Đi Siêu Thị Với Azusa-san

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy bạn ơi, cảm ơn mấy bạn nhiều nhé, vì vẫn còn xem truyện của Au
Chap này Au thích Azusa lắm luôn
.
.
.
Mọi người đang nhìn chằm tôi, tôi lấy chăn che thân, vừa định cất tiến hỏi thì Ruki lao đến ôm xiết lấy tôi, anh làm tôi muôn nghẹt thở

-Ruki-san...Đừng ôm mạnh...như thế...

Hình như anh không kiềm lại cảm xúc nên ôm xiết tôi quá mức, đến lúc anh buông ra làm tôi ngáo ngơ

Sau khi Ruki bỏ tôi ra thì liền lao đến hút máu tôi để mà xác định một thứ
Cũng may là cuộc thử máu này không kéo dài

-Quả nhiên "em" là cô bé đó
(Em?...nghe ớn ớn sao sao á)

Ruki khẳng định dứt khoát, anh làm cho mấy đứa em cũng vui lây nhau
Yuma trông có vẻ mừng rỡ

-Vậy đây là "con nhỏ" khi xưa sao?

Tôi dần nhận ra rằng mọi người đang nói về chuyện đó
Giọng nói "rùa bò" của Azusa cũng tham gia vào

-Vết thương ngày xưa... do chính em băng bó... đã hóa thành cánh hoa đào nhỏ

Kou chống hông, giọng nói lạc quan vang lên

-Lần đầu nếm thử máu là Tui đã nhận ra rồi, sao mà quên được cái vị ngọt 10/10 đó chứ

Bây giờ ai cũng lớn hết cả rồi, đâu còn trẩu như xưa cho nên làm ơn hãy cho tui quần áo để mặc đi 

Ruki đi xuống nhà và trước đó anh có dặn

-Hãy mặc đồ vào nếu không muốn cảm lạnh, rồi hãy xuống dùng bữa

Mọi người rời khỏi phòng. Tôi đi thay đồ, lần này trong tủ đồ đẹp rất nhiều, nhưng vì ở nhà nên tôi chọn một bộ đơn sơ với váy dài và áo thun hở vai. Tóc thì tôi cột lên thành một chùm cao, với cái nơ đỏ nhỏ nhắn
Nhìn vào gương tôi thấy mình lúc này nhìn có vẻ ổn định
Tôi xuống lầu, tiến vào bếp với ý định phụ mọi người nhưng cơm nước đã được dọn xong
Tôi liền dùng bữa với mọi người, trong lúc dùng bữa mọi người vừa kể lại câu chuyện xưa 

-Ruki: Hồi đó em cho mọi người nếm thử máu em, em cùng mọi người đi khắp chốn, chúng ta đã từng xem nhau là anh em...nhưng đến một ngày em biến mất không để lại bất kì tung tích nào

-Yuma: Chúng tôi không ngừng nghỉ đi tìm em, và sau nhiều năm tìm không ra...chúng tôi xem em như một người đã mất
-Kou: Nhưng không phải vì thế mà chúng tôi ngừng việc tìm kiếm em...

-Azusa: Bọn anh hy vọng... một ngày nào đó sẽ gặp lại em,...và hôm nay, bọn anh đã...tìm thấy

Không ngờ nhà Mukami trọng nghĩa anh em thật, nhưng cũng may chắc có lẽ mình không phải là bình máu hay súc vật gì đó nữa rồi, là em gái cũng tốt mà...

Vì không khí hoài niệm trông hơi tẻ nhạt nên Kou là người thay đổi nó với một câu hỏi

-Em muốn mọi người gọi em là gì?

Tự dưng anh ta hỏi tôi làm tôi nhớ ra rằng tôi chưa nói tên mình là gì cả

-Yoshiko là tên "em"

-Vậy gọi là Yo-chan nhé! Mọi người thấy sao?

Ai nấy cũng gật đầu, Kou hỏi tiếp

-À mà Yo-chan định làm gì với số tiền chị quản lí cho hả?, Mua đồ ăn chăng?

(Nhắc mới nhớ, mình đang có một số tiền khá lớn, mình muốn dùng số tiền đó cho có ý nghĩa mới được)

Nhìn Azusa ăn chậm rãi mà tôi chợt nhớ rằng có đợt anh ta muốn mua một cây dao mà Ruki không cho (chỉ tiết này có ở trong game). Tôi liền hỏi anh

-Azusa, hay tí nữa em với anh đi siêu thị đi, em sẽ mua tặng anh cây dao đó!

Azusa bỗng dưng tròn xoe mắt, trông có vẻ cực thích thú, anh đáp

-Yo-chan nói thật...??

Tôi gật đầu

-Lần đó Ruki không cho anh mua nên lần này để em tặng anh

Yuma thấy hơi ganh tị

-Kết Azusa rồi hả..!

Kou thấy thế nên càu nhàu

-Không chịu đâu...Em ki bo quá, đi siêu thị với mỗi Azusa 

Azusa cười hạnh phúc

Ruki dặn dò và có vẻ hơi lo lắng

-Azusa, hãy bảo vệ cho em ấy và hãy cẩn trọng

Đương nhiên là Azusa gật đầu nhưng Yuma cũng không cam lòng, anh nói

-Hay để tôi đi theo...chắc yên tâm hơn

Nghe Yuma nói mà Azusa lườm mắt nhìn.
Nhìn vào mọi người cảm thấy Yuma như đang trong vai trò "kì đà cản mũi" làm cho anh ta thấy quê một cục

Tự dưng Azusa tranh thủ ăn nhanh rồi đi ngay lên phòng thay đồ, hành động của Azusa làm cho mọi người cảm thấy vui lây
...
...Bên đây vui bấy nhiêu thì bên nọ cãi cọ bấy nhiêu

-KHÔNG CAM TÂM!!!...Subaru ngươi chơi ăn gian

Ayato cục xúc cho rằng Subaru chơi xấu, anh đã thua mà không chấp nhận sự thật

Mọi người đang phân chia ai sẽ là người đi siêu thị mua đồ, mặc dù loài Vampire không cần ăn cũng sống nhưng dạo này họ không có một tí máu nào để lót dạ cho nên mọi người đã chọn cách chơi bài Tây để cử người đi và kết quả là Ayato với Kanato thua

Kanato thì không phản đối nhưng tên còn lại thì lại không muốn đi
Nhờ Laito động viên 

-Nếu đi siêu thị, chẳng phải Ayato sẽ được ăn Takoyaki sao?

Nên bổn thiếu gia nhà ta đành chấp nhận
Dạo này cả nhà hay gây gổ, ai nấy cũng thấy trong người khó chịu, bức rức
Reiji đưa thực đơn cần mua cho 2 người mà cả 2 đều hoang mang vì nó quá dài

Cả hai đi đến siêu thị
.
.
.
Azusa-san...nhanh lên nào!!

Tôi hối thúc anh ta, anh bước xuống gặp tôi với bộ dạng siêu "đập trai-đập lon"
Anh mặc một chiếc áo hoodie màu xanh lam, đầu đội một chiếc nón len đen, mặc chiếc quần kaki ôm và mang đôi giày pata đen bóng
Đối với tôi là tôi chấm anh 9/10, bị trừ 1 điểm vì anh hơi ốm

Tự dưng nhìn lại, tôi thấy mình cũng mặc một chiếc áo hoodie màu xanh không khác anh cho mấy, tôi sợ lạnh nên mặc váy dài và choàng khăn len, đó là chiếc khăn len trắng tinh, ngoài ra tôi còn đội thêm một chiếc mũ nồi cũng màu trắng, tóc thì tôi thắt đuôi tôm
Hai người đứng sát nhau mà thấy như mặc đồ cặp
Tôi và anh cùng nhau đi đến siêu thị
.
.
.
-Úuuuuù...Anh không thấy lạnh sao Azusa-san?

-Lúc này thì...không!

Nhìn mắt anh lúc này tràn đầy sự hưng phấn, tôi nắm lấy tay của anh

-Có được thứ mình thích, chắc anh vui lắm hen?....Mau đi thôi

Tôi nắm chặt tay anh "lôi" anh vào siêu thị

Tâm trí Azusa: Bàn tay nhỏ...đang nắm chặt tay mình! Tụi mình...hôm nay mặc đồ giống nhau. Mình chỉ thấy thoải mái khi đau đớn....nhưng lúc này...cảm giác thật thư thản...

-Azusa!!! Mua ở đâu vậy?

Tôi hỏi anh ta mà anh chỉ mỉm cười nhưng sau đó anh dắt tôi đi, lại chất giọng chậm rãi ấy anh nói

-Để anh lo...nửa số tiền..

Đến quầy bán, Azusa đã lấy được cây dao và đi tính tiền, tôi thì rủ anh ăn kem nên trong lúc đó đi mua

-Sao siêu thị lại bán kem cà ri cay cấp độ 7 trời? Quái lạ thiệt...Trời lạnh ăn kem cũng zui lắm chứ

Đang đi được một đoạn, tôi nghe thấy tiếng gọi

-Ê NHỎ kia, mấy ngày nay cô đã ĐI ĐÂU?

Hết òi, mùa tết Au nhiều ý tưởng và có nhiều thời gian để up truyện hơn
Lần này truyện đến 70 lượt xem thì Au đăng chap mới luôn nhé
Chúc năm mới tốt lành!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro