chương 104; Năn nỉ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi Thi Mị xuất hiện, bọn họ căn bản không phải như vậy, ít nhất Cố Lệnh Thâm ít nhiều sẽ quan tâm đến cảm xúc của cô, chỉ là hiện tại đây, Cố Lệnh Thâm trong mắt chỉ có tiểu hồ ly này.

"Hướng Thiến, có một số việc tôi không muốn nói, bởi vì đã nói quá nhiều, căn bản không có ý nghĩa."

"Lệnh Thâm, những cái đó đều là anh lấy cớ mà thôi. Nói đến cùng là bởi vì Thi Mị xuất hiện, mới làm anh thay đổi chủ ý......"

"Chú Cố, chúng ta đi trước"

Thi Mị ****** không muốn lại nghe Hướng Thiến nói những lời vô nghĩa, nếu  đã làm hồ ly tinh, không bằng thể hiện thêm một chút cho bản  được kiêu ngạo.

"Ừm"

Cố Lệnh Thâm cũng không muốn cùng Hướng Thiến tiếp tục nói tiếp, hắn trước kia đã nói rất rõ ràng, hắn có thể cùng Hướng Thiến kết hôn, nhưng một khi hắn ở thời điểm này thay đổi ý định kết, mặc kệ người nào cũng không can thiệp được, cho dù người đó là hắn ông nội hắn.

"Ba, ông nội, nếu hôm nay hôn sự đã đàm phán thất bại, chờ khi nào mọi người cùng con nói về vấn đề này thì cứ liên hệ với con. Nếu hôn sự đã xác định xong, con sẽ thông báo với mọi ngươi."

Cố Lão gia sắc mặt banh thật sự khó coi, đặc biệt là nghe được hai chữ " hôn sự" , ông thích nhất là đứa cháu trai này, nhưng đồng thời cũng có thành kiến với hắn nhiều nhất, bởi vì Cố Lệnh Thâm có thủ đoạn hơn người, nhưng càng có thủ đoạn càng không dễ khống chế.

Cố Lệnh Thâm đứng lên, một bàn tay ôm lấy eo Thi Mị, mang cô hướng ra ngoài.

Thi Mị bị hắn ôm vào trong ngực thực an tâm, nhưng nhìn không khí trong phòng khách giương cung bạt kiếm, khó tránh khỏi cũng có chút run sợ, nếu cô hôm nay một mình xuất hiện ở Cố gia nói, với   thủ đoạn của Cố gia, khả năng cô đi ra chỉ còn hủ tro cốt.

Tay Thi Mị bị Cố Lệnh Thâm nắm trong lòng bàn tay, khớp xương ngón tay hiện rõ dần dần hợp lại ở ngón tay mảnh khảnh, ấm áp, khô ráo, nữ nhân nhắm mắt theo đuôi mà đi theo phía sau, nghe được nhip tim mình đập loạn.

Ngón tay Cố Lệnh Thâm tựa hồ tinh tế mà vuốt ve đầu ngón tay Thi Mị, mang theo một loại hương vị khác thâm ý, tê dại khó nhịn.
"Chú ba, Tiểu Mị!"

Cố Cửu Âm thở hồng hộc đuổi theo tới, khom lưng chống vách tường:
"Chờ mình một chút."

"Âm Âm."

Thi Mị cùng Cố Lệnh Thâm dừng bước chân, nhìn thấy Cố Cửu Âm đi tới, cô bé đôi mắt đã đỏ một vòng:
"Tiểu Mị cậu vẫn ổn chứ? Có việc gì không ?"

Tuy rằng Cố Cửu Âm trong lòng là hận sắt không thành thép, chỉ là nhìn thấy Thi Mị an an tĩnh tĩnh đứng chỗ này, cô lại nhịn không được đau lòng.

Mặc kệ Thi Mị che giấu cái gì, Cố Cửu Âm tin tưởng mình tuyệt đối không có nhận sai người, cô chỉ là sống quá khó khăn, mới có thể lặp đi lặp lại nhiều lần làm sai, cũng không phải thật sự trong lòng tồn tại ác cảm.

"Mình không sao"

Thi Mị thanh âm rất thấp nhu, nhẹ nhàng nắm tay Cố Cửu Âm:
"Mình vừa rồi thật sự chỉ là mệt mỏi, Âm Âm, cậu không cần lo lắng cho mình."

"Em lên xe trước, tôi cùng Âm Âm nói vài câu."
Cố Lệnh Thâm nhìn thoáng qua cháu gái muốn nói lại thôi, để Thi Mị hồi trên xe chờ hắn.

"Vâng."

Thi Mị phá lệ nghe Cố Lệnh Thâm nói, buông tay, đối với Cố Cửu Âm cười một chút, mới lên xe.

"Có chuyện gì, nói đi."

Ánh mắt Cố Cửu Âm thu hồi, dừng ở trước mặt cái người đàn ông thành thục ổn trọng, chú ba cô khi nói chuyện luôn nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng lại có một loại khí chất không giận mà uy, đây cũng là nguyên nhân cô từ nhỏ đã sợ người chú này.

"Chú ba, chú buông tha Tiểu Mị đi, coi như con cầu xin người."
Cố Cửu Âm hồng đáy mắt.
"Tiểu Mị thật sự thực đáng thương, ba bạn ấy không thích bạn ấy, luôn trách mắng, trên người Tiểu Mị đều là sẹo, lần đầu tiên con nhìn thấy đã giật mình, sau lại phải làm thêm đi học đại học, xui xẻo dính vào tên bạn trai tồi tệ, vì hắn xóa nửa cái mạng."

"Hiện tại thật vất vả mới vượt qua, nhưng......"

Cố Cửu Âm nghẹn ngào, xem xét mắt không hề cảm xúc biến hóa của Cố Lệnh Thâm.

"Bạn ấy  chỉ là cô gái 19 tuổi, nhiều khi  không hiểu chuyện, còn chú đã đã 30 tuổi, lớn hơn nhiều như vậy....."

Âm Âm không dám tiếp tục nói tiếp. Chẳng khác gì nói chú gian dâm dụ dỗ Thi Mị.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro