Chương 201 đến chương 210 (hết quyển 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 201: TRAO ĐỔI.
Một tháng trôi qua, trận pháp phong ấn Bạch Cốt Sơn mở ra, những người còn sống sót lần lượt kéo ra.
"Là Đồ Thiên tộc. Không hổ là đỉnh cấp tông tộc còn sống nhiều người như vậy a"
"Dạ Ma tộc cũng ra rồi"
....
Lần lượt những tông tộc mạnh mẻ điều đi ra chợt đến lượt thứ mười đoàn quân cầm cờ xí Thủy Tinh Lâu phất phới ra ngoài.
"A, Thủy Tinh Lâu lại chiếm hạng mười" xung quanh điều khinh ngạc. Phải biết rằng thứ hạng quyết định đến danh tiếng và địa vị rất nhiều a.
"Lâu chủ, không nhục sứ mệnh chúng ta đã ra rồi" người đàn ông cao lớn dẫn đầu đi đến bái kiến Lạc Kỳ.
Hôm nay Lạc Kỳ đến đây với một cái mặt nạ huyền bí. Khí chất đặc biệt của cậu ngay từ khi đến đây đã thu hút rất nhiều người rồi nhưng ít ai nghĩ đến cậu lại là Lâu chủ Thủy Tinh Lâu cả.
"Đây là Thủy Tinh Lâu Lâu chủ sao, thú vị" một tên Huyết tộc liếm môi. Huyết tộc rất mẫn cảm với máu, bọn họ có thể phân biệt được máu nào tinh thuần hay hỗn tạp để từ đó phân loại ra ngon hay tệ.
"Huyết Trảo" đột nhiên hắn xuất thủ về phía Lạc Kỳ.
Liếc nhìn một cái, chỉ là một tên có thực lực ngang Huyền Tiên nên Lạc Kỳ không cần xuất thủ mà chỉ thả ra uy áp thôi cũng khiến hắn bị áp lực đánh nay ra xa.
"Hỗn Nguyên Thiên Ma hậu kỳ" đám người e dè đề phòng Lạc Kỳ.
Ở Ma Giới này tuy tên gọi cảnh giới tu luyện khác Tiên Giới nhưng vẫn ngang nhau. Theo tám cảnh giới của Tiên Giới thì Ma Giới gọi là: Chân Ma, Linh Ma, Địa Ma, Huyền Ma, Thiên Ma, Hỗn Nguyên Thiên Ma, Ma Quân và Ma Đế.
Còn bên dưới Chân Ma phân biệt là Ma Đồ, Ma Sĩ, Ma Binh, Ma Tướng bốn cảnh giới tương tự với tám bậc ở Hạ giới.
Với thực lực Hỗn Nguyên Thiên Ma hậu kỳ của Lạc Kỳ tuy không phải đỉnh tiêm nhưng cũng đã đủ hiệu lệnh một phương rồi. Cả Ma Giới này cũng không quá một ngàn tên Hỗn Nguyên Thiên Ma, huống chi Lạc Kỳ chỉ kém một bước đột phá Tiên Quân.
Tiếp đó số lượng đi ra càng nhiều hơn nữa, bây giờ đã xuất hiện tán tu hoặc những tiểu tộc, ai cũng vui mừng không thôi. Đi được đến cuối cùng đã chứng tỏ bản lĩnh của bọn họ, sau này có thể được Ma Đình trọng dụng nếu không cũng gia nhập vào được một số thế lực lớn.
Khi số người bên trong đã ra ngoài hết thì người của Ma Đình cũng bắt đầu lập ra danh sách thứ hạng. Với vị trí thứ mười, Thủy Tinh Lâu là một tổ chức được rất nhiều tán tu và tiểu tộc chọn gia nhập vào.
Cách thi đấu một tháng sau, lợi dụng danh tiếng đang lên Lạc Kỳ đã mở rộng Thủy Tinh Lâu ra khỏi Ma Đô đến cách thành trì xung quanh. Đến lúc này những thương hội khác đã cảm giác được mối nguy hiểm tuyệt đối từ Thủy Tinh Lâu mang lại, nhưng đã quá muộn. Với chiến lực thuộc top 10 của Thủy Tinh Quân Đoàn vừa rồi thì bây giờ đã không có ai dám trực diện đối kháng cả.
Về phần Mặc Yếm tộc, Lạc Kỳ đã thu nhận tất cả bọn họ và sắp xếp rãi rác ở từng thành trì mà Thủy Tinh Lâu có mặt để cảnh báo nguy hiểm.
"Con mèo nhỏ, ngươi lập ra một thế lực lớn như vậy làm gì? Chẳng lẽ muốn ở lại đây luôn à". Một ngày nọ Lục Sỉ Phiêu đem thắc mắc của mình ra hỏi Lạc Kỳ.
Không trả lời câu hỏi của Lục Sỉ Phiêu mà Lạc Kỳ nói qua chuyện khác:
"Ta muốn cùng ngươi làm một cuộc hợp tác"
Nhìn vẻ mặt hứng thú của hắn, Lạc Kỳ tiếp tục:
"Ta sẽ vận chuyển, buôn bán tài nguyên hai chiều giữa Tiên Giới và Ma Giới. Đổi lại ngươi phải bảo vệ ta"
"Đừng nhìn ta như vậy. Nếu không tại sao Ma Giới lại bất chấp tử thương đánh chiếm Tiên Giới và Hạ Giới làm gì? Chẳng phải vì tài nguyên thôi sao" thấy Lục Sỉ Phiêu nhíu mày nhìn mình Lạc Kỳ vẫn bình tĩnh nói. Ma Giới cần cỏi hơn Tiên Giới rất nhiều, ở đây chỉ có khoáng thạch là nhiều còn lại linh dược, linh quả rất ít, cho dù có thì thời gian lâu cũng sẽ bị Ma hóa.
"Ngươi nói đúng một phần mà thôi. Chiến tranh là để giữ cân bằng cho cả hai, nếu không có tử thì sao có sinh. Nếu chỉ có sinh thì một ngày nào đó ngoài kia sẽ tự tiêu diệt lẫn nhau mà thôi" đây là lần đầu Lạc Kỳ nghe Lục Sỉ Phiêu triết lý như vậy, nhưng hắn nói rất đúng.
Bàn bạc thêm một ít Lục Sỉ Phiêu cũng chấp nhận yêu cầu của Lạc Kỳ. Hắn biết nếu được như vậy Ma Vực của hắn sẽ phát triển hơn nữa.
Nhưng Lạc Kỳ sẽ không rời khỏi đây lập tức, Thủy Tinh Lâu cần cậu tọa chấn cho đến ít nhất là qua Thất Vực Chiến.
Trong thời gian này Lạc Kỳ đang tập trung vào việc huấn luyện Thủy Tinh Quân Đoàn cho Thất Vực Chiến.

CHƯƠNG 202: BỐN VỊ MA ĐẾ.
Địa điểm tổ chức Thất Vực Chiến lần này là ở Ma Vực Thứ Ba, nơi đây do Ma Đế Á Mộ Đới cai quản. Người này không có xuất thân cao quý như Lục Sỉ Phiêu khi sinh ra đã là Hoàng Tử của Đồ Thiên tộc, mà hắn chỉ là một kẻ bình thường thuộc Dâm Ma tộc.
Theo truyền thuyết kể lại hắn đã cấu kết với Ma Hậu giết chết tiền nhiệm Ma Đế và hắn đã được Ma Hậu giúp đở trèo lên ngai vị này.
Lần này Lạc Kỳ cũng đi đến Ma Vực thứ 3 nhưng không phải dưới thân phận Thủy Tinh Lâu Lâu chủ, mà cậu đi theo Lục Sỉ Phiêu. Bởi vì khi ấy toàn bộ Ma Đế đều đến, dưới ánh mắt của chúng thì cho dù có che giấu cũng bị phát hiện thôi.
Đến nơi, màng chào đón đầu tiên Lạc Kỳ nhận được là một đám nam nữ Dâm Ma tộc đang thác loạn, múa thoát y với nhau.
"Lục Sỉ Phiêu, đây là thị thiếp mới của ngươi à" trên cao một nam nhân ngực trần đang dùng ánh mắt dâm si nhìn Lạc Kỳ, đây chính là Á Mộ Đới Ma Đế.
"Không phải chuyện của ngươi" Lục Sỉ Phiêu dùng ánh mắt xem thường nhìn hắn.
"Lục Ma Đế ăn nói cẩn thận" đột nhiên một nữ nhân xin đẹp bước ra. Nhìn bộ ngực đồ sộ của cô ta làm Lạc Kỳ thật sự buồn nôn.
"Hừ, ngươi có ý kiến" Lục Sỉ Phiêu giương mắt nhìn cô ta. Người này chính là Ma Hậu cũng là Ma Hậu của tiền nhiệm Ma Đế.
"Thôi thôi, thức ăn ngon như vậy mà các ngươi lại bỏ qua đi cải nhau vì một đứa thị thiếp" một con quái vật đầu ruồi vừa ăn vừa nói. Hắn chính là Ma Đế của Ma Vực Thứ Năm tên là Bỉ Vong.
Suốt buổi tiệc Lạc Kỳ cố gắng tịnh tâm để chống đở với tràn cảnh kinh tởm. Nói ra cũng thật thú vị, ba trong bảy Ma Đế mà Lạc Kỳ gặp thì đều có tật xấu khác nhau. Lục Sỉ Phiêu thì quá cao ngạo, Á Mộ Đới thì dâm si còn Bỉ Vong thì tham ăn. Không biết bốn tên còn lại sẽ như thế nào đây.
Đêm xuống khi Lạc Kỳ ngồi trong phòng tu luyện thì đột nhiên có một người ôm chằm lấy cậu từ đằng sau. Phát hiện mình không thể cử động và nói chuyện Lạc Kỳ hoảng sợ cam chịu bị kẻ đó ôm hôn cơ thể mình.
Khi tầng nội y cuối cùng bị trút hết thì Lạc Kỳ mới nhận ra kẻ đang khống chế mình là Á Mộ Đới.
"Ngươi thật đẹp" hắn liếm vào má Lạc Kỳ. Cậu đau đớn nhắm hai mắt lại.
Khi Á Mộ Đới đẩy ngã Lạc Kỳ nằm xuống giường, vuốt ve đôi chân trắng nõn của cậu đặt lên vai mình thì cánh cửa đột ngột mở ra.
"Chết" Lục Sỉ Phiêu giận giữ đánh tới Á Mộ Đới. Chưa bao giờ Lạc Kỳ thấy cần Lục Sỉ Phiêu, hắn lúc này như thần hộ mệnh cứu đời cậu ra khỏi vùng hắc ám vậy.
Vốn dĩ Á Mộ Đới thực lực không phải cùng đẳng cấp với Lục Sỉ Phiêu, chỉ một chiêu hắn đã bị đánh bay ra cửa.
Khí thế Ma Đế tỏa ra ngay lập tức có người bay lại xem náo nhiệt.
"Lục Sỉ Phiêu ngươi quá đáng, chỉ vì một thị thiếp mà ngươi ra tay với phu quân ta" Ma Hậu tức giận quát lên.
"Ra giá đi ta sẽ mua lại hắn". Chỉ cần loạt vào tay ả thì Lạc Kỳ sẽ sống không bằng chết.
"Con dâm phụ như ngươi nếu nói một tiếng nào nữa thì đừng trách ta trở mặt" Lục Sỉ Phiêu chửi thẳng ả ta. Vốn hắn rất khinh thường Ma Hậu và Á Mộ Đới, chỉ là không muốn trở mặt mà thôi. Nhưng chuyện hôm nay bọn họ đã cư xử trên đầu thái tuế rồi, nếu chuyện thị thiếp của mình bị Á Mộ Đới dâm ô thì mặt mủi hắn còn đâu. Tuy Lạc Kỳ không phải thật sự là thị thiếp của hắn nhưng bây giờ ai cũng nghĩ vậy.
"Lục Ma Đế bớt giận, tất cả đều do tên thị thiếp của ngươi gây ra. Chỉ cần giết hắn là xong chứ gì" một tên mặt nhọn trên đầu có một cập sừng rồng màu đen chen vào.
"Lê Vĩ Thần, ngươi câm miệng cho ta" Lục Sỉ Phiêu xuất một chưởng đánh tới tên đó.
"Đừng tưởng ta không biết ý định của ngươi"
Lê Vĩ Thần chính là vị Ma Đế cai quản Vực thứ sáu. Hắn cũng chính là Ma Đế có thực lực đứng thứ ba ở Ma Giới này, trên hắn là Bỉ Vong và Lục Sỉ Phiêu vì vậy hắn luôn ganh tỵ với hai người. Hắn tự nhận xuất thân từ Ma Long tộc và Cửu Lê tộc không thua kém ai nhưng ở Ma Giới này danh tiếng lại thua kém Lục Sỉ Phiêu nên hắn luôn không cam lòng.

CHƯƠNG 203: HỐ TRỜI.
Sự việc cuối cùng chỉ kết thúc khi những vị Ma Đế khác khuyên can. Cũng qua việc này Lạc Kỳ càng khao khát thực lực hơn nữa, nếu bây giờ cậu là một vị Tiên Đế thì làm sao phải chịu cảm bị khinh nhục này chứ.
Mấy ngày sau Thất Vực Chiến mở ra, các tuyến quân của Bảy Vực đều phải đi vào một nơi gọi là Hố Trời để thi đấu. Đây là một vực sâu ngàn trượng, nguy hiểm khôn lường.
Ngồi xem cuộc chiến qua Huyễn Tượng Kính, Lạc Kỳ đã bắt đầu thấy có những cuộc chiến đã diễn ra. Nhìn qua bên này Thủy Tinh Quân Đoàn vẫn đang an toàn săn giết Ma Vật. Bởi vì thể lệ là thu thập Ma Vật càng nhiều thứ hạng càng cao.
Đột nhiên Mặc Uyễn ra lệnh phòng thủ, cả Quân Đoàn đề cao cảnh giác. Không lâu sau một oan hồn trắng xóa lơ lững bay lại.
"Đó là Hư Vô Oán Hồn" Lục Sỉ Phiêu truyền âm cho Lạc Kỳ.
"Vậy vào bên trong có thể lĩnh ngộ Hư Vô Đạo được không" Lạc Kỳ hỏi lại. Cậu cần phải lĩnh ngộ được Hư Vô Đạo để tu luyện Vô Thủy Tiên Thể.
Hư Vô Oán Hồn là một Ma Vật đặc thù của Hố Trời này, chúng có bất tử chi thân, bị đánh tan cũng có thể ngưng tụ lại được. Muốn giết chết chỉ có cách bắt lại mang ra khỏi đây, ra khỏi Hố Trời này tự động chúng sẽ tiêu tán thôi.
"Phong ấn" một đám nữ tử trong Quân Đoàn sau khi nghe Mặc Uyển ra lệnh đã hành động thả tinh thần lực ra vây bắt Hư Vô Oán Hồn.
"Kre....kre..." con Oán Hồn giận dữ gào thét, muốn thoát ra ngoài.
Lạc Kỳ để lại trong linh hồn Mặc Uyễn một tia thần hồn nên có thể trực tiếp chỉ đạo Quân Đoàn thi đấu.
Nhìn thấy Thủy Tinh Quân Đoàn mấy lần an toàn rút lui khỏi những cuộc chiến, lúc đầu chỉ có Lục Sỉ Phiêu để ý nhưng sau đó đến phiên những người khác cũng chú ý.
"Trong bọn chúng có người tu luyện Thiên Cơ đạo sao" mọi người nghị luận.
"Chú ý vào cô gái đó" một vị Ma Đế mặt quỷ, ăn mặc xa hoa chỉ vào Mặc Uyễn.
"Cô ta chính là người ra lệnh" hắn nói tiếp.
Lạc Kỳ rất tin tưởng vào Tịch Hồn Thủ của mình, đến Lục Sỉ Phiêu còn không nhìn ra thì những kẻ khác cũng vậy thôi.
Một tháng trôi qua đến lúc này đã có không biết bao nhiêu người phải bỏ mạng rồi, cho dù được Lạc Kỳ trực tiếp chỉ đạo nhưng Thủy Tinh Quân Đoàn cũng tổn thất gần phân nữa. Có những cuộc chiến không thể nào rút lui được như lúc này đây bọn họ đang ác chiến để chiếm lấy đường ra ngoài.
"Lực chiến cũng không tệ a" Lục Sỉ Phiêu truyền âm cho Lạc Kỳ.
"Muốn có một chổ đặt chân ở Ma Giới này thì phải như vậy thôi". Lục Sỉ Phiêu sẽ không tùy tiện khen ai, chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra.
Kết thúc thi đấu, Thủy Tinh Lâu xếp hạng thứ mười chung cuộc. Tính riêng ở thứ nhất Ma Vực thì hạng ba chỉ thua Đồ Thiên tộc và Huyết tộc.
Chen chân vào mười vị trí đầu của Thất Vực càng khẳng định vị thế không thể lây chuyển của Thủy Tinh Lâu.
Qua Thất Vực Chiến Lạc Kỳ bắt đầu mở rộng thế lực sang các vực khác.
Gần hai trăm năm sau, khi Thủy Tinh Lâu đã ổn định Lạc Kỳ mới rời đi Ma Giới đến Minh Giới.
Mỗi khi Lạc Kỳ đến Mạn Đà La đều biết trước cho người đến đón cậu. Ở đây Lạc Kỳ đã gặp được Dương Tiễn Lâm, nỗi nhớ nhung mấy trăm năm đều trút hết vào đêm này.
Dương Tiễn Lâm tu vi tăng rất nhanh, điều này cậu phải cảm tạ Mạn Đà La rồi.
"Ngươi có định về Tiên Giới thì đi nhanh đi" Mạn Đà La cho Lạc Kỳ ý kiến.
"Tại sao?"
"Lần trước Bắc Hàn có đến một lần nhưng bị ta đánh trọng thương, nếu không mất mấy trăm năm không thể khỏi đâu. Nên bây giờ là cơ hội tốt nhất" Mạn Đà La tỉnh bơ trả lời, cứ như Thiên Đế Bắc Hàn chỉ là một kẻ không đáng nhắc tới vậy.
Cũng đúng, Tiên Giới có tới Tám vị Thiên Đế cai quản nhưng Minh Giới này chỉ có một mình Mạn Đà La thôi, có thể thấy thực lực cô ta mạnh đến mức nào. Với lại Minh Giới là một nơi rất đặc biệt, sinh vật sống khi đến đây đều bị pháp tắc áp chế nặng nề.
Còn riêng Bạch Hạc Tiểu Vân bây giờ cũng đã trở thành một Chân Tiên rồi, nhưng tính cách của nó vẫn như ngày nào. Tính ra số mệnh của nó hạnh phúc hơn Lạc Kỳ rất nhiều, yêu lần đầu đã có cuộc sống hạnh phúc đến như vậy rồi.
"Lạc Kỳ à, ta cũng định đi Tiên Giới tham quan nè" Tiểu Vân nghe tin Lạc Kỳ sẽ đi Tiên Giới nên nằng nặc đòi theo, bất chấp ánh mắt tóe lửa của tên Cữu Đầu Xà kế bên.
Không cản được Tiểu Vân nên hắn đã đồng ý để nó đi với Lạc Kỳ, dù sao nhà của Tiểu Vân cũng ở Tiên Giới.

CHƯƠNG 204: THÂN THẾ SƯ PHỤ.
Bí mật trở về Thủy Tinh Cung, Lạc Kỳ chỉ gặp một số ít người mà thôi. Ra đi mấy trăm năm bây giờ Thủy Tinh Cung lớn mạnh hơn rất nhiều, đã có nhiều tân tấn Chân Tiên sinh ra và Lạc Thủy đã đột phá Huyền Tiên đủ gánh cả tòa Tiên Cung này. Nhưng đó không phải là tất cả, điều Lạc Kỳ vui mừng nhất là Khuyển bá lại ở đây.
"Là chủ nhân kêu ta đến đây bảo vệ tâm huyết của người a" Khuyển bá vẻ mặt vui mừng nói.
"Ngài đã gặp sư phụ rồi, bây giờ sư phụ đang ở đâu" nhắc đến sư phụ Lạc Kỳ lại thấy không cam lòng. Cậu chỉ gặp ông một lần duy nhất đến một cái quỳ bái còn chưa làm được cho ông nữa.
"Chủ nhân đi rồi nhưng có để lại một thứ cho thiếu gia đây" Khuyển bá lấy ra một viên đá màu đen cở nắm tay.
Cầm viên đá trong tay Lạc Kỳ không dám tin nhìn Khuyển bá.
"Nguyên Thủy đạo thạch, lại là toàn vẹn đạo thạch a"
"Chủ nhân cho thiếu gia để đột phá Tiên Quân đó" Khuyển bá cười nói.
Khuyển bá một đời đi theo và nghe lệnh sư phụ của Lạc Kỳ, nếu sư phụ nói ông ở lại Thủy Tinh Cung thì chắc chắn nơi này sẽ được an toàn tuyệt đối.
Ra lệnh cho Thủy Tinh Cung toàn lực thu mua linh dược, linh quả, đan dược... đổi ngược lại Lạc Kỳ sẽ bỏ ra khoáng thạch lấy từ Ma Giới để trao đổi.
"Đây là khoáng thạch lấy từ Ma Giới a" Khuyển bá nhìn một lần biết ngay. Bởi vì có đoạn thời gian ông đã đến Ma Giới sống.
Nghe Lạc Kỳ kể lại mọi chuyện xảy ra ở Ma Giới, Khuyển bá luôn miệng cười lớn khen Lạc Kỳ thông minh.
"Vạn cổ đến nay chỉ có thiêu gia người mới dám làm chuyện này a".
Sau khi bàn giao mọi chuyện Lạc Kỳ bắt đầu bế quan, đột phá Tiên Quân là một chuyện cực kỳ khó khăn. Dù có Nguyên Thủy Đạo Thạch nhưng phải mất gần cả trăm năm sau Lạc Kỳ mới đột phá thành công.
Thiên Kiếp của Lạc Kỳ kéo đến làm kinh động không chỉ Vô Biên Đại Lục mà cả mấy đại lục xung quanh. Chuyện Thiên Huyễn Tiên Quân là người của Vô Biên Đại Lục rất ít kẻ biết, với lại ông ta còn đang ẩn mình đề phòng Bắc Hàn nên rất ít khi lộ diện. Lần này lại khác nếu Lạc Kỳ thành công đột phá Tiên Quân thì Vô Biên Đại Lục sẽ được nâng lên tầm cao mới.
Khi Lạc Kỳ độ kiếp thì Bắc Hàn cũng cảm nhận được mà đi đến.
"Thủy nhi, nàng trở về rồi". Nhìn thấy Thiên Đế, những người xung quanh đều quỳ sụp xuống không dám ngước mặt lên.
"Thiên Đế đã lâu không gặp" Khuyễn bá ho nhẹ ra chào hỏi Bắc Hàn. Ý định chính của ông là ngăn cản Bắc Hàn làm liều.
"Khuyển Ma, ngươi đến đây làm gì?"
"Haha, Lạc Kỳ thiếu gia là đệ tử thân truyền của chủ nhân, ngươi nói ta vì sao lại đến" Khuyển bá phất tay loại bỏ uy áp của Bắc Hàn.
Nghe vậy Bắc Hàn hai mắt nhíu chậc lại:
"Thủy nhi là đồ đệ của Hồng Thiên Đế Tôn? Sao có thể chứ" hắn không tin.
"Thiên Đế nghĩ ta sẽ mang chuyện này đi nói láo sao"
Nếu là sự thật thì Bắc Hàn hắn phải làm sao đây. Có Khuyển Ma ở đây hắn sẽ không bắt Lạc Kỳ được, cho dù được thì hắn có thể chống lại Hồng Thiên Đế Tôn sao? Phải biết ông ta là bị Thiên Đế kinh diễm nhất Bắc Thiên Đình này a. Nếu không phải ông ta nhường ngôi cho cha hắn thì sao đến lượt hắn làm Thiên Đế chứ.
"Thủy nhi là phi tử của bổn tọa, ta mang người đi ngươi không có ý kiến chứ" Bắc Hàn hít một hơi thật sâu rồi nói.
"Thiếu gia đã trải qua luân hồi, cái vị trí Đế phi ở kiếp trước mất hiệu lực từ lâu rồi"
Đến đây Thiên Kiếp của Lạc Kỳ cũng kết thúc, cậu chán ghét nhìn Bắc Hàn đứng đó.
"Thủy nhi, ta hỏi lại lần nữa nàng có trở về hay không" Bắc Hàn đã mất hết kiên nhẫn rồi.
"Thiên Đế nói gì vậy, ta là Lạc Kỳ, phu quân của ta tên là Dương Tiễn Lâm. Bây giờ ngươi kêu ta về đâu chứ" Lạc Kỳ giả ngu trước mặt mọi người.
"Tốt, tốt" Bắc Hàn tức giận bỏ đi. Hắn chưa bao giờ nhục nhã như vậy, ở Minh Giới thì bị Mạn Đà La đánh bị thương, ở đây cũng bị Khuyễn Ma áp một đầu, đến Đế phi của mình thà chọn một phân thân cũng không muốn trở về. Xem ra hắn đến lúc phải quyết định rồi.
"Các ngươi đợi đó cho ta" hai mắt hắn lóe lên một tia hàn mang.
Thiên Cung, một nơi sâu thẳm tối tăm.
"Bắc Hàn, ngươi đã có quyết định" một khuôn mặt mờ ảo hiện ra.
"Đúng vậy, ta sẽ hợp tác với ngươi" Bắc Hàn chắc chắn trả lời.
"Được haha. Đây là thứ ngươi muốn".


CHƯƠNG 205: VÀO HỐ TRỜI.
Việc Lạc Kỳ tấn thăng Tiên Quân gây oanh động lớn không chỉ Bắc Thiên Đình mà còn cả Tiên Giới. Thứ nhất bởi vì lâu rồi không có tân tấn Tiên Quân mới xuất hiện, thứ hai người đó lại là Lạc Kỳ. Chưa đến năm trăm năm mà Lạc Kỳ từ một Linh Tiên bỗng chóc trở thành một Tiên Quân, phải nói là vạn cổ chí kim ít ai làm được a. Bây giờ có nhiều người còn cá cược Lạc Kỳ khi nào Lạc Kỳ sẽ trở thành một đời Tiên Đế mới đây.
Đối với Lạc Kỳ thì chuyện này không là gì nhưng riêng Thủy Tinh Cung và Lạc gia lại ảnh hưởng rất lớn. Giờ đây Thủy Tinh Cung đã chen chân vào hàng Đại Tiên Tông, còn Lạc gia cũng trở thành cục đá phỏng tay nếu ai dám đụng vào.
Hệ quả sau đó là Thủy Tinh Cung cấp tốc phát triển vượt bậc, đã là một trong tứ đại thánh địa của Thủy tu sĩ.
Tuy là Cung chủ nhưng chuyện đó Lạc Kỳ không mấy quan tâm, đều do các vị cao tầng khác thu xếp.
Ngoài ra việc Diễm Cơ chết Lạc Kỳ cũng đã nghe Thiên Huyễn nói lại. Ngay khi ả chết thì Mệnh Tinh đã tắt nên Thiên Huyễn biết ngay.
Ở lại một thời gian nữa, Lạc Kỳ đưa Tiểu Vân trở về Minh Giới rồi cậu cũng đi Ma Giới.
Gần trăm năm không xuất hiện, Lạc Kỳ đã ẩn ẩn cảm nhận được vết rạng trong nội bộ Thủy Tinh Lâu. Đã có kẻ muốn chiếm lấy bỏ túi riêng nơi này rồi nên việc đầu tiên Lạc Kỳ trở về là giết một nhóm người để thị uy, từ đây bọn chúng mới chịu an ổn lại.
Ổn thỏa mọi chuyện Lạc Kỳ bắt đầu tung ra một nhóm thảo dược lớn gây náo động cả Ma Giới. Những thứ này ở Tiên Giới cũng không quý bao nhiêu nhưng đối với Ma Giới là vật hiếm khó tìm.
Sau đó Lạc Kỳ bắt đầu hợp tác với các tộc lớn, một thời gian sau Thủy Tinh Lâu gần như chiếm trọn địa bàn ở Thứ nhất Ma vực. Còn ở các Vực khác cũng mang phát triển không ngừng.
"Lạc Kỳ, ngươi làm ta thật bất ngờ a" Lục Sỉ Phiêu thấy Thứ Nhất Ma Vực bị Lạc Kỳ nắm trong tay nhanh như vậy cũng ngạc nhiên, nhưng sâu xa bên trong là hắn đã lo ngại.
"Điều đó cũng rất có lợi cho ngươi không phải sao" Lạc Kỳ cũng đã nhận ra.
Trầm ngâm một lúc Lục Sỉ Phiêu mới mở miệng: "bây giờ ta thật sự muốn ngươi trở thành Ma Hậu của ta rồi đó".
"Đừng đánh chủ ý vào ta" Lạc Kỳ nhún vai.
Lần này đến Ma Giới Lạc Kỳ còn muốn đi vào Hố Trời tu luyện, nên không lâu sau cậu đã bí mật rời đi.
Bên ngoài nhìn vào Hố Trời đã rất kinh khủng rồi khi vào trong đó Lạc Kỳ mới cảm nhận rỏ ràng nhất nó ra sao. Áp suất nơi đây mang lại làm Lạc Kỳ hoa cả mắt, còn chưa tính đến những con Ma Vật thường xuyên tấn công bất ngờ.
Đi sâu vào trung tâm Hố Trời, Lạc Kỳ thấy có một nơi hư vô chiếm giữ, mọi thứ bên trong đều lơ lững cho dù Lạc Kỳ có tu vi Tiên Quân cũng vậy.
Bên trong trăm năm Lạc Kỳ chỉ mới sơ ngộ Hư Vô Đạo mà thôi.
"Như vậy, sao giờ mới đột phá Vô Thủy Tiên Thể đây".
Vốn định đi ra ngoài nhưng lúc này Lạc Kỳ nghe một âm thang gào gú phát ra từ bên trong.
Nhanh chân bay ra ngoài núp ở một bên Lạc Kỳ nhìn thấy một con Chương Ngư đang cố gắng trốn ra ngoài nhưng từng chiếc xúc tua của nó đang bị một con quái vật khác từ từ cắt đứt bỏ vào miệng ăn.
"Bọn chúng đều tu luyện Hư Vô đạo?" Lạc Kỳ thầm nghĩ, như Lạc Kỳ ở bên trong di chuyển còn bất tiện huống chi là chiến đấu.
Quan sát thêm Lạc Kỳ đã đón được thực lực của hai bọn chúng cũng không quá cao nên cậu quyết định làm liều một phen.
Một chưởng chụp tới Lạc Kỳ lôi được con Chương Ngư và con quái vật ấy ra bên ngoài. Tiếp đó cậu nhanh chóng xuất kiếm giết chết bọn họ.
Nhìn hai linh hồn lơ lững trên tay Lạc Kỳ tỉ mỉ kiểm ra, sau đó vận dụng Tịch Hồn Thủ thôn phệ linh hồn của bọn chúng.
Đúng như dự liệu, bởi vì cả hai đều tu luyện Hư Vô đạo nên khi thôn phệ Lạc Kỳ đã gián tiếp hấp thu một phần của bọn chúng.
Nhìn vào hố Hư Vô bên cạnh Lạc Kỳ lắc đầu. Bây giờ cậu không nên quan tâm nó là gì, điều quan trọng lúc này là phải tìm kiếm Hư Vô Ma Vật thôi.


CHƯƠNG 206: ĐỊA NGỤC GIỚI.
Kể từ đây Lạc Kỳ bắt đầu triển khai quy mô săn giết Hư Vô Ma Vật trên diện rộng. Mấy tháng trôi qua Vô Thủy Tiên Thể đã đến bờ đột phá nhưng Hư Vô Ma Vật toàn bộ đã bị giết hết.
Trở về bế quan không bao lâu chợt Lục Sỉ Phiêu truyền âm cho cậu nói là có chiến tranh. Lúc đầu Lạc Kỳ nghĩ Ma Giới lại tiến đánh Tiên Giới nhưng không phải vậy, mà là Địa Ngục Giới triển khai sâm lấn Ma Giới.
Lạc Kỳ cũng nghe nhiều truyền thuyết kể về Địa Ngục, đó là một nơi không hề có pháp tắc. Chiến tranh có thể nổ ra bất kỳ lúc nào nếu bọn chúng muốn. Nơi đó chính là thiên đường của những kẻ lập dị cuồng sát.
Lúc này bên ngoài một đám sinh vật hình thù kỳ lạ đang tiến đánh vào bên trong Ma Cung. Lục Sỉ Phiêu đang dẫn đầu giết ra bên ngoài.
"Giết...." khắp nơi đều vang vọng tiếng đánh nhau, tiếng gào thét.
Rất muốn bỏ về Tiên Giới nhưng khi thấy cảnh tượng đẫm máu này Lạc Kỳ lại không thể đi được. Nếu Ma Giới đánh Tiên Giới vì tài nguyên thì Địa Ngục giới chỉ đơn giản là vì muốn giết chóc.
Dẫn đầu một đội quân xông ra ngoài, Lạc Kỳ liếc ngang thì thấy Dạ Mông đanh phân vân hết nhìn cậu lại nhìn cuộc chiến.
"Nếu muốn giết ta thì cứ đến nếu không lo đánh đi" Lạc Kỳ truyền âm cho cô ta. Sau đó Dạ Mộng hít một hơi trở lại với chiến trường.
Không phải Lạc Kỳ tha thứ cho Dạ Mộng, chỉ vì cậu công tư phân minh, biết chuyện nào quan trọng hơn mà thôi.
Dẹp loạn ở bên ngoài Ma Cung xong Lạc Kỳ đánh đến Ma Đô. Lúc trước Ma Đô hùng vĩ trán lệ bao nhiêu thì bây giờ chỉ còn lại một khung cảnh hoang tàn, đổ nát. Tòa Thủy Tinh Lâu tâm huyết của Lạc Kỳ cũng đã sụp đổ.
Sau khi đánh lui được Địa Ngục đại quân Lạc Kỳ lập tức trở về Thủy Tinh Cung. Cũng may Địa Ngục vẫn chưa đánh tới Tiên Giới này.
"Thiếu gia, đã xảy ra chuyện gì sao?" Khuyển bá nhìn sắc mặt Lạc Kỳ hỏi.
"Địa Ngục đã đánh Ma Giới rồi" Lạc Kỳ thở dài.
Địa Ngục cũng từng tiến đánh Tiên Giới nhưng đã lâu lắm rồi. Lâu đến mức mọi người đã quên thảm trạng tàn khốc ngày đó.
"Chúng ta nên thông báo cho Bắc Hàn biết để hắn chuẩn bị" Lạc Kỳ nói ra.
Nghe vậy Khuyển bá hài lòng gật đầu nhìn Lạc Kỳ.
Thiên Cung, nơi sâu nhất.
Nếu ai ở đây sẽ không còn nhận ra Bắc Hàn nữa. Lúc này đây hắn hai mắt đỏ ngầu, tóc tai trắng xóa đang tu luyện một môn công pháp gì đó.
"Các ngươi sẽ hối hận vì dám chống đối ta" Bắc Hàn rít trong miệng.
Cảm nhận được hai luồng khí tức tiến đến Bắc Hàn lắc mình một cái cơ thể trở lại như bình thường.
"Thủy nhi, ngươi biết sai trở về rồi à" ngồi trên cao Bắc Hàn nhìn Lạc Kỳ và Khuyển bá.
Nhíu mày nhìn Bắc Hàn, Lạc Kỳ cũng không muốn cải nhau với hắn.
"Ma Giới đã bị Địa Ngục sâm lấn rồi, ngươi chuẩn bị đi" Lạc Kỳ hít sâu.
"Ta biết rồi. Nhưng nàng vẫn còn liên lạc với đám yêu ma đó à" Bắc Hàn nhíu mày.
"Không liên quan đến ngươi" Lạc Kỳ bỏ đi.
Trở về Thủy Tinh Cung, Lạc Kỳ ra lệnh chuẩn bị chiến tranh. Cậu còn đón Lạc gia vào Thủy Tinh Cung sống tạm, nếu Địa Ngục đánh tới còn bảo vệ kịp.
Bởi vì Thủy Tinh Cung danh tiếng đang thịnh nên nhất cử nhất động đều được chú ý. Nên ít lâu sau tin tức Địa Ngục giới sẽ đánh Tiên Giới đã nhanh chóng truyền ra.
"Bắc Hàn, ngươi quá nhân từ. Nếu ngày đó ngươi giết hắn thì bây giờ thông tin đã không truyền ra rồi" mặt quỷ nhìn Bắc Hàn hừ lạnh.
"Giờ ngươi tính sao" Bắc Hàn hỏi.
"Phải tiến hành nhanh thôi, tránh đêm dài lắm mộng" mặt quỷ quyết định.

CHƯƠNG 207: HƯ KHÔNG TIÊN LIÊN THỂ.
Thời gian chầm chậm trôi qua trong sự lo lắng của tất cả mọi người, những vẫn không có chuyện gì xảy ra.
Đến khi ai nấy đều cho là Địa Ngục giới sẽ không đến thì bọn chúng đã tấn công. Khác với Ma Giới, đoàn sinh vật Địa Ngục không hề tấn công Thiên Cung mà chỉ tấn công những nơi khác.
Thủy Tinh Cung bay giờ đã bật hộ cung đại trận lên, trừ Lạc Kỳ và Khuyển bá thì mọi người đều ở trong trận.
"Ầm...." kiếm của Lạc Kỳ đánh đến đâu một mãnh không gian sụp đổ đến đó.
Bên trong đại trận những đệ tử chưa thấy nhìn sự đời nhìn những con quái vật Địa Ngục đều khóc thét không thôi.
"Chúng ta có phải rất vô dụng hay không" Hoàng Thủy Thúy ôm mặt khóc. Cô ta đã là Chân Tiên Hậu kỳ, tốc độ tu luyện này không chậm nhưng so với Lạc Kỳ thì như đơm đớm với ánh trăng vậy.
Những người khác đều thấy Lạc Kỳ chiến đấu ngoài kia đều tự trách không thôi. Nhưng họ biết với thực lực của mình ra ngoài chỉ làm vướng bận chứ không hề giúp được gì.
"Khuyển bá, thu linh hồn của những con Hư Vô Quái Vật ấy cho ta" Lạc Kỳ đã thấy những con quái vật tu luyện Hư Vô đạo rồi.
Bởi vì số quái vật rãi rác nhiều nơi nên chẳng bao lâu Lạc Kỳ và Khuyển bá đã giải quyết hết. Nhưng không ngừng lại đây, cả hai bắt đầu săn giết ở những nơi khác.
Có những nơi Lạc Kỳ đến muộn đã bị san thành bình địa, mọi thứ đều đã nằm trong bụng quái vật rồi.
Toàn bộ Tiên Giới đang lâm vào một cuộc huyết chiến thì giờ đây trong Thiên Cung, Bắc Hàn đang nhăm nhi một ly rượu.
"Số quái vật ấy không bao lâu nữa sẽ bị giết hết thôi"
"Bọn chúng chỉ là quái vật cấp thấp, ta sẽ đưa quái vật cấp cao đến. Nhưng ngươi phải cận thận, ở Tiên Giới này ẩn tàn rất nhiều cao thủ" mặt quỷ ồn ồn nói.
Lạc Kỳ không biết bọn quái vật này xuất hiện từ đâu cứ cách mấy ngày thì một đoàn quân lại đến, cứ như muốn hao hết sức lực của cậu vậy.
Đột nhiên lúc này cánh cửa Minh Giới mở ra, Dương Tiễn Lâm tay cầm kiếm xông ra ngoài.
"Sao huynh đến đây, mau về Minh Giới đi" Lạc Kỳ thúc giục.
"Minh giới cũng bị tấn công, Mạn Đà La kêu ta về đây với đệ"
Một mình Địa Ngục giới tiến đánh ba giới khác? Nếu bọn chúng tập trung một nơi thì sẽ kinh khủng như thế nào đây.
Đợt tấn công này kết thúc Lạc Kỳ lập tức bế quan thôn phệ Hư Vô Quái Vật.
"Bang..." tiên khí của Lạc Kỳ đột nhiên bị cuốn hết vào từng mạch máu, khiếu huyệt, da thịt.
Cơ thể cậu bắt đầu trở nên óng ánh, giữa mi tâm một ấn ký hoa sen lúc ẩn, lúc hiện. Giờ đây nhìn Lạc Kỳ như một đóa Liên Hoa biến thành vậy.
"Ầm..." trên bầu trời Thiên Kiếp bắt đầu kéo đến.
"Chẳng lẽ thiếu gia đã hình thành Tiên Thể, là loại thể chất gì đây" Khuyển bá nhìn lên bầu trời.
Ở Thiên Cung, tên mặt quỷ cũng đã cảm nhận được khí tức của Lạc Kỳ. Đột nhiên hắn trở nên điên loạn gào thét:
"Bắt lại, hắn người đó lại cho ta"
"Đó là Đế phi của ta, ngươi muốn làm gì?" Bắc Hàn không vui hỏi.
"Không phải ta muốn giúp ngươi sao. Hắn đã hình thành Tiên Thể, nếu ngươi thôn phệ hắn thì tu vi sẽ tăng lên một cấp độ a" mặt quỷ lóe lên một tia ranh ma.
Bắc Hàn ngồi suy nghĩ hồi lâu hắn cũng quyết định đứng lên đi tới Thủy Tinh Cung.
"Thủy nhi, ta sẽ giúp nàng lần nữa luân hồi. Còn bây giờ hãy vì bá nghiệp của ta mà hy sinh đi"
Nhìn Bắc Hàn rời đi, tên mặt quỷ nhếc môi cười:
"Liên nhi, là ngươi đúng không. Cuối cùng nang đã trở về rồi".
Lạc Kỳ không hề biết Tiên Thể của mình đã gây ra nhìn mối nguy hiểm như vậy. Lúc này cậu đang tỉ mỉ kiểm tra thân thể mình đây.
"Sao không giống Vô Thủy Tiên Thể ghi chép lại". Lúc Lạc Kỳ đột phá thì chưa nghĩ đến, nhưng giờ cậu đã thấy sự khác biệt.
"Đây không phải Vô Thủy Tiên Thể mà là Hư Không Tiên Liên Thể" Khuyển bá bước vào.
"Chắc do trong thể nội của thiếu gia có Tiên Liên huyết mạch nên trong lúc đột phá nó đã thức tỉnh hình thành loại Tiên Thể khác"
"Tiên Liên? Nhưng thể nội của ta chỉ có một tia Thủy Liên huyết mạch thôi" Lạc Kỳ lắc đầu.
"Vạn vật trên đời này không có thứ gì sinh ra đã là tiên" Khuyển bá cười nói. Thủy Liên huyết mạch trong cơ thể của Lạc Kỳ đã lột xác thành Tiên Liên khi cậu trở thành Chân Tiên rồi chỉ là cậu không biết mà thôi.
Lúc này Lạc Kỳ lại cảm nhận được khí tức của Bắc Hàn.
"Khuyển bá, người hãy bảo vệ an toàn cho Tiễn Lâm" Lạc Kỳ nhờ vả rồi bay ra ngoài.
"Thủy nhi, ta đến để mang ngươi về" Bắc Hàn xuất thủ ngay lập tức.
Nhưng Khuyển bá cũng kịp chặn hắn lại, hai vị Tiên Đế đánh nhau ngay tức khắc bầu trời gần như bị sụp đổ. Buộc cả hai phải ra ngoài tinh không là chiến tiếp.
"Khuyển Ma, ngươi già rồi" Bắc Hàn haha cười nói. Một huyết trảo hắn chụp đến Khuyển bá.
"Phốc..." dù ngăn cản nhưng lực kình của một trảo ấy đánh văng Khuyển bá ra ngoài.
"Tiên Đế Trung Kỳ đỉnh phong. Ngươi..." Khuyển bá nghi ngờ nhìn hắn. Phải biết ở cấp độ này mấy vạn năm chưa chắc tu luyện đã tăng lên một chút nào. Đa phần các Thiên Đế hiện này đều ở mức Tiên Đế sơ kỳ đỉnh phong, chỉ số ít như Chiêu Thánh Thiện Đế là trung kỳ thôi. Tính ra Bắc Hàn trở thành Tiên Đế thời gian rất ngắn nhưng sao tu vi lại tăng nhanh vậy.
"Khuyển Ma, nể tình Hồng Thiên Đế Tôn ta tha cho ngươi lần này, biết điều đừng xen vào chuyện của ta" Bắc Hàn đánh trọng thương Khuyển bá xong trở về Thủy Tinh Cunh bắt Lạc Kỳ đi.

CHƯƠNG 208: BẮC HÀN CHẾT.
Lạc Kỳ không nghĩ Khuyển bá lại thua nhanh đến vậy, đúng là cậu có thể đi Ma Giới hoặc Minh Giới nhưng hai nơi đó bây giờ còn không an toàn bằng ở đây.
"Thủy nhi, đi thôi" Bắc Hàn định chụp đến Lạc Kỳ, nhưng chỉ là một mãnh hư vô.
"Chạy thoát sao" Bắc Hàn hứng thú đuổi theo như mèo vờn chuột vậy.
Lạc Kỳ cũng không dám tin mình thoát được ra cú chụp ấy: "Hư Không Tiên Liên thế thật hữu hiệu a".
Cho dù Lạc Kỳ có bay nhanh cở nào, Tiên thể có lợi hại bao nhiêu thì sự chênh lệch giữa cậu và Bắc Hàn quá nhiều. Chẳng mấy chóc Lạc Kỳ đã bị Bắc Hàn bắt lại.
"Thủy nhi, đùa bao nhiêu đủ rồi".
Khi hắn quay lại Thủy Tinh Cung thì Dương Tiễn Lâm đã biến mất rồi. Lại để chạy mất lần nữa nhưng Bắc Hàn không hề tức giận, không lâu nữa thì hắn sẽ là vô địch, Dương Tiễn Lâm có chạy cũng không thoát nữa.
Mang Lạc Kỳ về Thiên Cung, Bắc Hàn đặt cậu nằm trên giường vuốt ve thân thể cậu.
"Thủy nhi thật đẹp" hắn hôn nhẹ vào vành môi của cậu. Nhắm mắt cố gắng không để nước mắt trào ra, Lạc Kỳ không muốn để Bắc Hàn biết mình sợ hãi.
"Thủy nhi đừng trách ta. Kiếp sau ta nhất định bù đấp cho nàng" Bắc Hàn nói nhỏ vào tai cậu.
Nghe vậy Lạc Kỳ kinh khủng mở to mắt nhìn hắn.
"Chẳng lẻ hắn muốn giết cậu sao" ý nghĩ trong đầu Lạc Kỳ dường như đã hiện ngay trên nét mặt nên Bắc Hàn cười nhẹ nói.
"Ta không giết nàng, chỉ là mượn nhờ Tiên Thể của nàng đột phá tu vi mà thôi"
Sự kinh khủng kéo lên tâm trí của Lạc Kỳ, bây giờ cậu sợ hãi thật rồi. Lạc Kỳ cố vùng vẫy nhưng không được, cậu đã bị Bắc Hàn kéo đến một căn phòng tối nơi có một khuôn mặt dử tợn luôn nhìn vào cậu.
"Ngục Quỷ, giờ ngươi nói cho ta biết bí pháp đó đi" Bắc Hàn khó chịu nói. Hắn ghét nhất ai nhìn phi tử của mình như vậy.
"Được rồi, là như vậy" Ngục Quỷ nhếc cười, hai mắt như vực sâu thâm thẩm nhìn vào Báce Hàn.
"A...ngươi muốn gì...cơ thể ta..." Bắc Hàn dường như đã bị Ngục Quỷ khống chế, thân thể không nhúc nhít được nữa.
"Ngu ngốc, ngươi không biết giao dịch với quỷ là đều ngu ngốc nhất trên đời này à" hắn há miệng đỏ ngòm của mình ra, hồn phách của Bắc Hàn từ từ thoát ra khỏi cơ thể.
"Ngươi, ngươi...." Bắc Hàn hoãng sợ. Thì ra ngay từ đầu hắn đã bị gạt, công pháp Ngục Quỷ đưa cho hắn chính là một bí pháp khống chế hồn phách con người. Ngục Quỷ nuôi Bắc Hàn như một con heo chờ ăn thịch vậy.
"Ngon lắm, đúng là thất tình lục dục là thứ ngon nhất trên đời này" Ngục Quỷ đã nuốt đi phần hồn phách chứa thất tình, lục dục của Bắc Hàn đi rồi.
Lạc Kỳ sợ hãi định chạy đi nhưng một luồng xoáy lại đưa cậu trở về bên Ngục Quỷ:
"Liên nhi, ngươi định đi đâu?" hắn dùng giọng điệu yêu thương càng làm Lạc Kỳ thêm sợ hãi.
Bỗng nhiên trong lúc này một đạo kiếm ảnh chém tới, cắt ngang vòng xoáy của Ngục Quỷ đang trói Lạc Kỳ. Sau đó một lực lượng khác kéo Lạc Kỳ ra ngoài.
"Hồng Thiên, ngươi trả Liên nhi lại cho ta" Ngục Quỷ gào thét.
Một ông lão mặc y phục màu trắng xuất hiện, ông ta chính là sư phụ của Lạc Kỳ - Hồng Thiên Đế Tôn.
"Chỉ là linh hồn mà cũng dám đến đây, gan ngươi cũng to lắm" Hồng Thiên chém tới mặt quỷ.
"Ngươi đợi đó, ta sẽ sang bằng cả Tiên Giới này" Ngục Quỷ gào thét rồi biến mất. Nếu bản thể ở đây hắn sẽ không sợ Hồng Thiên Đế Tôn, nhưng chỉ là linh hồn thì hắn không thể là đối thủ được.
Theo sau Hồng Thiên Đế Tôn là Khuyển bá và Dương Tiễn Lâm. Vừa nhìn thấy Lạc Kỳ, Dương Tiễn Lâm đã chạy đến ôm cậu vào lòng:
"Tiểu Kỳ đừng sợ, là ta vô dụng không bảo vệ được đệ"
"Ta không sao, huynh đừng tự trách" Lạc Kỳ vùi mặt vào ngực hắn an ủi.
Lúc này Hồng Thiên Đế Tôn đã lôi Bắc Hàn ra ngoài, ông chán ghét nhìn hắn đang ngu dại nằm đó. Một Thiên Đế mà lại cấu kết với Ma Quỷ làm chuyện tổn hại Tiên Giới, nếu chuyện này truyền ra Bắc Thiên Đình này bị bảy Thiên Đình khác thảo phạt là cái chắc.
Tiếp đó Hồng Thiên Đế Tôn nhắc tay lên kéo phần linh hồn còn lại của Bắc Hàn ra, đánh vào Dương Tiễn Lâm.
"Sư phụ, người đây là..." Lạc Kỳ lo lắng nhìn Dương Tiễn Lâm đang nhấm chặc hai mắt.
"Không lo lắng, đây là một hồi tạo hóa của hắn" Hồng Thiên Đế Tôn vút râu nói.
Lạc Kỳ đã thủ hộ bên Dương Tiễn Lâm mấy tháng nay không rời đi một bước. Chợt một ngày nọ khí tức của Dương Tiễn Lâm bắt đầu biến hóa.
"Bang...bang..." vòng xoáy Tiên Khí bắt đầu tuông vào cơ thể Dương Tiễn Lâm. Chuyện này không hề xa lạ đối với Lạc Kỳ, lúc cậu dung hợp Thần Hồn cũng có hiện tượng như vậy xuất hiện.
"A....." Dương Tiễn Lâm hét lớn một tiếng, mở hai mắt ra.
Lạc Kỳ rất lo sợ khi dung hợp linh hồn của Bắc Hàn xong Dương Tiễn Lâm sẽ trở thành hắn. Bởi vì dù sao Dương Tiễn Lâm cũng chỉ là một phân thân của Bắc Hàn mà thôi.
Ngơ ngác vài phút, Dương Tiễn Lâm quay qua nhìn Lạc Kỳ:
"Tiểu Kỳ, ta thật sự rất thoải mái a" vẫn ánh mắt ngốc nghếch ấy đã khiến cho Lạc Kỳ bật khóc lên.
"Tiểu Kỳ không khóc, ta sẽ đau lòng a" Dương Tiễn Lâm an ủi cậu.

CHƯƠNG 209: CHỌN THIÊN ĐẾ.
Trong lúc hai người đang ôm nhau mặn nồng thì Hồng Thiên Đế Tôn hừ nhẹ một tiếng ra hiệu, rồi đi vào:
"Tiên Đế Sơ Kỳ rồi, cũng không tệ". Linh hồn của Bắc Hàn đã bị mất một nữa nhưng đó là phần chứa thất tình lục dục, chứa ký ức tu luyện Ma Công. Dương Tiễn Lâm dung hợp là phần linh hồn chứa tu vi chính thống của Bắc Hàn.
"Đi ra ngoài ta có chuyện thông báo" Hồng Thiên Đế Tôn nói tiếp.
Bên ngoài lúc này các vị Tiên Quân, tộc trưởng của những đại tộc đều đã có mặt đông đủ. Trong đó Lạc Kỳ còn thấy ba người ngồi trên cùng chính là ba vị Tiên Đế, vị thứ nhất là Huyết La Tiên Đế, thứ hai chính là Khuyển bá, người còn lại không ai xa lạ chính là Hồ Vương. Không lâu trước đó hắn đã đột phá cảnh giới trở thành vị Tiên Đế chân chính.
"Tham kiến Đế Tôn" thấy Hồng Thiên ra mọi người đều đứng dậy chào hỏi. Theo sau ông Lạc Kỳ và Dương Tiễn Lâm đứng hai bên cũng gây sự chú ý rất lớn.
"Thiên Đế Bắc Hàn đã bị ma đầu của Địa Ngục giới giết rồi" câu nói của Hồng Thiên Đế Tôn gây oang động cực lớn. Mọi người đều không dám tin, nhưng nếu Đế Tôn đã nói vậy thì sẽ không sai được.
Nhìn đám người kinh ngạc, Hồng Thiên Đế Tôn nói tiếp: "Bắc Hàn đã chết bây giờ ta sẽ lựa chọn ra một vị Thiên Đế mới, các ngươi nghĩ sao".
"Đế tôn nói đúng, thần xin đề cử Huyết La Tiên Đế ạ" một ông lão tóc bạc phơ nhanh nhẩu nói trước.
"Tu vi của Huyết La Tiên Đế đã đi đến cuối cùng rồi, thần xin đề cử Hồ Vương" vị khác xen vào.
Ở đây ai cũng biết Khuyển bá là người của Đế Tôn nên sẽ không giữ vị trí Thiên Đế này.
"Chắc Đế Tôn đã chọn được người rồi, các ngươi không cần lắm chuyện" Huyết La Tiên Đế nhìn Dương Tiễn Lâm rồi mở lời. Hắn biết từ khi mình lập nên Huyết La Hội đã không còn cơ hội trở thành Thiên Đế nữa rồi.
"Huyêt La nói đúng lắm, Dương Tiễn Lâm sẽ trở thành Thiên Đế mới của Bắc Thiên Đình này" không chỉ mọi người mà cả Lạc Kỳ và Dương Tiễn Lâm cũng hết sức kinh ngạc.
"Sư phụ, chuyện này..." Lạc Kỳ muốn hỏi nhưng đã bị Hồng Thiên Đế Tôn đưa tay ngăn lại.
"Dương Tiễn Lâm tuổi còn trẻ đã trở thành Tiên Đế, nên ngoài hắn ra không còn ai thích hợp hơn nữa"
"Tiễn Lâm Tiên Đế đột phá bao giờ sao không ai biết hết vậy" Huyết La Tiên Đế dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Dương Tiễn Lâm. Một vị Tiên Đế ra đời sẽ oanh động cả Tiên Giới này, sao lại xuất hiện bất ngờ như vậy. Với lại trong khí tức của Dương Tiễn Lâm ông ta nhận ra một phần của Bắc Hàn.
"Có những chuyện không phải ngươi có thể biết được" Hồng Thiên Đế Tôn nhìn qua ngay lập tức Huyết La im lặng liền.
"Được rồi chuyện này đã bàn xong, các ngươi hãy về chuẩn bị đi Địa Ngục giới sẽ tấn công chúng ta với quy mô cực lớn đấy".
Vốn dĩ Dương Tiễn Lâm sẽ cử hành Đế vị đăng cơ nhưng trong tình cảnh không biết lúc nào Địa Ngục giới sẽ tấn công thì chuyện này đành phải gác lại.
Hồng Thiên Đế Tôn không tin tưởng Huyết La Tiên Đế nên việc phù trợ Dương Tiễn Lâm ông giao lại cho Hồ Vương. Ngày trước ông nhìn trúng thiên tư của Hồ Vương nên định bồi dưỡng, nhưng sau này phát hiện ra tính tình của Hồ Vương quá nóng vội không thể làm chuyện lớn thì ông đã không chọn hắn nữa.
Chuyện Dương Tiễn Lâm sẽ trở thành Thiên Đế còn chưa được truyền ra thì tin tức Địa Ngục giới kéo đại quân tiến đánh đã truyền về.
Lần này đích thân Ngục Quỷ dẫn đầu đại quân của Địa Ngục, bên cạnh đó còn có hơn mười tên thực lực ngang với Tiên Đế đánh thẳng vào Bắc Thiên Đình. Ở những Thiên Đình khác bọn chúng chỉ để lại ít quân cầm chân mà thôi.
Chưa đăng cơ đã phải ra chiến trường, Lạc Kỳ thật sự không hề muốn thấy Dương Tiễn Lâm phải ra trận như vậy. Tuy Dương Tiễn Lâm đã là Tiên Đế nhưng đó không phải thực lực chân chính của hắn, hắn cần phải có thời gian thích nghi. Nhưng Hồng Thiên Đế Tôn đã ra lệnh như vậy Lạc Kỳ buộc phải làm theo.
Lần này Địa Ngục giới thật sự muốn hủy diệt Bắc Thiên Đình đây mà. Bọn chúng đi đến đâu ở đó không còn một ngọn cỏ.
Lúc này đây ở chiến trường Tiên Đế, Ngục Quỷ hai mắt lăng lệ nhìn Hồng Thiên Đế Tôn:
"Chỉ cần ngươi trả Liên nhi lại cho ta, ta sẽ rút quân về"
"Haha, với chút thực lực của ngươi sao" Hồng Thiên Đế Tôn khinh thường nói.
Thấy bị khinh thường như vậy Ngục Quỷ hét lớn một tiếng đánh tới, sau hắn là một đám Quái Vật cũng tham gia vào.

CHƯƠNG 210: KẾT CỤC.
Xét về quân số hai bên thì phía Tiên Giới ít hơn rất nhiều, bọn họ đều vừa đánh vừa lui, chỉ có Hồng Thiên Đế Tôn là đang áp đảo Ngục Quỷ mà thôi.
Đột nhiên lúc này từ xa có mấy vị Tiên Đế nữa bay tới, đó là viện binh mà các Thiên Đình khác phái tới trợ giúp.
"Ngục Quỷ, với chút thực lực này của ngươi mà cũng dám đến đây sao?" Hồng Thiên Đế Tôn tiếp tục khinh thường.
"Ngươi muốn chết" Ngục Quỷ giận dữ gào lên, bỏ mặc thương thế của mình mà lao vào.
Sau mấy lần bị Hồng Thiên Đế Tôn đánh văng ra Ngục Quỷ đã điên tiếc lên. Xung quanh hắn bắt đầu xuất hiện năm lổ hỏng không gian, từ trong đó một đám sinh vật ghê gợm tuông ra.
"Giết, giết hết bọn chúng" Ngục Quỷ gào thét ra lệnh.
"Đã đến lúc rồi" Hồng Thiên Đế Tôn nói thầm.
Lúc này khí tức của ông chợt thây đổi nhanh chóng, thực lực của ông cũng tăng lên.
"Ngươi đã đột phá đến cảnh giới đó" Ngục Quỷ sợ hải định chạy.
Nhưng đã không kịp, một kiếm Hồng Thiên Đế Tôn chém tới tất cả Quái Vật có thực lực Tiên Đế đều bị giết sạch sẽ. Ngục Quỷ thấy vậy liền điều động lực lượng không gian ra ngăn cản.
Không gian vặn vẹo như nuốt chửng đạo kiếm, Ngục Quỷ chưa kịp vui mừng thì từ trong mãnh không gian đó "bùm.." nổ tung ra. Kiếm quang ác liệt chém thẳng tới Ngục Quỷ.
"A...." tuy chui vào lỗ hỏng không gian kịp nhưng hắn cũng bị thương nghiêm trọng.
Ngục Quỷ bỏ chạy chẳng bao lâu sau đám Quái Vật còn lại đều bị giết sạch.
Hồng Thiên Đế Tôn đây là hốt trọn ổ Địa Ngục Giới. Thực lực tổn hại như vậy thì không biết đến năm nào mới khôi phục lại, nhưng thứ quan trọng nhất là Ngục Quỷ đã bị trọng thương.
Thiên Cung, một không khí ồn ào náo nhiệt đang diễn ra. Hôm nay là ngày Dương Tiễn Lâm lên ngôi Thiên Đế và Lạc Kỳ cũng trở thành Thiên Hậu.
Trái ngược với không khí náo nhiệt bên ngoài, lúc này trong phòng Lạc Kỳ đang ngồi trước Hồng Thiên Đế Tôn, bầu không khí nơi đây khá trầm lặng.
"Ta sắp rời đi, chuyện ở đây ngươi hãy lo liệu" Hồng Thiên Đế Tôn mở lời trước.
Cảnh giới tiếp sau của Tiên Đế chính là Vạn Cổ, khi đạt đến cảnh giới này sẽ phải đi đến Vĩnh Hằng Đại Lục. Vì vậy trước khi đi ông đã vì Tiên Giới làm một chuyện, cũng là vì Lạc Kỳ kéo dài thêm thời gian.
Trước khi đi Hồng Thiên Đế Tôn đã mang Lạc Kỳ đi vào Cổ Nguyên Động một lần nữa. Theo như truyền thuyết Cổ Nguyên Động này là động phủ của một vị Vạn Cổ, không bí vì nguyên do gì đã rớt xuống đây.
Lần nữa vào đây đã làm Lạc Kỳ lĩnh ngộ thêm rất nhiều thứ, không chỉ pháp thuật mà còn cả về cảm ngộ tu luyện. Không chỉ vậy, Hồng Thiên Đế Tôn còn để lại cho Lạc Kỳ một đạo thần hồn để bảo vệ cậu trong thời gian tới.
Dương Tiễn Lâm lên ngôi, thời cuộc của Bắc Thiên Đình này thây đổi chóng mặt. Thứ nhất là Dương gia, Lạc gia, Thủy Tinh Cung và cả Thiên Huyễn tông đều trở thành những đại tông môn. Thứ hai, những phe cánh của Bắc Hàn trước đó đều bị Lạc Kỳ lần nữa chấn áp tuyệt đối, tránh cho bọn chúng có ý đồ xấu xa.
Bình ổn vạn năm, Lạc Kỳ cũng trả trở thành một vị Tiên Đế. Nhưng cậu dạo này luôn lo lắng, cậu sợ một ngày Ngục Quỷ lại đến.
Rồi ngày đó cũng đến, Ngục Quỷ lần nữa tiến đánh Tiên Giới. Hắn không mang theo nhiều Quái Vật như trước nữa, nhưng áp lực hắn mang lại cũng không kém bao nhiêu, bởi vì Hồng Thiên Đế Tôn đã đi không còn ai là đối thủ của hắn nữa.
"Liên nhi, lại đây bên ta" Ngục Quỷ nói đầy yêu thương làm Lạc Kỳ gợn cả người.
"Ta không phải Liên nhi gì đó mà ngươi nói" Lạc Kỳ nhíu mày.
"Không phải, nàng chỉ chưa nhớ lại mà thôi, ta sẽ giúp nàng" Ngục Quỷ định bắt Lạc Kỳ lại. Nhưng lúc này Dương Tiễn Lâm đã xuất kiếm đánh tới, tuy nhiên kiếm vừa đâm ra đã bị đánh lui lại.
Thấy vậy Lạc Kỳ ngay lập tức xuất ra đạo thần hồn của Hồng Thiên Đế Tôn, cậu cần phải kéo dài thời gian chờ viện binh tới.
Vốn thương thế của Ngục Quỷ cũng chưa hoàn toàn bình phục nên đạo thần hồn cầm cự hắn được khá lâu.
Lúc này xuất hiện thêm hai người nữa cùng Lạc Kỳ bao vây Ngục Quỷ lại chính giữa, đó là Mạn Đà La và Lục Sỉ Phiêu.
"Thế Giới Chi Môn" theo cả ba niệm pháp, từ không gian từ từ xuất hiện một cánh cửa. Bí pháp này chính là Lạc Kỳ học được trong Cổ Nguyên Động, nó cần bốn người có thực lực Tiên Đế của bốn thế giới khác nhau cùng thúc giục mới được. Bởi vậy, chỉ ba người Lạc Kỳ niệm pháp nên kết cấu của Thế Giới Chi Môn cũng không ổn định lắm.
"Hừ, không có người của Địa Ngục Giới thì Thế Giới Chi Môn này há có thể đối chọi với ta" Ngục Quỷ cười lạnh. Hắn xuất thủ đánh lây động cả cánh cửa đang dần mở ra.
Chịu công kích nặng nề Lạc Kỳ hộc máu tại chổ, bởi vì cậu là người có tu vi yếu nhất.
"Liên nhi, theo ta" Ngục Quỷ một tay chụp lấy Lạc Kỳ, tay còn lại đánh văng Dương Tiễn Lâm đang định cứu cậu.
"Ta không phải Liên nhi của ngươi" Lạc Kỳ liều chết thoát ra.
"Chỉ có Liên nhi mới luyện thành Hư Không Tiên Liên Thể, ngươi chính là Liên nhi" Ngục Quỷ hai mắt lăng lệ ép buộc Lạc Kỳ.
"Không phải" Lạc Kỳ không khuất phục mà chống lại.
"Phải" Ngục Quỷ điên tiếc lên bóp cổ Lạc Kỳ. Mạn Đà La và Lục Sỉ Phiêu thấy vậy muốn xuất thủ cứu người nhưng lại sợ Ngục Quỷ lên cơn giết chết Lạc Kỳ.
Bổng nhiên lúc này từ trong cơ thể Lạc Kỳ xuất hiện ra một bóng nam tử, hắn nhìn Ngục Quỷ với đôi mắt đầy lệ.
"Liên nhi, là nàng. Ta sẽ giúp nàng đoạt xá hắn" Ngục Quỷ định chụp tay lên đầu Lạc Kỳ thì bóng trắng đã ngăn lại.
"Minh ca ca, dừng tay đi. Ta đã thiếu nợ đứa bé này rất nhiều rồi, huynh đừng làm hại nó"
Thì ra một tia máu huyết Thủy Liên tộc của Lạc Kỳ là do bóng nam tử Liên nhi này rót vào, trong đó có một tia thần thức của hắn. Và hắn cần Lạc Kỳ nuôi dưỡng để không phải tiêu tán theo thời gian.
"Liên nhi, tại sao nàng lại ra nông nổi này, nói cho ta biết đi" Ngục Quỷ buông Lạc Kỳ ra đau khổ nhìn bóng nam tử.
"Minh ca ca, ngày đó huynh luyện công bị tẩu hỏa nên..." nói đến đây bóng trăng ngừng lại.
"Không, không phải vậy. Ta sao có thể làm hại nàng chứ" Ngục Quỷ điên cuồng la hét. Hắn không tin, hắn yêu Liên nhi như vậy mà.
"Minh ca ca, ngừng lại đi" giọng nói trong trẻo của người tên Liên nhi từ từ tắt hẳn, Hắn cũng tan biết trong không trung. Lần này xuất hiện gặp Ngục Quỷ là lần cuối cùng hắn tồn tại rồi.
"Không, Liên nhi" Ngục Quỷ vơ chụp lấy bóng nam tử, nhưng đã quá muộn.
"Ta lại hại nàng rồi" Ngục Quỷ suy sụp quỳ xuống. Nếu hắn không đánh Tiên Giới thì Liên nhi sẽ không xuất hiện, và sẽ không tan biến như bây giờ.
Nhìn dáng vẻ thơ thẳn ra đi của Ngục Quỷ, Lạc Kỳ thật sự thương cảm. Hắn làm sao chịu đựng được nổi đau chính tay giết chết người mình yêu đây.
Hòa bình lập lại, Lạc Kỳ và Dương Tiễn Lâm đã có những ngày tháng sống hạnh phúc bên nhau, hai người còn chào đón hai thành viên mới khi Lạc Kỳ phục dụng Tạo Hóa Sinh Tử Hoa. Từ đây cuộc sống của Lạc Kỳ không còn là những tháng ngày tu luyện buồn tẻ nữa rồi.

-------------------------HOÀN------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro