Bắt đầu ở thế giới mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đã đến lúc tỉnh dậy rồi"

__________________

Buổi tối lặng lẽ, Linh đứng dựa vào hàng rào ngoài sân, ánh trăng bạc nhẹ nhàng chiếu sáng trên khoảng không của vũ trụ. Những vì sao lấp lánh như những viên ngọc lấp lánh trên nền trời đen sâu thẳm. Linh chăm chú ngắm nhìn chúng, cảm giác như toàn bộ vũ trụ đang được mở ra trước mắt cô. Có một sự kỳ diệu, một vẻ đẹp không thể diễn tả bằng lời ở những ánh sao và ánh trăng, và cô không thể rời mắt khỏi cảnh tượng này.

Cô thở dài một cách lãng mạn, đôi mắt ánh lên sự ngưỡng mộ. "Ôi, mặt trăng," cô thì thầm, "mày thật là đẹp. Cả đời này, dù ta không thể chạm tới được mày, nhưng ta vẫn luôn ước ao một ngày được nắm giữ ánh sáng của mày trong tay."

Linh giơ tay lên, như thể muốn chạm vào mặt trăng, nhưng rõ ràng đó chỉ là một hành động vô vọng. Nỗi khao khát và sự mơ mộng trong lòng cô rất thực, nhưng tay cô chỉ nắm được không khí lạnh lẽo. "Ngày nào đó," cô tiếp tục, giọng nói ngập tràn hy vọng, "ta sẽ có mặt trăng trong tay. Ta sẽ biến ước mơ thành hiện thực."

Cô lẩm bẩm một cách say mê và cầu nguyện, những lời cầu nguyện mang tính chất cá nhân và sâu lắng. Sau khi cảm thấy đã thốt ra hết tâm tư của mình, Linh quay vào nhà, leo lên giường và nằm xuống, tự nhủ rằng mình sẽ có một giấc ngủ thật ngon.

Nhưng giấc ngủ của Linh không kéo dài lâu. Khi cô mở mắt ra vào sáng hôm sau, sự ngạc nhiên tràn ngập trong mắt cô. Cô không còn ở trong căn phòng quen thuộc của mình mà đang ở trong một căn phòng khác hoàn toàn, với những tủ sách cao lớn và những cuốn sách cổ xưa chất đầy kệ. Không khí trong phòng ấm áp và bí ẩn, và ánh sáng từ một chiếc đèn cổ treo trên trần nhà làm cho mọi thứ càng thêm kỳ bí.

Cô ngồi dậy trên giường, cảm giác như mình vừa bước vào một giấc mơ kỳ lạ. Ở giữa căn phòng, có một cái bàn gỗ với một dòng ghi chú nằm trên đó. Linh bước tới gần cái bàn, ánh mắt dán chặt vào những dòng chữ được viết bằng chữ cái cổ xưa, như thể đang mời gọi cô:

"Bạn muốn lời cầu nguyện thành hiện thực chứ? Hãy đốt lá thư này, bạn sẽ có khả năng giành được..."

Linh nhướn mày, đọc lại dòng chữ một lần nữa để chắc chắn. "Đây là đâu?" cô hỏi, giọng nói ngập tràn sự hoang mang. "Tôi không nhớ mình đã đến đây như thế nào."

Cô quay lại nhìn căn phòng, cảm giác như mình đang ở trong một không gian thuộc về một thời đại khác. Những cuốn sách cổ xưa, với bìa da cũ kỹ và trang giấy vàng ố, tạo nên một bầu không khí như từ một câu chuyện cổ tích.

Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ phía sau cô, làm cô giật mình quay lại. "Chào mừng, Linh," một người đàn ông lớn tuổi với vẻ ngoài bí ẩn và trí thức đứng trước mặt cô, "Bạn có thể gọi tôi là Quản lý. Tôi đã theo dõi ước mơ của bạn và thấy sự chân thành trong lời cầu nguyện của bạn. Bạn đã được chọn."

Linh cảm thấy choáng váng và tò mò. "Chọn để làm gì? Tôi... Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra."

Mentor mỉm cười, ánh mắt của ông sáng lên như thể đang giấu một bí mật lớn. "Bạn đã cầu nguyện với trái tim chân thành và quyết tâm. Điều này không bị bỏ qua. Lá thư trên bàn chính là chìa khóa để bạn biến ước mơ của mình thành hiện thực. Nhưng hãy nhớ, con đường này sẽ không dễ dàng. Nó sẽ yêu cầu bạn sự dũng cảm, trí tuệ và lòng kiên nhẫn."

Linh nhìn chăm chú vào lá thư, cảm giác như những từ ngữ trên đó đang nhảy múa trong tâm trí cô: "Vậy tôi phải làm gì?" cô hỏi, giọng nói vừa hồi hộp vừa quyết tâm.

"Đốt lá thư," Quản lý trả lời, "và bạn sẽ biết bước tiếp theo. Nhưng trước khi bạn thực hiện điều đó, hãy chuẩn bị tinh thần cho một cuộc hành trình không giống bất kỳ điều gì bạn đã trải qua trước đây."

Linh hít một hơi sâu, quyết định mình sẽ không từ bỏ ước mơ của mình. Cô nhìn một lần nữa vào những vì sao qua cửa sổ, như thể lấy sức mạnh từ ánh sáng của chúng. "Tôi sẵn sàng," cô nói, "tôi sẽ làm mọi cách để biến ước mơ của mình thành hiện thực."

Với một quyết tâm mới, Linh tiến lại gần bàn, chuẩn bị cho một bước ngoặt lớn trong cuộc đời của mình.

"Hãy đặt tên cho bạn:?"

"Selenophile"

___________________

"Tọa độ của người này không phải phát ra từ Trạm Không Gian....."

"Lúc này rồi còn tính toán gì nữa. Người sống sờ sờ ngay trước mắt chúng ta không thể nào giả được"

".....Nhịp tim và mạch đập rất yếu, March, chuẩn bị hô hấp nhân tạo"

"Hả?! Tôi.... Tôi không kinh nghiệm! Dan Heng anh làm đi!"

Stelle nặng trĩu nâng mi mắt lên, đập vào mắt cô là một thanh niên tóc đen dí sát vào mặt cô, nhưng trong khoảng khắc thanh niên đó lại gần thì một bàn tay đẩy mặt anh ta ra. Lại một cô gái xuất hiện, cô ấy có mái tóc hồng ngắn.....

"Tỉnh rồi kìa!"

"Một thiếu nữ ngủ sâu trong tảng băng vĩnh hằng và không biết gì về quá khứ. Để tìm kiếm sự thật về thân thế, cô đã chọn cùng đồng hành với Đội Tàu Astral. Hiện giờ đã chuẩn bị cho mình khoảng 67 'câu chuyện cuộc đời'"

Stelle mở to mắt, khi trong đầu vang vọng âm thanh nhỏ của con gái, cô lờ mờ xoa đầu rồi nhìn hai người trước mắt. Ý thức được hai người đều không có ai mở miệng nói.

"Một thanh niên lạnh lùng ít nói, giữ kín như bưng về quá khứ của mình. Anh đã chọn đi cùng để trốn tránh dòng tộc của mình"

"!!!!"

Stelle vừa mới đứng dậy đã ngã ra sau, cô hoang mang khi trước xuất hiện một ô khung màu tím. Nó hỏi cô rằng, "Cô có muốn thông tin của bọn họ không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro