chương 5: Cực phẩm tìm đến cửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhân sinh với Thi Mị mà nói, sớm đã là vực sâu vạn trượng.
Hướng Thiến - người phụ nữ khiến cô ôm hận nhiều năm, dạy cho cô một vài thứ.
Người a, có đôi khi thật không cần thiết vì cái gọi là cốt khí chịu khổ đi phân cao thấp,nếu có sinh tồn gian nan như vậy thì  tôn nghiêm tính là gì đây?Thật là châm chọc.

......
Sáng sớm trên đảo Phổ Cát, Thi Mị đã ở trong phòng trang điểm nhẹ nhàng xong, Cố Cửu Âm nói hôm nay đi thuê xe máy, phỏng chừng muốn chơi cả ngày.
"Tiểu Mị!"
Cố Cửu Âm rất soái khí đẩy một chiếc xe máy, tay trái ôm mũ bảo hiểm, tay phải không ngừng mà hướng bạn tốt phất phất tay, Thi Mị mỉm cười đáp lại.
"Đây, nón của cậu,  thế nào có hải soái khí không?"
"Rất tuấn tú."
Thi Mị tiếp nhận nón bảo hiểm trên tay,  cô biết Cố Cửu Âm thực thích cưỡi máy xe, cho nên cũng tính là cùng nhận thức với mình.
"Không đi  ăn sáng trước sao?"
"Đi chứ, chúng ta đi ăn sáng."
Khi đi tới nhà hàng điểm tâm, Cố Cửu Âm đột nhiên móc ra một món đồ đưa cho Thi Mị:
"Tiểu Mị, đây là son môi của cậu sao? Tối hôm qua rớt ở trên xe chú ba mình, là chú ấy sáng nay nói mình trả cho cậu"
Thi Mị nhìn  thỏi son môi quen mắt kia, cười nhận lấy:
"Mình cứ hỏi sao lại không thấy, thì ra hôm qua không cẩn thận rớt trên xe của chú cậu. Phiền cậu thay mình nói lời xinh lỗi Cố tiên sinh, mình đúng là  không cẩn thận."
Cố Cửu Âm nhìn bộ dáng Thi Mị áy náy, dường như hiểu ra chuyện gì, làm mặt quỷ dùng khuỷu tay thọc Thi Mị một chút.
" Cậu có phải sợ bị thím ba mình hiểu lầm không? "
Dù sao son môi nữ nhân rớt trên xe nam nhân thật là một vấn đề dễ khiến người ta hiểu lầm, loại việc này thực quá ái muội.
" Không có."
Thi Mị cúi đầu, đem son môi bỏ vào túi xách, làm như lơ đãng mà cười cười:.
"Làm gì có tiểu tam nào nghèo túng như vậy, thỏi son môi 30 đồng dùng mòn dẹt vẫn còn luyến tiếc không chịu bỏ"
"Tiểu Mị, cậu đừng nói bản thân như vậy"
Cố Cửu Âm thiên tính thực thiện lương, nghe không quen Thi Mị hạ thấp bản thân như vậy.
"Kỳ thật thím ba mình khi ở nhà cũng không có nhiều tiền, sau nhờ gặp được chú ba mình nên hiện tại được chiếu cố rất khá. Có lẽ một ngày nào đó cậu cũng có thể gặp được chân mệnh thiên tử của mình"
"Phải vậy không? Vậy thì thím ba cậu đúng là tốt số"
"Cậu cũng sẽ gặp được một vài người đàn ông tốt, mặc kệ bần cùng hay giàu có cũng sẽ yêu thương cậu, quan tâm cậu,  chiếu cố cậu."
Thi Mị nghĩ ngợi, các cô gái từ nhỏ sinh ra đã sống giàu sang luôn có suy nghĩ đơn thuần, màu hồng. Chưa từng trải qua vất vả phong sương, nhìn mọi thứ đâu đâu cũng là thứ tốt..
Kỳ thật số phận mỗi người không giống nhau, nên tư duy cùng tam quan cũng không giống nhau nên làm sao cùng tiêu chuẩn đánh giá người khác đúng hay sai.
"Ăn đi."
Thi Mị đem bal trứng tráng đặt vào trong mâm Cố Cửu Âm, cắn một ngụm  bánh mì, không tiếp tục cùng Cố Cửu Âm đàm luận việc của Cố Lệnh Thâm.

Một ngày thực nhanh đi qua, Cố Cửu Âm lôi kéo Thi Mị đến khách sạn ăn bữa tối, Thi Mị không cự tuyệt.
"Bác Lý , chú ba đâu?"
"Tam thiếu buổi sáng ra cửa mở họp, còn không có trở về." Quản gia nói.
"Chú ba thật là, suốt ngày đều bận rộn  như vậy."
Cố Cửu Âm lẩm bẩm vài câu, lôi kéo quản gia yêu cầu một chai rượu vang đỏ, chẳng được bao lâu đã có chút say, buổi tối còn bắt Thi Mị ở lại phòng  đối diện mình.
Dàn xếp xong Cố Cửu Âm, Thi Mị mới về phòng rửa mặt, nước ấm từ vòi phun tưới xuống đường cong thiếu nữ phập phồng quyến rũ dụ hoặc mập mờ hiện lên trên kính, thân thể trắng nõn trúc trắc bị nước vấy ướt ý nhuận một lần, hiện lên sắc khí phấn hồng.
Tóc dài ướt dầm dề dán trên da, Thi Mị đem tóc xã sạch một lần, đem bọt nước trên mặt bọt đều loát xuống, dùng khăn lông bao lấy thân thể mình.
Chờ từ phòng tắm ra tới, Thi Mị nhìn đến dưới lầu có đèn trước xe chợt lóe chợt lóe, hình như là xe của Cố Lệnh Thâm, bang một tiếng, hắn từ trên ghế điều khiển bước xuống, thân ảnh nam nhân trong đêm tối thân có dáng vẻ cao lớn lại thâm trầm, ẩn ẩn còn có thể cơ hồ nhìn đến cằm cương nghị
Tay Thi Mị nhéo khăn tắm thật chặt, Cố Lệnh Thâm về.  Cố Cửu Âm nói, hắn phòng ở bên cạnh.
Thi Mị cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, vẫn là bước chân ra, giọt nước trên thảm còn chưa khô, xà cạp trắng nõn thon dài mê người phong tình, bên dưới khăn tắm cái gì cô cũng chưa mặc.  Tích một tiếng, cửa phòng Cố Lệnh Thâm bị mở ra.
Thi Mị mất một ngàn đồng baht Thái, mới mua được một người cho cô số phòng của Cố Lệnh Thâm.
Khi Cố Lệnh Thâm đi đến cửa phòng mình đã cảm thấy có chút không đúng, nhưng tay hắn vẫn đặt trên nắm cửa, bất động thanh sắc mà mở ra.
Thi Mị đưa lưng về phía hắn, tháo xuống khăn tắm trên người, toàn thân trắng nõn hoàn toàn trần trụi trước tầm mắt người đàn ông xa lạ .
Cố Lệnh Thâm hoàn toàn không nghĩ tới, nha đầu mặt ngoài nhìn như vậy ngây ngô lại sở hữu thân hình khiến người ta thèm khát như vậy, thực thuần lại thực dục.
Eo thon kia tựa hồ một phen là có thể cầm, mông mượt mà lại đĩnh kiều, cùng eo nhỏ cấu thành độ cung mượt mà duyên dáng, trong trung gian kia còn cất giấu cảnh xuân mê người làm người ta muốn thưởng thức. Ở trong mắt Cố Lệnh Thâm, đây là cảnh xuân khiến người ta khó dời ánh mắt.
Thi Mị tựa hồ hoàn toàn không chú ý tới sự tồn tại của hắn, thanh âm cắm máy sấy tóc thực vang, duỗi tay đem mái tóc ướt dầm liêu đến trên vai, đem đầu tóc sấy khô.
Cố Lệnh Thâm dẫm lên thảm lông không tiếng động mà đi qua, trong ánh mắt tựa hồ không có nửa phần sắc dục, trên tay không biết khi nào lấy áo khoác của mình khóa lại trên thân thể thiếu nữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro