, thì càng có nhiều khả năng nhắm bóng theo hướng đó. Đấy đều là vật lý đấy."

Cô nghiêng đầu nhìn anh, ngạc nhiên khi thấy khuôn mặt anh gần đến mức cằm của anh như sắp tựa vào vai cô.

"Có thật không?" Cô nói, đột nhiên cảm thấy dũng cảm. "Tôi lại nghĩ những gì giữa chúng ta đều là hóa học."

"Cậu đang tán tỉnh tôi đấy à?" Anh nhìn xuống cô với một nụ cười ngạc nhiên. "Điều đó dễ thương thật đấy."

"Uhm... Cảm ơn," cô nói, rồi quay đầu lại để tập trung vào việc ném bóng.

Jung Kook mất một vài giây để kiềm chế sự rộn ràng bên trong anh, sau đó, anh quay trở lại chế độ huấn luyện viên.

"Và khi cậu đưa cánh tay này trở lại, cậu không được nâng nó lên quá cao. Cố gắng giữ cho nó ngang bằng về phía làn." Tiếp đó, anh bỏ một tay ra khỏi hông cô để giữ cánh tay cô, nhẹ nhàng giúp cô nhấc nó về phía sau. "Khoảng tầm này là tốt nhất. Đó là những gì cậu nên thực hiện khi thả bóng."

Một lần nữa, cô ngoan ngoãn gật đầu, nhưng tất cả những gì cô có thể nghĩ là về mùi hương thoang thoảng nơi anh. Như một làn gió biển trong lành. Và khi lồng ngực của anh áp sát vào lưng cô, cảm giác mạnh mẽ đến mức như có dòng điện xoẹt qua. Đôi tay anh vô cùng nhẹ nhàng mỗi khi anh chạm vào cô. Giống như anh đang âm thầm xin phép cô trước khi thực hiện điều đó.

Jung Kook cũng dạy cô những điều cơ bản về cách xoay người trong khi thực hiện cú ném, sau đó để cô ấy tự làm tất cả.

Một vài lần ném thử đầu tiên của Chae Young không được tốt, nhưng cô đã có thể làm đổ được nhiều chai hơn so với trước đây. Anh đứng trước mặt cô và quan sát, ân cần chỉ ra những lỗi sai của cô sau mỗi lượt và đưa ra những lời khuyên hữu ích để sửa chúng.

Mỗi lần anh đưa tay ra để chạm vào cô, cô không hề thấy khó chịu. Đón nhận nó cùng với tất cả những cảm xúc choáng váng kèm theo. Mỗi cái chạm của anh đều không để nó vượt quá mức độ thoải mái của cô. Bằng cách nào đó, anh ấy vẫn cố gắng giữ sự tôn trọng đối với cô mặc dù họ ở rất gần nhau - Jung Kook chỉ cho phép những ngón tay của anh nhẹ nhàng lướt qua làn da của cô để hướng dẫn các chuyển động của cô ấy.

Vào lúc Jung Kook chấp thuận sự tiến bộ của Chae Young và họ quay trở lại nhóm, trận đấu thứ hai mới vừa kết thúc. Lúc này, các chàng trai thắng một ván và các cô gái cũng đã thắng một ván, kết quả đang là hòa.

"Cậu có nghĩ rằng tôi có thể ném được năm cú strike liên tiếp không?" Jung Kook hỏi Chae Young khi anh bước về phía làn để bắt đầu trận đấu cuối cùng.

Chae Young mở to mắt không tin nổi và cô ấy lắc đầu.

"Tôi nghĩ cậu rất giỏi, Jung Kook. Nhưng năm cú strike thì hơi nhiều. Có lẽ là ba lần liên tiếp."

"Nếu tôi làm được thì sao?"

Cô nhướng mày, ý thức được rằng mọi người cũng đang chuyển sự chú ý sang cuộc trò chuyện của họ.

"Cậu đang muốn bắt đầu một cuộc cá cược với tôi hả?"

"Nếu như tôi ném được năm cú strike liên tiếp, cậu sẽ cho tôi biết số điện thoại chứ? Còn nếu tôi không ném được năm cú strike liên tiếp... Vậy thì, tôi sẽ đưa cho cậu số của tôi."

Nó khác nhau chỗ nào chứ? Mọi người cũng bị sốc trước câu nói của Jung Kook, sau đó họ bắt đầu la hét ủng hộ.

Chae Young có thể cảm thấy má cô ửng hồng khi anh tiếp tục nở một nụ cười lộ má lúm đồng tiền với cô.

"Chae Young, tôi đã từng muốn xin số của cậu khi chúng ta 15 tuổi. Vậy nên, cậu có thể cho tôi một chút hy vọng và động lực để thực hiện những cú ném này không?"

Làm sao Chae Young có thể nói không với điều đó. Tất cả những gì cô ấy có thể làm là gật đầu và sau đó quan sát anh cố gắng hết đòn này đến đòn khác. Vào thời điểm đến lượt thứ năm, tất cả mọi người đều đã ngồi ở mép ghế của họ, chờ xem kết quả cuối cùng của cuộc đặt cược giữa hai người.

Khi Jung Kook đi ngang qua chỗ ngồi của Chae Young, anh khẽ cười nhìn cô, có vẻ như anh ấy đang rất lo lắng. Không thể phủ nhận việc nhìn anh chuyển từ chân này sang chân khác và tập trung vào cú ném, thật sự nhìn vừa thu hút lại vừa rất dễ thương. Trước khi bắt đầu bước đi đầu tiên, anh thở ra một hơi dài và sâu. Và sau đó anh tung ra cú ném.

Có vẻ như quả bóng đang hướng vào trung lộ, nhưng Jung Kook đã xoay nó hơi nhiều nên đến khi chạm đến các chai, nó chỉ hạ được 9.

Ngay khi nhìn thấy kết quả, anh đã khuỵu xuống và kêu lên một tiếng đầy thất vọng. Những người khác bên ngoài cũng thở dài tiếc nuối. Ngay cả Chae Young cũng cảm thấy đồng cảm với anh. Hoặc có thể, trong lòng Chae Young đang hy vọng rằng Jung Kook sẽ làm được điều đó.

Jung Kook gạt đi thất bại bằng một nụ cười thản nhiên, nhưng Chae Young có thể nhìn thấy sự không hài lòng rõ ràng trên khuôn mặt anh ấy.

Đội nam vẫn giành chiến thắng long trời lở đất và các cô gái buộc phải chia sẻ những "thú vui thầm kín" của mình. Họ phát hiện ra Lisa thích điều gì đó thật mãnh liệt và cuồng dại, Ji Hyo thích một chút ánh sáng nhẹ, Mina thích bắp tay rắn chắc, Eun Ha thích được ôm thật chặt, và Chae Young thích má lúm đồng tiền.

Jae Hyun và Jung Kook đã nhìn nhau và xuýt xoa khi nghe câu nói cuối cùng của Chae Young, họ là hai chàng trai duy nhất trong phòng có má lúm đồng tiền nổi bật.

"Này, điều đó không thể được tính đâu, Chaeng, come on," Lisa đảo mắt. "Tất cả đều cởi mở chia sẻ về điều đó mà, cậu cũng nên như vậy đi nào."

"Nhưng chúng ta cũng không có nói rõ rằng nó phải đến mức nào thì mới được tính mà!" Chae Young tự bảo vệ mình. "Thêm nữa, ai nói má lúm đồng tiền thì không phải là một điều gợi cảm chứ? Từ lúc còn nhỏ tớ đã luôn bị thu hút bởi điều đó."

Bambam liền đưa ra ý kiến của mình về vấn đề này. "Trên mông tớ có lúm đồng tiền, vậy có được tính không?"

Lisa và Chae Young đều như chết trân, trong khi Yu Gyeom và Eun Woo bật cười.

"Chờ đã, tớ cũng có một câu hỏi," Eun Ha nói. "Chae Young, vậy cậu nghĩ má lúm đồng tiền của ai dễ thương hơn? Jae Hyun hay Jung Kook? "

Tất cả mọi người, kể cả Jung Kook và Jae Hyun, đều quay lại nhìn Chae Young đầy mong đợi. Cả hai đều mỉm cười, một nụ cười dễ thương nhất với cô ấy, đôi mắt cả hai chàng trai cong lên ở khóe khi họ khoe đôi má của mình.

"Đừng làm điều này với tôi," Chae Young rên rỉ, không muốn làm tổn thương bất cứ ai trong hai chàng trai.

"Cậu chỉ cần cho chúng tôi biết sự thật thôi mà," Jung Kook nói. "Tôi hứa, chúng tôi sẽ không buồn đâu".

"Ya, Chae Young, cậu đừng ngại", Jae Hyun trấn an cô.

Chae Young nhìn hai người họ với vẻ mặt đau khổ, trong khi mọi người cố gắng thuyết phục cô đưa ra câu trả lời. Tuy nhiên, tất cả những ồn ào chỉ làm Chae Young bối rối hơn, và khiến cô có chút hoảng sợ.

"Được rồi!" Cuối cùng cô ấy lên tiếng để mọi người im lặng. "Uhm... Tớ phải nói trước, cả hai đều có má lúm tuyệt vời. Đây là một quyết định khó khăn, vì vậy xin đừng cảm thấy tồi tệ—"

"Ôi trời, đây không phải là cuộc thi hoa hậu, chỉ cần cho chúng tớ biết cậu thích cái nào nhất," Yu Gyeom rên rỉ, có lẽ hơi tiếc vì khuôn mặt không có má lúm đồng tiền của anh ấy không được đưa vào cuộc thi.

"Là Jung Kook."

Jung Kook trông cứ như anh ấy có thể hôn Chae Young ngay khi nghe điều đó. Anh thậm chí còn cười tươi hơn trước, lúc này anh đang nhe răng và đặt tay lên vai Jae Hyun để an ủi. Trong khi đó những người khác thì thầm "Oooh" lên và bắt đầu trêu chọc Chae Young vì quyết định của cô.

"Chắc chắn là do Chae Young có thành kiến gì đó với tớ đấy, "Jae Hyun nói với một giọng điệu đầy tổn thương. "Theo lý mà nói, bất cứ ai khác cũng sẽ chọn tớ mà."

Chae Young cảm thấy cần phải giải thích cho chính mình.

"Đó là do má lúm đồng tiền của Jung Kook chỉ xuất hiện khi cậu ấy cười thật tươi hoặc cử động khuôn mặt theo một cách nhất định và nó nhỏ xíu siêu đáng yêu, làm tăng thêm chút mềm mại cho các đường nét sắc sảo của cậu ấy—"

Chae Young giật mình dừng lại, và bỏ đi ra xa khi cô kịp nhận ra rằng chính mình đang nói đi nói lại về Jung Kook với rất nhiều nhân chứng có mặt. Với cách mà hai người họ đã trò chuyện trêu đùa nhau cả ngày hôm nay và cách cô nói về anh, có vẻ như Chae Young đã sẵn sàng đón nhận một điều gì đó sắp tới.

Jung Kook dường như không bận tâm bất cứ điều gì khác. Anh ấy vẫn đang lâng lâng nơi đáy lòng khi nghe những điều cô vừa nói.

"Tôi không biết cậu lại cảm thấy như vậy," Anh nói, bước đến gần cô và cố ý cười ra lúm đồng tiền rồi đưa về phía cô, lấy tay chỉ vào nó. "Cậu thích cái này đúng không?"

Cô đặt một tay lên ngực Jung Kook và đẩy anh ra.

"Tôi không nên nói gì cả mới đúng. Từ giờ, cậu sẽ không bao giờ bỏ qua điều này để trêu chọc tôi."

"Làm sao tôi có thể chứ, khi mà "nó nhỏ xíu siêu đáng yêu, làm tăng thêm chút mềm mại cho các đường nét sắc sảo của tôi"? Anh trêu chọc, bắt chước chính xác lời cô.

"Cậu im lặng đi." Cô như hét lên.

Sau đó, cả nhóm bắt đầu tự dọn dẹp. Vứt bỏ những hộp bánh pizza trống, lau bóng bowling và sắp xếp giày thành hàng thẳng. Khi tất cả đã hoàn thành và thu dọn mọi thứ, thì mặt trời cũng đã lặn.

Chae Young đợi đến lúc mọi người ra cửa, sau đó cô ấy bắt lấy cổ tay Jung Kook và kéo anh lại.

"Này," cô nói khi anh ngạc nhiên nhìn lại. "Tôi chỉ muốn cảm ơn vì cậu đã rất tử tế và chào đón tôi. Và... Vì đã trở thành một giáo viên hướng dẫn kiên nhẫn như vậy."

Anh mỉm cười và dựa vào khung cửa, đưa mắt nhìn cô không rời.

"Không có gì, cảm ơn cậu vì đã đến hôm nay. Rất vui được gặp lại. Trước đây, thỉnh thoảng tôi đã từng tự hỏi nhiều lần rằng, cậu có ổn không... sau tất cả mọi chuyện."

"Bây giờ, tôi rất ổn", Chae Young nói với vẻ tự tin hơn những gì cô nghĩ. "Đã mất một thời gian, nhưng tôi nghĩ, cuối cùng tôi đã bắt đầu vượt qua tất cả và đặt nó sau lưng tôi. Có mặt ở đây, cùng với mọi người, thực sự đã giúp ích rất nhiều."

"Sau này, cậu sẽ tới tham gia cùng mọi người thường xuyên chứ?"

"Tôi nghĩ là tôi sẽ thường xuyên đến."

Anh nhìn cô một lúc lâu trước khi đưa tay ra. 

"Tôi có thể mượn điện thoại của cậu một chút không."

Cô đưa nó cho anh không chút do dự và sau đó nhìn anh bắt đầu nhập số của mình.

"Tôi đã nói là sẽ đưa số của tôi cho cậu nếu tôi không thắng cược. Thỏa thuận là như vậy mà." Anh đưa lại điện thoại cho cô, vẫn cười. "Nếu cậu muốn nói chuyện hoặc gọi điện, tôi sẽ luôn sẵn sàng."

Chae Young nhìn vào điện thoại, anh đã lưu tên mình là "Jung Kookie 💜", nó khiến cô bật cười khúc khích.

Có điều gì đó nói cho cô biết rằng, cô sẽ liên lạc với anh thường xuyên từ thời điểm đó trở đi. Thông thường, ý nghĩ đó sẽ khiến Chae Young thấy sợ hãi. Nhưng hiện tại, Chae Young lại chỉ cảm thấy sự rung động ấm áp trong tim mình. Cảm giác nói với cô rằng, cô sắp gục ngã thực sự rồi. Lần này, trước khi cho đi bất kỳ mảnh trái tim nào, Chae Young muốn đảm bảo rằng nó sẽ được trao cho đúng người. Nhưng có điều gì đó nơi sâu thẳm trong trái tim của Chae Young đã tự hỏi rằng, có phải Jung Kook chính là người đó ngay từ lúc đầu.

-----------------------------------------------------------

HẾT PHẦN 2.

Rosekook sẽ bắt đầu "câu chuyện tình yêu" của họ như thế nào?

To Be Continued...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro