chap9: Mất trí nhớ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Từ hôm đó, anh cố gắng hết sức chăm sóc cho cô. Nhưng....Cô lại trở nên lạnh lùng lạ thường và một đôi mắt vô hồn. Cô cũng chẳng quan tâm gì đến anh. Anh luôn hỏi tại sao lại như vậy...nhưng nghĩ lại đều là do anh cả thôi. Bác sĩ cũng đã từng nói là do tâm bệnh. Còn ai ngoài anh gây ra nữa.....Haizzz...
  Ban đêm, anh ôm cô vào phòng ngủ, cô từ chối, anh lấy cớ do họ là vợ chồng, vợ chồng thì có gì phải sợ...lúc trước đều là vậy mà...
  Nói đến cô, tuy được anh chăm sóc cẩn thận nhưng mỗi khi tiếp xúc với anh cô đều có cảm giác lo sợ. Chẳng lẽ người đàn ông này không phải chồng cô... Chắc do trước đây cô bị anh.... nên cô luôn sợ... sợ người đàn ông này chỉ là do cô không nhớ mà thôi !
    Anh biết cô thích chơi xích đu nên đặc biệt đích thân làm xích đu cho cô. Khi tìm chỗ treo, Jungkook nhìn vào cái góc tường, nơi mà anh thấy thân hình nhỏ nhắn của cô nằm trong cơn mưa lạnh. Tim anh như có ai cố tình bóp mạnh, khi đó anh đã lỡ lắng cho cô, anh không nhận ra anh đang yêu mà lại trấn an là sự thương hại. Cố tránh xa cái chỗ...đó ra để không gây lại kí ức đó cho cô.
  Anh dắt tay cô ra vườn.
    "Tzuyu, em xem anh làm xích đu cho em kìa, anh nhớ rằng em rất thích chơi trò này !"
    "Ừm, cảm ơn anh nha!"
  Nghe câu nói lạnh như băng của cô, làm anh rất đau nhưng nhớ lại, lúc trước anh cũng lạnh lùng như vậy với cô, thậm chí còn không có tiếng cảm ơn. Nhưng công nhận cái xích đu đúng là đẹp thật còn treo ở một nơi vô cùng thích hợp. Nơi đây xung quanh trồng rất nhiều loại hoa, còn có một cái cây vô cùng to dùng để treo xích đu.
     Cô ngồi anh đứng. Anh khẽ đẩy cái xích đu. Nhìn đôi mắt cô có vẻ như có cái gì đó rất hào hứng nhưng cô không cười... Nhớ lại lúc nhỏ, khi anh thấy cô chơi xích đu, cô cười rất tươi còn đẩy xích đu lên rất cao...
   Anh cười khinh bỉ. Mới đây, cô chăm sóc cho anh, anh lạnh lùng với cô. Còn giờ anh yêu thương cô, cô lại nhìn anh như người vô tâm....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro