chương 157: An yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ đó về sau, bất luận chị gái hắn có bất kỳ hành vi gì ở trong mắt hắn đều có vẻ rất ái muội, vốn dĩ những cái đó là chị em thân thiết, cũng tựa hồ hàm theo những thứ khác. Lúc hắn tắm rửa, chị hắn bỗng nhiên xông vào, từ sau lưng gắt gao ôm hắn, tay ở trên cơ bắp rắn chắc vuốt ve.
"Lệnh Thâm."
Gương mặt cô ta hiện lên tình dục ửng hồng, vách tường mơ hồ bị hơi nước bao phủ ẩn hiện thấp thoáng thân ảnh chị em tương dán.
Cô đẩy ra tầng sa mỏng.
"Em có thích chị không?"
Thiếu niên Cố Lệnh Thâm, tính tình còn thực trẻ con. Thân thể chị gá thần bí, làn da nóng bỏng, ở trong đầu hắn hiện lên bóng dáng sắc khí, càng mông lung, càng mang theo dụ hoặc không thể miêu tả.
Bên dưới thiếu nữ rậm rạp khu rừng,  khe rãnh phản phất như suối nguồn.
Hắn cự tuyệt cô ấy.

Dục vọng tuổi dậy thì, tựa như giống khai áp hồng thủy, nhưng hắn rất rõ ràng thứ hắn muốn cái gì,có lẽ thật sự hắn đối thân thể chị gái có tửng có ý niệm, rất rõ ràng nhận thức đến việc loạn luân dâm uế sẽ đem cho hắn hủy diệt to lớn thế nào.

Hắn chưa bao giờ biết chị gái hắn có bộ dáng điên cuồng vì dục niệm như vậy, cô âm u lại bệnh khí, chủ động đem chính mình định nghĩa vì em trai có ý đồ câu dẫn, ăn mặc nội y tình thú gọi hắn là " chủ nhân", bò đến dưới chân hắn, hy vọng hắn dùng roi quất lấy mông tròn trịa.Xoa nắn nhũ phong, thao lộng tiểu huyệt nộn..

Hắn tìm hiểu thì.cơ hồ hiểu là style " SM " bạo dâm, tức là thích thú kiểu dâm loạn tính ngược, cảm thấy đấy là một loại tình thú. Đáng tiếc, cô đã đánh giá sai tính nhẫn nại của đứa em trai này, có lẽ hắn thật sự rất giống ba hắn, cho nên chẳng sợ nề hà còn nhỏ, cũng lãnh khốc như nhau l.
Đến cuối cùng, người trở thành kẻ điên lại là cô. Một ngày nào đó cô ở quán bar say rượu, thời điểm gọi điện thoại cho Cố Lệnh Thâm mắt đã say lờ đờ mê ly, thanh âm nhiễm chút điên cuồng thuộc về nữ nhân tràn ngập dục vọng.

"Nếu em đêm nay không tới quán bar, chị liền lên giường cùng mười mấy tên đàn ông này. Lệnh Thâm, em có phải muốn hủy diệt người chị mà em yêu thương nhất không ?"
Hắn tất nhiên không đi, nói với ông nội đi đón chị gái về, đáng tiếc chung quy vẫn là chậm một bước, chờ bọn họ đến trong phòng đã dâm uế bất kham.

Cố Lệnh Thâm nhìn thấy chị gái đang cùng mấy tên đàn bà chơi NP, tiểu huyệt cùng mông đều cắm một cây dương cụ, miệng cũng là..

Chị gái hắn thân thể trần trụi như lụa hồng, nằm bò miệng đã rên rỉ không thành tiền, tựa đang thống khổ tựa đang sung sướng.

Hai ngực lớn bị mấy tên đó xoa nắn thành đủ hình dạng, bộ dáng cô lúc đó dâm đãng chẳng khác gì gái làng chơi, tóc dài bị nam nhân thô lỗ nắm túm, mông bị nhét đầy vểnh cao, thuận tiện dương vật đàn ông ra vào thao lộng.

Đây là chuyện nhà họ Cố chưa bao giờ dám để lộ, Cố Lệnh Thâm đến bây giờ cũng chưa nghĩ ra vì sao thế gian này lại có người điên cuồng vì ái dục như thế.
Thật ghê tởm.

Sau đó, cô đã bị Cố gia cách ly, thẳng đến khi sinh hạ Cố Trăn xong liền tự sát, cũng không ai biết cha ruột của đứa trẻ là ai, kỳ thật cha ruột là ai cũng cũng không quan trọng.

Mẹ hắn nói, là hắn bức chét chị gái hắn. Hắn cái gì cũng chưa nói, nuôi dưỡng Cố Trăn, chẳng bận tâm mấy năm nay bên ngoài vẫn luôn ở dèm pha chuyện hắn lén lút sinh con với chị gái, không thèm  giải thích một câu.

Có lẽ giống như những người khác nói, hắn không phải kiểu người sẽ đi giải thích quá nhiều, mọi sự tình đều trong khống chế của hắn thì tốt rồi.

Nhưng ác mộng thiếu niên thiếu, trước sau làm hắn ác cảm với quá khứ, với ái tình trai gái. Thẳng tới khi gặp được Thi Mị, mới một lần nữa vén sương mù nhìn thấy ánh mặt trời.

......

Ngoài cửa sổ màn đêm treo từng viên tinh tú, Thi Mị chống thân thể, nhìn người đàn ông nằm bên cạnh, ôn nhu lại quen thuộc. Trong bóng đêm, mũi cao thẳng, hình dáng thực rõ ràng.
Tay nhỏ xoa xoa, cảm thụ nhiệt độ người đàn ông, bị tay hắn bắt lấy, năm ngón tay tương khấu, Thi Mị một lần nữa nằm xuống, rúc vào trong lòng ngực Cố Lệnh Thâm, dần dần mà rơi vào mộng đẹp thơm ngọt.

"Ngủ ngon, Cố tiên sinh"_

Thi Mị không nghe thấy trong bóng đêm, khóe môi nam nhân hơi hơi giơ lên độ cung.
Ngủ ngon, Cố phu nhân

....................................

Kế tiếp là tân văn đọc cho vui.
Tóm tắt: Một lần ngẫu nhiên, Chung Bạch Nhã cứu Phó Chi Diễn.

Ở trong mắt Phó Chi Diễn,  Chung Bạch Nhã thanh lãnh, diện than, cao không thể với, là nữ bác sĩ chuẩn mực trong mắt nhiều người.
Ở trong mắt Chung Bạch Nhã, Phó Chi Diễn là kẻ ti tiện, tà ác, chuyên cưỡng bức bạn gái người khác.
Hắn muốn cô một lần, liền bắt đầu sinh nghiện.
Gỡ mìn: Nam chủ chen chân, nữ chủ có bạn trai, cưỡng chế yêu, SC.
...00...
Trấn nhỏ biên cảnh Miến Điện, Chung Bạch Nhã là một bác sĩ của một bệnh viện nhỏ, nơi này tràn ngập thành phần nghiện hút, ranh giới giữa lưu manh và tội phạm, cô cùng bạn trai Lâm Thành may mắn tìm được chốn bình yên cư trú.

"Bác sĩ Chung, có bệnh nhân bị thương do ảnh này động đất, thương tích nghiêm trọng, cô hỗ trợ đi xử lý một chút, chỗ này chính tôi không đủ người"
Khi hộ lí vội vàng đi tới, tìm được Chung Bạch Nhã mặc áo Blue trắng, cô đang nói chuyện cùng ban lãnh đạo.

Gương mặt nữ nhân rõ ràng có thể thấy được nét thanh lãnh, trong ngũ quan tú khí lộ ra văn nhã, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản, giống một " băng sơn mỹ nhân".

Chung Bạch Nhã như cũ mặt không biểu tình, máy móc gật gật đầu. Không có người biết, sau tấm áo blue trắng này là một khối thân thể bạch ngọc lả lướt, căng tràn mọng nước, đường cong hoàn mỹ không chút tì vết, vòng eo thon thả, mông tròn vểnh cao.
Chân đi giày cao gót lộc cộc giẫm lên mặt đất, đôi chân thon dài như ẩn như hiện thon dài, mang theo một loại phong tình.
"Tôi đã rõ"
Ngay cả thanh âm cũng không có quá nhiều phập phồng, mặc kệ là tính cách hay bên ngoài đều khiến đàn ông cảm thấy thú vị hấp dẫn.
"Tiểu Chung a, cảm ơn cô đã nguyện ý lưu lại bệnh viện chúng ta làm việc, năm nay bác sĩ rời đi quá nhiều, mọi người còn cố gắng ở lại nơi nhỏ bé này, thật sự rất đáng quý."
Viện trưởng rất cảm khái:
"Qua một thời gian, bệnh viện chúng ta sẽ nhận được khoản đầu tư không nhỏ. Đến lúc đó cuộc sống mọi người sẽ khá hơn ."
"Tất cả là việc tôi nên làm."

Chung Bạch Nhã nâng nâng gọng kính trên sóng mũi, ngữ khí như cũ không có gì gợn sóng.
"Nếu viện trưởng không còn chuyện khác, tôi xin phép đi xem tình hình bệnh nhân, vừa nãy nghe hộ lí Ngô nói e rằng thương tích không nhẹ."_
"Được, cứu người quan trọng."
đi cấp người bệnh xử lý thương thế, ta nghe tiểu Ngô ngữ khí, người bệnh bị thương không nhẹ."
" Bác sĩ Chung cứ đi. Cứu được quan trọng"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro