chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một ngày Chân Nguyên cũng dẫn theo đệ đệ của mình là Á Hiên cùng Hạo Tường đến chơi với Gia Kỳ và cáo nhỏ.

Khi Á Hiên gặp được Gia Kỳ thì chạy đến ôm lấy mà gọi "Mã Ca" còn Gia Kỳ cũng ôm lấy Á Hiên rồi xoa đầu cưng chiều hết mực nói "Á Hiên có nhớ ca ca không a?"

Á Hiên ngẩng đầu lên nhìn ca ca cười toe toét trả lời "Hiên nhi rất nhớ ca ca a, Hiên nhi có xin Chân Nguyên ca qua chơi cùng tiểu Mã ca nhưng huynh ấy lúc nào cũng chốn đệ để đi chơi một mình a."

Nhìn Á Hiên có vẻ rất buồn bực nên Chân Nguyên giải thích "không phải ta không muốn dẫn đệ theo nhưng mấy tháng nay ta, Gia Kỳ ca và Hạo Tường đều phải chịu phạt cho nên mới không dẫn theo đệ được cho nên bây giờ ta hết bị phạt rồi mới dẫn đệ theo đến gặp Mã ca đây."

Gia Kỳ thấy thế nên nói với Á Hiên "thôi đệ đừng buồn nữa ta sẽ cho đệ xem một bất ngờ có được không?"

Á Hiên nghe vậy liền nghiêng đầu hỏi ca ca "bất ngờ gì vậy ca ca?", Gia Kỳ nghe thế liên lấy tay che mắt Á Hiên rồi dẫn đệ đệ đến phòng của mình rồi nói "đệ cứ theo ta a, ta sẽ cho đệ thấy."

Nói rồi cả bốn người đều đi đến phòng của Gia Kỳ, khi mở cửa Gia Kỳ buông tay xuống thì Á Hiên nhìn thấy một bé cáo trắng đang cuộn tròn lười biến nằm trong chăn ở trên giường, Á Hiên liền gấp gáp chạy đến nhào lên giường ôm chặc bé cáo mà hôn lấy hôn để.

Cáo trắng đang ngủ thì bổng nhiên mơ hồ cảm nhận được có một cái gì bé bé tiến đến ôm mình vào lòng rồi hôn lên mặt mình nó mở mắt ra nhìn rồi nghĩ "thì ra là những đệ đệ của tiểu tử này a" nó chỉ nhìn Gia Kỳ một cái rồi cũng lười phản ứng để mặc cho tiểu đệ đệ trắng trắng mềm mềm này muốn ôm thì ôm muốn hôn thì hôn.

Gia Kỳ thấy cáo nhỏ nhìn hắn thì có chút ngại ngùng giải thích cho cáo nhỏ "ta giới thiệu với ngươi đây là đệ đệ của ta, ta thấy đệ ấy rất thích ngươi, đệ ấy sẽ không làm tổn thương ngươi."

Hạo Tường nghe ca ca giải thích với cáo trắng kia thì liền thắc mắc "huynh giải thích với nó làm gì a? Nó cũng đâu hiểu huynh nói gì đâu a."

Gia Kỳ nghe thế thì cười rồi đưa bàn tay vươn tới đầu cáo nhỏ vuốt vuốt rồi nói "phụ thân nói với ta mỗi ngày siêng năng học tập kĩ năng truyền linh lực thì ta có thể truyền một ít sang cho cáo nhỏ, mấy hôm nay ta cũng đã truyền được một ít sang cho nó bây giờ nó đã có thể nghe hiểu ta nói gì rồi, sau này khi linh lực mạnh hơn thì nó có thể có được hình dạng giống như chúng ta và nói chuyện được". Chân Nguyên nghe thế cũng rất kinh ngạc rồi hỏi "vậy sau này nếu nó có thể có hình người thì đệ lại có thêm được một tiểu đệ nữa à?"

Gia Kỳ lắc đầu nói "phụ thân ta tính được tuổi nó có thể bằng tuổi của ta nhưng cũng có thể lớn hơn ta một chút nên sau này khi nó trở thành người thì các đệ phải kêu nó một tiếng ca ca a", Á Hiên nghe thế liên nghiêng đầu nhỏ hỏi "vậy Mã ca cũng phải gọi nó là ca ca à?", Gia Kỳ nhìn Á Hiên cười cười rồi hắng giọng rồi trả lời "trước mắt mặc dù là vậy nhưng ta đã cứu nó một mạng cho nên nó phải gọi ta là ca ca a", nói xong Gia Kỳ nhìn cáo nhỏ một cái lại thấy cáo nhỏ liếc mình nên Gia Kỳ nhìn qua hướng khác ngại ngùng gãi đầu.

Cáo trắng liếc Gia Kỳ xong liền nghĩ "ngươi ngốc như vậy sao ta có thể gọi ngươi là ca ca chứ? , Mơ đẹp nhỉ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro