Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiffany hơi chấn động, kéo Taeyeon trốn vào dưới một tàng cây.

Nhìn vào nơi âm thanh truyền tới, đúng là Nickhun và Hwang Eun Ji rồi.

Taeyeon nhìn thấy Nickhun và Hwang Eun Ji, đôi mắt cậu ảm đạm một chút.

Tiffany không hề hay biết, nàng nín thở, cẩn thận lắng nghe cuộc nói chuyện của hai người kia.

"Nickhun oppa, em có một món quà đặc biệt dành cho anh" Giọng nói thẹn thùng của  Hwang Eun Ji truyền tới.

Tiếp đó, Nickhun cười to, "Ha ha ha, quà gì thế".

Hwang Eun Ji đỏ mặt, "Oppa nhắm mắt lại trước đã".

Nickhun dường như đã đoán được, anh ta nhíu mày, nhưng vẫn nhắm mắt lại.

Nhìn Hwang Eun Ji nhón chân đưa đôi môi mình về phía Nickhun, Taeyeon lặng lẽ nhìn thoáng qua Tiffany.

Tiffany vô cùng bình thản, thậm chí trong lòng nàng không có một tia gợn sóng.

Nhìn thấy môi hai người sắp dán vào nhau, đột nhiên một tiếng kêu cắt đứt nụ hôn của Hwang Eun Ji.

"Eun Ji!".

Đi theo Hwang Eun Ji tới đây, Siwon không nhịn được lên tiếng.

Cậu ta bước lên, nhìn thẳng vào Hwang Eun Ji.

Sự xuất hiện của Siwon khiến Hwang Eun Ji sợ hãi không thôi, Nickhun cũng ngạc nhiên mở mắt ra.

"SI...Siwon ?" Hwang Eun Ji hơi luống cuống, "Sao anh lại ở đây?".

"Eun Ji, người trong lòng em là anh ta sao?" Siwon khó tin nhìn cô ta.

Vừa dứt lời, Hwang Eun Ji và Nickhun đều ngẩn người, không khí mập mờ lập tức bị phá hư không còn gì.

Lúc này, tất cả mọi người đều im lặng.

"Em thích anh ta sao?" Siwon vẫn không từ bỏ ý định.

"Siwon..." Đôi mắt ửng hồng của Hwang Eun Ji nhìn anh ta.

Nhìn thấy Hwang Eun Ji như vậy, Siwon vừa đau vừa mềm lòng, cậu ta thất vọng nhắm chặt mắt, xoay người rời đi.

Tiffany thấy thế thở dài, nhất định Siwon đã hết hy vọng.

Siwon đi rồi, Hwang Eun Ji vội vàng nhìn Nickhun bên cạnh.

Cô ta tủi thân gọi: "Nickhun oppa...".

Tuy Nickhun hơi không đành lòng, nhưng cũng không quên hỏi "Eun Ji, cậu ta là...".

"Oppa, anh ấy là Siwon"  Hwang Eun Ji sờ sợ nói.

"Cậu ta thích em, đúng không?" Nickhun dịu dàng hỏi.

Hwang Eun Ji gật đầu, hơi khó nói: "Em từ chối anh ấy nhiều lần rồi, nhưng anh ấy vẫn không chịu bỏ cuộc".

Nickhun cười cười, "Em không thích cậu ta à?".

Hwang Eun Ji như nghe được chuyện gì đó làm người khác đau lòng, cô ta nói: "Nickhun oppa sao em có thể thích anh ấy được".

"Vậy người trong lòng em là ai?" Cuối cùng Nickhun cũng đổi sang đề tài mập mờ.

Hwang Eun Ji xấu hổ, nhưng cô ta vẫn nhìn Nickhun, không nói gì, dường như tất cả tình ý đều nằm trong đôi mắt kia.

Nickhun không nói toạc ra, anh ta chỉ thở dài một cái, "Không biết Eun Ji định tặng quà gì cho oppa nhỉ, hình như anh vẫn chưa nhận được thì phải".

"Nickhun oppa!" Hwang Eun Ji dậm chân một cái, "Oppa xấu lắm!".

"Ha ha ha!" Nickhun cười, "Vậy Eun Ji có nên tặng lại không nhỉ?".

Hwang Eun Ji xấu hổ nhìn Nickhun, sau đó nhắm mắt tới gần.

Hai đôi môi dính chặt vào nhau, đem một nụ hôn nhẹ nhàng thành một nụ hôn sâu dài.

Tình đến lúc sâu đậm, Hwang Eun Ji bị hôn tới vô lực, cô ta yếu ớt dựa vào người Nickhun, anh ta cũng thuận tay ôm eo cô ta.

Hai người hôn nhau bất phân thắng bại, một lúc lâu sau Nickhun mớ buông Hwang Eun Ji ra. Anh ta dùng tay lau mồ hôi cho Hwang Eun Ji, để lộ một màu nước mập mờ.

"Nickhun" Hwang Eun Ji ôm Nickhun làm nũng trong lòng anh ta.

Một hồi lâu, cả hai người mới tách nhau ra.

"Chúng ta về thôi" Nickhun cười nhìn Hwang Eun Ji, trong mắt có gì đó không thể nói rõ.

Nếu như trước buổi tối hôm nay, anh ta chỉ tiếc thương với Hwang Eun Ji, thì bây giờ, có vẻ rất thật lòng.

Tính cách, diện mạo đều là cực phẩm của các cô gái, có người đàn ông nào không động lòng được cơ chứ, huống chi các cô gái cũng yêu mến cô ta.

Nhìn hai người đã đi xa, Tiffany ở phía sau cái cây cười lạnh, người như Hwang Eun Ji, mà cả hai người đàn ông đều muốn có được. Cô ta không từ chối Siwon, nhưng lại mập mờ với Nickhun.

Nickhun cũng chẳng phải là người tốt gì, Tiffany không tin anh ta, không nhìn thấy quan hệ mờ ám giữa Hwang Eun Ji và Siwon. Nhưng dù sao anh ta cũng tiếp nhận Hwang Eun Ji rồi.

"Hwang Eun Ji đúng là ghê tởm thật!" Tiffany ghét bỏ nói.

"Chị nói xem!" Tiffany xoay người hỏi Taeyeon.

Taeyeon đang chơi điện thoại, nghe được câu này, cậu không trả lời, mà hỏi ngược lại, "Vậy Nickhun thì sao?".

"Gì cơ?" Tiffany nghe câu hỏi của cậu xong liền sửng sốt.

"Hwang Eun Ji làm chuyện thế này thì ghê tởm, còn Nickhun thì không sao?" Câu hỏi của Taeyeon khiến Tiffany ngẩn ra.

"Ghê tởm..." Tiffany thì thào nói: "Cả hai người bọn họ đều ghê tởm".

Hwang Eun Ji bắt cá hai tay, cả Nickhun cũng vậy.

Nickhun chưa bao giờ từ chối tình cảm của Tiffany, anh ta luôn dùng lời nói hoặc hành động để chứng tỏ mình có tình cảm với Tiffany, nhưng anh ta lại không do dự  chọn Hwang Eun Ji.

Ví như hôm nay, biết rõ Tiffany cũng được mời tới dự sinh nhật, nhưng bọn họ lại ở đây "tâm sự" triền miên.

Bị người khác không để ý tới cảm giác đúng là thật khó chịu.

"Này!" Tiffany chỉ vào Taeyeon, cảnh cáo nói, "Sau này chị không được tiếp xúc quá nhiều với Hwang Eun Ji đâu đó, biết không?". (Ý gì đây ta... kekee).

Nàng luôn cảm thấy Hwang Eun Ji có ý đồ với Taeyeon.

Taeyeon nghĩ một hồi rồi nhìn Tiffany nghiêm túc nói: "Vậy em cũng phải đồng ý với tôi, đừng thích Buck Nickhun nữa". (Không khí mập mờ rồi đó nha).

Đây, đây là có ý gì?

Tiffany cau mày, "Có ý gì?".

"Tôi đồng ý với em một điều kiện, em cũng phải động ý với tôi một điều kiện, vậy mới công bằng" Taeyeon tính toán rất bằng phẳng.

Công bằng cái đầu, nàng chỉ muốn tốt cho cậu mới bảo cậu không được tiếp xúc với Hwang Eun Ji thôi mà.

Đừng thích Nickhun nữa? Đây là ý gì vậy?".

"Fany! Tôi nhớ là em vẫn còn nợ tôi một phần thưởng" Taeyeon thản nhiên nói.

....

"Chị chắc chắn phần thưởng của chị là tôi không thích Nickhun nữa không?" Tiffany hơi khó nói, đầu óc tên này có bình thường không vậy?.

"Chắc" Taeyeon kiên quyết gật đầu.

Chuyện này đối với cậu mà nói, hơi bất công.

Tiffany suy nghĩ một chút, không thích Nickhun nữa, nghe qua không phải là khó chấp nhận. Dù sao cũng đã trải qua nhiều việc như vậy, nếu nàng lại tiếp tục thích Nickhun nữa..., có khác gì nàng đang bị coi thường đâu.

"Ừm... vậy tôi đồng ý với chị".

Hai người liếc nhau, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

"Kim Taeyeon!" Tiffany muốn hỏi một chuyện, mà nàng đã suy nghĩ lâu lắm rồi.

"Chị...".

"Chị thích tôi đúng không?".

Taeyeon vẫn bình tĩnh như cũ, trên mặt không có biểu cảm gì, cậu nói: "Thì ra là em biết".

Thì ra là em biết...

Em biết...

Đã biết...

Biết cái đầu chị.

Tiffany muốn nổi giận nhưng thôi, nàng chỉ muốn đoán một chút thôi mà, không ngờ tên này lại thẳng thắn thừa nhận như vậy. Nói thừa nhận thì thừa nhận đi, còn ra vẻ bình tĩnh như vậy, sao không có một chút thành ý nào vậy?.

"Chị, thích tôi từ khi nào?" Mặt Tiffany nóng bừng lên, đột nhiên cảm thấy hơi xấu hổ.

"Ừm, để tôi suy nghĩ" Taeyeon thật sự suy nghĩ lại một chút.

"Cũng lâu rồi" Cậu tính sơ, "Cũng hơn mười năm rồi".

....

Tiffany khiếp sợ.

Hơn mười năm?! Tên này có nhầm ai không vậy? Đừng nói là chị ta cũng sống lại đấy nhé?.

Nghĩ tới chuyện này, Tiffany phức tạp nhìn Taeyeon.

Rốt cuộc, sau tất cả, cảm giác thích một người là như thế nào.

Không đợi nàng mở miệng, Taeyeon tiếp tục nói, "Vậy em có đồng ý không?".

"Đồng ý...?" Đồng ý cái gì.

"Đồng ý để tôi theo tuổi em" Taeyeon thản nhiên giải thích. (Appa rất tĩnh).

Chị theo đuổi tôi? Tiffany cảm thấy mình không thể theo kịp một người không bình thường như cậu.

"Chị có theo đuổi tôi sao?" Tiffany mở to mắt (Umma rất ngơ nha).

"Có, tôi vẫn đang theo đuổi em" Taeyeon nói như chuyện đúng rồi.

Tiffany nuốt nước miếng, chẳng lẽ nàng dã lạc hậu rồi sao, đây là cách theo đuổi mới sao?.

Bị cô gái mình thích vạch trần sự thật, cái này không được gọi là theo đuổi sao?.

Hiểu biết của nàng đúng là quá nông cạn.

"Nên em đã đồng ý rồi sao?" Taeyeon vui mừng nhìn nàng.

"Đợi đã!" Tiffany lớn tiếng nói.

"Có phải chị đã nhầm lẫn gì rồi không?.

Nhìn thẳng vào mắt Taeyeon, Tiffany đè nén áp lực nói: "Hình như tôi đâu có đồng ý cho chị theo đuổi tôi đâu, mà tôi cũng đâu có cảm thấy chị đang theo đuổi tôi gì đâu?".

Được rồi, quan trọng nhất là câu cuối cùng.

Nàng vốn không hề công nhận được có người theo đuổi mình, nàng cũng chẳng biết có một người theo đuổi mình là thế nào.

Nói ra thì mất mặt vô cùng, kiếp trước, mãi tới khi Tiffany 27 tuổi cũng chưa có ai theo đuổi, ngay cả Nickhun đi được nửa đường cũng bị Hwang Eun Ji chặn lại.

Không biết có phải vì chẳng ai thích nổi cái tính của nàng hay không, nhưng nói chung, không có một ai theo đuổi nàng cả.

Thế mà bây giờ lại có người theo đuổi mình, đây vẫn là lần đầu tiên, hơn nữa, người đó lại là Taeyeon.

"Thực xin lỗi" Nói xong ba chữ này, Tiffany liền cúi đầu.

"Là vì Nickhun à?" Taeyeon hỏi giọng hơi run run.

Tiffany nhỏ giọng nói: "Không phải vì Nickhun".

Taeyeon nghĩ một hồi rồi nói, "Tôi cũng cảm thấy không phải là anh ta, vì em mới đồng ý với tôi không thích anh ta nữa mà".

Tiffany không nói gì, không khẳng định cũng chẳng phủ định.

"Nếu em không còn thích Nickhun nữa, vậy thì thích tôi là được rồi" Taeyeon nhìn Tiffany đôi mắt sáng bừng.

"Thử một chút thôi, thử thích tôi. Được không?" Ánh mắt của Taeyeon không ngừng lóe sáng, khiến người ta lâm sâu vào trong đó, không thể kìm chế được.

Tiffany nhìn vào mắt Taeyeon, giống như bị mê hoặc, nàng không biết mình gật đầu hay lắc đầu. Trong lúc mơ màng, nàng phát hiện mình đã bị Taeyeon kéo vào đại sảnh, xung quanh chỉ toàn là người.

"Fany" Nickhun và Hwang Eun Ji đi tới chỗ bọn họ.

"Hai người vừa đi đâu vậy, chúng tôi đã đi tìm hai người khắp nơi, nhưng cũng chẳng thấy bóng dáng đâu?" Nickhun cười hỏi.

Taeyeon gật đầu với anh ta, "Chúng tôi đi lấy quà của Fany".

Hwang Eun Ji hỏi: "Vậy quà của chị đâu?".

Tiffany im lặng, Taeyeon thản nhiên nhìn Nickhun: "Tôi đã quên mang tới cho cô ấy rồi, ngày mai sẽ đưa cho anh... Anh không để bụng chứ?".

Nickhun vội khoác tay: "Sao có thể như vậy được".

"Sao quà của chị tặng Nickhun oppa lại ở chỗ chị này vậy?" Hwang Eun Ji giả vờ không hiểu nhìn Taeyeon.

Tiffany dịu dàng nhìn cô ta nói: "Liên quan gì tới cô?".

Đôi mắt của Hwang Eun Ji bỗng ửng đỏ, cô ta tủi thân nhìn Nickhun bên cạnh.

"Fany" Nichun than thở, "Eun Ji chỉ tò mò thôi mà".

Trong mắt Taeyeon tràn đầy nghi ngờ, "Cô ta tò mò thì chúng tôi phải nói cho cô ta biết sao?".

Cậu ra vẻ vô tội, khiến mọi người đều cảm thấy đây chỉ một câu hỏi bình thường mà thôi.

Nickhun hơi xấu hổ, còn Hwang Eun Ji cứ tiếp tục khóc.

"Nickhun oppa" Hwang Eun Ji nhào vào lòng Nickhun.

Mà Nickhun ngại Tiffany ở bên cạnh, không dám ôm Hwang Eun Ji, chỉ nhẹ nhàng đẩy cô ta ra, sờ vào tóc cô ta.

Nhưng anh ta suy nghĩ nhiều rồi, lúc này, Tiffany sẽ chẳng thèm xem hai người bọn họ ôm ấp thế nào đâu, vì nàng đang trò chuyện với Taeyeon rất vui vẻ.

Nàng biết có đôi khi Taeyeon sẽ không ở bên cạnh mình, nhưng cậu thật lòng muốn bảo vệ Tiffany.

Có thể gặp được một người như vậy, cũng coi như là may mắn của nàng. Tiffany nhìn Taeyeon trong lòng hơi ấm áp.

Nickhun an ủi Hwang Eun Ji, trong lòng hơi tò mò, Tiffany và Taeyeon thân sau từ khi nào?.

Một lát sau, Nickhun lấy cớ có việc muốn nói chuyện tới Taeyeon.

Tiffany cũng không bất ngờ, nói trắng ra, bữa tiệc sinh nhật này chỉ là một ngày gặp gỡ kết bạn của Nickhun mà thôi. Những người có mặt hôm nay, đều có lai lịch không bình thường.

Bọn họ vừa đi, Hwang Eun Ji liền hiện nguyên hình.

"Unnie, unnie và cái chị Taeyeon kia là thế nào vậy?" Lúc nhắc tới Taeyeon, trong mắt Hwang Eun Ji hiện lên vẻ khinh thường.

Tiffany lạnh lùng nhìn cô ta, "Cô thực sự muốn biết à?".

Hwang Eun Ji cười ngọt ngào, "Vì em rất quan tâm tới chị mà".

Tiffany sâu xa nói: "Quan hệ của tôi với chị ấy rất tốt".

"Hả? , "Thật sao?"  Hwang Eun Ji càng lúc càng hiếu kì.

"Em thấy hình như chị ta rất thích chị thì phải" Hwang Eun Ji hâm mộ nói.

"Ha ha" Tiffany cười lạnh nhạt.

Hwang Eun Ji nhìn thấy nàng lạnh lùng như vậy, trong lòng thầm coi thường, Nickhun cũng vào túi cô ta rồi, sớm muộn gì Kim Taeyeon cũng quỳ dưới chân cô ta thôi (Ảo tưởng quá chị ơi). Tiffany, để xem, chị còn đắc ý được bao lâu.

"A, đúng rồi, chị muốn tặng quà gì cho Nickhun oppa vậy? Eun Ji rất muốn biết đó". Hwang Eun Ji không nói dối, cô ta thật sự rất muốn biết Tiffany tặng quà gì, vì đó là món quà quyết định thái độ của Nickhun.

Nếu Nickhun thay đổi sau khi nhận được quà của Tiffany mà nói..., đối với cô ta, chẳng phải tin tốt.

Đương nhiên, Tiffany biết trong lòng Hwang Eun Ji đang nghĩ gì, nhưng nàng cũng không để ý, cố tình để cô ta tò mò.

"Unnie, hay là chị không chuẩn bị quà gì đó chứ" Hwang Eun Ji ngạc nhiên che miệng.

Tiffany cười một tiếng, " Quà của tôi, có lòng hơn cả cô gấp trăm lần đấy".

Thật sự là vậy, kiếp trước, món quà của Tiffany tặng cho Nickhun rất có lòng, đó chính là bức tượng điêu khắc hai đứa trẻ, một cái của Nickhun, cái còn lại là của nàng.

Đó cũng là lần đầu tiên nàng làm những việc nữ tính như vậy.

Nàng không khéo tay, học rất lâu cũng không được, nhưng nàng là người đi theo chủ nghĩa hoàn mỹ, nên chỉ cần hai đứa trẻ kia có chút khuyết điểm, nàng sẽ làm lại từ đầu.

Chỉ vì hai bức tượng đó mà Tiffany đã tốn mất mấy tháng.

Chuẩn bị kỹ càng như vậy, nàng rất vui vẻ mang tặng cho Nickhun.

Nhưng không lâu sau, sự thật đã đẩy nàng vào địa ngục - hai đứa trẻ kia đã bị rơi vỡ.

Là Hwang Eun Ji lỡ tay làm rơi, Nickhun áy náy nói cho Tiffany biết.

Lúc đó, Tiffany ngẩn người, tâm huyết mấy tháng trời của nàng đã bị Hwang Eun Ji làm vỡ, nàng nhớ lúc đó, chính nàng đã cãi nhau với Nickhun. Nhưng chỉ đổi lại được một câu "Cố tình gây sự" của Nickhun.

Nàng chỉ muốn có một câu trả lời hợp lý thôi mà, nàng có lỗi gì sao? Hwang Eun Ji chỉ cần nói một câu xin lỗi đã được bỏ qua, đúng là nực cười.

Lần này nàng không làm hai đứa trẻ đó nữa, bởi vì, trái tim nàng đã không còn như lúc trước nữa.

Còn nhớ, người thầy dạy nàng điêu khắc từng nói, phải dùng cả trái tim để điêu khắc, như vậy sản phẩm mới linh thiêng được.

Nhưng trái tim nàng đã không dành cho Nickhun nữa rồi. Nàng đã không tặng cho Nickhun một bạt tai là đã tốt lắm rồi.

.....

End Chap.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro