Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phải chăng dung túng bản thân là một thứ cảm giác thâm trầm không lối thoát?

Trong gian phòng mang đậm phong cách Từ Diễn với chiếc giường mềm mại king size đúng sở thích của chủ nhân… Trên giường là Nhan Khả đang say ngủ chỉ chiếm một góc nhỏ của cái giường quá khổ.

Từ sau khi chấp nhận ở bên Từ Diễn, thế giới của anh như xoay quanh chàng trai kia.

Hai người hoạt động dưới sự quản lý của cùng một công ty, trong công việc thường hay đụng mặt nhau, có khi là cùng làm chung một chỗ cũng có khi là gặp ở studio.

Từ Diễn gần đây đang trong giai đoạn tuyên truyền cho album chính thức sắp ra lò, vậy nên khi đi trên đường, tần suất xuất hiện phải nói là bùng nổ, trên mặt bìa tạp chí đều là tên Từ Diễn, poster dán đầy tường các cửa hàng băng đĩa, trên các trang báo giải trí, bảng điện tử ngoài những khu cao ốc trung tâm, hay ở những hộp đèn tại đường ngầm thì khỏi nói.

Từ Diễn đang trên đỉnh cao phong độ, con người có khả năng biến chì thành vàng ấy thực sự là viên ngọc vô giá, lẽ dĩ nhiên những lời mời cậu làm đại diện nhiều đếm không xuể. Bật TV lên, mấy quảng cáo liên tiếp đều do Từ Diễn cầm trịch, vừa mới nhỏm dậy trong quảng cáo giường, sau đã thấy đang ngậm kẹo thông họng thơm mát, rồi nhấm nháp chocolate, uống một loại nước tăng lực nào đó, cuối cùng tay bấm cái di động. Đôi lúc Từ Diễn còn góp mặt trong một vài quảng cáo cộng đồng.

Chính Nhan Khả cũng có lúc thấy thế giới này hình như loạn lên hết rồi, sao chỗ nào cũng có Từ Diễn vậy, cứ như ngoài Từ Diễn ra chẳng còn chàng trai nào nữa, hại anh đêm mộng còn thấy hàng loạt Từ Diễn lớn nhỏ cùng một đội quân Từ Diễn đông như kiến.

Các cô cậu học trò hiện nay điên cuồng vì Từ Diễn. Dáng dấp cùng diện mạo Từ Diễn chuẩn không cần chỉnh, làm người ta ngắm mãi không chán. Chỉ cần vừa chường mặt ra là họ sẽ ùn ùn đổ xô đến.

Sự quá khích này khiến Nhan Khả nhớ đến ngôi sao điện ảnh trứ danh nhất thời của anh – Đoàn Hành. Hồi anh mới mười tuổi, đã lưu giữ kha khá DVD với poster của người đó, tờ tạp chí nào có mặt Đoàn Hành trên trang bìa, anh không có tiền mua bèn lén lật xem. Vì vậy anh cũng hiểu phần nào tình cảm của những người hâm mộ Từ Diễn bây giờ.

Hơn ai hết, Nhan Khả chịu ảnh hưởng sâu sắc của “đế chế Từ Diễn”, đơn giản là vì, vừa về đến “nhà”, nhìn đâu cũng thấy dính dáng đến Từ Diễn. Sô pha của Từ Diễn, giường  của Từ Diễn, giấy dán tường của Từ Diễn, Từ Diễn bằng xương bằng thịt…

Sau khi mơ thấy đoàn quân Từ Diễn, lại mơ thấy Từ Diễn biến thành trung tâm vũ trụ, rồi theo thói quen anh mới bật tỉnh vào sáng sớm.

Còn hơi mơ màng mới nhớ ra hôm nay không có việc anh liền thở phào, thả lỏng người, cơn buồn ngủ kéo đến, mắt nhíu lại. Trước khi tiếp tục nằm xuống, anh dùng con mắt có thị lực tốt hơn nhìn sang người bên cạnh, lặng ngắm khuôn mặt ngủ khì đầy vẻ cao ngạo của tuổi trẻ.

Tối hôm qua có tiệc mừng thành công của Từ Diễn. Cậu vừa uống rượu về, hưng phấn tột độ bắt anh cởi quần ra, cùng mình hoan ái một phen. Từ trên tường, qua đến bàn, trên cửa sổ, rồi cuối cùng mới dừng lại ở giường. Từ Diễn ép anh ngồi trên, biến hoá đủ mọi tư thế.

Đã sống chung với Từ Diễn được một thời gian nhưng đối với dục vọng của người này, Nhan Khả vẫn có cảm giác ngượng ngùng. Mặc kệ đã từng trải qua biết bao nhiêu lần, anh thật sự không thể tự nhiên được, vừa thấy cậu cởi đồ là toàn thân còn căng thẳng hơn cả lúc lên sân khấu.

Khuôn mặt này khiến từ đáy lòng anh nguyện ý gần gũi. Bình thường bị Từ Diễn bắt nạt tuỳ hứng chọc ghẹo thế nào anh cũng không có cảm xúc gì, nhưng vừa thấy hạ thân của cậu là tức thì có dự cảm như sắp bị vật đó tiến vào, anh lúng túng lùi lại cho đến khi bị tóm được.

Trong chuyện này, Từ Diễn chẳng khác nào dã thú đang thời kỳ sung mãn, đương nhiên cũng có vẻ khêu gợi. Từ Diễn có thể chơi đùa cả ngày trời, buộc anh khẩu giao cậu hoặc bắt anh đứng lên để cậu khẩu giao. Nhan Khả đối với loại phát xuân bừa bãi này, tay chân luôn luống cuống, mỗi lần đều bị dồn đến chân tường rồi bị lột sạch sẽ. Nhưng đối với sự áp chế của Từ Diễn, anh đều tận lực phối hợp.  Dù có bị ép đến một góc, run run mở rộng hai chân ra, bày ra tư thế Từ Diễn muốn, mặc Từ Diễn đùa giỡn chán chê, anh cũng chưa bao giờ cự tuyệt. Thực ra anh nghĩ mình không nên cự tuyệt, được như bây giờ đã là quá tốt rồi. Cuộc sống hai người bây giờ không thể mãn nguyện hơn được, tuy rằng cái mông thường gặp nguy.

Trìu mến ngắm khuôn mặt khi ngủ của Từ Diễn, anh đưa tay xoa xoa hai má cậu, dịu dàng yêu thương áp trán mình lên trán đối phương.

Lần thứ hai tỉnh lại, anh có cảm giác bất an quen thuộc. Vừa mở mắt, quả nhiên phát hiện Từ Diễn đã dậy từ bao giờ đang ôm cả người anh lên, chân anh dang rộng trên đùi Từ Diễn, cơ thể sắp sửa bị xâm nhập.

Nhan Khả giật bắn mình, tỉnh cả người, định nhảy xuống muốn ngăn hành động tiếp theo của ai kia. Từ Diễn thích thú với vẻ kích động của anh, kéo eo anh lại cười xấu xa: “Tôi thật muốn xem anh khi nào mới tỉnh.”

Giờ anh mới nhận ra TV trên tường đã được bật lên, đang chiếu tin tức giải trí. Đúng là anh ngủ mê mệt, ngay cả âm thanh lớn như thế cũng không tỉnh lại, khó trách Từ Diễn muốn trêu anh.

Từ Diễn mới bắt đầu, anh đã bíu chặt lấy ga giường, thở hổn hển. Trong mắt anh hiện lên những đường cong nam tính mạnh mẽ nơi bả vai và cánh tay Từ Diễn, rồi khuôn ngực rắn chắc, xuống thêm chút nữa anh không dám nhìn, tận mắt nhìn nơi tiếp xúc kia đối với anh mà nói là quá mức chịu đựng. Song, Từ Diễn lại cố tình cứng đầu đặt tay anh ở chỗ hai người kết hợp: “Anh cảm thấy tôi như thế nào?”

Tay vừa chạm đến nơi nóng như lửa kia, Nhan Khả liền đỏ mặt nói không nên lời, bất giác thở dốc, ngay cả khoé mắt cũng đỏ lên. Từ Diễn rất thích dáng vẻ này của anh, bèn nhấc mông anh cao lên, một tay đưa lên đùa bỡn khiến anh phải rên rỉ.

Trên màn hình rộng là màn biểu diễn mới đây của Từ Diễn, nhạc vang lên, chàng trai trẻ tuổi trên sân khấu gương mặt lạnh lùng, tay giơ ngang đầu, đón nhận tiếng thét chói tai từ hàng ngàn hàng vạn người hâm mộ kia hiện tại đang ở bên trong anh. Nhan Khả mặt đỏ đến tận mang tai, bị một người trên TV, một người ngoài đời kích thích, toàn thân anh ửng hồng, anh cố nén chặt âm thanh trong cổ.

Từ Diễn thích nhất là được nghe giọng của anh, đặc biệt ở trên giường, vừa nghe âm thanh anh phát ra là chịu không nổi chèn ép anh đến gần mất mạng. Nhan Khả cắn chặt môi, Từ Diễn ở ngoài là đứa trẻ được chiều quá sinh hư, còn ở trên giường thì đúng là người đàn ông xấu xa, coi nước mắt của anh như thú vui, không hề biết tiết chế. Ngày mai anh còn có việc phải làm, buổi tuyển chọn quan trọng đang chờ phía trước, quá mệt sẽ ảnh hưởng đến tinh thần. Nhưng mặc kệ nội tâm anh giằng xé vì áp lực công việc thế nào, anh vẫn mềm lòng không thể kháng cự người kia. Thấy mắt anh đong đầy nước, Từ Diễn càng ôm chặt hơn, xoa bóp mông anh, tăng lực đạo ra vào, cắn nhè nhẹ lên ngực anh. Nhan Khả rốt cuộc không chịu được, ôm cứng tấm lưng trần trụi của Từ Diễn.

“A…”

Tiếng kêu khàn khàn của chính bản thân khiến anh rùng mình. Từ Diễn vốn đang kịch liệt luật động cũng dừng lại.

“Hả…”

Vừa mở miệng đã phát ra âm thanh khàn đục, Nhan Khả không thể tin được nó phát ra từ cổ họng mình. Anh vội khụ một tiếng, không ngờ càng khàn hơn.

Từ Diễn ngạc nhiên: “Sao lại thế?”

Cuống họng ngứa ngứa, Nhan Khả khụ thêm hai tiếng, trước đây anh không để ý mà toàn thức đêm sáng tác nên chắc đã cảm rồi. Công việc tới tấp, cổ họng hoạt động quá sức, chỉ trong một đêm mà cổ đã nghẽn lại.

Không chờ anh giãy giụa xin tha, Từ Diễn buông anh ra. Bấy lâu nay đây là lần đầu tiên bỏ dở giữa chừng, Nhan Khả hơi bất ngờ.

“Mấy ngày tới anh đừng nói chuyện nhiều.”

Nhan Khả “ừm” một tiếng, rút khăn tay từ đầu giường ra lau cơ thể. Chỉ một tiếng “ừm” thôi cũng thật khó nghe, khác xa giọng nói êm dịu thường ngày.

“Thực mất hứng.”

Nhan Khả biết lỗi liền cười trừ. Từ Diễn dùng ngón tay miết miết mặt anh.

“Làm ca sĩ mà không biết chú ý đến sinh mệnh của mình gì cả.” Từ Diễn bóp má anh. “Mắt thì hỏng, giọng lại thành như thế, đến tôi còn thấy khó coi.”

Nhan Khả bị bóp hơi đau, anh cười cười dùng con mắt kia nhìn Từ Diễn. Anh cũng hiểu giọng hát là thứ duy nhất còn có giá trị của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ