three

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

sài gòn, ngày nắng nhớ mưa...

từ hồ lê thanh tùng,

anh à, chẳng rõ sao hôm nay em sực tỉnh giấc, mơ màng bên tai câu hát ballad trầm lắng:

'tận cùng của nỗi nhớ, em có biết là gì không?

là ngày dài cứ trôi, anh chỉ nghĩ về mình anh thôi...

tận cùng của tan vỡ, em có biết là gì không?

là ngày em vẫn trông rất xinh đẹp, hẹn anh ở nơi phố quen, rồi chia tay...'

chẳng rõ là thứ cảm xúc mãnh liệt đến nhường nào, nhưng sao trong em lại là phần trầm tư, chẳng mấy quan tâm thế?

giá ngày đầu, cả hai ta chẳng nói lời thường, cũng đâu cần hứa sẽ mãi bên nhau... lời nói ấy đâu phải là giả dối, chỉ là thời gian quá dày đặc, đủ để thay đổi tâm tình của một con người.

giờ anh đang vui bên ai, không phải em.

lời hát cho một câu chuyện tình yêu ấy,

anh đã không...

đến nguyễn thái sơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro