chương 111: Mang thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em thích hắn sao?"
Lâm Mẫn Trạch nhìn Thi Mị như đang suy tư điều gì, vấn đề thẳng đánh yếu hại.

"Nếu em nói không có cảm tình, chị sẽ tin sao?"

Thi Mị có chút cảm xúc mênh mông, thân thể tiếp xúc với Cố Lệnh Thâm nhiều lẩn như vậy, mỗi lần cùng hắn đối diện ánh mắt, mỗi một cái ôm ấp đều mang theo ấm áp riêng biệt, khi hôn môi có hương vị  ướt át mềm mại.

Đàn ông và phụ nữ luôn không quá giống nhau, chỉ cần không chán ghét một người, hằng ngày ở khi chung, cảm tình thực dễ dàng từ từ nảy sinh. Người như Cố Lệnh Thâm phỏng chừng không một cô gái nào cự tuyệt nổi.

"Đó chính là có cảm tình."
Lâm Mẫn Trạch gật gật đầu.
"Đã có cảm tình, đối phương xét về mọi mặt đều không tệ, có trách nhiệm của một người đàn ông. Chị nói hơi khó nghe, lên giường cũng đã lên nhiều lần rồi, em hiện tại mới cùng chị nói lời công bằng?"

Tai Thi Mị đỏ một chút, không muốn nói tiếp.

"En còn hận Hướng Thiến không?"

" Em hận."
Ngữ khí Thi Mị nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng trong lòng cũng thật sự hận
" Cô ta đối với em tạo thành thương tổn vĩnh viễn đền bù không được, nếu nói có thể đền bù chính là từ trong thân thể cô ta lấy trả em quả thận."

"Cố Lệnh Thâm có nói qua hắn sẽ xử lý vụ hôn thê hắn sao không?"

"Anh ấy nói em trong khoảng thời gian này không cần bận tâm điều gì, cho dù đó là Hướng Thiến hay Hướng Thành, mặc kệ nghe được tin tức gì cũng mặc kệ."

"Thì ra là thế."
Lâm Mẫn Trạch nhìn Thi Mị thản nhiên nói.
"Những lời này của hắn ý tứ hẳn là đã rõ ràng, nếu Hướng Thiến an phận thủ thường, chuyện gì cũng sẽ không có, nhưng nếu ngược lại càng muốn tìm đường chết, thủ đoạn của Cố Lệnh Thâm cũng thật không phải nghe chơi."

"Đúng vậy không?"

Thi Mị đột nhiên nghĩ nghĩ ý xấu, muốn  nữ nhân đang phát điên kia không tìm đường chết, đó là không có khả năng, thật sự chọc giận Cố Lệnh Thâm, Thi Mị cũng thật chờ kết cục khi Hướng Thiến đắc tội Cố Lệnh Thâm.

"Đói bụng không, chị đi nấu cơm."

Lâm Mẫn Trạch đem tàn thuốc ấn ở gạt tàn, đứng lên, Thi Mị vừa nghe đến hai từ "  nấu cơm " không biết vì sao có loại ghê tởm khó miêu tả, cô nghĩ do mấy ngày nay có thức đêm khiến  thân thể không thoải mái.
"Em giúp chị."

Hôm nay Lâm Mẫn Trạch mua rất nhiều đồ ăn, trong đó có món cá mà Thi Mị yêu thích nhất, cô nàng tay chân lanh lẹ đem cá mổ bụng, đem gan cá lấy ra, Thi Mị ở một bên nhặt rau khi nhìn thấy máu cá chảy đầm đìa, dạ dày ghê tởm cảm càng thêm rõ ràng, thậm chí có thứ gì ở dạ dày quay cuồng.

"Nôn......"

Thi Mị rốt cuộc nhịn không được, tiến lên bồn nước nôn mửa, thức ăn buổi sáng ăn vào tất cả đều nôn ra. Lâm Mẫn Trạch bị phản ứng Thi Mị làm khiếp sợ, vội vàng đem khăn giấy cùng nước cho, trấn an  mà vỗ vỗ lưng,  khuôn mặt thiếu nữ nhỏ nhắn tái nhợt.

"Tiểu Mị, em có phải đã...... Mang thai?"

Lâm Mẫn Trạch có chút chần chờ, bộ dáng này của Thi Mị thật giống khi cô manh thai con gái năm xưa. Thi Mị cùng Cố Lệnh Thâm thường xuyên sinh hoạt. Khả năng mang thai không nhỏ?

Thi Mị trong lòng cũng lộp bộp một chút, nghĩ kỹ thì kì sinh lý hình như trễ hơn bình thường, nhưng cô không để tâm vì cho rằng gần đây thể trạng thay đổi. Nhưng ngẫm lại thân thể mình rõ ràng có sự khác thường, có thể đã ...

"Lập tức đi bệnh viện."

Lâm Mẫn Trạch đem tạp dề cởi xuống, lấy  chìa khóa xe, vội vã dẫn Thi Mị đi tới bệnh viện gần nhất,  Thi Mị ở trên đường thấp thỏm cầm di động, lại chậm chạp không dám gọi điện cho Cố Lệnh Thâm.

Cô hiện tại lúc này mang thai, không biết Cố Lệnh Thâm sẽ có phản ứng gì,  hắn có vui không, có đang chờ mong đứa nhỏ này không?

Tới bệnh viện vào khoa phụ sản, nữ bác sĩ nhìn cô gái bước vào, đại loại còn chưa tròn hai mươi tuổi, nhíu mày hỏi :
"Bạn trai cô đâu?"

"Bạn trai còn chưa biết, bọn họ đang chuẩn bị hôn sự."

Lâm Mẫn Trạch nhìn thái độ nữ bác sĩ, cũng biết đại khái:
"Chính là hôm nay thấy không thoải mái, cho nên đến bệnh viện kiểm tra trước xem sao, xác thực có đúng là mang thai không để nói lại với bạn trai.

"Như vậy sao"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro