DÂU ĐÊM ĐOẠT MỆNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Honda Tetsuya

Thể loại: Trinh thám, văn học Nhật

NPH: Skybooks

Cùng tác giả với cuốn sách Soul Cage – Linh hồn tội lỗi, có vẻ như Honda Tetsuya không thành công lắm trong việc gây ấn tượng cho người đọc. Được skybooks phát hành với lời tựa "Giải thưởng Oyabu Haruhiko cho tiểu thuyết trinh thám mạo hiểm xuất sắc 2017", Dâu đêm đoạt mệnh hứa hẹn mang lại cho độc giả cảm giác phấn khích khi từng bước dõi theo quá trình truy tìm tội phạm của Reiko – cô nàng trợ lý thanh tra phòng hình sự đội số 1 thông minh và cá tính. Thế nhưng ngược lại với những hy vọng, Dâu đêm đoạt mệnh chưa làm được lời hứa hẹn như những gì được giới thiệu ở bìa cuốn sách. Mắc cùng lỗi yếu miêu tả tâm lý nhân vật như quyển Soul Cage, Tetsuya khiến người đọc cảm thấy bối rối hơn khi quá trình điều tra lòng vòng gây mệt mỏi, một vài hạt sạn logic cũng khiến nội dung cuốn sách bị trừ điểm khá nhiều.

Với nhân vật chính là Reiko, cô nàng được miêu tả là nhanh nhẹn, cá tính và thông minh; nhưng qua các tình tiết và thể hiện của nhân vật lại khiến người đọc có cảm giác khó chịu. Reiko liên tục đưa ra các phán đoán cá nhân dựa trên "linh tính" và liều lĩnh tự ý hành động, tính cách cô nàng gần như không thay đổi và cũng chẳng trưởng thành đã thể hiện rất rõ qua cuốn sách kế tiếp: Soul Cage. Còn trong Dâu đêm đoạt mạng, vì tác giả viết quá dài dòng lê thê nên độc giả dễ lẫn lộn hoặc quên mất mình đang theo dõi đến đâu và theo dõi những ai.

Có vẻ như Tetsuya cố gắng thể hiện những bí ẩn liên tiếp nhau thông qua trang web Strawberry Night và các tình tiết đẫm máu tàn bạo, nhưng điều này vô hình trung lại làm lộ ra điểm yếu chí mạng về cách xây dựng nhân vật chưa đủ độ chín của ông. Điều mà Tetsuya làm rất tốt qua cả hai cuốn sách là thể hiện mặt tối của cảnh sát trong một vụ điều tra án mạng, cái cách Reiko thể hiện sự hằn học và tính cạnh tranh cực kì nổi bật, nêu rõ ra tình trạng tranh công lao trong một ngành lớn như cảnh sát vì chức vụ và danh tiếng.

Tính ra, Soul Cage của tác giả có phần nhỉnh hơn một chút bởi tính nhân văn của nó, còn trong Dâu đêm đoạt mạng, người đọc sẽ phải bối rối không biết câu chuyện liệu có phải chỉ kể lại quá trình điều tra một vụ án hay còn có ý nghĩa gì khác.Tetsuya thường xuyên đi sâu vào việc miêu tả tâm lý nhân vật nhưng chính nhân vật lại phô bày điểm yếu trong kĩ năng xử lý câu chuyện của ông, Reiko như một cô gái ẩm ương lúc nào cũng nghĩ về quá khứ bị hãm hiếp của mình, rồi nhai đi nhai lại điệp khúc mình đã vượt qua nỗi đau ra sao và trở nên mạnh mẽ thế nào. Một nhân vật lấy sự yếu đuối làm quyền lực kinh điển. Thế là, đáng lẽ phải trở thành kiểu mẫu nữ chính được độc giả yêu thích, Reiko vô tình lại có tính cách khiến người đọc cảm thấy khó chịu bậc nhất.

Tựu chung, Dâu đêm đoạt mạng là quyển sách có thể đọc để giải trí, nhưng không hẳn là câu chuyện xuất sắc nhất. Mặc dù theo hướng trinh thám nhưng tác giả có vẻ quá tham vọng khi nhồi nhét tâm lý nhân vật quá nhiều, trong khi đó nếu so sánh với cách khai thác của Keigo thì Keigo lại tinh tế hơn chứ không huỵch toẹt mọi suy nghĩ của nhân vật như Tetsuya.

Đánh giá: 4/10.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro