Chap 2 Một đêm giá bao nhiêu ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái người tên Nguyên Khang đó vò đầu bứt tai, đây đã là trận thứ 2 thua cược của hắn. Tiền thua cược bây giờ đã không thể đếm xuể, nhưng thứ khiến hắn vò đầu bứt tai là đống danh dự, chứ đống tiền này với hắn chỉ hơn con số lẻ 1 chút chứ không to tát.

Cả 2 lần đều thua trong nhục nhã...

Vô cùng mất mặt thiếu gia công tử đây.

Một tên công tử khác nhè nhẹ bước ra buông câu bông đùa :

- Dạo này xuống giốc ghê nhỉ bạn hiền.

Nhưng có vẻ sắc mặt của con người kia lại không được thoải mái cho lắm, hắn cau mặt :

- Mày đừng có trêu ngươi tao, Quốc Hưng.

Cậu kia nhún vai, 2 cậu thật ra chơi cũng đã lâu, nhưng thấy Nguyên Khang đau đáu vì cay cú thế này thì là lần đầu.

Lúc xong cuộc vui, trời cũng đã hửng sáng, lúc này đám cậu ấm cô chiêu mới về nhà ngủ. Khi màn đêm buông xuống, lúc đó mới thực sự là lúc ăn chơi.

Muốn ăn chơi thì dễ, nhưng khó cái là tiền ở đâu.

Nguyên Khang ăn chơi vì đơn giản nhà cậu ta giàu, học không giỏi, nhưng về mọi thứ, cái gì cậu ta cũng đều đã thử qua, đương nhiên là cả đàn bà.

Tại Bích Keo.

Mấy ả đào hôm qua bị hành cho tơi tả, nhưng không ai dám làm gì, đơn giản vì những cậu ấm kia có tiền có quyền. Cả cái "công ty" Bích Keo này cũng phải nhờ các vị khách như vậy mới có thể trụ vững trên thương trường.

Mấy tuần sau, cái đám khách VIP kia lại ghé đến. Đương nhiên là tìm người để cùng chơi cá cược, những ai đã từng trải qua đều dùng câu " đi dạo 1 vòng quỷ môn quan" để diễn tả. Nhưng khi thắng cược, cô gái đó lại được bồi thường 1 khoản vô cùng vô cùng hậu hĩnh.

Bọn đó hẹn 9h tối nay đến chọn người, nên theo lẽ đương nhiên 7h Má đã ráo riết chọn hàng dâng lên. Nhưng để vừa mắt mấy tên đó thì lại rất quỷ dị, xinh thôi chưa đủ.

Nhưng tận 10 giờ mấy cậu đó mới tới, có người thì chọn đại. Còn Nguyên Khang thì ngồi chễm trệ trên ghế sofa, lười biếng ngả ra sau lim dim mắt.

Nhưng phía đằng sau mấy cô đào ấy, anh thấy được hình ảnh một cô gái đang nghiêm mặt chất vấn Má. Hắn ta khẽ cười, từng bước từng bước qua đó.

Nguyên Khang khoanh tay đứng nhìn 1 lát, rồi kéo eo cô gái ấy vào lòng mình. Cô gái bất ngờ hoảng loạn, cố tình đẩy hắn ra, suýt chút nữa buông câu chửi.

- Tôi chọn em này.

Má lúng túng vô cùng, luôn miệng bảo

- Dạ thưa cậu, không được đâu ạ. Hàng còn nhiều, cậu....cậu chọn người khác được..được.. không ạ?

- Dám chất vấn tôi? Muốn cái tiệm này sập không hả?

Cô gái đứng bên cạnh hắn im lặng xem xét tình hình, vẻ mặt có vẻ như biết được ý đồ của hắn ta, cũng gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Hắn hài lòng, ôm eo cô rồi rời đi.

Trên chiếc xe thể thao loại xịn và mới nhất, chỉ có tiếng nhạc và tiếng thở nặng nề.

- Xin hỏi cô em tên gì?

- Anh đây là muốn hỏi tên tôi?

- tôi không hỏi lại lần 2 đâu cô bé.

Cô lưỡng lự 1 hồi:

-  Giai Quỳnh.

Mặt hắn nhìn thẳng nhìn đường, tay phải có vẻ bạn rộn trả lời điện thoại.

- 1 đêm giá bao nhiêu?

Cô gái tỏ rõ ý cười trên môi, ánh mắt lơ đễnh nhìn trực diện mắt anh:

- Ừm...nhiều tiền đấy, trả nổi không?

Nguyên Khang cười khinh bỉ, chân đạp mạnh chân ga tăng tốc.

- Hoàn thành nhiệm vụ, tôi trả gắp trăm lần cái giá hèn mọn đấy.

Giai Quỳnh mắt để lộ ý cười, chống 1 tay lên má:

- Bất cứ nhiệm vụ gì, chắc chắn hoàn thành.

Nghe được câu nói này, hắn vô cùng thích thú, miệng thì cười ha hả, lâu lắm mới gặp được tiểu cô nương có tính cách thế này, rất hợp ý anh !

- Nhưng có điều kiện, không biết đại Kim Chủ đây có đồng ý không.

Ả đào lần này như ăn phải tôm hùm, hắn tỏ ra cái vẻ lơ đễnh như thói quen.

- cô em đây muốn gì, anh đây không tiếc.

- Tiền thưởng chia 1 9, tôi 9 anh 1.

Hắn cười chảy cả nước mắt, nhưng đôi mắt này không phải là đang cười thật. Hắn nhún vai, đạp phanh vì đã đến.

- tự biết lượng sức đi con hàng bé nhỏ.

4 chữ cuối anh ghì giọng như muốn nói thông lên não cô, cô giả vờ không hiểu nên mỉm cười thật tươi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro