chap8:Chăm sóc (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay, cô được xuất viện nhưng tình trạng vẫn như vậy, vẫn nằm im bất động một chỗ. Anh cũng không đi làm mà ở nhà chăm sóc cho cô. Cô nằm trên giường, anh ngồi bên cạnh. Tay anh vuốt nhẹ mái tóc đen óng của cô, rồi khẽ chạm trên khuôn mặt trái xoan của cô. Tuy Tzuyu không đẹp lộng lẫy nhưng mang vẻ đẹp thanh tú động lòng người.
      Tách....tách...   
   Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt thanh tú của anh. Anh như vậy mà rơi nước mắt. Giờ anh thấy nhớ cô, nhớ khuôn mặt lúc tươi cười của cô, nhớ đôi mắt long lanh của cô, nhớ giọng nói ngọt ngào của cô và những món ăn mà cô nấu cho anh, anh trách tại sao lại bỏ lỡ những món ăn đó, anh muốn thấy, muốn ăn nhưng trước mặt anh chỉ là một cái xác bất động.
   "Xin lỗi em Tzuyu, anh hối hận rồi, em tỉnh dậy đi...tỉnh dậy đi mà."
   "Anh là thằng đần, anh nhớ em mà vợ yêu...."
Anh cứ ngồi xin lỗi cô rồi kể chuyện cho cô nghe về chuyện ở công ty rồi kể về người này người kia. Nhưng​ tất cả những câu chuyện anh kể đều không có cô, không có câu chuyện nào  kể về cô và anh...
   Đến gần tối, anh lau mình cho cô thì thấy rất nhiều vết thương chồng chất lên nhau. Do đã lâu nên trở thành những vết sẹo cùng vài vết bầm tím trên tay cô mà tim anh như có nhát dao chém qua. Tại sao khi đó anh lại tin lời cô ta mà làm đau cô chứ? Nhắc đến cô ta, anh đã cho người điều tra rồi dẫn cô ta về hỏi thăm. Ban đầu ả chối nhưng khi có bằng chứng thì căm nín luôn! Anh cho người cắt tất cả công việc của ả, thẻ ngân hàng thì cho đóng băng rồi đưa ả về một vùng bê sinh sống. Anh nương tay không bởi vì anh còn yêu cô ta mà là nghĩ cho cô, vì cô là người lương thiện nên Jungkook sợ cô sẽ không đồng ý, sợ cô chỉ càng thêm căm ghét mình.
   Ban đêm, anh không ngủ được vì hình ảnh của cô lúc nào cũng như một lời nguyền quấn chặt lấy anh. Anh sợ khi anh ngủ , cô sẽ mãi mãi rời xa anh, rời xa khỏi thế giới của anh.... và anh không còn cơ hội để bù đắp lỗi lầm....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro