Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trò mạo hiểm này đúng là làm khó Yuri mà.

Cậu đứng chần chừ ở ngoài thật lâu.

Phải làm sao mới lấy được tóc của appa đây? Đó mới là vấn đề.

Yuri nghĩ một hồi, cậu đành về phòng, bỏ cây kéo vào túi quần.

Rồi gõ cửa thư phòng.

"Vào đi" Ông Kwon ngồi bên trong nói vọng ra.

Yuri mở cửa đi vào.

"Appa".

"Sao vậy?" Ông Kwon xoa giữa chân mày, ngẩng đầu nhìn cậu.

"Không có gì ạ" Yuri vội vàng suy nghĩ đề tài nói chuyện, "Đúng rồi, tối nay appa có đi đón umma về ăn cơm với chúng ta không?".

Không thể không nói, lời nói của Yuri chọt trúng trái tim đen của ông Kwon.

Từ khi Choi Sinyeon đến tìm ông, thái độ hơi dịu lại của bà Oh đột nhiên lạnh như băng.

Mấy ngày nay ông đã liên lạc với bà rất nhiều lần, nhưng bà Oh luôn lờ đi, khiến ông Kwon mất ăn mất ngủ mấy hôm.

Yuri nhìn vẻ mặt mệt mỏi của ông Kwon, cậu chậm rãi đi tới phía sau lưng bóp vai cho ông.

Vừa bóp cậu vừa nói: "Hay là để con đi đón umma cũng được, thấy con tới, umma nhất định sẽ về cùng con thôi".

Đây không phải là nói dối, bà Oh Min Ah tuy không thích ông Kwon, nhưng lúc nào cũng đồng ý với những yêu cầu của Kwon Yuri. Hơn nữa chỉ muốn ăn một bữa cơm gia đình, thì cũng không phải là yêu cầu gì quá đáng.

Lực đạo trên vai đều đặn, khiến ông Kwon thả lỏng cơ thể, ông nhắm mắt tựa lưng vào ghế.

"Vậy con đi đi" Một lúc lâu sau ông Kwon mới đáp lại.

Yuri lén lút nhìn vài sợi tóc trong tay mình, cười nói: "Được ạ".

Mát xa cho ông Kwon một chút, Yuri kiếm cớ đi ra ngoài.

Xem ra lần này, cậu một công đôi việc.

Vừa hoàn thành mạo hiểm, còn thuận tiện giúp appa một phen, xem như bồi thường mấy cọng tóc kia vậy.

Thực ra, Kwon Yuri không thích xen vào chuyện của appa và umma mình, vì cậu biết, chỉ cần một hành động của cậu có thể gây thương tổn cho một bên.

Nhưng điều đó cũng không phải là cậu không hy vọng, appa và umma mình quay lại với nhau. Dù sao, hai người này cũng giằng co nhau lâu quá rồi, không biết cuối cùng ai mới là người chiến thắng?.

Lần này cậu sẽ giúp appa một phen, xem có thể cứu vớt được chút gì hay không.

Cậu nắm chặt sợi tóc trong tay, vội vàng xuống lầu tìm Tiffany và Jessica.

Jessica nghi ngờ nhìn cậu, "Không phải là cậu tự lấy tóc mình đó chứ?".

Yuri bị cô chọc giận nhưng chỉ nở nụ cười, "Sao có thể vậy được? Khó khăn lắm tôi mới lấy được đấy, cậu không tin cũng chẳng sao!".

Tiffany ngăn Yuri đang muốn vứt tóc vào thùng rác, lấy tóc trong tay cậu nhìn kỹ một chút.

Có vài cọng tóc không đen lắm, còn pha thêm một chút trắng bạc.

"Đúng là của chú Kwon rồi" Tiffany nói.

Yuri "hừ" một tiếng.

Jessica ngang nhiên xông qua vỗ mạnh vào lưng cậu, "Coi như là tôi đã hiểu lầm cậu".

Yuri đau quá nhe răng nhếch miệng, "Cậu đang xin lỗi tôi đó à?".

Jessica ra vẻ vô tội nhìn cậu, "Đúng vậy đó".

Yuri bị cô dùng đôi mắt đen láy nhìn không tức giận, khoát tay nói: "Thôi được rồi, có chơi tiếp không vậy?".

"Chơi" Jessica cười sang sảng.

Yuri giả vờ vô ý nhìn cô, phát hiện mới nãy cô thật sự rưng rưng nước mắt, đột nhiên cảm thấy mấy cọng tóc này là có giá trị.

Ba người tiếp tục chơi một lát, Jessica cố moi móc hết chuyện tình của Taeyeon và Tiffany, sau đó cảm thấy như mình đang tự ngược bản thân.

May mắn vẫn còn Kwon Yuri xui xẻo, mạo hiểm nào cậu cũng bị hành tới chết. Chọc Jessica cười thở không ra hơi, uống nước còn suýt nữa bị sặc.

"Chúng tôi phải đi rồi" Chơi xong, Tiffany nói.

Yuri ngạc nhiên nhìn nàng, "Không ở lại ăn cơm à?".

Jessica cười cười, "Không ăn, lần sau sẽ tới ăn, chơi hết cả buổi chiều rồi, phải về nhà nghỉ ngơi thôi".

Nói xong, hai người liền đi ra khỏi cửa, Jessica quay đầu lại vẫy tay với Yuri, "Lần sau gặp".

Yuri cười trả lời cô, "Được".

Quay lại phòng khách dọn dẹp, Yuri chợt phát hiện, không thấy mấy cọng tóc mình đã cắt đâu nữa.

Đi được một đoạn, Jessica kích động lắc lắc tay Tiffany, "Mau, cho tớ xem, thật sự là tóc của chú Kwon à?".

Tiffany cười lấy tóc ra, "Cậu xem, là thật đó".

Jessica cầm cọng tóc kia xem đi xem lại vài lần, "Chuyện này cũng dễ dàng thật, cứ vậy đã lấy được tóc của chú Kwon".

Tiffany cười khẽ mắng cô, "Vậy cậu còn muốn thế nào đây, có đã là tốt lắm rồi".

Jessic lẩm bẩm, "Tớ cứ nghĩ rằng sẽ khó lắm, thực ra tớ thấy lấy tóc của Kwon Yuri cũng được rồi".

Tiffany chọt trán cô, dùng sức nhẹ, "Cậu đó... Không có lòng tin như vậy, thật chẳng giống cậu tí nào".

Jessica né tay Tiffany, "Tớ không có, chỉ đảm bảo an toàn thôi mà".

"Đừng nói nhiều, cậu có lấy được thứ gì không?" Tiffany hỏi.

Jessica cười đắc ý, "Cậu cho rằng tớ chỉ ngồi không thôi sao?".

Sau đó, cô ấy lấy một cái bọc giấy ra, bên trong bọc giấy chính là vài cọng tóc dài.

Thì ra, Jessica thừa dịp Kwon Yuri chạy lên lầu, lén lút vào phòng Kwon Jin, lấy vài cọng tóc trên lược của cô ta.

Đây cũng là một phần trong kế hoạch của các cô, mặc kệ tóc của chú Kwon có lấy được hay không, nhưng tóc của Kwon Jin nhất định phải có được.

May mắn Kwon Yuri này rất được việc.

Thực ra, Tiffany cũng không chắc sẽ lấy được tóc của Kwon YunSook, nên mới đề ghị chơi thật lòng hay mạo hiểm với Kwon Yuri. Dù sao, nếu là Kwon Yuri khả năng thành công rất lớn.

Nhưng chuyện của Lee Dong Hae nằm ngoài dự đoán của Jessica.

Bởi vì Tiffany cố ý gạt Jessica.

Nàng muốn Jessica biết được, mỗi khi Hwang Eun Ji gặp chuyện, cái người đàn ông mà cô thích, cũng sẽ dựng gai đầy người mà thôi.

Coi như là để Jessica cắt đứt ý nghĩ này, đừng để dẫm vào vết xe đổ ở kiếp trước.

Tiffany nhớ tới Jessica tiều tụy của kiếp trước, trong tim vô cùng đau đớn, không biết sau đó cô ấy đã đi đâu để bắt đầu một cuộc sống mới.

Tiffany không thể không nghĩ tới chuyện, mình ở bệnh viện thế nào khi đã sống lại?.

Tiếp tục sống, hay đã chết.

Nếu còn sống, vậy Kim Taeyeon có dẫn nàng đi phá lễ cưới không nhỉ? Chắc là có, dù sao Kim Taeyeon lúc nào cũng giữ lời hứa.

Tiffany nhớ Taeyeon từng nói, cậu đã thích cô mười năm rồi...

Nhưng mười năm trước, nàng đâu có quen Taeyeon.

Tiffany cẩn thận quan sát Taeyeon, thấy cậu không hề giống một người đã sống lại.

Vậy chuyện gì đã xảy ra vậy nhỉ? Mười năm trước?.

Đôi mắt Tiffany chợt lóe sáng, thật ra có một chuyện từ mười năm trước, mà nàng vẫn không thể nào quên được.

"Fany!" Jessica đưa tay quơ quơ trước mặt Tiffany, cắt đứt dobgf suy nghĩ của nàng.

"Hả".

"Cậu sao vậy? Sao lại ngẩn người thế?" Jessica tò mò nhìn nàng.

"Không sao" Tiffany lạnh nhạt trả lời.

"Ngày mai đi học, tớ sẽ đưa cho cậu cái đồng hồ... Cậu mang trả lại cho Lee Dong Hae đi" Tiffany nhận lấy cái bọc giấy từ tay Jessica.

"Được" Jessica cúi đầu, Tiffany không thấy rõ vẻ mặt cô ấy thế nào.

"Vậy bây giờ, chúng ta đi đâu đây?" Jessica nhón mũi chân, xoay một chân.

Tiffany lấy điện thoại ra xem đồng hồ, mới 4:00 PM, nghĩ một hồi, nàng nói: "Chúng ta tới bệnh viện đi".

"Bệnh viện?".

Tiffany quơ cái bọc giấy trong tay, "Không phải chúng ta cần xét nghiệm hai thứ này sao? Càng sớm, thì chúng ta có thể giúp chú Kwon biết đáp án sớm hơn".

"Đúng vậy! Chúng ta mau mau tới bệnh viện đi" Jessica vừa chạy vừa quay đầu cười nói với Tiffany, "Mau lên".

"Tới đây" Tiffany cười đuổi theo, "Cậu đi chậm một chút".

Vừa dứt lời, Jessica đụng mạnh vào một người.

Tiffany giật mình, vội vàng chạy tới.

"A~~ Đau quá" Jessica té xuống đất, được Tiffany đỡ dậy.

Người đàn ông ngã trên đất cũng từ từ đứng lên, nhìn thấy Jessica nhăn mặt đau đớn, trong lòng vô cùng áy náy.

"Cô vẫn ổn chứ..." Cậu ta hỏi.

Tiffany nghe thấy giọng nói quen thuộc liền ngẩng đầu lên.

Nhìn người đàn ông trước mắt, Tiffany híp mắt lại, đúng là người quen.

"Là cô à? Tiffany Hwang".

Tiffany "ừ" một tiếng rồi nói: "Đã lâu không gặp, Choi Siwon".

Siwon luống cuống tay chân nhìn các cô, "Thực, thực xin lỗi".

Tiffany lắc đầu, "Chuyện này không liên quan tới anh, là Jessica đã đụng vào anh".

Tiffany thấy cậu ta ngoan ngoãn cúi đầu nhận sai, nàng không nhịn cười được, "Tôi đâu có thời gian trách anh, còn chẳng đi kiếm anh, tự trách làm gì?".

Từ sau sinh nhật Nickhun, Tiffany chưa từng gặp lại Siwon, nàng cũng từng tới phòng thể dục tìm cậu ta, nhưng hình như Siwon lại cố gắng trốn tránh nàng.

Nàng không phải là người không biết phân biệt trái phải, nếu Siwon không muốn gặp nàng,  vậy nàng cũng không cần phải cứ đi tìm gặp người ta như vậy. Dù sao hai người cũng chẳng phải là bạn bè gì, nói đúng hơn thì Siwon chính là kẻ thù của nàng.

Siwon nghe Tiffany nói vậy... cậu ta luống cuống tay chân, "Tôi không có... Tôi chỉ cảm thấy có lỗi với cô thôi".

"Xin lỗi vì hôm đó đã nói với cô những lời như vậy".

Tiffany ngẩn ra, nhớ lại lần đầu tiên gặp mặt, Siwon vì Hwang Eun Ji mà đối nghịch với nàng.

Nàng giơ môi lên, "Chuyện hôm đó tôi đã quên lâu rồi, nếu anh thật sự áy náy thì... hay là lần sau anh mời tôi ăn một bữa đi".

Siwon vội vàng gật đầu, "Được".

Jessica bên cạnh la hét , "Tớ không cần biết hai người có ân oán gì với nhau, nhưng bây giờ tớ là người bị thương. Hai người có thể để ý tới tâm trạng của tớ một chút không vậy?".

Nàng bĩu môi, "Xem này, trày da cả rồi, có đáng một bữa cơm không hả?".

Siwon vừa xin lỗi vừa gật đầu, cậu ta sợ Jessica tức giận.

Jessica nhìn bộ dạng ngốc nghếch của cậu ta, rốt cuộc cũng bật cười, "Nói hay lắm, chừng nào đi ăn nhớ nói tôi một tiếng".

Tiffany vuốt mũi của Jessica một cái rồi nói, "Không thể thiếu cậu được đâu".

Nói xong, nàng xoay người nói với Siwon người vẫn còn hơi áy náy: "Chúng tôi có chút việc, phải đi trước đây".

Siwon gật đầu, "Được, hẹn gặp lại", rồi xoay người rời đi.

Jessica vừa xoa vết thương vừa hỏi: "Anh ta là bạn cậu à?".

Bạn sao?.

Tiffany nghĩ một chút, rồi lắc đầu, "Không tính là bạn".

Jessica nở nụ cười, "Tớ thấy cái tên này thú vị thật, sao anh ta lại đắc tội với cậu vậy?".

Tiffany nói: "Cũng không phải là đắc tội, anh ta đấy, từng là một trong những người theo đuổi Hwang Eun Ji".

Jessica trợn to mắt, "Lại là cô ta nữa à?".

Tiffany cười khổ: "Đúng, lại là cô ta" , ngừng một lúc rồi nàng nói tiếp, "Siwon thích Hwang Eun Ji, cậu biết mà, lúc nào Hwang Eun Ji cũng bôi xấu tớ trước mặt người khác, cả Siwon cũng bị cô ta tẩy não. Lần đầu tiên bọn tớ gặp nhau, anh ta chỉ vì Hwang Eun Ji mà đi cãi nhau với tớ".

Jessica hừ hừ, "Vậy sao bây giờ anh ta lại tới xin lỗi cậu vậy?".

"Có lẽ cậu cũng thấy rõ rồi đó" Tiffany nói thêm: "Tớ dẫn anh ta tới sinh nhật của Nickhun, để anh ta nhìn thấy Nickhun và Hwang Eun Ji hôn nhau".

"Cậu độc ác thật" Jessica giơ ngón cái với Tiffany, sau đó cô ấy thở dài tiếp tục nói: "Nhưng cái tên này nhìn ngốc thật đấy".

Tiffany nhìn cô ấy một cái, "Anh chàng Siwon này khá đơn giản, mà cũng rất đàng hoàng nữa".

Jessica nói tiếp: "Chỉ có điều, mắt anh ta không được tốt mới đi thích Hwangn Eun Ji".

Tiffany cười, "Đúng vậy, mắt anh ta không được tốt cho lắm".

"Đi thôi, bắt xe đi bệnh viện".

"Được" Jessica lập tức đáp lại..., vừa nghĩ tới một bí mật lớn sắp được tiết lộ, tâm trạng cô vô cùng tốt.

Tiffany không tới những bệnh viện trong thành phố, mà lại tớ một bệnh viện tỉnh.

"Đi bệnh viện tỉnh à?" Jessica hỏi.

"Đúng".

"Nhưng kết quả ở bệnh viện tỉnh sẽ chậm lắm đó" Dù sao cũng không phải bệnh viện trong thành phố, dựa vào các quy trình chắc các cô phải đợi một thời gian.

"Cậu nói xem, tại sao từ lúc đầu chú Kwon không phát hiện có gì đó không thích hợp? Chắc chắn là vì Park Chan Seung đã nhúng tay vào, cộng với ông ta cũng quen biết không ít, với những bác sĩ có tiếng tại các bệnh viện trong thành phố" Tiffany từ từ nói: "Nếu chúng ta tới những bệnh viện đó, thì có khác gì chui đầu vào lưới đâu?".

Jessica tỉnh ngộ, "Tuy bệnh viện tỉnh hơi chậm, nhưng kết quả rất đáng tin".

"Đúng".

Cả hai cùng cầm đồ vật đi xét nghiệm, bác sĩ bảo hai cô bảy ngày sau tới lấy kết quả.

Jessica cảm thấy, bảy ngày đúng là lâu thật, nhưng Tiffany lại nghĩ nàng có thể lợi dụng mấy ngày này để làm chuyện khác..

...

End Chap.

Au làm việc hiệu quả quá, cod ai thương au hong~~~?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro