Con gián

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, Khi chuông báo thức đồng hồ vang lên, đang muốn ngã đầu ngủ tiếp, lại nghe từ phòng bếp truyền đến tiếng vang. Lạc Hoa nghi hoặc đi ra phòng ngủ, nhìn đến ghế sô pha trong phòng khách có một cái chăn, lúc này mới nhớ tới liễu thủy tối hôm qua ở trong nhà  mình ngủ qua đêm. Lạc hoa đi đến cửa phòng bếp, nhưng lại nhìn đến liễu thủy đang loay hoay bên bếp ga rán trứng. Không biết tại sao trong lòng Lạc Hoa lại có cảm giác ấm áp dễ chịu, từ khi quen biết Liễu thủy tới nay, loại cảm giác này lại thường xuyên xuất hiện. Đột nhiên, liễu thủy quay đầu, nàng nhìn Lạc Hoa đứng phía sau  tóc tai bù xù, mỉm cười: "Dậy rồi? Tớ nhìn trong  tủ lạnh có  thịt cùng trứng chim, liền tự chủ trương làm bữa sáng." .

          Sáng sớm ánh mặt trời ngoài cửa sổ hắt vào chiếu lên trên sườn mặt Liễu Thủy làm cho lạc hoa cảm thấy tim mình đập gia tốc. .

          "A, kia. . . . . . Tớ trước đi đánh răng." Lạc hoa vội vàng bỏ đi .

          Liễu thủy nhìn thấy gương mặt lạc hoa hai gò má phiếm hồng, không khỏi sửng sốt. nàng bắt đầu ở trong lòng suy nghĩ, có lẽ. . . . . . Lạc hoa cũng thích mình? Vì sao lại nghĩ Lạc Hoa chỉ yêu người khác giới ? Không ai biết chính mình rốt cuộc sẽ yêu thượng ai, không phải sao? Vì cái gì lạc hoa không thể yêu thượng liễu thủy a? Phiền não suốt  một buổi tối đến lúc này tâm đột nhiên thay đổi, liễu thủy một bên ngân nga hát vài điệu hát dân gian, một bên đem bữa sáng bưng lên bàn ăn.

          Bầu không khí trên bàn ăn giữa hai người trở nên rất tối, liễu thủy đột nhiên đề nghị: "Lần trước tớ bị ốm nên bỏ lỡ mất một buổi đi xem phim, không bằng chúng ta như thế này cùng nhau ở nhà xem phim trên mạng đi?" .

          Lạc Hoa nhai đồ ăn chậm lại sau khẽ cười nàng có chút ngượng ngùng gật đầu đồng ý

          Lạc Hoa như vậy khiến cho Liễu Thủy rất buồn cười: "Cậu như vậy nhìn rất đáng yêu." .

          Trên mặt Lạc Loa đỏ gay nóng đến phát  hỏa

          Hai người  sau khi ăn cơm bắt đầu phân công công việc, Liễu thủy phụ trách lên mạng tìm phim, lạc hoa phụ trách rửa chén. Tại phòng bếp đột nhiên truyền đến một tiếng kêu sợ hãi, Liễu thủy bỏ lại chuột máy tính, nhanh chóng vọt tới phòng bếp, chỉ thấy lạc hoa đứng nép lại một bên góc tường, sắc mặt kinh hoảng, hai mắt đỏ bừng: "Con gián! Có con gián!" Liễu thủy nhìn khắp mọi nơi xung quanh, lại không phát hiện  có một con gián nào, đang nghi hoặc, một con gián màu đen to nhưng lại vỗ cánh hướng lạc hoa bay đi, lạc hoa lập tức khóc rống lên trốn ra phía sau lưng Liễu thủy, đem khuôn mặt nhỏ nhắn chôn ở sau lưng đối phương. Liễu thủy đồng thời xoay người cầm lấy dép lê, vung tay lên liền đem con gián đập dính lên trên tường. .

          "Không sợ, con gián đã chết." Liễu thủy xoay người, hống cái người kia khóc đến đỏ mắt

          Lạc hoa cuộc đời này sợ nhất là ba loại sinh vật: con gián, con chuột cùng con rắn…

          "Thật sự đã chết, cậu nhìn rõ chưa." Liễu thủy lôi kéo Lạc Hoa  ôm vào chính mình tay đên lên thắt lưng mà vỗ về. .

          Lạc Hoa vừa khóc sướt mướt, vừa không nói lời nào ngẩng đầu nhinef lên vách tường đầy sợ hãi lên tiếng: "Tớ không nên nhìn! Cậu nhanh lên bắt nó  đi!" Thanh âm lại vẫn đang run rẩy. Liễu thủy không nghĩ tới lạc hoa sợ con gián đến như thế, nàng lấy ra từ trong túi quần rút ra một chiếc khăn tay, đem thi thể con gián đáng thương trên tường kia cẩn thận gói lại, vội nắm chặt lấy tay người phía sau đi vào góc tường đem khăn nhỏ ném vào thùng rác.

          "Hoa nhi?" Liễu thủy xoay người, ôn nhu nâng cằm Lạc Hoa lên. .

          Lạc hoa tâm tình đã trở lại bình thường, chính là trên mặt  nước mắt cùng nước mũi vẫn còn đọng lại khiến cho  nàng trông thật thê thảm. Liễu thủy lại rút  ra khăn tay, cẩn thận thay lạc hoa lau khô mặt. Lạc hoa lúc này dừng mọi động tác, nàng đứng nhìn vẻ mặt Liễu Thủy tỉ mỉ lau mặt cho mình lại có chút cảm giác  tim đập nhanh. Lạc hoa cảm thấy được mặt mình lại bắt đầu nóng lên, nàng ra vẻ bình tĩnh dành lấy  khăn tay từ trên tay Liễu Thủy: "Tớ muốn đi rửa mặt." Sau đó xoay người hướng nhà vệ sinh đi đến. .

          Nhìn thấy vẻ mặt không được tự nhiên mà rời khỏi phòng bếp của Lạc Hoa, liễu thủy khẽ nhếch khóe miệng. .

          Hơn mười phút sau, lạc hoa từ nhà vệ sinh đi ra, nàng nhìn thấy liễu thủy đang ngồi ở phòng khách chờ mình.

          "Bộ phim đã load xong rồi." Liễu thủy nói. .

          "Cái kia, " lạc hoa lại ấp úng nói, "Tớ đột nhiên nhớ tới có người hẹn, cho nên. . . . . ." .

          Liễu thủy chờ nàng nói tiếp. .

          "Chúng ta lần sau xem nó đi." Lạc hoa cúi đầu nói

          "Không phải chứ, " liễu thủy có chút thất vọng, "Vậy ngày mai sẽ xem được không?"

          Lạc hoa có điểm gấp gáp nói: "Tớ ngày mai. . . . . . Phải xử lý một ít công tác với đối tác." .

          "A, như vậy, " liễu thủy đứng lên, "Vậy tớ đi về trước đây." .

          Liễu Thủy chuẩn bị bước đi, Lạc Hoa  lại vội vàng bổ sung nói: "Chờ  khi có thời gian, chúng ta cùng đi rạp chiếu phim xem những bộ phim mới đi."

          Liễu thủy mỉm  cười nói : "Ân." .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro