Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6. Càng gần đến ngày cô phải lên máy bay, tôi lại càng bị những suy nghĩ nói hay không nói dày vò. Tôi yêu cô ấy, chắc chắn rồi. Nhưng tình cảm của Trang dành cho tôi thì sao? Và mọi chuyện sẽ đi đến đâu nếu tôi nói ra?
  Cuối cùng, tôi thức trắng ba hôm để vẽ nguệch ngoạc một tập truyện tranh ngắn xấu tệ. Nhân vật nam trong tác phẩm mà tôi vẽ đã nới lời yêu với cô gái trong truyện. Tôi cho nó vào một phong bì lướn và dán lại, hy vọng cô sẽ hiểu điều mà tôi muốn nói chứa trong đó. Còn nếu không, thì cô cứ xem nó như một món quà chia tay buồn cười.
  Hôm chia tay ở phi trường, trước khi vào phòng cách ly, Trang ôm chầm tôi thay cho lời tạm biệt. Và cô thì thầm vào tai tôi một câu làm tôi chết sững, chỉ biết ngạc nhiên nhìn cô. Trang mỉm cười, vẫy tay chào tạm biệt tôi, rồi mất hút. Tôi đứng nguyên chỗ cũ, lẩm bẩm “Chết tiệt, mình có nghe nhầm không?”
  Hiện tại tôi đang ở Paris. Thời tiết khô và lạnh đến nỗi tưởng chừng như chỉ cần đưa tay ra bóp thì không khí sẽ vỡ vụn, giòn tan. Tôi quyết định bay sang đây, dù chỉ có hơn một tuần được nghỉ, bằng số tiền dành dụm cả năm của mình. Để gặp tình yêu của tôi, để nấu một bữa ăn cho cô nàng ngớ ngẩn đó. Ai mà biết được trong lúc tự mình nấu nướng, cô chỉ nghĩ đến một tình tiết nào đó trong bộ phim hoạt hình mà cô sẽ làm và làm thức ăn cháy khét, rồi sau đó cô sẽ than thở và muốn có tôi nấu ăn cho? Tôi còn phải hỏi cô có hiểu ý nghĩa của tập truyện tranh xấu tệ tôi vẽ hay không mà chỉ thấy mỗi một dòng vỏn vẹn trong email “Mình hiểu!” Quan trọng nhất, tôi phải gặp Trang và nghe cô ấy nói lại lần nữa, thật rõ ràng: “Mình yêu cậu mất rồi!”.

[Các bạn thả sao ủng hộ mình nha]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro