chương 149: Bạn bè cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Lệnh Thâm sau khi trở về công ty, đầu tiên là xử lý một đống công vụ khẩn cấp buổi chiều 5 giờ, bí thư đặt cho hắn một vé máy bay đi Paris.
Lập tức, Thi Mị đã vào ở một nhà khách sạn, thời điểm ở nhà nghĩ mọi chuyện áp lực, không nghĩ tới khi đi chơi tâm tình thật sự thả lỏng không ít, cô quay vài video gửi cho mẹ con  Lâm Mẫn Trạch, ngồi ở trên quảng trường, thưởng thức cảnh đêm ở một quốc gia xa lạ.

Vào buổi tối, Thi Mị một mình ở quảng trường đi một vòng, nhìn thấy nơi nơi đều là một đôi tình nhân dựa sát vào nhau, bất tri bất giác mà nghĩ tới Cố Lệnh Thâm.
"Tiểu Mị."
Thi Mị nghe được có người gọi mình, vừa nhấc đầu, cư nhiên thấy Lục Diễn, biểu tình  cô sửng sốt một chút, ngay sau đó cười. Biểu tình Thi Mị, như là không có bất kì ân oán gì, khi nhìn vào hắn chỉ là giống như gặp chào hỏi người từng quen.
Phản ứng như vậy, ngược lại mới là chân chính buông xuống.
"Lục Diễn, dạo này thế nào."
Bọn họ đã thật lâu không gặp, Lục Diễn trước nay cũng chưa nghĩ tới sẽ gặp lại Thi Mị trong hoàn cảnh này.
Ánh mắt hắn tùy thời điểm  dừng trên bụng Thi Mị, nhìn dáng vẻ cũng có bốn năm tháng, cô là đang mang thai con của nam nhân kia?
Thi Mị so với thời điểm hắn mới vừa về nước khi nhìn thấy,  hiện tại trên người cô có một loại ấm áp lại sạch sẽ tồn tại, có lẽ, là bởi vì ở cạnh Cố Lệnh Thâm.

Thời điểm Lục Diễn lúc trước về nước cho rằng hắn sẽ cùng Thi Mị một lần nữa bên nhau, bọn họ là mối tình đầu của nhau, cùng nhau vượt qua những năm tháng ngây ngô đơn thuần nhất.

Ngày hôm qua hắn khi sửa dọn dẹp đồ đạc, vô tình nhìn thấy di động sử dụng lúc còn học cao trung, mấy năm không dùng, di động đã lây dính một chút hoen ố, hắn tìm dây cáp cắm sạc Pin, phát hiện màn hình có chút không nhạy, nhưng không ảnh hưởng sử dụng.

Album, tất cả đều là ảnh chụp hắn chụp cho Thi Mị , mỗi một cái góc độ, mỗi một chỗ, thì ra Thi Mị cũng từng cười thanh thuần như vậy. Thanh xuân bọn họ khô khan lại bất an, chung quy trì hoãn ở những ngày mùa hè đó, ở năm tháng trôi đi chậm rãi mất đi nhan sắc. Cô bé luôn gọi Diễn ca, cuối cùng chỉ còn đọng lại trong trí nhớ. Đến cuối cùng, cô đã mang thai con của đàn bà khác.

Hắn lẻ loi một mình lại lần nữa đi đến nước Pháp xa xôi, rồi lại ở trong lúc lơ đãng, cùng cô ở nước Pháp đầu đường tương phùng, chắc hẳn đây là vận mệnh an bài.

"Thành phố này thực đẹp."
Thi Mị thực tự nhiên mà đối với Lục Diễn cười cười, bình tĩnh nói.
"Khó trách lúc trước anh lựa chọn tới Paris, em vẫn luôn muốn tới xem, còn tưởng rằng sẽ đi một mình, không nghĩ tới trong bụng còn có một bé con."

"Chúc mừng."

Lục Diễn nhìn bụng Thi Mị, trong lòng dũng chút chua xót, nhưng bị đè ép xuống:
"Không nghĩ tới khi gặp lại em, em đã sắp làm mẹ."

"Cảm ơn."

Thi Mị cũng không biết chính mình vì cái gì đã kiên trì tới Paris, có thể năm đó đối với vùng đất này, vẫn luôn có loại chấp niệm nói không rõ cùng ràng buộc. Hiện tại chính mắt nhìn thấy thủ đô Paris, cũng coi như là thỏa mãn tiếc nuối đáy lòng của chính mình.
Lục Diễn nhìn gương mặt Thi Mị như cũ mỹ lệ, nghe cô nói, yết hầu bỗng nhiên có chút khô khốc, một hồi lâu mới tìm được thanh âm.

"Hắn...... Vì sao không đi cùng em?"

"Công việc bận rộn "

Thi Mị cũng không có nói thêm về Cố Lệnh Thâm, cùng hắn tựa như bạn bè cũ lâu ngày không gặp, chỉ là đơn giản ôn chuyện thôi.
"Hắn đối với em không tốt."
Lục Diễn nhìn cô, tuy rằng là câu hỏi nhưng thực chắc chắn.
"Không tính đối với em không tốt, chỉ là có chút sự việc,  em cần một mình suy nghĩ cẩn thận."
Thi Mị vuốt ve bụng, cảm nhận được bé con đang có động tĩnh, trên mặt hiện lên một ý cười nhạt nhẽo. Còn chưa có sinh ra, đã bắt đầu che chở ba ba.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro