Chap 3: Cuộc trò chuyện giữa Taehyunh và RM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lâu ngày không gặp nên uống rượu mới phải, tiếc là dạo gần đây dạ dày tớ có vấn đề, đành uống cà phê vậy."

"Ồ, uống cà phê rất tốt, có lẽ cậu nên uống cùng sữa." Taehyunh không biết nên nói thế nào. Có quá nhiều, quá nhiều chuyện muốn hỏi nhưng cô thực sự không biết nên bắt đầu từ đâu.

"Sức khỏe rất quan trọng, ăn kiêng cũng nên điều độ." Taehyunh chọn một chủ đề ngoài rìa để nói.

"Tớ chưa bao giờ ăn kiêng." RM cười hờ hững:" Tớ nghiện rượu ".

"Nam Joon!". Taehyunh ngạc nhiên bởi cách cậu ấy đối xử với bản thân. Cậu kích động nắm chặt tay người bạn cũ. Tại sao Nam Joon lại trở nên như vậy!?

RM hất tay Taehyunh theo phản xạ khiến cậu ngẩn người. Bầu không khí lúc này trở nên im lặng và ngượng ngập.

"Cậu thay đổi nhiều quá." Lúc lâu sau, Taehyunh xót xa cất lời.

"Đúng vậy, còn nhớ hồi năm thứ nhất tớ thầm yêu một người không?" RM lạnh nhạt kể lại: "Có một hôm, tớ nói thẳng với anh ta là tớ yêu anh ta, anh ta đã chấp nhận, nhưng anh ta không yêu tớ. Sau đó, Nam Joon đã chết, bây giờ tới là RM".

Chỉ vài ba câu mà như khoét tận tâm can. Taehyunh thấy đau lòng, chẳng thể hỏi gì thêm.

Lát sau, RM lại nói bằng giọng mỉa mai: "Cậu thì chẳng hề thay đổi, vẫn giả bộ cao thượng. Sao lại từ bỏ nước Mỹ vàng son mà về thế?".

Câu ít nói nhiều làm tổn thương Taehyunh, nhưng nghĩ lại thì cậu cũng có lỗi. Năm xưa, cậu lẳng lặng bỏ đi, bảy năm bặt vô âm tín, cậu có lỗi với bạn bè.

"Lúc đó tớ đi vội quá....."

"Không cần nói với tớ những điều đó", RM ngắt lời, "Cậu nên nói với Jungkook ấy".

Jeon Jungkook? Sao lại liên quan đến anh? Nhớ lại cảnh Jungkook và Jimin như hình với bóng ngày hôm ấy, Taehyunh nói: "Mình nghĩ anh ấy chẳng quan tâm đâu.....".

"Không quan tâm? Cậu tưởng ai cũng vô tình vô nghĩa, không tim không phổi như cậu sao?"

RM có vẻ kích động: "Mấy ngày đầu, lúc cậu vừa biến mất, anh ấy tìm cậu như một kẻ điên, về sau anh ấy đứng chờ ngay dưới kí túc xá nhưng đợi được gì?". RM lạnh lùng chỉ trích cậu: "Đợi được mấy người đến mang đồ của cậu đi, họ nói với anh ấy và chúng tớ rằng, cậu đã đi Mỹ, có thể sẽ không bao giờ trở lại".

"Taehyunh, cậu ác quá!" RM dừng một lúc rồi tiếp tục: "Tớ không bao giờ quên được hình ảnh Jungkook lúc đó. Anh ấy như một người bị rơi xuống vực, tuyệt vọng tới cùng cực, không ai đành lòng chứng kiến. Không ngờ một người kiêu ngạo như Jungkook lại như vậy.....".

Taehyunh choáng váng, chuyện đó có thật sao?

"Có lẽ anh ấy thấy áy náy....."

"Kim Taehyunh, người bỏ Jungkook đi Mỹ là cậu, cậu mới là người phải áy náy."

"Nam Joon cậu không hiểu đâu....."

"Tớ có mắt, tớ hiểu."

RM không nói nữa. Vậy ra mọi người đều cho rằng cậu bỏ anh? Rõ ràng không phải thế.

Rõ ràng anh đã nói những lời ấy..... Jungkook nói không muốn gặp cậu nữa, thà rằng chưa bao giờ quen biết cậu. Anh bảo cậu cút đi, càng xa càng tốt.....

Rõ ràng là anh!

Tạm biệt RM, Taehyunh sải bước trên đường, lời RM nói vẫn văng vẳng bên tai.

"Về sau anh ấy ở một mình mãi....." Thế còn Jeon Jimin? Chẳng phải cậu ấy yêu Jungkook mãnh liệt, quyết theo đuổi anh bằng được ư?

Nếu họ không đến với nhau thì năm xưa cậu bỏ đi vì lý do gì?

Vì sao Jungkook lại nói như vậy?

Taehyunh xòe tay ra, bên trong có mảnh giấy viết địa chủ của văn phòng luật sư Jeon Jungkook.

RM nói: "Có thể cậu cần".

-----------------------------------------------------------

End chap 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kooktae