28.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ahn Joon tức giận, hận không thể xông lên cho Chaeyoung mấy bạt tai, trên đường anh ta đến đây, đã nghe được chuyện của Yoo Rajin và Chaeyoung, hóa ra hai người vốn không phải chị em ruột. Chỉ là Yoo Rajin vẫn bị Chaeyoung ức hiếp không thể ngẩng nổi đầu lên, cũng quá tự ti, không dám nói với người ngoài quan hệ của mình với Chaeyoung. (Dip:WTF??)

Nghĩ đến đây, Ahn Joon không khỏi đau lòng Yoo Rajin! Nhưng chính là, việc nhà của họ, anh ta chỉ là người ngoài quả thật không thể nhúng tay!

Ahn Joon nháy mắt mơ mộng vô hạn: nếu như, nếu như có thể cưới được Rajin thì tốt rồi! Như vậy, về sau có thể càng thêm quang minh chính đại bảo vệ cô ấy!

Ba người đứng trước mặt Chaeyoung, mẹ con Yoo Aejeong là một bộ nữ chính trong bi tình, trong mắt là ai oán lại mang hận, mà Ahn Joon hoàn toàn là cái tên đầu óc hôn mệ tự cho là anh hùng hào kiệt aka chúa cứu thế.

Cô nhìn, không biết nói sao, mấy người này, có vẻ nói có đạo lý thì không thông được, cho nên,

Nên cay nghiệt thế nào thì cay nghiệt thế nấy đi!

"Dì Yoo, bà nói vì Park gia bỏ ra cả một đời, nhưng tôi chỉ thấy bà làm cả một đời phu nhân quyền quý, mỗi ngày dạo phố chơi mạt chược rồi shopping, càng không muốn nói giúp đỡ ba tôi gây dựng sự nghiệp gì. Cho nên, Park gia ủy khuất bà hay không, không cần bàn cãi nhiều!"

"Về phần bà hy sinh sự nghiệp diễn viên, tôi đã điều tra qua. Lúc trước bà mang theo Yoo Rajin, thanh danh không tốt, kỹ xảo diễn cũng không tốt, tiền đồ cũng bình thường! Bằng không, lại làm sao năm lần bảy lượt câu dẫn người có vợ, phá hoại gia đình người khác? Còn trong lúc người ta lãng tử quay đầu, lại chạy đến trước mặt gia đình vợ con người ta diễu võ dương oai? Ba tôi không có lỗi gì với bà hết, nhưng chuyện bà gây ra cho ông ấy, cả đời bà cũng không trả hết!"

Yoo Rajin đứng một bên nghe, sắc mặt dần dần trắng bệch, năm đó, tuổi cô ta cũng không còn nhỏ, những chuyện đó, cũng có biết một chút. Nhưng là, Chaeyoung cũng biết, sau này cô ta trước mặt cô không phải càng thêm không thể ngẩng đầu được lên phản bác!

Cô ta có chút hối hận đã đuổi đến tận đây, Chaeyoung gần đây hành vi y như người điên, cô ta vốn không thể ngăn nổi, chỉ có thể đành chịu nhục. Vấn đề là, ở chỗ này không phải chỉ Chaeyoung, còn có vệ sĩ, bảo vệ, quản gia, người hầu đều đủ cả.

Cô ta tốt xấu gì cũng là một người nổi tiếng, thân phận đặc thù, bất luận làm cái gì cũng phải suy xét hình tượng trước công chúng.

Bất quản trong người hỏa khí đã thành thế nào, cũng phải kịch liệt nhẫn nhịn.

Chaeyoung tiếp tục: "Tôi đoán bà cố diễn cái cảnh này, chỉ quan trọng nhất là vì tiền thôi. Thật ngại quá, tiền của Park gia hiện tại đều trong tay tôi, cho dù bà có tìm đến đây bao nhiêu luật sư lợi hại ra làm sao, tiêu tốn bao nhiêu thời gian, cũng không có cái đạo lý nào mà mẹ kế đã ly hôn rồi còn cố đòi chia tiền với con gái riêng của chồng cũ. Cho nên, tôi khuyên bà nên bỏ cuộc đi! Huống hồ, Yoo Rajin cũng có 30% rồi, đủ cho bà thỏa mãn!"

Yoo Aejeong nghe xong Chaeyoung nói một câu thật dài, mặt nạ rốt cuộc không thể đeo nổi nữa, lúc này liền muốn bổ nhào qua: "Là mày, toàn bộ là tại con ranh chết tiệt mày phá rối!"

Han quản gia nhanh chóng kêu người đi ngăn lại, Yoo Aejeong mặt nhăn nhúm gào thét, "Đều là tại con ranh ác độc mày, chính là từ sau khi mày trở về, mọi sự mới thay đổi! Sao mày lại ác độc như vậy?"

Yoo Rajin trong tích tắc nước mắt lưng tròng, giọng nói nhỏ nghe đến độ làm lòng người tan nát: "Mẹ ơi, thôi, chị đã có hiểu lầm với chúng ta, vẫn là đợi ba khỏe lại rồi nói sau!"

Ahn Joon vừa rồi đã thấy lời của Chaeyoung nghe không vào, cảm thấy người phụ nữ này chân chính là không biết liêm sỉ, cư nhiên ngậm máu phun người, nói chuyện với trưởng bối như vậy!!!

Thấy Chaeyoung lãnh khốc như vậy, lại chứng tiến Yoo Rajin ủy khuất, Ahn Joon càng thêm chắc chắn Chaeyoung đang ức hiếp Yoo Rajin, thậm chí đến dì Yoo Aejeong của mình cũng không để vào mắt.

Anh ta tức giận đến mức mặt đã giống y như miếng gan lợn: "Chaeyoung, tôi đúng là mắt mù, vẫn không nhìn ra cô là loại đàn bà đáng sợ vô tình như thế!"

Chaeyoung dựng đứng lông mày: "Tự tiện!"

Nha, ai cần anh nhìn?

Ahn Joon càng tức, anh ta nổi giận như vậy, thế mà cô ta lại không hề để vào mắt!

Mà Yoo Rajin cũng chấn kinh, Chaeyoung thực sự đối với Ahn Joon một chút cảm tình cũng không có sao?

Chaeyoung nói xong còn định nói tiếp, không có tâm trạng đôi co với bọn họ, không nóng không lạnh nói: "Dì Yoo, bà lại chuẩn bị làm ầm ĩ ở chỗ này đó sao? Tất cả những chuyện vừa phát sinh đều bị truyền hình đứng thủ ở cửa chụp được rồi! Vì sự nghiệp của con gái bà, kiềm chế một chút đi!"

Cô thủy chung bình tĩnh tự nhiên: "Bà nghĩ muốn mọi người biết minh tinh Yoo Rajin có mẹ là một bà điên, hay là muốn mọi người biết, mẹ minh tinh Yoo Rajin không chịu ly hôn với người chồng giàu ngày xưa mình là tái giá mới lấy được, giờ bị đuổi ra khỏi nhà?"

Yoo Rajin ngẩn ra, bấy giờ mới ý thức đến vấn đề này, một phần nào đó còn thấy vui mừng, may mắn vừa rồi nhịn xuống, vẫn sắm vai kiểu người yếu đuối, không có mắng chửi cũng không có động thủ, thậm chí đến tay chân khua khoắng phẫn nộ cũng không có.

Chính là, mẹ cô ta như vậy, quả thật làm cô ta mất mặt, đúng khi cô ta muốn khuyên nhủ Yoo Aejeong, Ahn Joon lại nhịn không được, bước thêm mấy bước về phía Chaeyoung: "Chaeyoung, cô thật quá đáng!"

Nhưng bảo vệ Park gia không phải ăn chay, bị các anh bảo vệ cao to cản lại, Ahn Joon có muốn tới cũng không được.

"Ahn đạo diễn còn chưa bình tĩnh được sao?" Chaeyoung trợn trắng mắt, "Chê tôi lần trước lột trần vụ tai tiếng tình dục của các người không đủ cay sao? Chuyện dì Yoo nhà tôi mà cũng đến phiên con rể anh xuất đầu lộ diện?"

Cô muốn đem hết các đoạn phim thu được còn chưa công bố đem tung cho truyền thông, để xem scandal của bọn họ có nổi lên lần nữa không!

"Cô!" Ahn Joon mắng cũng không dám mắng cô, vẻ bình tĩnh kia không hề có chút nào thay đổi.

Nhưng Yoo Rajin vẫn rất nhạy cảm với truyền hình, đẩy Yoo Aejeong lên xe, nhỏ giọng nói: "Hiện giờ cũng không thể làm gì được nó, trước cứ trở về rồi hãy nói!"

Còn không quên quay đầu hướng Han quản gia thương xót nói: "Han quản gia, phiền chú thay cháu hỏi thăm ba ba!"

Han quản gia cười trừ, không nói tiếp.

Chaeyoung cũng lười phải nhìn theo bọn họ, trực tiếp xoay người bước vào cổng, cũng không quên gọi điện thoại cho Ethan: "Chuyển phòng bệnh cho ba tôi, bảo đảm không để cho Yoo Aejeong biết!"

Yoo Rajin đưa Yoo Aejeong trở lại nhà cô ta, bảo Ahn Joon đi trước.

Hai mẹ con yên tĩnh không tiếng động bên đống hành lý, yên lặng nửa ngày, Yoo Rajin rốt cục nhịn không được: "Sớm biết Chaeyoung là cái dạng này, con đã không nên đi! Còn không biết nó có thể mang ảnh phim chuyện hôm nay công bố ra ngoài hay không! Nếu để cho người ta biết mẹ Yoo Rajin này là..." Cô ta cắn chặt răng, không có nói hai chữ kế tiếp "Tiểu tam".

Yoo Aejeong hạ thấp giọng: "Chắc là không, cô ta cũng không muốn người ngoài biết quan hệ của chúng ta với cô ta!"

Nhưng Yoo Rajin vẫn có chỗ không thể hiểu được: "Mẹ, Chaeyoung nó và cả ba ba mấy năm nay vẫn rất tốt với con cơ mà, thế nào nói trở mặt liền trở mặt?"

Yoo Aejeong không có vội trả lời, Yoo Rajin chỉ biết bà ta là tiểu tam, mà không biết bà ta còn là tiểu tam hại chết vợ người ta.

Bà ta nghĩ nghĩ hồi lâu, quyết định lánh nặng tìm nhẹ: "Mẹ nghe nói ông ta tìm người điều tra con, phát hiện trong khi Ahn Joon và Chaeyoung còn chưa chia tay, con đã lén lút kết giao với thằng đó. Chaeyoung là con gái duy nhất của ông ấy, con lại là con gái kế của ông ấy, ông ấy đương nhiên không thể khoan dung cho việc hai đứa con gái của mình tranh giành một tên đàn ông được! Con cũng không phải không biết, người có tiền có thế, kỵ nhất là chuyện này! Lúc đó mẹ đã nhắc con rồi, con không chịu nghe!"

Yoo Rajin không thể tin được, khóe môi giật giật, cô ta cư nhiên vì Ahn Joon mà hủy hoại hình tượng hoàn mỹ cô ta khổ tâm nhiều năm đắp nặn trước mặt Park Hyun Suk, quả thực không thể tưởng tượng nổi!

Yoo Rajin rất bất mãn: "Mẹ lúc trước như vậy là nhắc nhở con sao? Nguyên văn lời của mẹ là muốn nói, Ahn Joon không tiền không thế cơ mà? Mẹ nói quan hệ của anh ta với Chaeyoung sẽ ảnh hưởng con lúc nào?"

"Thế con không tự nghĩ được ra chắc!" Yoo Aejeong hung hăng cốc đầu cô ta một cái.

Yoo Rajin không bình tĩnh ngăn tay bà ta, nổi giận đùng đùng nói, "Thôi, trở về không được thì trở về không được! Hiện tại cái chúng ta phải nghĩ là, làm thế nào tranh thủ thêm vài điểm ích lợi từ vụ ly hôn này! Bằng không, mẹ đau khổ cay đắng vì Park gia cho đi nhiều như vậy, chẳng lẽ cứ để như vậy bị bọn họ cái gì cũng không cấp đá ra?"

Yoo Aejeong sửng sốt: "Con không phải có 30% cổ phần Lee Ha sao?"

Yoo Rajin sắc mặt hoà hoãn: "Ý của con, không phải ba của Chaeyoung ông ấy cho con sao? Ông ấy cũng phải cho mẹ một phần chứ!"

Yoo Aejeong than thở: "Vừa rồi mẹ gọi điện thoại hỏi luật sư rồi, dù xem như kháng án tranh tài sản, cũng thắng không được!"

"Vì sao?" Yoo Rajin không hiểu, "Ông ấy hiện tại đem tài sản toàn bộ chuyển cho Chaeyoung, đây là chuyển đổi tài sản a, chúng ta có thể kiện cô ta!"

"Park Hyun Suk hiện tại tất cả chứng khoán bất động sản, đều là có từ trước khi Lee Ha thành lập. Năm đó, trước khi mẹ kết hôn với ông ấy, Park Hyun Suk đã làm công chứng, đem quyền thừa kế toàn bộ bất động sản của ông ấy cấp cho Chaeyoung. Hiện tại chẳng qua là cộng thêm hình thức chứng thực mà thôi."

"Về phần cổ phiếu, trong 60% của ông ấy, vốn đã có 30% là của Lee Ha, phải phân cho Chaeyoung một nửa. Cho nên trên thực tế hẳn là, Chaeyoung 15%, Park Hyun Suk 45%. Nếu như thực sự muốn phân ra, mẹ và con, theo lý thuyết, chỉ có thể cầm đến 22. 5% hoặc ít hơn."

Yoo Rajin sắc mặt trắng bệch, tức nghiến răng nghiến lợi: "Mẹ, chỉ có như vậy, mẹ chẳng lẽ cam tâm sao? Tài khoản ngân hàng của ba ba ít ra cũng có mấy trăm triệu! Lại còn ông ấy cấp quỹ kết hôn cho Chaeyoung chín trăm ngàn, còn có cái xe mấy ngàn của nó, lại còn 5% Park thị trọng kim, 5% Jeon thị. Bằng cái gì mà nó được hưởng nhiều như vậy?"

Yoo Aejeong tuy rằng cũng ghen tị, nhưng cũng không thể tức: "Tài khoản Park Hyun Suk đều là ngân hàng Thuỵ Sĩ, chừng này đó tiền cũng chỉ là con phán đoán, căn bản tra không được. Về phần Chaeyoung, mẹ cũng không phải gả cho nó, mẹ làm sao có thể hưởng đến tiền của nó?"

Yoo Rajin tức đến tận đầu, bị Yoo Aejeong một câu nói làm nghẹn chết. Cô ta cũng biết chút tiền đó của Chaeyoung cô ta động không được chứ đừng nói đến được chia, nhưng mà, cô ta hận!

Bằng cái gì Chaeyoung có thể có nhiều như vậy, cô ta lại chỉ có thể được đến vỏn vẹn 30% Lee Ha!

Yoo Aejeong cũng không có cách nào: "Mẹ cũng không thể làm gì. Khi Park Hyun Suk cấp cho Chaeyoung tiền chuẩn bị kết hôn, mẹ cũng không thể nói không muốn ông ấy làm vậy được. Ngay từ lúc Chaeyoung còn chưa đủ tuổi trưởng thành, mẹ đã khuyên ông ấy đem 5% Park thị của nó lấy danh nghĩa người giám hộ chuyển sang tên ông ấy. Có một lần ông ấy cũng định làm theo thật. Nhưng không nghĩ đến ông nội Chaeyoung thế nào cũng không đồng ý, không phải nói đến chuyện cái cổ phần đó đến tận khi Chaeyoung kết hôn mới có hiệu lực. Chuyện này, cũng đành bỏ qua như thế!"

"Về phần 5% Jeon thị, " Yoo Aejeong trừng mắt nhìn Yoo Rajin, "Cũng chỉ tại con! Lúc trước nói cái gì quản giáo Jeon Jungkook, con còn ở một bên châm ngòi thổi gió làm cái gì?"

(Chương này quá dài, thừa lại 950 bổ vào tác giả lời muốn nói)

"Mẹ cũng không phải không biết Jeon Jungkook người này, mấy năm nay tính tình càng lúc càng khó chiều, chán ghét nhất có người khác quản anh ta! Park Chaeyoung lại là tính tình cứng rắn đến tự đâm đầu vào tường nam được đầu rơi máu chảy mới thôi! Không phải là con nghĩ khiến cho quan hệ của bọn họ chuyển biến xấu hơn sao!"

Yoo Rajin nhắc tới vụ việc này, càng thêm bực bội, "Cũng không nghĩ đến, Jeon Jungkook cư nhiên còn ngoan ngoãn đi làm trợ lý cho nó!" Trong cơn tức giận, cô ta đem hết gối ôm trên sofa ném đi thật xa.

Yoo Aejeong than thở: "Bố thằng bé Jeon Jungkook nghe theo lời Chaeyoung, không chỉ chặt đứt tất cả nguồn kinh tế của Jeon Jungkook, còn tịch thu tất cả xa xỉ phẩm của nó. Nghe nói thái độ thập phần cường ngạnh. Nó cũng là không có cách nào khác, trong vòng một đêm thành ra chán nản. Bằng không, loại đại nhân ngâm chân bằng mật như nó, thế nào lại đi làm trợ lý cho Chaeyoung?"

"Bất quá!" Nói đến đây, Yoo Aejeong cười lạnh hai tiếng, "Phụ nữ bất kỳ thời điểm nào cũng không nên bức đàn ông đến bước đường cùng, cũng không được cho rằng có thể đem đàn ông giẫm dưới chân, bằng không, cô ta sẽ gây ra một bóng râm trong lòng người đàn ông kia. Người đàn ông kia cũng không bao giờ có thể thực lòng yêu cô ta!"

Yoo Rajin nhíu mày nghe lời nói này, suy nghĩ một chút, hình như quả thật là như vậy.

Sau một lúc lâu, cô ta yên lặng thở dài: "Bất quá, vụ việc này cũng có một chỗ tốt, con và Park Chaeyoung không phải chị em gì nữa." Cô ta lầm bầm lầu bầu, "Chủ nhật tuần sau không có việc gì, lại đến gặp Jeon nãi nãi!"

Yoo Aejeong không bình luận gì, ngược lại đột nhiên nghĩ đến Ahn Joon: "Đúng rồi, vừa rồi cái thằng Ahn Joon đó, mẹ vẫn là không thích. Bất quá, mấy ngày nay tin tức giải trí mới nhất nhìn thấy nó, nói là đang làm phó đạo diễn. Tài nguyên tốt như vậy, con cũng nên giữ chắc, đừng phóng đi."

Yoo Rajin một bên thu thập đồ đạc lung tung trên ghế sofa, một bên thờ ơ không quan tâm nói: "Mẹ, mẹ tự giải quyết chuyện của mẹ đi. Chuyện của con, con tự có chừng mực!"

Ahn Joon, cổ phần, Jeon gia, hết thảy đều có kế hoạch.

Hồi tưởng một màn ở cửa lớn Park gia, Chaeyoung đối với Ahn Joon miệt thị căn bản không phải giả dối, điều này làm cho cảm giác thắng lợi của cô ta trước kia khi cướp đoạt Ahn Joon giảm bớt.

Cô ta vốn cho rằng mượn năng lực của Chaeyoung, thành công bồi dưỡng một tên đạo diễn ưu tú làm của riêng, cô ta còn cho rằng người cô ta cài vào đã được Chaeyoung coi là người quan trọng nhất, người yêu nhất trong đời rồi;

Chính là, Chaeyoung từ đầu đến cuối đều vân đạm phong khinh, khi nói về Ahn Joon, vẻ xem thường lộ hết trên mặt.

Nói tới đây, cứ giống như là Chaeyoung thoát khỏi một cái đàn ông thứ phẩm, còn cô ta lại nhặt được một của nợ Chaeyoung vứt đi!

Tất cả sự sung sướng và cảm giác về sự ưu việt trước đây, không còn lại dù chỉ một chút!

Cô ta nguyên còn tự mình an ủi cho rằng Chaeyoung chỉ là thuận miệng nói cho thỏa cơn tức, giờ mới biết, Chaeyoung thực sự nghĩ như vậy, nên giờ còn lôi được một vương tử chân chính huấn luyện thành ngoan ngoãn dễ bảo, còn chịu làm trợ lý!

Yoo Rajin không khỏi lại nghĩ đến bộ dạng trước kia của Ahn Joon, không có tiền không có thế lại không có ngoại hình, tài hoa thì, có một chút nhưng cũng không phải xuất chúng gì, cho nên khi còn ở bên Jeon Jungkook, Chaeyoung căn bản cũng chưa từng liếc Ahn Joon đến một cái!

Hiện tại Jeon Jungkook trở về, có hắn làm mốc, Ahn Joon càng là nhìn cũng không nhìn nổi!

Tưởng tượng được, Yoo Rajin càng lúc càng có một loại cảm giác bị lừa.

9/7/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro