Chương 24: Tứ hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Thất Hương thay y phục xong, không nhìn thấy bóng dáng Quân Dĩ Tĩnh liền quay ra hỏi lão bản, mới biết Quân Dĩ Tĩnh đã sớm li khai. Nàng cứ nghĩ Quân Dĩ Tĩnh không quên được Thượng Quan Chấn nên mới đào hôn.

Nhưng là vô luận nàng nói cái gì, làm cái gì, lão bản cũng để nàng rời khỏi đây. Nếu để hoàng thượng, hoàng hậu và Nhã công chúa biết được nàng để mất Tĩnh công chúa, kia khẳng định sẽ trách phạt nàng, muốn nàng sống không được, chết cũng không xong.

Dưới áp lực nhiều như vậy, trong đầu Thất Hương đột nhiên lóe ra linh quang, nàng nghĩ tới một tuyệt thế ý kiến, đó chính là để lão bản mang nàng đi báo quan.

Thất Hương bị lão bản 'áp giải' đi đến nha môn, vừa thấy Thuận Thiên phủ doãn Tần đại nhân (họ hàng xa của gia tộc hoàng hậu) liền sợ hãi quỳ xuống, sốt ruột nói: " Khởi bẩm đại nhân, Tĩnh công chúa, Tĩnh công chúa bị người cướp đi rồi..."

Thuận Thiên phủ doãn Tần Viễn là thân tín của tể tướng Tần Phong, ít nhiều cũng biết chút ít sự tình của Quân Dĩ Tĩnh, vừa nghe đến Quân Dĩ Tĩnh gặp nạn, trong lòng biết đã gặp phải phiền toái lớn, vì thế mang Thất Hương đang sốt ruột cùng lão bản tiệm may y phục đang hoảng sợ tiến cung diện thánh.

......

Sau khi nghe Tần Viễn, Thất Hương cùng lão bản tiệm may y phục kể rõ sự tình, Quân Thương hoàng đế lập tức phái người bí mật điều tra.

Hoàng hậu Tần Mộng cùng đại công chúa Quân Dĩ Nhã sau khi nghe được tin tức kia, lại nghe Quân Dĩ Nhã trong sáng ngoài tối ám chỉ một hồi, hoàng hậu liền lấy ý chỉ đã phát ra từ nửa tháng trước tuyên bố ra bên ngoài: Bản cung nghe nói thiếu tướng quân Thượng Quân Chấn văn tài võ lược, trung quân ái quốc, nay đại công chúa Quân Dĩ Nhã thành thục, khoan lượng, cùng thiếu tướng quân có thể nói là trời đất tạo nên, vì để tác thành cho một đôi trai tài gái sắc, đặc biệt lấy ý chỉ tứ hôn, chọn ngày lành tháng tốt cử hành đại lễ.

Tin tức này vừa phát ra, mọi người nhất thời đều kinh sợ không thôi...

Khi Thượng Quan Phi tiếp nhận được đạo ý chỉ này, là một người tung hoành sa trường nhiều năm, ông tự hiểu rõ môn đạo bên trong, đồng dạng cũng biết được tin tức Quân Dĩ Tĩnh gặp nạn, lập tức vào cung diện thánh, hướng Thương đế thỉnh tội nói: Nhân Nhã công chúa ôn nhu khoan lượng, cũng biết được Tĩnh công chúa ái mộ nhi tử Thượng Quan Chấn đã lâu, nay lại có đoàn sứ thần hòa thân của Lam quốc đang có mặt tại đây, không khỏi kích thích đến Tĩnh công chúa, vì vậy chuyện này mới không thể điệu thấp giấu đi, mà nhi tử cùng đại công chúa là thật tâm yêu nhau, vốn đã quyết định một tháng sau sẽ thành hôn.

Sau khi Thượng Quan Phi thỉnh tội, âm thành Thương đế, ngày thành hôn này có cần thay đổi hay không.

Thương đế nắm giữ quyền lực trong tay nhiều năm, trong hậu cung này đâu đâu cũng có ám vệ của ông, tự nhiên biết được hành động nhỏ của hoàng hậu và Quân Dĩ Nhã. Dù sao chuyện thành hôn của Thượng Quân Chấn và Quân Dĩ Nhã cũng là hắn đồng ý, lúc người Lam quốc đến hòa thân hắn chỉ có thể đem Quân Dĩ Tĩnh gả cho Vũ Văn Kì nên liền vẫy tay để Thượng Quan Phi lui xuống chuẩn bị đại hôn.

Đồng dạng Vũ Văn Kì cũng biết bọn họ đang tính toán cái gì, sau khi đã rõ tâm ý của mình, hắn lệnh cho Mạc Ẩn, ám vệ đang giả trang hắn ở hoàng cung, hướng Quân Thương cùng thiên hạ thấy rõ tâm ý của hắn.

......

"Người ăn 'nhiều' như vậy thôi sao?"

Quân Dĩ Tĩnh thấy trên toàn thịt với cá, lại nghe Mạc Hàn nói lại, khóe miệng hơi giật giật hướng Vũ Văn Kì bất đắc dĩ nói, "Ăn không hết, đem đi phân cho khất cái, tùy ý của ngươi."

Trong lúc ấy, Vũ Văn Kì một tay vẫn ôm lấy Quân Dĩ Tĩnh đang ngồi trên đùi hắn, một tay vẫn gắp thức ăn đút đến bên miệng nàng.

Mạc Hàn thấy động tác ôn nhu cùng biểu cảm sủng nịch của Vũ Văn Kì, biết rõ lúc này vương gia chẳng cần đến mình hầu hạ, vì thế thật thức thời tìm một chỗ bí mật ẩn mình đi, đồng thời cũng cảm thán, thực sự không ngờ vị vương phi tương lai này hiện tại lại có thể hấp dẫn ánh mắt của vương gia nhà mình.

Vũ Văn Kì đối với sự thức thời của Mạc Hàn vô cùng vừa lòng, liền câu môi gật đầu, tặng cho hắn một ánh mắt tán thưởng.

Mạc Hàn tiếp nhận được sự tán thưởng của vương gia nhà mình, chỉ biết câm lặng không nói được gì, hắn thực sự không biết người này, người này tuyệt đối không phải là vương gia nhà hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro