mưa rồi, ướt đẫm mảng vai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trời đang tối dần, chiếc màn đen che phủ bầu trời trong xanh và cơn gió rì rào của đêm đen đang kéo đến. có tiếng sấm cùng tia sáng rực chớp ngang đến rung động trời đất, âm thanh xe cộ chạy vội về nhà để không bị dính phải nước mưa. nhưng rồi cũng có người phải ướt áo, tạp âm của tiếng mưa rào dữ dội ngoài nhà khiến lòng tôi có chút rạo rực.

bên nàng liệu có đang mưa?

hay bây giờ nàng đã được bình yên trong kí túc xá?

tôi thực sự muốn biết nàng ạ!

nhưng không thể, vậy để tôi nghĩ nhé. 

có lẽ bây giờ đây nàng đang mặc bộ đồ ngủ yêu thích, ngồi trước bàn trang điểm và ngắm mình trong chiếc gương phản chiếu. khuôn mặt xinh đẹp của nàng sẽ được điểm lên bởi nụ cười tươi vui vẻ, sau đó là các bước dưỡng da để bảo vệ lớp ngoài mỏng manh.

nàng vừa làm vừa ngâm nga câu hát mà bản thân yêu thích, hoặc đã từng mình nghĩ ra trong phút chốc. 

nếu bên nàng đang là đêm đen xinh đẹp với những ngôi sao lấp lánh đầy lãng mạn thì nàng sẽ bật tung cánh cửa sổ để được ngắm nhìn màn đêm chốn thành thị. hoặc rũ mọi người cùng khóa và tiền bối đến làm một bữa tiệc đêm với ánh đèn sáng rực, lúc ấy thầy gojo sẽ xuất hiện và quậy tung mọi thứ lên.

nếu bên nàng đang có những cơn mưa rào mãi chẳng dứt thì nàng sẽ nằm trong chăn ấm rồi lắng nghe những tạp âm ngoài kia. từ từ chìm vào giấc ngủ, bước tới chốn chiêm bao mơ mộng đầy sắc màu của hoa và mùi thơm ngọt của mật.

một kẻ mộng mơ yêu thích sự ngọt ngào, bình dị và chút nhẹ nhàng.

nàng sẽ chẳng thể nào biết được rằng tôi luôn sợ hãi, sợ hãi cái mầm nhỏ bé vừa nhô lên khỏi mặt đất. tôi sợ nó sẽ héo mòn vì mất nước nhưng nếu tôi tưới nó thì liệu sau này có cao lớn và có nhụy, nở thành hoa.

tôi chính là sợ cảm giác dày công chăm sóc nhưng chẳng có được gì. và sợ thứ nhụy kia nở thành hoa xinh đẹp nhưng chẳng có hương sắc.

mà nực cười hay, tôi sợ bản thân bỏ ra quá nhiều mà không nhận lại được bao nhiêu. nhưng lại đem lòng yêu nàng, một cô gái tạo ra từ trí tưởng tượng và sinh ra bằng những nét bút. 

lạ thật, nàng nhỉ?

nàng ơi! nhà tôi ấy, tường cao cửa rộng, chăn ấm nệm êm nhưng mái nhà thì lại thủng nát, tồi tàn đến thảm hại. cơn mưa to đang trút xuống kia đã làm dột một mảng lớn trên tấm nệm dày, đỉnh đầu thì lạnh lẽo vì giọt nước mưa đang nhỏ xuống. và mảnh giấy trên bàn cũng đã bị ướt sạch đến trơ trụi.

nên vẻ bề ngoài chưa bao giờ là đúng.

nàng ạ! tôi chỉ muốn nói với nàng rằng thanh xuân cũng như sắc đẹp, trang giấy trắng rồi cũng bị phủ bởi lớp mực đen. nên cứ thỏa thích mà làm những gì mình cho là đúng, khiến chính bản thân nàng cảm giác được thoải mái. để đến khi hóa bụi về già hay những lúc bị thương, đau ốm vẫn không nuối tiếc về những thứ đã trải qua.

dẫu biết nhiệm vụ rất khó khăn và đám thượng tầng thì khó tính, nhát gan nhưng đừng vì vậy mà dừng lại. hãy bước tiếp, tự tin làm những điều dành riêng cho bản thân, cho thời thanh xuân tươi đẹp.

nàng nhé!

tôi cũng sẽ như vậy, vì tôi muốn trong tương lai sẽ có được một mái nhà vững trãi cho cha mẹ và che chắn mái đầu bạc của ông bà. bảo vệ những đêm ấm, giấc ngủ ngon của đứa em trai nhỏ tuổi và bao công sức, đam mê của người chị cả.

xin nàng hãy mãi ở bên tôi để tạo động lực to lớn, chỉ cần nhìn nàng thôi là tôi như được bật công tắt hoạt động không mệt mỏi.


tôi yêu nàng qua từng cử chỉ, nàng ạ!

10:54


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro