XUI XẺO 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ra về hôm nay, Đinh Trình Hâm vẫn định đi lấy xe đạp thì bỗng có 1 người gương mặt hớt hải, tóc tai bù xù chạy đến. Trên mặt cô ấy vẫn còn những vệt nước mắt giống như cô ấy vừa mới lau.

- Bạn…bạn giúp mình đi. Đàn…đàn chị…họ đã bắt bạn thân mình xử rồi.

Tính cách “hành hiệp trượng nghĩa” của Đinh Trình Hâm nổi dậy, cậu chạy theo. Cậu là thế đó, thấy ai gặp nạn là cứu ngay không suy nghĩ nhiều.

Đi theo cô bạn, Đinh Trình Hâm bước vào nhà kho. Từ ngoài, cậu đã nghe được tiếng la hét, cô ấy chắc chắn là bạn thân của cô gái này. Lúc này cậu mới biết run sợ là gì. Bỗng nhiên trái tim nhỏ trong lòng ngực Đinh Trình Hâm đập nhanh, mi mắt giựt giựt. Phải chăng cậu sắp gặp chuyện ? Đinh Trình Hâm vẫn mặc vì trong kia đang có người bị hành hạ. Mặc dù gương mặt cậu đang dần sang trắng bệch và sự lo sợ thể hiện trên gương mặt cậu vẫn quyết tâm đi vào.

- Xin…xin mấy chị tha cho bạn của cô bạn này đi.

Giọng Đinh Trình Hâm run lên. Bên trong có 3 người con gái với 4 5 tên con trai to cao.

Một cô gái với vóc dáng khá đẹp, gương mặt sắc sảo, trang điểm phấn son lòe loẹt cất tiếng.

- Tha gì…đây là bạn bọn tao mà

Đinh Trình Hâm giờ mới vỡ lẽ mình bị lừa bởi cô bạn ban nãy đi cùng. Cô bạn đó giờ cười tươi rói hòa vào đám người kia, người bạn đang la hét ban nãy cũng đứng dậy. Cậu sợ hãi định chạy đi thì bị giữ lại.

- Haha…chạy đi đâu.

Cậu bất động đứng im, bây giờ cậu sợ đến mức chẳng còn có thể cử động nữa.

- Mày không thoát đâu. Hôm nay tụi tao sẽ xử mày vì tội dám ve vãn đến gần Mã Gia Kỳ của bọn tao.

Nghe tên Mã Gia Kỳ là cậu biết chẳng tốt đẹp gì rồi. Mà thật ra cậu có phải là loại người thích Mã Gia Kỳ rồi tìm cớ đến gần đâu. Chung quy chỉ là kẻ thù gặp mặt nhau để rồi tức giận mắng chửi nhau thôi. Cậu cố gắng trấn an mình bình tĩnh và đáp trả
.
- Tôi không ve vãn anh ta. Tôi với anh ta là kẻ thù của nhau.

Tiếng cười của đàn chị vang lên càng làm cho cậu sợ hãi.

- Haha…nói thế là ta tin à. Tụi bây ….đánh nó

Đinh Trình Hâm nhỏ nhắn đáng yêu giờ đây bị lôi đi đến 1 góc nhà kho. Gương mặt cậu giờ đây đã chuyển sang trắng bệch rồi, đôi mắt run run nước mắt cũng thành những giọt dài trên đôi gò má của cậu. Bọn đàn chị và đám con trai thì cứ đánh cậu mãi không thôi, họ cứ đánh túi bụi vào mặt, vào khắp người cậu. Đinh Trình Hâm ôm đầu chịu đau. Cậu không ngừng la hét bảo họ dừng. Không hiểu sao trong thâm tâm Đinh Trình Hâm lúc ấy lại hét lên tên Mã Gia Kỳ.

Lúc này Mã Gia Kỳ còn đang ở sân trường. Bỗng nhiên bên tai anh văng vẳng tiếng ngọt ngào của Đinh Trình Hâm gọi tên mình sau đó là tiếng hét đầy sợ hãi của cậu. Cũng vì thế trong lòng Mã Gia Kỳ đâm ra lo sợ. Không hiểu sao lúc đó chân anh lại chạy đi khắp nơi tìm cậu. Cuối cùng anh chạy đến nhà kho. Khi nghe tiếng hét của Đinh Trình Hâm, lòng anh bỗng dưng quặn thắt lại, đau đớn vô cùng, gương mặt cũng trở nên động cứng, anh chạy nhanh vào nhà kho. Cảnh tượng trước mắt Mã Gia Kỳ là một Đinh Trình Hâm nhỏ nhắn đáng thương đang bị những người khác đánh. Trái tim anh bỗng dưng như có ai đóng đang nắm chặt lại đau vô cùng. Anh vội la lên.

- Dừng tay.

Gương mặt của bọn kia thoáng sợ hãi. Họ thấy Mã Gia Kỳ.

- Ai cho các người đánh cậu ta.

- Tại…tại nó ve vãn anh.

Mã Gia Kỳ đến gần Đinh Trình Hâm, nhẹ nhàng bê cậu trên tay. Nhìn những vết bầm và xước trên thân hình cậu, Mã Gia Kỳ không khỏi đau lòng. Đinh Trình Hâm thì vẫn còn sợ hãi hoang mang, tinh thần bấn loạn. Mã Gia Kỳ nhìn lên gương mặt Đinh Trình Hâm, thấy cậu co ro nhưng ôm anh thật chặt vì sợ trong lòng anh trào lên lửa giận không gì dập tắt được. Anh quyết khiến cho bọn họ sẽ không còn đất sống trên đất nước này

- Đinh Trình Hâm là người tôi không cho các người đụng đến. Cậu ấy là kẻ thù của tôi, chỉ duy nhất tôi mới có quyền muốn làm gì cậu ấy.

Nghe tiếng nói tràn ngập giận dữ của Mã Gia Kỳ, ai nấy trong bọn họ lo sợ. Đinh Trình Hâm trong vòng tay của Mã Gia Kỳ dần thiếp đi, cậu vẫn gắng gượng nói 1 câu.

- Mã Gia Kỳ, anh là kẻ thù mang đến xui xẻo cho tôi.

______________________
Vì lý do cái phần trước tận 4000 chữ nên mình bỏ qua đây đoạn cuối hihi

04/09/2020
10:45

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro