chương 110: Khoảng thời gian bình lặng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vì sao không thể sờ?"
Cố Lệnh Thâm chọc nửa ngón tay vào, nghe thanh âm nữ nhân rên rỉ càng thêm non mịn, thậm chí còn muốn đi vào, nhưng xem tiểu nha đầu khả năng không chịu nổi song trọng kích thích, liền buông tay. Thi Mị có ba cái động, hắn chỉ mới thử hai cái, phía sau cái này hắn cũng muốn thử xem.

"Chú Cố, chú có thoải mái không?"
Thi Mị rên rỉ phun ra nuốt vào côn thịt, mồ hôi trên mặt đều tuông đổ, đứt quãng, hai nhũ thịt to mọng ở trước mặt Cố Lệnh Thâm xốc nảy lên.

"Thoải mái."
Cố Lệnh Thâm nhìn thiếu nữ, duỗi tay nhéo con thỏ trắng hai cái, chất lỏng nhanh chóng làm ướt âm mao nơi hạ thể, tinh hoàn trên cánh mông trắng nõn chụp đánh " bạch bạch"  trong miệng như cũ bại lộ ra những thứ hạ lưu nhất, hơn nữa bức bách Thi Mị trả lời.

Cố Lệnh Thâm khi ở trên giường, đều lưu manh hơn so với hết thảy đàn ông khác, tai Thi Mị lỗ cũng hồng đến muốn mạng, ngượng đến ướn lên cắn hầu kết cùng cổ nam nhân, tựa như không muốn hắn lại làm ra hành làm người đỏ mặt như vậy.

Động trong chốc lát sau, Thi Mị rốt cuộc ghé vào trên ngực Cố Lệnh Thâm rên rỉ, không có sức lực:
"Ưm...em không còn sức lực."

Hai tay Cố Lệnh Thâm nâng lên mông đẹp, bắt đầu kịch liệt ở tiểu huyệt đưa đẩy, đột phá  xảy ra kịch liệt làm ngực tròn trịa của Thi Mị nhảy đến càng vui sướng, tiểu huyệt bị  côn thịt lớn trướng đến không được, như muốn đem nữ nhân đỉnh lộng đến cuối giường, đôi tay nhanh trảo không được bả vai Cố Lệnh Thâm, cô xoắn mông nhỏ muốn chạy trốn khỏi sự và chạm cùng đâm thọc quá mức kịch liệt.

Tiếng thân thể giao hợp ở trong nhà nghiễm nhiên trở nên dày đặc quanh quẩn, xì xì phát ra tiếng nước, Cố Lệnh Thâm hôn môi lên hai đĩnh kiều nộn, nhìn Thi Mị  giũ ra nhũ sóng dâm mị.

"Bảo bảo, ngực em sao lại lớn như vậy?"

"Ưm ..... Chú có thích hay không?"

"Thích."

Nam nhân bắt đầu rên rỉ trả lời một câu, tốc độ cắm rút nhanh hơn, âm đế mẫn cảm ở nhục công ngạnh bang bang nghiền áp kích thích, rùng mình sung huyết, Thi Mị tựa như một con thuyền nhỏ đang trên biển xóc nảy, kịch liệt rong ruổi.

"Ách, a......"

Ngực Thi Mị có màu đỏ dấu tay, bị hắn dâm loạn hạ thân thể kiều mềm, đem côn thịt hút đến gắt gao, đến cuối cùng phun trào ra một cổ chất lỏng bôi trơn, ngã vào  trên người hắn.

Buổi sáng này Thi Mị cao trào ba lần, ở cuối cùng một lần Cố Lệnh Thâm bắn trong miệng, nhìn thấy gương mặt thiếu nữ kiều mị ở hạ thể mình, thần kinh hắn như sắp nổ tung, trong kích thước cuối cùng trong đầu chỉ có một mảnh ánh mắt hiện lên.

"Bảo bảo."

Bàn tay Cố Lệnh Thâm vuốt ve bả vai Thi Mị, nhìn cô giống như không có sức lực, ôm người ở trên giường dỗ ngủ trong chốc lát, yêu quý khẽ vuốt phía sau lưng, một thất hương vị tình dục cũng ở tiêu tán.

Ngón tay thiếu nữ mềm như bông bắt lấy hắn, mệt đến nhắm mắt lại, Thi Mị vốn dĩ  tinh lực không đủ, hơn nữa thân thể này mấy năm gần đây không được chăm sóc tốt. Nhưng hiện tại cũng coi như còn ổn.

Cố Lệnh Thâm từ phía sau ôm lấy Thi Mị,  cằm nhẹ nhàng đặt ở trên đỉnh đầu, tựa như khi còn nhỏ dỗ trẻ con, một cái hôn  cực nóng hôn dừng ở đó.

......

Mấy ngày kế tiếp, Thi Mị không có gì khác biệt, trên cơ bản ở cùng mẹ con Lâm Mẫn Trạch và qua lại với Cố Cửu Âm, khóa trên cơ bản cũng không lên Cố Lệnh Thâm đến trường học thỉnh giảng.

Đối với chuyện bên ngoài Thi Mị cơ bản cũng biết rõ, nếu kết hôn trong nước yêu cầu nhiều thủ tục, giấy tờ hộ khấu nhưng nếu đăng ký ở nước ngoài thì không cần thiết hết thảy đã có Cố Lệnh Thâm sắp xếp.

Đương khi Thi Mị nhìn thấy Cố Lệnh Thâm gửi tới ảnh cưới, cô còn có chút tinh thần hoảng hốt, mấy tháng trước Cố Lệnh Thâm còn đối với cô có thể trốn tắc, mấy tháng sau, hắn lại chủ động đưa ra yêu con muốn cưới, cái loại cảm giác này không chân thật lại rõ ràng.

Lâm Mẫn Trạch mở một chai rượu, nhìn thiếu nữ ngồi ở trên sofa như đang suy tư cái gì, cầm hai cái cốc có chân dài bày biện trên bàn trà, thuận tay châm điếu thuốc, thâm hô một ngụm.

"Khổ tận cam lai, Tiểu Mị, em gả cho anh ta cũng là lựa chọn tốt."

Lâm Mẫn Trạch chân bắt chéo, môi đỏ hơi câu:
"Em đó, số mệnh không tồi nha, về sau lại sinh cho Cố Lệnh Thâm vài đứa nhỏ, thân phận Cố phu nhân nằm tring tầm tay. Cho dù đã có Cố Trăn thì không ảnh hưởng địa vị của em"

"Có thể sao."

Đôi mắt Thi Mị trong xanh phẳng lặng, mang theo bàng hoàng cùng mê mang:
"Kỳ thật đến bây giờ em đều suy nghĩ, có phải em đã làm sai, giống như chị nói vì mục đích trả thù Hướng Thiến, hay vì tiền mà theo Lệnh Thâm, tình cảm như thế liệu có kéo dài không? Anh ấy hiện tại dù không để bụng, có thể sau này nhớ tới những chuyện trải qua, đó sẽ là hố sâu cắt ngang khó vượt qua."

"Đối với anh ấy không công bằng, đối với đứa trẻ trong tương lai cũng ..."
Thi Mị còn trẻ, nhìn không thấu những  cảm tình muôn hình muôn vẻ, nhưng không đại biểu cô không có suy nghĩ

Lâm Mẫn Trạch nhíu mày, xoa xoa mi tâm mình, cô đột nhiên hối hận đã nói với Thi Mị mấy thứ này, lúc trước không nghĩ tới Thi Mị có thể thành công bắt được Cố Lệnh Thâm, nhưng hiện tại Thi Mị đã sắp làm Cố phu nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro