chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

kpop đồng nhân đúng người

Tác giả: không dám dạo phố

Văn án:

Party bất ngờ gặp gỡ, để bọn họ cả đời ràng buộc với nhau...

Bắn đại bác cũng không đến hai người, sấm vang chớp giật đi vào lễ đường...

Bất kể quốc tịch, bất kể thân phận, bọn họ chỉ là tại đúng thời gian gặp đúng người...

Mà bọn họ tin tưởng vững chắc, lẫn nhau đều là cái kia làm bạn mình cả đời người.

Đây là thuộc về bọn họ ấm áp câu chuyện tình yêu

[ Triệu Nhất Nhiên& Kwon Ji Yong] vì trừng phạt 2 người như vậy muộn mới gặp nhau, liền phạt "mấy người" cả đời cùng một chỗ đi!

Cảm động hiện trường cầu hôn? Nhanh chóng kết hôn? Big bang- Trung Quốc con rể tốt ,vui vẻ báo danh? Nhật ký tân hôn ngược cẩu? (chú thích cho những ai chưa biết: "độc thân cẩu" ngôn ngữ mạng hay dùng ở trung quốc. " Cẩu" là con chó," độc thân cẩu" ám chỉ những người FA)

Couple: Kwon Ji Yong(GD), Triệu Nhất Nhiên

Sky: đọc thì không thấy gì đến khi edit thuần việt mới thấy "cạn lời", có những từ chỉ những ai quen đọc ngôn tình or đồng nhân bản dịch sơ sài mới hiểu. Dịch sát tiếng việt không biết nên dùng từ nào mới ok T.T... Sao tự nhiên mình chơi dại đi hứa với con em làm chi cho khổ thân híc...

Chương 1 Định mệnh anh yêu em :))

-Tôi đi tìm em, tôi đi máy bay-

" Thân ái!! Em có đồng ý gả cho anh?"

Anh nói ra một câu đơn giản nhưng chân thành. Mới hơn nửa năm từ lúc bọn họ gặp mặt đến yêu nhau. Nhưng, tình yêu của bọn họ làm cho mọi người hiểu cái gì gọi là định mệnh.

Người đàn ông phong lưu gần 30 năm cùng một người phụ nữ độc thân gần 30 năm. Tại cái tuổi không tính tuổi trẻ này, rốt cuộc gặp được một nửa của đời mình.

Có một câu nói rất thích hợp để hình dung bọn họ. " Người còn chưa có người yêu xin không cần vội vàng, bởi vì, có lẽ tại một giây sau, bạn sẽ gặp được mr right or miss right của mình".

Bọn họ tình yêu bắt đầu tại buổi tối ồn ào của hôm đó...

" Chào mọi người, chúng tôi là big bang, tôi là Seung ri!! Seung ri ~~ gối dính hại!!..."( Seung ri lợi hại nhất!, phát âm không chuẩn tí)

Seung ri cầm hai tờ giấy ghi chữ Hán cùng âm ghép vần luyên tập tiếng Trung, tờ giấy ghi một đoạn văn có chú thích nghĩa bằng tiếng Hàn.

Ji Yong nằm trên ghế salon chơi điên thoại di động, bên tai là tiếng Seung ri" trầm bổng du dương" nói tiếng Trung. Liếc nhìn một cái, rồi anh lại tiếp tục chơi điện thoại. A, anh chỉ cần biết một câu: tôi yêu các bạn... là đủ rồi.

Ji Yong cầm điện thoại di động, nhàm chán lướt web. Vì năm nay tour biểu diễn ở Trung Quốc, gần đây Ji Yong thường xuyên lên Weibo.

Lướt qua ins, liền lên TQ Weibo, đương nhiên giao diện Weibo của anh đều là tiếng Anh. Đầu tiên là đến trang chủ của mình nhìn sơ qua, đếm một chút số fan hâm mộ. Ồ, Trung Quốc fan thật nhiều...

Tiếp theo đi nhìn Weibo của Seung ri, được rồi... Thằng nhóc này lại post gấu trúc ảnh chụp. Hừ~~ lại bắt chuyện làm quen với Trung Quốc VIP

Anh tuyệt đối không thừa nhận có một tí xíu khâm phục Seung ri.

Về sau, Ji Yong thuận tay mở bảng Weibo hotsearch... Tất cả tin tức đều là máy phiên dịch ra, xem, cảm thấy kỳ kỳ là lạ (edittor: đột nhiên nghĩ đến câu là lạ lắm à nghen!). Còn có rất nhiều xa lạ tiếng Trung ghép vần. Đều là Trung Quốc nghệ sĩ...maybe..

"Zhao.." Triệu cái gì? không biết, lại là thứ nhất hotsearch. Đây là ai? Trung quốc đang nổi tiếng nghệ sĩ sao?

Ji Yong liền tùy ý nhìn qua liền tắt Weibo, đều là Trung quốc tin tức, anh không quan tâm.

Vừa đóng Weibo, line lại có người nhắn tin đến ~ buồn bực ngán ngẩm tùy tiện nói vài câu. Seung ri vẫn lặp đi lặp lại nói mấy câu đó. Seung ri nhìn thấy anh quá nhàm chán.

"Hiong, anh cũng học vài câu đi!"

" Cậu học là được rồi!"

" Hiong, em hẹn party, tối mai! Cùng đi!"

"Mỗi ngày cậu từ nơi nào quen biết nhiều người như vậy?" Ji Yong cảm thấy Seung ri giống thần giống nhau, đến quốc gia nào cũng có bạn bè người quen. Anh quen biết Trung Quốc nghệ sĩ cũng chỉ có mấy cái... Được rồi, anh kết bạn Trung quốc cũng không nhiều.

" Đều là bạn mới thôi, vừa vặn làm xong buổi concert nên cùng đi chơi đi! Thật nhiều người cũng đi"

" Vậy thì đi!" Dù sao tôi cũng không quen biết...

Sáng sớm hôm sau, năm người cùng lên máy bay đến Trung quốc thủ đô.

Concert tổ chức thuân lợi, không khí rất sôi động, fan cũng như trước nhiệt tình. Seung ri ở trên sân khấu sử dụng cậu ta"luyện tập ngày đêm" mấy câu tiếng Trung cùng mọi người giao lưu. Lúc Seung ri nói tiếng Trung, phía dưới fan luôn là thét lên! Kết thúc concert, năm người cùng đi tham gia party mà Seung ri nói, bắt đầu vào ban đêm, là một trận nhỏ tư nhân party.

Tư nhân party nghĩa là không cần mặc quá trang trọng, đều là người trẻ tuổi kết bạn với nhau,tùy ý là được.

Tuy nói là tùy ý, nhưng vẫn phải trang điểm một chút... Có lẽ mọi người đều sẽ trang điểm.

Năm người đi 2 xe đến địa điểm tiệc tùng.

Mà bên khác..."Nhất Nhiên ~~~ cậu đi thôi ~~ xem như đi cùng mình đi!! Rất nhiều người đều đi! Đi vui vẻ một lát, cậu lại không bận."

"Mình không đi, mình còn kịch bảnphải thuộc..."

"Nếu cậu không đi, chúng ta "nghỉ chơi" nhau!" Chu Tuyết uy hiếp ở trong điện thoại.

"Không đi, mình cũng không thân với bọn họ"

"Dù sao đa số là người trong giới, nói mấy câu thì quen thôi. Hơn nữa mình nghe nói lần này còn có Hàn Quốc ngôi sao. Đi nha~~"

" Được rồi, mình đi chịu chưa ~"

"Thay quần áo, trang điểm!"

"Biết rồi!"

Cúp điện thoại, Triệu Nhất Nhiên từ trên giường đứng lên, đi sửa soạn một xíu. Đổi cái váy, trang điểm nhẹ, đeo khẩu trang. Đợi Chu Tuyết một lúc, sau đó hai người cùng ngồi xe đến địa điểm bữa tiệc. Không lâu liền đến nơi, địa điểm không nhỏ, hai người dựa vào quen mặt vào cửa. Vừa vào trong liền gặp người quen, xã giao một lúc. Tiếng nhạc rất lớn, không lâu Chu Tuyến liền hưng phấn đi khiêu vũ. Trong sàn nhảy cũng có thật nhiều gương mặt quen thuộc. Cô ấy không biết nhảy. Loại trường hợp này mặc dù rất ồn, nhưng có lúc cũng rất tốt. Bởi vì, đều là người quen, nên không cần che che dấu dấu. Có thể thoải mái chơi! Nhất Nhiên bạn học một mình đi đến party bên cạnh, nơi này bày thức ăn cùng đồ uống, quầy bar ở một hướng khác. Ở đây bày biện một loạt các món bánh ngọt cùng món ăn nhẹ. Nhất Nhiên chọn từng miếng nhỏ ăn thử, vừa ăn vừa không ngừng gật gù. Nếu gặp phải người quen, thì trò chuyện vài câu.

Bên kia, nhóm Seung ri đến lúc party đã bắt đầu được một lúc. Mấy người đến lúc, tiệc tùng đã rất náo nhiệt. Seung ri đi tìm người quen chào hỏi, Ji Yong tùy ý đến trước quầy bar cầm một ly rượu, theo âm nhạc thỉnh thoảng lắc lư. Không bao lâu liền có người đến bắt chuyện. Năm nay comeback, bigbang tuyên truyền rất rầm rộ! Tại Trung quốc vé buổi biểu diễn luôn cháy vé! Giá vé bị đưa lên giá trên trời. Đến cùng Ji Yong nói chuyện không ít, Seung ri lại giới thiệu mấy người bạn của cậu ta. Có người anh ấy cũng biết, ở Trung quốc rất nổi tiếng. Mọi người dùng tiếng Anh giao tiếp, vẫn có thể giao lưu vài câu. Đề tài câu chuyện không tệ chỉ là ngôn ngữ không được lưu loát thôi. Seung ri rất cố gắng dùng tiếng Trung cùng người ta trao đổi, ngẫu nhiên nói sai tạo thành mấy chuyện cười làm mọi người cười bể bụng.

Cùng mọi người chào hỏi một lát, Ji Yong một mình đi xung quanh, có nhìn thấy TOP hiong ở trong sân nhảy đang khiêu vũ. Ji Yong đi tới cạnh khu ăn uống, ăn mấy miếng hoa quả, cự tuyệt mấy cái có ý đồ cô gái, một người ngồi tại góc khuất khu ăn uống. Nhất Nhiên từng bước từng bước thưởng thức mỹ thực, trong tay cầm ly rượu, vừa ăn vừa uống. Khu ăn uống ít người, Nhất Nhiên từng bước nhỏ di chuyển. Nếu đứng gần có thể nghe thấy cô nàng nhỏ giọng lầm bầm: Tội lỗi ~ tội lỗi ~~ Cô nàng vẫn luôn dừng bước ở đây. Chủ yếu là cô không biết làm gì cả, ca hát... cũng bình thường, nhảy, cô không biết. Cũng không thể lên diễn một đoạn. Cho nên, mỗi lần cô đều cùng Chu Tuyết- một cô gái nhỏ tràn đầy năng lượng- tới. Mà cô, cũng rất thích bầu không khí này. Mặc dù không chơi, nhưng cô vẫn thích.

"Nhất Nhiên!" Có người gọi cô, lại vỗ vai cô một cái. Đột nhiên như thế làm cô giật mình! Miệng còn có đồ ăn, bị sặc. 'khụ,khụ' ho hai tiếng, người vỗ vai cô không nhịn được cười. Xoay người, hai người cười đùa một lúc, lại còn mình cô. Sau khi bạn đi, cô một mình tựa vào cạnh bàn ăn, tay cầm miếng bánh, có chút cô đơn. Thật ra, cô là một người rất sợ cô đơn. Vừa mới khuôn mặt tươi cười cũng chậm rãi buông xuống. Nhìn mọi người ở bên kia chơi, đôi lúc vẫy tay chào đang ở sân nhảy chơi high Chu Tuyết, khuôn mặt lại lần nữa tươi cười rạng rỡ. Mà Ji Yong trong góc , ở lúc cô tới đã thấy cô. Ban đầu chỉ vô tình ngẩng đầu thoáng nhìn, sau đó thấy cô gái kia ở đó ăn uống. Dáng vẻ làm Ji yong buồn cười nên cũng nhìn nhiều mấy lần. Cũng thấy cô một người tại kia, nụ cười chậm rãi biến mất; cũng bạn phất tay lúc lại vui vẻ. Bởi vì vị trí sai lệch lại thêm ánh đèn chập chờn sáng tối làm không nhìn thấy rõ khuôn mặt của cô, Ji Yong vô thức đứng lên bước về phía cô. Lúc này đằng sau đúng lúc có người đi qua đụng anh một chút làm anh cả người hướng phía trước ngã. May mắn! Anh kịp thời vịn được cạnh bàn. Nhưng mà... giờ phút này... anh hoảng hốt nâng đầu vừa vặn đối diện đôi mắt đờ đẫn của Nhất Nhiên.Cái nĩa bánh kem cô vừa muốn đưa lên miệng "bịch" rơi xuống mặt bàn. Bốn mắt nhìn nhau, hai người đều nhìn nhau chằm chằm quên chớp mắt. Giây phút này, Ji Yong lại hiếm thấy... đỏ mặt.

Con mắt của cô ấy như đang nói với anh: Mình yêu nhau đi.

Chợt xuất hiên ý nghĩ này làm anh cũng thấy có chút bối rối. Bên kia, Nhất Nhiên cũng phản ứng kịp lui về sau một bước, muốn kéo ra khoảng cách giữa hai người. Ji Yong như bị ám vô thức nắm lấy cánh tay cô kéo về phía mình. Làm xong anh mới chợt tỉnh, ý thức được mình vừa làm cái gì, vội vàng buông tay đồng thời miệng nói câu " thật xin lỗi!" nhưng mà đó lại là tiếng Hàn. Tình huống đột ngột này làm Nhất Nhiên bị dọa giật nảy mình. Tình huống này là sao? Anh ta là ai? Kéo cô làm gì? Anh ta đang nói gì? Ji Yong thấy vẻ mặt hoang mang của cô lập tức chuyển sang tiếng Anh " Sorry" . Lúc này, vẻ mặt của Nhất Nhiên tốt hơn một chút, cô cười cười tỏ vẻ không sao. Sau đó... không có sau đó...

Tiếng Anh của cô cũng chỉ như vậy, đương nhiên không biết cùng người xa lạ lại còn là người nước ngoài nói cái gì. Mà Ji Yong thì ngay lúc nãy, anh chợt phát hiện mình vừa gặp đã yêu. Đúng, chính là nghe rất giả " tiếng sét ái tình". Chính là khi nhìn vào mắt cô, chính là lúc chạm vào tay cô... anh đã yêu. Nhưng mà... có vẻ như đối phương không có cảm giác gì với anh . Cho nên bây giờ anh phải nói điều gì đó. Trong chuyện này, anh phải chủ động tấn công thôi, vả lại qua hôm nay không biết còn có thể gặp lại cô ấy hay không nên anh phải cố gắng gây ấn tượng với cô ấy.

Ji Yong suy nghĩ rất nhiều, quyết định nhanh chóng, sau đó anh trực tiếp đi tới. Còn Nhất Nhiên, cô ngây thơ cho rằng chỉ là ngoài ý muốn, nên không để bụng, người nước ngoài mà ~~.

" Cô là người Trung quốc?" Ji Yong hỏi một câu bằng tiếng Anh.

Anh ta nói tiếng Anh. Cô có thể hiểu một ít câu đơn giản. Bình thường cô đều có giáo viên tiếng Anh đi cùng, cũng đang học. Thế nhưng, người Trung quốc đa phần không giỏi tiếng Anh, đều là tiếng Anh "câm điếc". Cho nên, mặc dù cô nghe hiểu nhưng không dám nói. Ji Yong ngắm nhìn khuôn mặt cô, càng nhìn càng đẹp. Khuôn mặt cô không phải tiêu chuẩn Vline mà tròn tròn phúng phính, nhưng rất ưa nhìn. Nhìn là biết đẹp tự nhiên, càng xem Ji Yong càng thích. Nhất Nhiên cũng nhìn anh nhưng không đáp lời.

" Tôi là người Hàn quốc, tôi tên.." thấy cô không trả lời Ji Yong tiếp tục nói thêm. Khi giới thiệu tên mình anh dùng tiêu chuẩn tiếng Trung" tôi tên Kwon Ji Yong".

Kwon Ji Yong? Cô biết chứ ~~ ngôi sao rất nổi tiếng của Hàn, gần đây đang mở concert ở Trung quốc. Lúc này mà im lặng tiếp tục thì không tốt.

"My name is Zhao Yi Ran , i'm an actress" nói xong câu đó cô liền muốn kiếm hố mà chui vào...ôi cái trình độ học sinh tiểu học này...đỏ hết cả mặt.

Ji Yong ở đối diện nhìn cô cũng buồn cười. Anh hiểu cô đang xấu hổ vì điều gì. Anh cũng vì thường xuyên giao tiếp nên tiếng Anh mới tiến bộ một chút. Hơn nữa, là một rapper, tiếng Anh là một kỹ năng cần thiết. Nghe cô giới thiệu cô là một diễn viên, Ji Yong có chút ngạc nhiên, vì trước kia anh không mấy hiểu biết nghệ sĩ của Trung quốc. Ji Yong lặp lại một lần tên cô"Zhao..."

" Triệu Nhất Nhiên. Zhao, Yi, Ran"

Ji Yong nghĩ nghĩ lại dùng tiếng Trung nói" Nhất Nhiên?" Lúc nãy, anh nghe bạn cô gọi cô như vậy. Trong lòng anh cũng có chút hy vọng có thể như thế gọi cô. Nhất Nhiên muốn nói chút gì nhưng không biết nói thế nào. Mà Ji Yong lại thuận thế đổi đề tài " Tôi là ca sĩ, bigbang, cô biết không?"

" Ừ, biết. Các người rất tuyệt" Nhất Nhiên đáp. OMG, cô không muốn nói tiếp nữa! Thật xấu hổ!

Lúc này, Seung ri không biết từ đâu chui ra. Thấy Ji Yong ở bên này liền đi đến kêu anh. Sau đó liền thấy hiong đang cùng người đẹp trò chuyện. Đến gần một chút thì nhận ra đó là Triệu Nhất Nhiên.

"Triệu Nhất Nhiên?! Tôi rất thích phim truyền hình của cô. Vũ Linh? Tôi nói đúng chứ?" Seung ri vừa gặp mặt Nhất Nhiên liền nói một câu tiếng Trung. Dù chỉ là một câu có sai lệch tiếng Trung cũng làm Nhất Nhiên nháy mắt thả lỏng ,nở nụ cười.

"Cám ơn bạn đã yêu thích. Bạn là?"

"Tôi là Seung ri, là thành viên của bigbang!" Seung ri hào phóng cười vừa đưa tay ra, Nhất Nhiên liền đáp" xin chào" bắt tay với cậu ta. Ji Yong ngây ngốc đứng bên cạnh nhìn. Chuyện gì đang xảy ra? Như vậy là nắm tay rồi? Sắc mặt anh chợt biến khó chịu, không biết là vì biểu hiện của chính mình hay vì lý do nào khác. Con người luôn đối với người có thể dễ dàng trao đổi cảm thấy thân cận hơn. Mà Ji Yong lại đang nghĩ vì sao Seung ri lại quen biết cô ấy?

Seung ri đương nhiên nhìn thấy sắc mặt không tốt của leader. Seung ri hiểu vẻ mặt đó nghĩa là gì. Lại thêm trước đó nhìn thấy hai người đang nói chuyện với nhau, có vẻ leader của mình có ý với người ta?

" Đây là trưởng nhóm của bigbang chúng tôi, G-Dragon. Có muốn qua bên kia cùng nhau chơi không?" Seung ri chỉ về phía một đám người ở bên kia, mời cô.

Cô thấy bên đó có người quen cũng có người lạ cô không muốn đi. Seung ri nhận ra cô không muốn, cũng không ép buộc, mà ở lại chỗ này tiếp tục trò chuyên với cô.

" Nghĩ cách xin số điện thoại hoặc là phương thức liên lạc khác cũng được." Ji Yong ghé tai của Seung ri nói. Trên mặt lại rất bình tĩnh, dù sao cô nghe cũng không hiểu. Nhất Nhiên thật đúng là không biết, chỉ nghĩ hai người nói chuyện bình thường, họ còn cười nữa. Seung ri tỏ vẻ đã nhận nhiệm vụ của trưởng nhóm.

"Có thể cùng chụp một tấm hình không?" Seung ri rất thân thiết đưa ra một yêu cầu hợp lí.

" Được" nói chuyện nãy giờ, cũng xem như là quen biết. Seung ri lấy điện thoại ra đứng ở Nhất Nhiên bên cạnh, cô đứng giữa cậu ta và Ji Yong. Ji Yong buông ly rượu, đến gần một chút, mỉm cười nhìn ống kính. Nhất Nhiên cũng cười, tươi đẹp động lòng người. Sau đó Seung ri lại cho Ji Yong cùng Nhất Nhiên chụp riêng một kiểu. Ji Yong đứng cạnh cô không xa không gần, một khoảng cách cho thấy quan hệ không thân của hai người. Chụp ảnh xong Seung ri lịch sự hỏi" có thể kết bạn Wechat không? Tôi sẽ đem ảnh chụp gửi cho cô, hoặc là cô thêm tôi là bạn bè cũng được" Ji yong mặc dù có rất nhiều từ nghe không hiểu nhưng vẫn đoán được là trao đổi phương thức liên lạc. Nhất Nhiên nghĩ một chút, có lẽ cũng không thường xuyên liên lạc. Nhưng không sao, đều là nghệ sĩ, nên cô đồng ý. Seung ri mở Wechat trên di động của mình, kết nối với Wechat của Nhất Nhiên. Ba người lại nói một lát liền tách ra. Dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, như vậy là tốt rồi. Ji Yong còn muốn đứng lại một lúc nhưng chỉ có mình anh thì cũng chẳng có tác dụng gì. Lần đầu tiên anh cảm thấy bất lực.

Sau khi Nhất Nhiên rời khỏi, Ji Yong "quen tay" cầm lấy điện thoại của Seung ri nhìn xem, hả?

"Đó là phần mềm chat của Trung quốc, của chúng ta họ không dùng, bạn bè Trung Quốc đều dùng cái này, hiong, anh về khách sạn download là được. Còn có Weibo, anh có thể theo dõi cô ấy, bật chế độ ẩn là được"

Buổi tiệc kết thúc, về khách sạn, Ji Yong lập tức download Wechat, sửa lại ngôn ngữ, hoàn thành thông tin cá nhân liền tìm nick Wechat của cô. Nhưng mà... không gửi lời mời kết bạn.

Ngày thứ hai, năm người trở về nước. Về công ty, Ji Yong trực tiếp tìm đến giáo viên tiếng Trung của công ty. Anh muốn học tiếng Trung. Có thể học bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Dựa theo hướng dẫn của giáo viên đi mua sách, sau đó học từng chút một. Trước kia đã học tiếng Trung, anh sớm chữ thầy trả thầy. Hiện tại học rất chậm làm Ji Yong có chút sốt ruột.

Cách Trung quốc buổi biểu diễn kế tiếp còn vài ngày. Ji Yong còn cầu học với Seung ri. Ở ký túc xá, Ji Yong cũng cầm sách tiếng Trung lẩm bẩm. Mấy người còn lại nghe tin tức từ Seung ri, cũng biết anh ấy đang để ý một nghệ sĩ Trung quốc.

"Học xong rồi chứ, Ji Yong?" TOP cười hỏi.

"..."

" Nếu cậu chỉ là vui đùa, cũng đừng tai họa em gái nhà người ta!"

"..."

"Thích thật á?" TOP lại hỏi.

Ji Yong lập tức buông ra, dựa vào ghế salon, nghiêm túc nhìn TOP nói.

" Ừ! Thích... Mặt khác cô ấy hơn em một tuổi.." nói đến đây, Ji Yong cúi đầu, nằm sấp trên ghế vẻ mặt không thiết sống.

"Lớn hơn cậu một tuổi? noona?"

"..."

"ha ha ha ~~~~" đám người bọn TOP đều cười.

Cười cái rắm...

" Này! Tôi nghiêm túc đấy. Tôi có dự cảm... Tôi sẽ kết hôn"

Mấy người vừa mới cười như điên, nghe được lời của anh, nháy mắt... toàn bộ phòng khách đều im lặng. Đây là lần thứ hai nghe anh ấy nói về việc kết hôn. Lần đầu tiên, là anh trước hết có ý kết hôn, cuối cùng lại không làm được gì. Mà lần này, là một lần rất đột nhiên. Anh ấy vậy mà đối với cô gái mới gặp một lần liền nghĩ đến kết hôn?

" Không phải đâu?"

Ji Yong lấy điện thoại ra, lên mạng tìm hình của cô cho bọn họ nhìn. Mấy người chuyền tay nhau xem.

" Rất xinh đẹp" TOP nói xong, nhíu mày không ý kiến, nhưng mà "trong mắt người tình biến thành Tây Thi"?

"Hôm nay, tôi gửi lời mời kết bạn cho cô ấy, cô ấy vẫn chưa phản hồi" Hôm nay anh gửi lời mời kết bạn kèm theo lời nhắn rằng mình là GD nhưng đến bây giờ cô ấy vẫn chưa trả lời.

" Có thể là có việc bận" Seung ri nói.

" Có lẽ thế..."

Sự thật là Nhất Nhiên nhìn thấy, chỉ là không quan tâm mà thôi. Cô không nghĩ rằng bọn họ sẽ có gì để phải liên lạc, nên không để ý lời mời kết bạn của anh ta. Vả lại cũng không biết có thật không, biết đâu lại là người kì lạ nào đó.

Trước lúc Ji Yong bọn họ lần nữa sang Trung quốc mở buổi biểu diễn, Ji Yong lại một lần nữa gửi lời mời kết bạn còn mời cô đến xem buổi biểu diễn.Lần này, cô không thể bỏ qua được, lúc rảnh rỗi, cô nhấn đồng ý kết bạn. Cô vừa đồng ý, bên kia Ji Yong liền thấy được, lập tức gửi qua biểu tượng mặt cười. Nhất Nhiên cũng đáp lại một biểu tượng đồng thời tỏ ý mình có chút bận, không đi được, thật tiếc. Ji Yong nhìn trong tay sách dạy tiếng Trung gửi " không có gì".

Nhìn thấy anh gửi tiếng Trung, cô nhận ra được một chút gì đó.

Tại một tuần lễ, mỗi ngày đều nhận được từ anh ta một ít "nửa sống nửa chín" tiếng Trung, nếu cô còn không biết ý nghĩ của anh ta thì cô thật là đồ ngốc. Đây là... có ý với cô? Nhưng là, thật xin lỗi... tôi không có ý tứ gì với anh cả.

Cô cảm giác được anh đang theo đuổi về sau, cô có lên mạng tra tìm tin tức của anh. Coi như không nói đến cậu ta nhỏ hơn mình một tuổi còn có các loại... không tốt tin tức. Cô đối với cậu ta không hiểu rõ, bây giờ biết được đều là thông qua tin trên mạng, mà những tin tức này làm cô không có ấn tượng tốt về cậu ta.

Cứ vậy, ở mấy ngày sau Nhất Nhiên dứt khoát không hồi phục tin nhắn của anh. Nếu anh ta thật muốn theo đuổi cô thì không thể cho người ta có ảo giác được.

Sau đó...

Vào một ngày bọn họ không có hành trình ở Trung quốc. Buổi trưa, Ji Yong một mình bí mật lên máy bay bay đến Trung quốc...

Lúc này, Nhất Nhiên đang ở trong đoàn làm phim quay phim, vì vậy tin nhắn của anh cô không nhìn thấy...Cái đó ngắn gọn nhưng kì quái một câu tiếng Trung: Tôi đi tìm em, tôi đi máy bay.

[Sky: toát cả mồ hôi... Đọc thì thấy ngắn nhưng làm thì hoài không hết một chương. Bỗng nhiên cảm thấy biết ơn những bạn bỏ thời gian công sức post truyên cho mình đọc miễn phí. có j sai mong được góp ý.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro